Khi cùng đoàn đại biểu triều đình tiến hành đám phán kiểu Marathon đường trường không chút ý nghĩa, công tác của Dương Túc Phong trọng điểm đặt ở trên chỉnh đốn quân Lam Vũ, lần này nội dung chỉnh đốn của quân Lam Vũ liên quan trới tất cả các phương diện, có thể nói là một lần giải quyết quy mô lớn đối với những vấn đề trước đây tổng kết ra, đồng thời cũng là quá trình toàn diện chỉnh trang lại cơ cấu chỉ huy các quân của quân Lam Vũ, tư tưởng hóa mục đích. Công tác chính quân kỳ thực từ đầu năm đã từ từ bắt đầu, và đạt tới cao trào vào tháng tư tháng năm.
Dương Túc Phong từ hậu thế mà tới đương nhiên nằm mơ cũng nhớ kỹ đạo lý chính quyền từ trong nòng súng mà ra, đối với quân Lam Vũ không dám có chút buông lỏng nào, trong thời đại chiến loạn này, chỉ có vũ lực hùng hậu mới đảm bảo được cho tính mạng và tài sản, không có vũ lực làm cơ sở, những thứ khác đều là nói thừa, nhưng mà, bắt đầu từ cái ngày kiến lập bộ đội quân Lam Vũ, vác vấn đề tồn tại và thiếu xót rất nhiều. Trên biên chế, huấn luyện, chỉ hủy, tác chiến và còn nhiều nữa, bản thân Dương Túc Phong trong sổ tay của mình ghi lại các vấn loại vế đề và thiếu xót này, có tới hơn ba trăm mục, mặc dù rất nhiều thiếu xót phải phân tích cụ thể vấn đề, nhưng chủ yếu vẫn là vấn đề vế mặt chủ quan, phải thông qua một lần toàn diện chỉnh đốn có hệ thống mới có thể đạt được mục đích.
Lần này chỉnh quân vấn đề hàng đầu là điều chỉnh lại biên chế bộ đội cho hợp lý, tương ứng với mở rộng quy mô của bộ đội, để thích ứng với nhu cầu chiến tranh trong tương lai. Bắt đầu từ cái ngày quân Lam Vũ được kiến lập, quân Lam Vũ cơ bản luôn ở trong trạng thái không ngừng chiến đấu, đông nam tây bắc chiến đấu không ngừng, vì thỏa mãn nhu cầu chiến đấu, bộ đội không ngừng mở rộng biên chế, không suy nghĩ tới vấn đề duy trì tính hệ thống; nguồn binh lực cấu thành cũng ngày càng phức tạp, tù binh của thế lực chiến bại cũng ngày một nhiều, những người này trên vấn đề tố chất chiến đấu thì không phải lo, nhưng trên mặt tư tưởng còn không được trải qua giáo dục nghiêm túc, phải đem bọn họ biên chế trộn lẫn, mới có thể ngăn chặn từ đầu phát sinh vấn đế. Quan chỉ huy các cấp của quân Lam Vũ cũng là bởi vì nhu cầu của chiến đấu mà tạm thời bố trí vào, không có suy nghĩ quá nhiều, đa số là tiếp nhận mệnh lệnh từ lãnh đạo trên một cấp, không trải qua tổ chức thảo luận, dễ vì khuynh hướng cá nhân mà sinh ra chủ nghĩa bè phái, nhất là những vũ trang thổ phỉ được thu nạp.
Cho dù tới lúc cuối năm 1728 thiên nguyên, biên chế của quân Lam Vũ cũng tương đối hỗn loạn, thậm chí danh xưng của bộ đội cũng không thống nhất, ví như quân quốc phòng Cách Lai Mỹ. Trang bị thì càng không phải nói nữa, không hình thình quy định hợp lý, không suy nghĩ khoa học tới vấn đề tương xứng với các loại vũ khí, quan quân giữa các bộ đội trình độ chỉ huy cũng không đồng đều. Có bô đội đa phần quan chỉ huy đến từ học viện quân sự, có bội đội đa phần quan chỉ huy tới từ thổ phỉ vũ trang, về phần tác phong chiến đấu và sức chiến đấu giữa các bộ đội khác nhau càng khác nhau trời và vực, ví như bộ đội Phượng Thải Y trên phương huong tác chiến chính quy là hết sức thành thạo, mà bộ đội của Lam Sở Yến thì thích chiến đấu riêng lẻ, hơn nữa có bội đội trên tư tưởng, tác phong đều sai biệt rất lớn với kỳ vọng của Dương Túc Phong, vấn đề tồn tại rất nhiều, không tiến hành chỉnh đốn cái cách thật nghiêm túc, sợ rằng sẽ rơi vào trạng thái mất kiểm soát.
Còn hải quân Lam Vũ, tốc độ mở rộng cũng nhanh phi thường, cùng với công nghiệp tạo thuyền chạy hết tốc lưc, Long Nha chiến hạm không ngớt bổ xung tới trong hải quân, khiến cho mỗi hải số lượng của Long Nha chiến hạm tăng rất nhiều. Số lượng Long Nha chiến hạm nhiều lên không có nghĩa là sức chiến đấu cũng được tăng cường, dưới tình huống số quân hạm đạt tới một số lượng nhất định, đặt ra huấn luyện hợp lý và phương án tác chiến là hết sức thiết yếu, bằng không, nhiều người hỏng chuyện, thuyền nhiều cũng sẽ hỏng chuyện, đồng thời đối với hạm pháo cỡ nòng 100 ly, cũng tổng kết được một số kinh nghiệm và nguyên tắc xạ kích, phải thông qua bồi huấn và huấn luyện để thật nhanh truyền cho mỗi quan quân.
Quân Lam Vũ trải qua thời gian dài hơn nửa năm tỉ mỉ nghiên cứu và thảo luận, tham khảo ý kiến nhiều mặt cuối cùng hình thành quyết định. Ngày 20 tháng 3 năm 1729 thiên nguyên, Dương Túc Phong ký vào mệnh lệnh, ban bố danh sách biên chế mới nhất của quân Lam Vũ, quân Lam Vũ trước mắt bao gồm ba loại binh chủng, lục quân, hải quân, hải quân lục chiến đội.
Lực lượng vũ trang của quân Lam Vũ bao gồm hai hai bộ đội lớn tạo thành, một là bội đội dã chiến, hai là đội cảnh vệ nhân dân. Bội đội dã chiến chính thường gọi là quân Lam Vũ phụ trách quá cảnh tác chiến, là bộ phần chủ yếu tạo thành quân Lam Vũ trên lục địa, đội cảnh vệ nhân dân phụ trách hiệp trợ chính phủ địa phương dùy trì trị an địa phương và xỷ lý một số chiến đấu lẻ tẻ trong biên giới. Bội đội dã chiến chỉ có quân sự ủy viên hội mới có thể chỉ huy, đội cảnh vệ nhân dân do quân sự ủy viên hội và các cấp chính phù chỉ huy.
Lục quân quân Lam Vũ cũng là quân chế của bội đội dã chiến, áp dụng chế độ 3-3 của lục quân các nước phát triển thời hiện đại làm biên chế cơ bản, nhưng căn cứ vào tình hình cụ thể của địa khu Mỹ La hơi điều chỉnh một chút. Trong bộ đội lục quân, 3 binh sĩ thành một tiểu tổ chiến đầu, 3 tiểu tổ thành một ban bộ binh, ngoài ra có một ban trưởng, một phó van và một giáo viên văn hóa (tương đương chính ủy), toàn ban 12 người, trong đó ban trưởng và giáo viên văn hóa trang bị súng trường tự động, 3 tiểu tổ chiến đấu, 2 tiểu tổ hoàn toàn trang bị súng Muser, một tiểu tổ trừ một người dùng súng Mauser hai người còn lại chia ra dùng súng máy hạng nhẹ và súng ngăm.
3 ban bộ binh tổ thành một trung đội bộ binh, tương ứng chính phó trung đội trưởng, tổng cộng 23 người. 2 trung đội bộ binh xếp thành một đại đội bộ binh, ngoài ra lập thêm 1 ban thông tấn, trang bị ba điện đại, ban súng máy hạng nặng 1 cái, trang bị bách kích pháo, cùng với 1 ban cảnh vệ, toàn bộ dùng súng trường tự độ, ban cấp dưỡng 1 cái. Chính phó đại đội trưởng mỗi thứ một người, có thể căn cứ vào tình hình thực tế tăng cường biên chế, biên chế lớn nhất có thể đạt tới chừng 300 người, dưới tình huống cần thiết, đại đội có thể thành một đơn vị độc lập tác chiến.
3 đại đội bộ binh tạo thành một tiểu đoàn bộ binh, ngoài ra còn có thêm 1 trung đội bộ binh, phụ trách ứng phó chuyện đột xuất, là bộ đội phản ứng nhanh sơ cấp, 1 trung đội quân nhu, trong biên chế thì lính quân nhu trừ sử dụng ngựa thồ vận chuyện vật tư hậu cần, còn có làm đường bắc cầu, có chút giống công binh. 1 trung đội dã chiến pháo, trang bị 4 khẩu dã chiến pháo 75 ly, toàn bộ dùng là ngựa kéo để đảm bảo tốc độ hành quân. 1 trung đội trính sát, cũng hoàn toàn dùng súng trường tự động, 1 trung đội quân y và tuyên truyền, chủ yếu là nữ binh. Tiểu đoànbộ có 1 ban cảnh vệ, một ban thông tấn, còn có một số tham mưu, đặt thành một biên chế trung đội. Ngoài ra bao gồm chính phó doanhtrưởng và tham mưu trưởng tổng cộng 3 người, tiêu chuẩn biên chế mỗi tiểu đoànlà 700 người, dưới tình huống bình thường, tiểu đoàn là đơn vị tác chiến cơ bản của quân Lam Vũ.
3 tiểu đoàn bộ binh tạo thành mộ trung doàn bộ binh, ngoài ra có thêm một trung đại đội kỵ binh, phủ trách ứng phó khẩn cấp quy mô lớn hơn, là bội đội phản ứng nhanh nắm đấm của trung đoàn bộ binh, 1 trung đội quân nhu, phụ trách hậu cần vận chuyển và làm đường bắc cấu. 1 trung đội súng trái phá cỡ nòng 75 ly, bao gồm 23 khẩu hỏa pháo, dùng ngựa la kéo để hành quân. 1 trung đội chinh sát, 1trung đội tuyên truyền và quân y; 1 trung đội giáo dục, toàn bộ binh sĩ của liên đội dựa theo hơn hai cấp quân hàm của mình yêu cầu tới huấn luyện, là nguồn bổ xung chủ yếu của quan quân các cấp hao tổn trên chiến trường, đồng thời cũng là lực lượng nòng cốt sau khi chinh phục 1 vùng đất liền khuyếch quân. Trung đoàn bộ binh bao gồm chính phó binh đoàn trưởng và tham mưu trưởng mỗi lọai một người, biên chế tiêu chuẩn tổng cộng 3300 người.
Trung đoàn trên có bản là biên chế lớn nhất hiện giờ của quân Lam Vũ rồi, cũng là đơn vị chiến lược cơ bản. Căn cứ vào trận đánh trước kia, chiếm lĩnh Cách Lai My cũng bất quá dùng 2300 người, không tới một biên chế trung đoàn. Đương nhiên, khi đó là toàn bộ vũ khí tự động hóa, nhưng, khi đó bố trí hỏa pháo và súng máy còn không bằng được sự bố trí hiện tại, bởi thế một trung đoàn (hoặc là trung đoàn tăng cường) đại khái có thể dùng để đánh hạ chiếm lĩnh tương đương một địa khu của một đạo đế quốc Đường Xuyên rồi.
Đơn vị cấp bậc tối cao của lục quân Lam Vũ là sư đoàn, bình thường mà nói, 3 trung đoàn là một sư đoàn, ngoài ra có thêm 1 tiểu đoàn kỵ binh, là bộ đội phản ứng nhanh, 1 tiểu đoàn pháo binh, trang bị 36 khẩu dã chiến pháo 75 ly, tiểu đội lục quân đặc chiến 1, kỳ thực chính là bộ đội đặc chủng, so với đại đội trinh sát bình thường còn lợi hại hơn. 1 tiểu đoàn giáo dục, bên trong binh sĩ kỳ thực chính là quan quân dự bị, 1 tiểu đoàn tuyên truyền và quân y. Sư đoàn bộ binh cũng theo biên chế 1 tiểu đoàn, chính phó sư đoàn trưởng và chính phó tham mưu trưởng mỗi loại một người, tiêu chuẩn biên chế tổng cộng 16000 người.
Vào lúc cần thiết, đem binh sĩ trong tiểu đoàn giáo dục làm quan quân, có thể đem biên chế sư đoàn mở rộng tới chừng 25000 người, bất quá đây chỉ là sư đoàn biên chế câp 3 trung đoàn mà nói thôi, khuynh hướng của Dương Túc Phong hướng về một sư đoàn tổng quản binh lực của 3 tới sáu trung đoàn, như vậy càng có thể linh hoạt điều phối binh lực cấp sư đoàn hơn, loại biên chế 1 sư đoàn có 2 trung đoàn là y ghét nhất. Khi đặt phiền hiệu, Dương Túc Phong cấp mỗi sư đoàn đều lưu lại phiên hiệu 9 trung đoàn, cũng chính là nói, vào lúc cần thiết, giới hạn binh lực mỗi sư đoàn có thể chỉ huy là 9 trung đoàn, tới lúc đó, binh lực cả sư đoàn vượt quá năm vạn người cũng không phải là chuyện không thể. Với công cụ thông tấn hiện giờ của quân Lam Vũ mà nói, chỉ huy 9 trung đoàn hiệp đồng tác chiến không phải là chuyện khó khăn lắm.
Trước mắt bộ đội giã chính lục quân chính quy quân Lam Vũ tổng cổng tạo thành 3 sư đoàn, nhưng ba sư đoàn này chưa đủ quân số, nguyên nhân chủ yếu là quan quân và binh sĩ đều không đủ, lúc cần thiét thông qua chiến đấu không ngừng để bổ xung, để thỏa mãn nhu cầu chiến tranh, Dương Túc Phong quyết tâm đem khung ba sư đoàn này lắp lên, để tiện các cấp đơn vị đều có thể mau chóng dùng mẫu chiến đấu của biên chế mới này, dựa theo suy nghĩ của y, hiện giờ mỗi sư đoàn của quân Lam Vũ bao gồm biên chế 5 trung đoàn, phiên hiệu của nó và quan chỉ huy đại thể như sau.
Sư đoàn 191 lục quân Lam Vũ, sư đoàn trưởng do tự Dương Túc Phong kiêm nhiệm, phó sư đoàn trưởng kiêm tham mưu trưởng do Khắc Lệ Tô Na đảm nhiệm, do trên cơ bản Dương Túc Phong đã thoát ly chỉ huy tuyến đầu, cho nên trên cơ bản sư đoàn 101 là Khắc Lệ Tô Na quản lý. Dưới quyền sư đoàn 101 có năm trung đoàn 111, 112, 113, 114, 115, trung đoàn trưởng lần lượt là Tang Cách, Tô Liệt, Âu Dương Khuyết, Mạch Sơn, Tư Cơ Bối Ni, trước mắt bộ đội chủ yếu đã tập trung ở địa khu Tử Xuyên Đạo, chuẩn bị dùng binh với Lỗ Ni Lợi Á. Mỗi trung đoàn của sư đoàn ước chừng có 200-2500 không bằng nhau, toàn sư đoàn binh lực ước chừng 14000 người.
Vấn đề lớn nhất của sư đoàn này chính là nhiều tân binh, binh sĩ xuất thân từ thổ phỉ nhiều, thói lưu manh ng hiêm trọng, bởi thế giáo dục tư tưởng trở thành môn quan trọng hàng đầu, may mà Khắc Lệ Tô Na mặc dù còn chưa tự thân lên chiến trường, nhưng dù sao vẫn có trình độ cầm binh, cái này có thể nhìn ra từ khi xưa nàng chỉ huy quân đội An Lai làm loạn. Khắc Lệ Tô Na được mệnh lệnh của Dương Túc Phong, đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này, vì thế tiêu phí vô số tâm huyết rèn giũa đơn vị bội đội này, nàng không tranh trang bị giống như Lam Sở Yến, mà thiết thực luyện tốt nội công, ánh mắt cùng nhắm vào Lỗ Ni Lợi Á, muốn kiến công lập nghiệp thì phải dùng máu tươi của kẻ địch để chứng mình năng lực của mình.
Sư đoàn 102 lục quân Lam Vũ, sư đoàn trưởng do Phượng Thải Y tổng thma mưu trưởng quân Lam Vũ kiêm nhiệm, dưới quyền là năm trung đoàn, 211, 212, 213, 214, 215, trung đoàn trưởng lần lượt là Lặc Phổ, Hiên Kiệt, Tang Bố, Mông Bách, Lạc Ánh Phong. Hiện giờ bội đội chủ lực đóng ở Dương Xuyên đạo, phụ trách tiếp tục hiệp trợ chính phủ địa phương tiễu trừ dư nghiệt của Thái Dương thần giáo, đồng thời làm tốt đại luyện binh, căn cứ vào tình hình thực tế để điều động. Đây là một sư đoàn có binh lực cường đại nhất của lục quân Lam Vũ, binh lực mỗi trung đoàn đều trên 3000 người, binh lực toàn binh đoàn vượt quá 18000 người.
Tố chất quan binh của sư đoàn này cũng là cao nhất, hơn nữa trên cơ bản đều là hệ phái của Phượng Thải Y, ở phương diện vận dụng binh khí hạng nặng, rất có tâm đắc, sở trường nhất của bọn họ chính là bộ pháo hiệp đồng công kích, bất kể cứ điểm kiên cố nhường nào đều không thể cản được con đường tiến lên của họ. Bất quá, hiện giờ bọn họ đối diện với một vấn đề càng lớn hơn, không phải đánh hạ cứ điểm của địch, mà là có khả năng phải vượt qua trùng dương, tấn công đại lục Y Lan ở bờ biển đối diện.
Sư đoàn 102 lục quân Lam Vũ, sư đoàn trưởng do Lam Sở Yến tiếp tục đảm nhiệm, sư đoàn này chính là sư đoàn cải cách mạnh mẽ nhất trong lần chỉnh đồn này, trên cơ bản các cấp quan quân đều bị thay đổi trên một phần ba, binh sĩ phổ thông cũng quá nửa bị điều tới các bộ đội khác, binh sĩ mới gia tăng đều là binh sĩ cũng tới từ chính hai sư đoàn còn lại. Lam Sở Yến cũng đã biết sai lầm của mình, cho nên tỏ ra khá phối hợp, không hề biểu hiện ra sự chống đối. Dưới quyền sư đoàn 102 là 5 trung đoàn 311, 312, 313, 315, trung đoàn trưởng lần lượt là Xạ Nhan, Thí Phong, Nham Long, Sử Lực Uy, Đồ Tẫn Tru.
Sư đoàn này binh lực ít ỏi nhất, mỗi trung đoàn chỉ có chưa tới 2000 người, hơn nữa bộ đội pháo binh đi cùng cũng khá ít, khôn gphải là Dương Túc Phong không cho, mà là Lam Sử Yến không muốn quá nhiều trang bị hạng nặng, nàng cẩn “duy trì tính linh hoạt, phát triển theo hướng gọn nhẹ. Toàn sư đoàn binh lực ước chứng không tới 12000 người. Bất quá nếu nói sức chiến đấu từng binh sĩ, sư đoàn này là nổi trội nhất, nhưng đồng thời kỷ luật cũng là kém nhất, nhưng mà có một số hiện tượng kỳ quái chính là, sư đoàn 102 kỳ luật kém nhấ, nhưng binh sĩ tác chiến dũng cảm và sức chiến đấu lại là nổi trội nhất. Là điển hình của “dã” chiến quân, hai cái “dã” là, đối xử với kẻ địch hũng hàn, đối xử với dân chúng cùng tàn nhẫn, hơi tí là chân đá tay đấm, Lam Sở Yến cũng nhắm một mắt mở một mắt, trừ phi gây ra chuyện quá đáng quá mực, mời ra mặt ngăn cản.
Trừ ba sư đoàn bộ đội dã chiến này ra, quân bộ quân Lam Vũ còn trực tiếp chỉ huy lục quân đặc chiến đội quân Lam Vũ. Lục quân đặc chiến đội đã trải qua hơn nửa năm phát triển, hiện giờ đã có quy mô sơ bộ, trên huyấn luyện và tác chiến đều tìm tòi được không ít kinh nghiệm, căn cứ vào nguyên lý cơ bản cạnh tranh có thể xúc sự phát triển tốt hơn, Dương Túc Phong đem lục quân đặc chiến đội một phân làm hai, phân ra tổ kiến hai đại đội, mỗi đại đội lục quân đặc chiến ước chừng bao gồm biên chế binh lực tăng cường một đại đội, tiêu chuẩn bố trí 240 người, quan chỉ huy của nó lần lượt là Đao Vô Phong và Đồ Đấu Châu.
Lục quân đặc chiến đội trực tiếp nhận sự lãnh đạo của Dương Túc Phong, nhiệm vụ tác chiên chủ yếu là tiềm phục hậu phương địch thâm nhập vào trong kẻ địch, ví như tập kích cứ điểm và thành thị trọng yếu của kẻ địch, tạo ra hỗn loạn ở hậu phương địch, trong hỗn chiến thừa nước đục thả câu, cho nên lục quân đặc chiến đội phải ra sức phát triển ký thuật bắn tỉa, có tương đối số lượng quan binh đặc chiến đội trang bị súng ngắm, khổ luyện kỹ thuật xạ kích chuẩn bị phát huy tác dụng khả quan hơn trong chiến tranh tương lai.
Bộ đội trực thuộc của lục quân Lam Vũ còn có hai trung đoàn kỵ binh, đây là bộ đội phản ứng nhanh quy mô khá lớn của quân Lam Vũ, do chiến mã không đủ, hơn nữa một số chiến mã cần dùng để vận chuyển và chuyên chở súng máy hạng nặng, súng trái phá, cho nên chiến mã chất lượng tốt có thể dùng làm kỵ binh không quá ba trăm thớt. Bộ đội kỵ binh lục quân Lam Vũ cũng biên chế làm hai trung đoàn, phiên hiệu lần lượt là trung đoàn 951 và trung đoàn 952, quan chỉ huy chính là Phong Phi Vũ và Liệt Mông, mỗi trung đoàn kỵ binh ước chừng 1200 người, chiến mã 1500 thớt, chủ yếu lấy trang bị vũ khí hạng nhẹ làm chủ, số ít bách kích pháo chính là vũ khí uy lực lớn nhất của bọn họ.
Căn cứ vào đặc điểm địa hình của địa khu Mỹ La, lục quân quân Lam Vũ còn chuyên môn bố trí hai tiểu đoàn súng trái phá cỡ nòng 100 ly, phiên hiệu lần lượt là tiểu đoàn pháo binh 901 và tiểu đoàn pháo binh 902, đây là hỏa lực áp chế mạnh nhất của quân Lam Vũ hiện giờ, mỗi tiểu đoàn pháo binh có 26 khẩu súng trái phá cỡ nòng 100 ly, cỡ nòng 100 ly đã là cực hạn của súc vật vận chuẩn được rồi. Vốn Dương Túc Phong muốn trang bị súng trái phá cỡ nòng 155 ly, nhưng do súng trái phá cỡ nòng 155 ly vận chuyển khá khó khăn, riêng mỗi viên đạn đã có trọng lượng 9 cân, vì thế chỉ trang bị ở cứ điểm lớn, sử dụng làm hỏa lực cố định. Hai tiểu đoàn pháo binh này thuộc về quân bộ quân Lam Vũ trực tiếp không chế, chỉ vào lúc cần thiết mới phân cho phương hướng có nhu cầu, thuộc chỉ huy cấo sư đoàn.
Ở bên trên là bố trí quân dã chiến chính quy, còn đội cảnh vệ nhân dân thì tương đối đơn giản hơn một chút, đầu tiên là vũ khí so với bộ đội dã chiến thấp hơn một bậc, trang bị của quân Lam Vũ là các loại một loạt vũ khí súng trường Mauser, súng tự động, súng máy hạng nhẹ, bách kích pháo, dã chiến pháo. Còn đội cảnh vệ nhân dân chỉ trang bị súng trường Mauser và một ít súng máy hạng nhẹ không có hỏa pháo (doanh thủ bị cứ điểm ngoại lệ). Sau nữa là biên chế của đội cảnh vệ nhân dân khá phân tán, biên chế lớn nhất của nó là tiểu đoàn, không có biên chế kỵ binh, tiểu đội thông tin chỉ trang bị cho tiểu đoàn cấp một, như vậy mỗi một tiểu đoàn bình thường chỉ có c hừng 600 người, bình thường đồn trú tại các phủ hoặc các cứ điểm, phụ trách phòng thủ phủ thành còn có sự kiện mà cảnh sát không thể trấn áp, nếu như có đông kẻ địch tới tấn công, đội cảnh vệ nhân nhân chỉ phụ trách phòng thủ tới khi quân dã chiến tới cứu viện.
Đội cảnh vệ nhân dân biên chế dựa theo số lượng chính phủ địa phương để sắp xếp, đảm bảo mỗi phủ đều có một tiểu đoàn, có thể ứng phó với các sự kiện đột phát ở nơi đó, tương đương với cảnh sát vũ trang hiện nay. Tại một số phủ khá quan trọng hoặc là một số cứ điểm quan trọng, binh lực của đội cảnh vệ nhân dân có được sự tăng cường tương ứng, tiểu đoàn thủ bị cứ điềm còn chuyên môn trang bị súng máy Mã Khắc Thẩm và hỏa pháo. Nhưng, tổng thể mà nói, đội cảnh vệ nhân dân chỉ là bộ đội phòng vệ địa phương, đồng thời cũng là nguồn binh lực dự bị của bội đội dã chiến quân Lam Vũ.
Hải quân quân Lam Vũ dựa theo biên chế bảy hạm đội để thiết lâm, lần lượt là hạm đội thứ nhất quan tư lệnh Vũ Phi Phàm, căn cứ Bố Lôi Tư, hạm đội thứ hai, quan tư lệnh Phất Lai Triệt căn cứ cảng Bá Châu. Hạm đội thứ ba, quan tư lệnh Khắc Lý Khắc Lan căn cứ Thánh Mã Lạc, hạm đội thứ tư, quan tư lệnh Khắc Lai Ô Địch Mã, căn cứ Hải Nha. Hạm đội thứ năm, quan tư lệnh Trát Lan Đinh căn cứ cảng Tô San. Hạm đội thứ sáu quan tư lệnh Tô Chẩm Thư căn cứ Tư Đa Khắc. Hạm đội thứ bảy quan tư lệnh Đặc Lan Khắc Tư căn cứ cảng Mễ Luân.
Chủ lực mỗi hạm đội hải quân Lam Vũ đều là Long Nha chiến hạm, số lượng đều trên hai mươi, những chiếc Long Nha chiến hạm này mặc dù sản xuất theo tiêu chuẩn hóa, chú trọng tốc độ, nhưng trên mặt cải tiến trang bị vẫn không ngừng tiến hành, giai đoạn sau này Long Nha chiến hạm hạ thủy có trọng tải tăng lên đến chừng tám trăm tấn, chủ yếu là tăng cường số lượng đạn pháo dự bị, tăng cường số lượng kho hàng , để có thể cất giữ được nhiều nước ngọt và thức ăn hơn, có thể duy trì ở trên biển thời gian lâu hơn, có thể có được tính cơ động lớn hơn.
Đồng thời, mặt cải thiện điều kiện sinh hoạt của thuyền viên, Dương Túc Phong cũng dồn hết tâm trí, do số lượng hỏa pháo giảm thiểu, khiến cho số lượng thuyền viên có thể giảm bớt đi rất nhiều, trước đây một chiếc chiến đấu hạm trọng tải chừng hai nghìn tấn có trang bị một trăm khẩu pháo thanh trượt, cần phải bố trí năm trăm tới bảy trăm thuyền viên, nhưng Long Nha chiến hạm trọng tải chỉ có tám trăm tấn, chỉ cần trang bị sáu mươi tư thuyền viên, điều này làm cho không gian sinh hoạt của thuyền viên cải thiện rất nhiều, võng treo cũng làm các thuyền viên có thể an tâm đi vào giấc ngủ trong thuyền bè tròng trành,. Đương nhiên, nước chanh ép vẫn không thể thiếu được, đó là vật phẩm đề phòng và chữa trị bệnh máu xấu.
Tới tháng 5 năm 1729, bảy hạm đội hải quân Lam Vũ đã có hơn một trăm tám mươi Long Nha chiến hạm và hơn một vạn quan binh hải chiến, cùng với thực lực tăng cường, hải quân bắt đầu tiến bước chủ động tiến công. Mục tiêu thứ nhất, chính là yết hầu giữa biển Á Đinh và biển San Hô: đảo Sùng Minh. Đương nhiên, muốn công chiếm đảo Sùng Minh, chỉ dựa vào mỗi lực lượng hải quân là không đủ, phải có hải quân lục chiến đội phối hợp.
Trong lần chỉnh quân quy mô lớn này, hải quân lục chiến đội là đơn vị mở rộng nhanh nhất của quân Lam Vũ, thông qua mở rộng quy mô lớn, tổng binh lực vượt quá một vạn người, hải quân lục chiến đội tổng cộng thiết lập thành bốn trung đoàn lục chiến, mỗi trung đoạn có biên chế tiêu chuẩn chừng 2000 người, trong đó binh lực một trung đoàn phân bố cho hạm đội thứ bảy do Đặc Lan Khắc Tư chỉ huy (hạm đội Bắc Hải), binh lực của ba trung đoàn còn lại đều ở phương hướng biển Á Đinh, điều này là căn cứ vào nhu cầu nhiệm vụ tác chiến của hải quân để quyết định, bất kể là công chiếm đảo Sùng Minh hay là công chiếm đảo Lữ Tống, hoặc là đổ bộ lên tuyến bờ biển nước Y Mộng và đế quốc Đường Xuyên, trừ cần có hải quân cường đại mạnh mẽ ra, còn cần có hải quân lục chiến đội cường đại đi xung phong.
Biên chế của hải quân lục chiến đội so với lục quân mà nói, càng tinh giản hơn, nhưng sức chiến đấu càng cường đại hơn, điều này tất nhiên liên quan tới việc rút lượng lớn nòng cốt của lục quân, nhưng cường độ huấn luyện của hải quân lục chiến đội cũng khiến rất nhiều quan binh lục quân bình thường nhìn mà khiếp vía. Vì để hình thành sức chiến đấu thật nhanh, Dương Túc Phong và Trầm Lăng Vân đều cấp cho những chàng trai tự nguyện gia nhập hải quân lục chiến đội áp lực cực lớn, mỗi ngày cường độ huấn luyện có thể nói là tới giới hạn chịu đựng của cơ thể con người.
Do hạn chế của hải vận, hải quân lục chiến đội không thể mang theo quá nhiều vũ khí hạng nặng, cho dù là loại vũ khi như dã chiến pháo 75 ly đối với bọn họ mà nói, cũng không thể mang theo quá nhiều. Cho nên, phải trang bị tự động hóa là tương đối bức thiết, vì thế Dương Túc Phong đặc biệt ký mệnh lệnh, cấp cho hải quân lục chiến đội súng tiểu liên AK47, để tăng cường hỏa lực tức thời của bọn họ, loại vũ khí hỏa lực cực kỳ uy mạnh này trừ trang bị hải quân lục chiến đội thì chỉ có một đơn vị may mắn được trang bị, đó chính là tiểu đoàn cảnh vệ quân Lam Vũ phụ trách an toàn của Dương Túc Phong.
Bất quá Dương Túc Phong cũng không thể không thừa nhân, mở rộng quy mô lớn hải quân lục chiến đội thực sự rất hao tiền, một vạn người của hải quân lục chiến đội quả thực so với ba vạn người của lục quân còn tiêu nhiều tiền hơn, số tiền A Phương Tác kiếm về từ hải vực Sở La Môn thoáng một cái đã tiêu gần hết rồi, dùng lời của tài chính đại thần Tài Băng Tiêu mà nói, trong 2 năm tương lai, quy mô của hải quân lục chiến đội duy trì chừng một vạn người, đã là cực hạn năng lực tài chính có thể tiếp nhận, trừ phi đợi tới khi kinh tế trong khu vực quân Lam Vũ khống chế hồi sinh toàn diện, hoặc là giảm bớt quân phí của các bộ đội khác, nếu không không còn đủ tài lực để chống đỡ nữa.
Trong bộ phận tổ thành lực lượng vũ trang quân Lam Vũ còn có lượng lớn dân binh, vũ khí của dân binh thì chỉ có súng rãnh xoắn được qua cải tạo, chủ yếu là bảo vệ trị an thôn quê, đề phòng đám đạo tặc nhỏ, không có lương bổng, nhưng khi nông nhàn phải tiếp thụ quân huấn của giáo quan quân Lam Vũ, hơn nữa cũng là một nguồn binh lực trọng yếu của quân Lam Vũ, sự tồn tại của dân bình còn có một mục đích quan trọng, đó chính là phổ cập giáo dục quốc phòng (mặc dù hiện giờ còn chưa thể gọi là “quốc”) dạy dân chúng kiến thức quốc phòng cơ bản nhất, tăng cường quan niệm quốc phòng của bọn họ.
Trong lần chỉnh đồn này, cải cách biên chế chỉ là một hạng mục nội dung trong đó, chủ yếu hơn nữa chính là giáo dục tư tưởng. Bắt đầu từ cuối năm ngoài, Dương Túc Phong đã bắt đầu có ý thức có mục địch hướng toàn quân quán triệt “hai mươi hai điều quân quy” và “ba kỷ luật lớn tám chú ý lớn” đã qua thay đổi, đồng thời tự mình tới các bộ đội tiến hành kiểm tra, mặc dù Dương Túc Phong không muốn thành một kẻ quân phiệt, n hưng tình thế hiện giờ ép y phải sử dụng tất cả các biện pháp quang minh hoặc hắc ám để huấn luyện lòng trung thành của bộ đội.
Trước nay bộ đội không có lòng trung thành, cho dù sức chiến đấu có thể mạnh tới mức đánh bại được người sao hỏa, đối với y mà nói thì có ý nghĩa gì?
Trong lần giáo dục tương tưởng này, Dương Túc Phong khởi xướng các quan quân cao cấp kiểm điểm và kiềm tra lại hành vi tư tưởng của mình trước tiên, triển khai phê bình và tự phê binh. Lam Sở Yến là quan quân cao cấo đầu tiên phải kiểm điểm, là sư đoàn trưởng sư đoàn 103, lại tự động khuyếch quân, không thèm để ý tới điện báo của bộ chỉ huy, thậm chí còn cố ý thả cho bộ hạ cướp bóc đốt phá, đều là hành vi nghiêm trọng không thể tha thứ. Mặc dù công khai kiểm điểm quy mô lớn không lớn lắm, chỉ có quan quân cấp trung đoàn trở lên tham gia, không tới một trăm người, nhưng Lam Sở Yến kiểm điểm vẫn làm cho mọi người chấn động cực lớn, bao gồm quan quân cao cấp như Phong Phi Vũ trong đó, đều bắt đầu nhận thức sâu sắc rằng, đây là quân Lam Vũ khác với quá khứ, mà không phải là quân đội đé quốc hết sức hủ bại nữa.
Đồng thời với việc quan quân cấp cao phê bình và tự phê bình, Dương Túc Phong cũng khởi xướng tiến hành vận động kể khổ trong quan binh phổ thông, mặc dù y luôn cảm thấy vận động tố khổ mang theo sắc thái giai cấp cường liệt, hơn nữa quan quân của quân Lam Vũ cũng chẳng phải toàn bộ là tới từ các gia đình nghèo khó chịu khổ chịu nạn. Nhưng, hiệu quả của mục vận động này là hết sức rõ ràng, nhất là những quan binh từ nô lệ và gia đình nghèo khổ gia nhập quân đội, bọn họ đi lên bục nói chuyện dũng cảm nhớ lại khó khăn mình gặp phải trong quá khứ, dùng ví dụ hình tượng sinh động và thân phận đã qua để chỉ ra chỗ hắc ám của xã hội cũ, bọn họ kể khó làm những quan binh khác bị cảm nhiểm cực lớn, rất nhiều người ào ào viết huyết thư, hướng lãnh đạo cấp trên đảm bảo, nhất định sẽ dùng sinh mạng của mình để bạo về cuộng sống hạnh phúc hiện tại.
Trong cuộc vận động kể khổ này, rất nhiều quan quân xuất thân cao quý, ví như Khắc Lệ Tô Na, Khắc Lai Ô Địch Mã, đều cảm thụ được sự giáo dục sâu sắc trước nay chưa từng có, bọn họ chẳng những cảm thụ được sự chấn động trong lòng, cũng cảm thụ được sức mạnh cường đại tời từ đáy xã hội, cỗ sức mạnh này một khi bị dẫn phát ra, sẽ là không thể kháng cự, không ai có thể ngăn cản bọnhọ bùng phát. Đám Khắc Lệ Tô Na không thể không bắt đầu kiểm điểm bản thân, suy xét lại hành vi của mình, để tránh bbị sức mạnh mang tính hủy diệt kia đem bị tiêu diệt. Loại xúc tiến tác dụng từ dưới lên trên này là Dương Túc Phong không dự liệu được, càng thêm kiên định quyết tâm tiến hành giáo dục tương tưởng sâu sắc với bộ đội.
“Ta có thể làm gì cho nhân nhân địa khu Mỹ Ni Tư?”
“Ta có thể làm gì cho nhân dân La Ni Tây Á?”
Hai cái vấn đề này trở thành vấn để thảo luận và tranh cãi nhiều nhất của các quan binh quân Lam Vũ, thông qua học tập tranh luận không ngừng, quan niệm địa phương của địa khu Mỹ La bất tri bấc giác quán triệt vào trong đầu mỗi quan binh, cái Dương Túc Phong muốn chính là hiệu quả này, địa khu Mỹ La trên danh ng hĩa không phải là một quốc gia, nhưng sự thực đã là một chính thể độc lập, quan niệm quốc gia phải quán triệt vào trong đầu mỗi người.
Phương thức huấn luyện quân sự của quân Lam Vũ cũng bắt đầu đi theo hướng khoa học hóa.
Nội dung huấn luyện quân sự chủ yếu bao gồm hai phương diện, một phương diện là nghiên cưu và học tập tăng cường hóa lý luận tác chiến hỏa khí hiện đại, trên trọng điểm là làm sao phát huy hảo lực đầy đủ hữu hiệu, làm sao tổ chức hỏa lực hữu hiệu cấp cho kẻ địch sát thương lớn nhất, Một phương diện còn lại chính là dựa theo phương pháp huấn luyện khoa học để đề cao tố chất binh sĩ, mà không thể một mực làm bừa.
Đối với vũ khí trang bị của quân Lam Vũ, không thể không nói, có bộ phận tương đối quan quân quân Lam Vũ cũng không hiểu nhiều lắm, mà đối với việc làm sao phối hợp và vận dụng hợp lý thì càng là một đề bài mới tinh. Ví như đám người Mao Lợi Bá Cách, mặc dù đã biết uy lực của súng trường Mễ Kỳ Nhĩ, vứt bỏ lưỡi búa và mũi đao của mình, nhưng hắn vẫn còn có t hói quen đem súng trường Mễ Kỳ Nhĩ sử dụng như một cây gậy, sau khi bắn hết đạn, phản ứng đầu tiên không phải là thay băng đạn mà là cầm bang súng lên cùng kẻ địch đánh sáp lá cà, Mao Lợi Bá Cách còn như thế, những người Áng Cách Tư còn lại chẳng nghĩ cũng biết, mà trong quân Lam Vũ, “người man mọi” giống như người Áng Cách Tư thực sự không ít.
Thượng Quan Lâm sở dĩa coi thường đại lục Y Vân cũng không phải hoàn toàn không có đạo lý, cư dân nơi này nhận thức sợ rằng chẳng được bằng một phần mười đại lục Y Lan.
Nếu muốn quán triệt tư tưởng tác chiến tiên tiến vào trong những binh sĩ phổ thông đầu óc đơn giản tứ chi phát triển này, không phải là chuyện một sớm một chiều, đây cũng là nguyên nhân vì sao mỗi tiểu đội quân Lam Vũ phải sắp xếp một giáo viên văn hóa, chỉ có từng chút từng chút một đề cao trình độ văn hóa của các chiến sĩ, mới có thể làm cho các loại vũ khí của quân Lam Vũ có được tác dụng trọn vẹn, đồng thời giáo viên văn hóa cũng đảm nhận vai trò chính ủy, phụ trách tiến hành giáo dục với các chiến sĩ là công tác chủ yếu của bọn họ, mục công tác này còn xếp phía trước cả kỹ năng chiến đấu.
Trong quan quân cao cấp (trên cấp đại đội) thúc đẩy phong trào học tập (chiến tranh luận), cũng là một trong nội dung trọng yếu đợt chỉnh quân lần này, nếu như nói giáo dục đối với quan binh trung hạ tầng thì nghiêng về cảm tình, vậy giáo dục đối với quan quân trung cao cấp thì thiên hướng về lý trí. (chiến tranh luận) chính là tài liệu giáo dục tốt nhất, có thể làm rất nhiều quan quân có cảm giác mở rộng tầm nhìn, hiểu được ý nghĩa sâu sắc ần chứa phía sau chiến tranh.
Ngày 3 tháng 7 năm 1729 thiên nguyên, quân Lam Vũ phát động chiến dịch tấn công đảo Sùng Minh.