Editor: May
Nhìn mắt đào hoa kiều diễm của cô, chỗ sâu trong mắt đào hoa, một mảnh ánh sáng màu hồng bảo thạch kia, không ngừng bốc lên, thoáng chốc, đôi mắt lóe lên màu hồng kinh diễm!
Yết hầu Hoàng Phủ Bạc Ái căng thẳng!
Nóng bỏng giữa bụng nhỏ chảy tựa như hải triều trào dâng, bỗng nhiên, hung hăng phóng tới nơi nào đó!
Hoàng Phủ Bạc Ái hung hăng cắn răng, bàn tay to lửa nóng duỗi về phía chỗ tư mật của cô, lực đạo đúng lúc xoa xoa vỗ về, không ngừng thêm ngón tay.
Lực đạo đột nhiên tăng lớn xoa bóp một chút, cả người Thịnh Vị Ương không tự chủ được run lên!
Ngay cả ngón tay cũng mềm mại giống như không có xương, bắt lấy cánh tay có lực của cô, trong ánh mắt chứa đựng ánh sáng trong suốt lã chã chảy xuống, như mèo nhỏ nức nở,
“Hoàng Phủ Bạc Ái……”
Giọng nói run rẩy, giống như là trà sữa chocolate dụ người nhất, tơ lụa nồng đậm, ngay lập tức cắn nuốt tất cả thần trí của người đàn ông.
……
Hoàng Phủ Bạc Ái đã sớm nhịn đến sắp cả người đau đớn nứt ra!
Bàn tay to căng thẳng!
Dùng sức nâng mông phấn mượt mà của cô từ trong nước lên, để cô ngồi ở trên đùi của mình, tách hai chân ra quấn quanh eo chính mình.
Dưới thân, kiêu ngạo ngẩng lên hung hăng chống đỡ, dùng sức đâm vào trong thân thể đã sớm ướt át của cô.
Thịnh Vị Ương cảm thấy bài xích dị vật quá lớn trong thể thể, bất an vặn vẹo thối lui ra sau.
Hoàng Phủ Bạc Ái cắn răng mắng một tiếng, cảm nhận được miệng nhỏ phía dưới của cô dồn súc ʍút̼ chặt, lại động lung tung một chút, da đầu đều đã tê rần.
Tiểu yêu tinh đáng chết này!