Hai Con Người, Một Cuộc Đời

Chương 36: Trêu chọc [h]

“Tiếp tục đi…” Thế Huân vỗ nhẹ bả vai Lộc Hàm, buông lỏng bàn tay đang ôm thắt lưng cậu.

Kế tiếp nên làm sao!? Hai lần làm tình trước Lộc Hàm đều là người bị động, ngay cả màn hôn môi triền miên vừa rồi cũng thật cẩn thận và có tính chất thăm dò, nghe ngữ khí Thế Huân dường như cũng thực hài lòng, điều này làm cho Lộc Hàm có chút không biết nên làm sao, nhớ lại lúc trước khi vừa xem phim vừa thẩm du (aka thủ dâm) có từng thấy qua trường hợp này, đại khái là tiếp tục hôn môi Thế Huân rồi sau đó cởi quần áo của anh đi.

Lộc Hàm lần thứ hai chụp lên môi Thế Huân, dịu dàng cẩn thận mà hôn, một bàn tay mò lên cổ áo của anh, từ từ mà cởi từng cái nút, vạt áo mở rộng ra hai bên, bộ ngực trần trụi cường tráng của anh lặp tức lộ ra.

Lộc Hàm cẩn thận quan sát phản ứng của Thế Huân. Anh nhắm chặt hai mắt, biểu tình trên mặt hoàn toàn thả lỏng, tựa hồ như đang hưởng thụ nụ hôn của cậu, mà đối với việc áo bị cởi ra cũng không phản đối gì, Lộc Hàm yên lòng, rời đi môi Thế Huân, chậm rãi hôn xuống.


Đôi môi liếm duyệt từ đường cong nơi cằm rồi đến chỗ yết hầu nhô ra. Đây là bộ vị mẫn cảm yếu ớt của đàn ông, Lộc Hàm càng thêm ôn nhu cẩn thận, đôi môi mềm mại nhẹ nhàng cọ xát hầu kết, ngẫu nhiên còn vương đầu lưỡi ra liếm một chút.

“Ực” một tiếng, chỗ hầu kết bị liếm ngứa ngái làm Thế Huân kiềm lòng không được nuốt nước miếng, hô hấp lập tức trở nên dồn dập, trên mặt cũng không thể duy trì biểu hiện bình tĩnh thả lỏng nữa, lập tức mở hai mắt ra.

“Ngô… Ngô tổng, xảy ra chuyện gì!? Hay là răng cạ trúng anh, đối… Thực xin lỗi.” Thuận theo động tác nuốt xuống của Thế Huân, hầu kết liền di động, làm người đang chuyên tâm hôn liếm Lộc Hàm hoảng sợ, cho là mình làm Thế Huân đau, nhanh ngẩn đầu lên xin lỗi.

“Không sao, tiếp tục đi…” Thế Huân rên rỉ hừ nhẹ một câu, đem đầu Lộc Hàm ấn lên người mình.


Thế Huân lên tiếng, Lộc Hàm đương nhiên nghe theo. Đầu lưỡi mềm mại ướt át thuận theo da thịt ấm áp của Thế Huân một đường hôn xuống đến ngực thì dừng, đầu v* hồng nhạt đứng thẳng trước mắt, Lộc Hàm nhớ tới lần trước đầu v* của mình bị ngón tay của anh kẹp lấy chà xát, khoái cảm khi được ngậm vào trong miệng. Lộc Hàm nghĩ thầm, nếu mình mút đầu v* anh một chút, anh cũng sẽ thoải mái đi!?

Lộc Hàm hé môi đem đầu v* ngậm vào trong miệng, tạm dừng đến khi Thế Huân không có ý đẩy ra, mới thử dùng đầu lưỡi liếm qua liếm lại đầu v*.

“Ân…” Một cỗ khoái cảm như điện giật nháy mắt từ đầu v* truyền lên đại não, Thế Huân kêu lên một tiếng, đột nhiên đưa tay ấn đầu Lộc Hàm càng sâu vào trong ngực mình.

“Ngô…” Lộc Hàm bị ép nên cả khuôn mặt đều dán vào trong ngực Thế Huân, cái mũi thiếu khí trở nên khó thở. Nhưng động tác này của Thế Huân làm cậu không phán đoán được anh là thoải mái hay khó chịu, cũng không dám lộn xộn, chỉ đành nín thở thành thực ghé vào ngực Thế Huân.

“Liếm nữa đi.” Thế Huân buông tay, để cho Lộc Hàm có thêm một chút không gian giúp mình liếm lộng đầu v*. Anh âm thầm ảo não mắng bản thân chống cự nỗi một chút khiêu khích. Lúc trước làm tình cùng Quan Lâm, mỗi lần trình tự các bước đều làm xong, thỏa mãn có thỏa mãn, nhưng tuyệt đối không có kích động như lúc này. Lộc Hàm chỉ lơ đãng làm vài động tác, thậm chí còn chưa đụng đến nữa người dưới, thân thể anh đã phản ứng mãnh liệt như vậy, đến khố gian cũng từ từ gắng gượng đứng lên.