Editor: May
Ni ** mã! Sao anh biết cô đang gào hả!
Còn có, anh nói cô nhận cái gì! Còn…… Còn phụ…… Phụ trách với cô! Phụ trách cái gì! Giữa bọn họ có phát sinh chuyện gì sao!
Nam Tiểu Tố trợn tròn mắt châu thật to, ước chừng trừng mắt nhìn di động năm phút đồng hồ, hận không thể trừng điện thoại ra một cái động, soạn một đoạn lời nói dài, sau đó lại xóa đi.
Yên lặng nhìn trời, Kỳ Mộ Phi này nháo cái gì!
Thật sự…… Thích cô sao?
Nam Tiểu Tố lại bắt lung tung tóc mái rối loạn trên trán, ném di động, che chăn lên trên đỉnh đầu.
Không nghĩ nữa, cô muốn ngủ!
Trên nệm lót mềm mại, mỗ nữ lăn qua lộn lại suốt hai tiếng, thật vất vả mơ mơ màng màng ngủ thϊế͙p͙ đi, không nghĩ tới lại bắt đầu nằm mơ.
Trong mộng, tất cả đều là chuyện giữa cô và Kỳ Mộ Phi……
……
Sáng sớm ngày hôm sau vừa qua khỏi 6 giờ, Nam Tiểu Tố liền nhìn chằm chằm một đôi mắt trúc hù chết người**.
Mẹ Nam rất kinh ngạc nhìn nhìn bên ngoài, hôm nay mặt trời không mọc lên từ phía tây nha!
Nam Tiểu Tố nghĩ chính là Kỳ Mộ Phi nói buổi sáng hôm nay tới đây đón cô đi làm, vậy cô xuất phát trước một tiếng, như vậy liền không gặp phải Kỳ Mộ Phi.
Chỉ là, lời nói kia nói như thế nào, lý tưởng rất tốt đẹp, hiện thực rất tàn nhẫn.