Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu Ngạo

Chương 171: Ai động thủ (4)

Mộc Hoàng cự nhiên còn có chiêu đỡ đạn này.“Được.” Mộc Hoàng lạnh lùng nói một câu.

Mộc Hoàng từ trước đến nay vốn là người cao cao tại thượng , cái loại khí chất này giống như là do trời sinh ra, căn bản không cần làm ra vẻ

ta đây, lúc nào cũng biểu lộ ra tư thái tôn quý như vậy.

Người áo xanh thấy vậy lập tức hơi hơi khom người:“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi.”

Tư thái của vị trước mắt khiến cho người áo xanh giật mình, cái loại

tư thái này không thể bắt chước được , cũng như khí chất toát ra trên

người Mộc Hoàng vậy, đó cũng là khí chất mà người bình thường có tu vài

kiếp cũng không thể có được . Chính vì thế trong lòng người áo xanh sẽ

tin vài phần.

“Các hạ lúc này đến Phượng Hoàng thành, thuộc hạ tiếp đãi không

chu toàn, còn thỉnh các hạ thứ tội, thỉnh các hạ đi đến phủ thành chủ để thuộc hạ có thể tiếp đón chu tất, cũng như xóa bỏ những hiểu lầm vừa

rồi… ”

Người áo xanh nói xong liền hướng đằng sau xua tay ra lạnh cho thuộc

hạ nhanh chóng thối lui.Bất quá hơn trăm tên linh vương cao thủ đang vây quanh vẫn còn chưa thối lui , hiển nhiên trong lòng bọn hắn vẫn còn có

nghi hoặc.

Mộc Hoàng lại giống như không phát hiện ra, thản nhiên gật gật đầu nói:“Cũng tốt.”

Một bên còn hướng về phía hoàng kim sư tử đang ở trên bàn, chậm rãi vẫy vẫy tay nói:“Lại đây.”

Hoàng kim sư tử cũng là ma thú cao cấp thành tinh đã lâu, thấy vậy

chậm rãi hướng trong lòng Mộc Hoàng đi đến, khí thế tỏa ra khiến người

người kinh hãi.Nó vừa đi vừa liếc mắt nhìn người áo xanh. Hai mắt như

lửa, trong mắt tràn ngập sát khí muốn chém giết. Trong nháy mắt, một cỗ

cường đại linh lực dao động, thẳng đánh vào trong óc người áo xanh .

Người áo xanh lập tức sắc mặt khẽ biến, nghiêng thân người ra né ,

không dám đón đỡ công kích của hoàng kim sư tử.Lấy sóng mắt trực tiếp

công kích, cấp bậc này tuyệt đối đã vượt quá linh tông cấp bậc.

Ma thú như thế, chủ nhân còn phải nói sao.

Thành viên của vương thất Cổ Mã này thật sự là không để lại cho hắn

chút mặt mũi nào. Người áo xanh trong nháy mắt hoàn toàn đánh mất hồ

nghi ý niệm trong đầu, tôn kính có lễ đi trước dẫn đường.

Mà hơn trăm trăm tên linh vương xung quanh đã bất động thanh sắc , nhất tề biến mất không còn thấy tung tích.

Một hồi khí thế tới rào rạt giết chóc, khiến cho gió còn muốn ngừng

thổi mà giờ vô tung vô ảnh .Chỉ để lại đám lữ khách hoảng sợ lúc này

đang ra sức hô vạn hạnh, vạn hạnh.

Phong Vân thấy vậy nhẹ nhàng nhếch khóe miệng, việc này thật đúng là ra ngoài dự kiến của nàng.