Hải Tặc Vương Chi Sinh Đôi

Chương 166: Rắc rối không đáng có

" Thưa ngài Kurenai, ngài Spandam đã có lệnh bắt giam ngài Tom và đưa đến Enies Lobby." Abe đứng trước bàn làm việc của cô, báo cáo.
" Không phải chúng ta đã có lệnh không được làm tổn hại đến ông ta rồi sao ? "


" Ngài Spandam nói rằng ngài Tom đang nắm giữ một thứ rất quan trọng và nguy hiểm. Bởi vì ngài Tom cự tuyệt và không giao nó ra nên ngài Spandam đã cưỡng ép bắt giam."
" Tên Spandam chết tiệt đó..." Haruki đưa tay lên để xoa thái dương của mình rồi thở dài.


Cô không thể tin được rằng dù cho Ngũ Lão Tinh đã chấp thuận kế hoạch đường ray trên biển này của Tom thì tên Spandam đó vẫn cố chấp làm theo ý của hắn. Cả dòng tộc của tên đó chắc chắn chính là những kẻ chuyên gây tai họa cho người khác! Cô vẫn không hiểu tại sao hải quân lại có thể chiêu nạp những tên đó vào... thậm chí bọn hắn còn có chức vị cao!


Chắc chắn sau khi cô và anh hai nắm được hoàn toàn hải quân trong tay thì cô sẽ là người thanh lý tất cả từ trên xuống dưới, không để cho một tên chết tiệt chuyên gây rắc rối nào ở bên trong hải quân nữa...


" Được rồi, ta sẽ thông báo qua cho anh hai. Ngươi trước hết hãy đem chuyện này báo cáo lên cho Sengoku gia gia và chờ lệnh từ phía ta hoặc anh hai." Abe gật đầu rồi quay người rời khỏi phòng làm việc của cô.


Sau khi Abe rời đi được khoảng mười phút thì Haruki mới cầm lên con Den Den Mushi và gọi cho phía bên anh. Một vài tiêng kêu nhẹ vang lên sau đó trước khi giọng nói của anh trầm ấm vang lên bên tai cô.
" Có chuyện gì sao, Haruki ? "


" Tên Spandam đó đã tự ý bắt giam Tom và đưa hắn đến Enies Lobby. Hiện giờ anh có đang ở gần nơi đó không ? "
" Enies Lobby ? Không phải Ngũ Lão Tinh đã có lệnh rằng không được làm tổn hại đến Tom rồi hay sao ? "
" Em chắc chắn phải giết hắn sau khi giải quyết xong rắc rối này của hắn."


" Được thôi. Hiện giờ anh không có ở gần Enies Lobby nhưng quãng đường từ chỗ anh đến nơi đó cũng không tính là quá xa. Anh sẽ đi đến đó nhanh nhất có thể."
" Vâng..."
" Tạm biệt." Sau đó cuộc gọi kết thúc. Haruki đặt con Den Den Mushi xuống bàn, tay của cô hơi run vì tức giận trước khi trầm giọng nói.
*" Dosu." *


Ngay lập tức ở phía trước bàn làm việc của cô, nơi Abe vừa đứng khi nãy đột ngột xuất hiện một bóng người nam nhân. Người nam nhân đó quỳ xuống một bên, đầu cúi xuống đầy kính trọng. Trên người của người nam nhân đó chính là bộ quân phục hải quân đầy quen thuộc.


*" Ngươi nhanh chóng đi đến Enies Lobby. Anh hai hiện tại đang đến nơi đó để giải quyết cái rắc rối của tên Spandam kia. Ta cần ngươi giết hắn ngay sau khi anh hai đã giải quyết xong xuôi hết. Đã rõ ? "* Haruki nhìn cánh tay phải đắc lực của mình, ra lệnh.


" Đã rõ, thưa Haruki-sama..." Dosu trả lời rồi đứng dậy, đôi tử mâu của anh hơi sáng lên một cách quỷ dị . Trên gương mặt điển trai của anh hiện lên một cái nhếch mép ranh mãnh và sau đó Dosu biến mất khỏi phòng làm việc của Haruki.


" Ngươi đáng ngạc nhiên thay chính là một trong những người hiếm hoi khiến cho ta khó chịu đến như vậy đấy, Spandam..." Haruki thì thầm nhẹ trước khi đôi lam mâu của cô chuyển sang màu đỏ máu trong một khoảng khắc rồi quay trở lại bình thường. Cô đưa tay cầm lên sợi dây chuyền vàng được đặt tùy ý trên bàn làm việc của cô và cười nhẹ... một tiếng cười đầy khinh bỉ và mất kiên nhẫn.


" Mơ mộng thật nhiều và cao xa nhỉ... Nghĩ muốn lấy sợi dây chuyền này để lấy lòng ta sao ? " Sợi dây chuyền lấp lánh dưới ánh đèn lại không thể hiện sự cao sang, quyền quý mà lại ngược thay, khiến cho nó trở nên hèn kém .


" Ta đã nghĩ rằng dù sao ngươi cũng là một trong những kẻ có vận may lớn nhất trong thế giới này nhưng mà hiện giờ..." Bàn tay của cô bùng lên một ngọn lửa xanh , sức nóng của nó lớn hơn những ngọn lửa đỏ rực mà cô thường sử dụng. Ánh lửa xanh mới lạ phập phùng phản chiếu lại trong đôi mắt của cô, bao trùm lấy sợi dây chuyền kia.


Haruki nở một nụ cười nhạt trên môi khi nhìn thấy sợi dây chuyền dần bị tan chảy dưới sức nóng của ngọn lửa.


Nếu như nói về phần sử dụng lửa thì cô lại yêu thích ngọn lửa màu đỏ hơn. Dù cho màu trắng và màu xanh đều có sức nóng và sức hủy diệt cao hơn màu đỏ rất nhiều nhưng cô vẫn dành một sự yêu thích cùng trân trọng đối với ngọn lửa có màu giống như mái tóc cùng đôi mắt của cô.


Bởi vì nó là đại diện cho sức sống mãnh liệt...
Bởi vì nó là đại diện cho sự hủy diệt...
Bởi vì nó là đại diện cho linh hồn của cô... trái tim của cô...


Và chừng nào ngọn lửa bên trong cô vẫn còn chưa bị dập tắt thì cô vĩnh viễn sẽ luôn đứng dậy và bảo vệ những người thân thương của cô...


Đôi huyết mâu xinh đẹp của cô nhìn chằm chằm sợi dây chuyền đang dần tan chảy thành một lớp chất lỏng kim loại và chảy xuống qua những luồng ngón tay của cô. Cho đến khi sợi dây chuyền đã hoàn toàn biến mất khỏi lòng bàn tay của cô thì Haruki mới nắm bàn tay lại. Ngọn lửa theo đó cũng biến mất ...
*" One crow for malice ~*


*Two for the mirth ~*
*Three for a funeral ~*
*Four for birth ~*
*Five for sliver ~*
*Six for gold ~*
*Seven for a story that should never be told ~*
*Eight for heaven ~*
*Nine for a hell ~*
*Ten to the devil where ever he may dwell ~ "*