Gian Khách

Quyển 4 - Chương 172: Hoàng hôn như máu

Đám phóng viên săn tin chính trị bên trong Liên Bang rất thường xuyên tự giễu rằng chính mình có được một loại khứu giác tinh nhạy linh mẫn

giống như heo cùng với cảm giác tin tức mạnh mẽ giống như chó vậy. Bọn

họ phi thường biết rõ ràng rằng ở trong từng cái bầu không khí chính trị ở những giai đoạn bất đồng khác nhau, thì loại tin tức như thế nào sẽ

có thể thông qua được sự kiểm duyệt của Ban biên tập, cứ như thế sẽ

thông qua được sự xét duyệt của các tầng cấp cao hơn. Đồng thời bọn họ

cũng biết rất rõ ràng loại tin tức gì cho dù có đưa tin phấn kích tuyệt

luân, hấp dẫn ánh mắt như thế nào đi chăng nữa, cuối cùng cũng chỉ có

thể hóa thành vô số những mảnh nhỏ số liệu rác rưởi nằm im bên trong bộ

nhớ của các cỗ máy tính xách tay mà thôi.

Căn cứ vào hai loại

tính chất đặc biệt như thế này, cho nên bọn họ căn bản không có lý do gì mà không thể phát hiện ra những tình trạng dị thường xảy ra tại Đặc khu Thủ Đô buổi tối ngày hôm qua cả. Đám bộ đội dã chiến đang đóng quân tại vùng ngoại thành không ngờ lại kéo rốc thẳng vào trong Quảng trường

Hiến Chương. Mặc dù bên ngoài nói là diễn tập chống khủng bố, nhưng mà

ai sẽ tin vào cái này chứ? Ngay sau đó bọn họ đều thông qua những con

đường tin tức của chính mình, nắm giữ được càng thêm những tin tức tình

báo kích thích hơn rất nhiều nữa. Ví dụ như là cấp bậc canh gác an toàn

tại các ban ngành Chính phủ Liên Bang cùng với Tòa nhà Nghị Viện đã tăng lên đến cấp độ 2. Mà nghe nói bên phía Cục Điều Tra Liên Bang đang

triển khai một hành động truy bắt tuyệt mật cấp độ I. Mục tiêu của hành

động truy bắt này chính là vị anh hùng Liên Bang vừa mới từ Đại khu Tây

Lâm quay trở về, còn chưa bị các vị phóng viên thành công bắt được kia…

Tất cả các phóng viên nhất thời đều trở nên bối rối, phấn khởi, ngơ ngẩn,

xúc động… đủ các loại cảm xúc đan xen vào nhau. Bọn họ cũng không biết

những cái tin tức này có thể nào tiếp tục săn tin xuống được hay không?

Nếu như tiếp tục săn tin xuống thì sẽ gặp phải những tin tức sự kiện

khiếp sợ đến như thế nào nữa? Thế nhưng sau khi trải qua một khoảng thời gian đấu tranh tư tưởng cũng không quá lâu dài, tất cả bọn họ cũng đều

vẫn như cũ khoác lên trên mình một kiện áo khoác, phóng chạy như điên

lao ra khỏi cổng chính của các tòa soạn báo, của các đài truyền hình,

hướng về phía mục đích của chính mình mà phóng đi.

Những đám

phóng viên lăn lộn giữa thế giới tin tức sự kiện cũng giống như là những gã binh lính đang bước chân lên chiến trường của chính mình, nếu như

ngửi ra được một vài động tĩnh gì đó, mà lại không có tiếp tục tiến hành điều tra, thì chẳng khác nào như là một gã binh lính còn chưa có bắt

đầu nổ súng liền nhấc tay đầu hàng vậy. Bất luận là một hồi chiến dịch

này sẽ đạt được kết quả cuối cùng như thế nào, thì bất cứ một gã phóng

viên nào cũng đều không thể tha thứ cho việc chính mình lúc ấy đã không

có giơ lên khẩu súng của chính mình…

Nhưng mà ngay sau đó đám

phóng viên tin tức liền phát hiện ra chính mình phóng chạy như điên mà

ra, lại đụng phải vô số những tấm thiết bản cứng rắn lạnh lùng như băng. Bất luận là bọn họ ngày thường có được những mối quan hệ tốt đẹp như

thế nào, ngày hôm nay tất cả các ban ngành bên trong Chính phủ Liên Bang đối với bọn họ mà nói cũng đều đóng kín cổng lớn, không có bất luận kẻ

nào chịu chấp nhận sự phỏng vấn của bọn họ.

Phía trước cổng lớn

của tòa nhà Bộ Quốc Phòng thì lại canh gác sâm nghiêm, một đám Hiến Binh trang bị võ trang đầy mình đi lại liên tục phía trước cổng vào, ngăn

cản bất cứ một người nào không có giấy thông hành đi vào. Thậm chí ngay

cả những phóng viên của tòa soạn báo Kim Tinh vốn có bối cảnh Quân đội

thâm hậu cũng đều là như vậy. Các phóng viên ở bên ngoài sợi dây giới

tuyến mang theo ngữ khí lo âu kêu lớn họ tên của vị sĩ quan phát ngôn

của Bộ Quốc Phòng, lớn giọng truy hỏi tin tức Trâu Bộ trưởng bị buộc tạm thời rời khỏi cương vị công tác có phải là chính xác hay không. Nhưng

mà trả lời những câu hỏi của bọn họ cũng chỉ là một sự trầm mặc tĩnh

mịch vô cùng, cùng với những ánh mắt cùng với vẻ mặt phức tạp của đám

quân nhân sĩ quan bên trong tòa nhà Bộ Quốc Phòng mà thôi.

Bên

phía Ủy ban Quản lý tại Quảng trường Hiến Chương cũng không có bất luận

kẻ nào tiếp nhận phỏng vấn. Nguyên một đám Nghị viên sắc mặt ngưng trọng vội vội vàng vàng ra vào Tòa nhà Nghị Viện đều tập thể trầm mặc. Bên

phía Dinh thự Tổng Thống thậm chí lại còn lâm thời tuyên bố, buổi họp

báo công bố tin tức vốn dĩ đã định sẵn từ trước sẽ diễn ra vào mười giờ

sáng ngày hôm nay, cũng đã vì nguyên nhân gì đó mà hoãn lại vô thời hạn.

Nguyên một đám phóng viên tin tức vốn dĩ một phen đặt hy vọng vào trong buổi

họp báo công bố tin tức của Dinh thự Tổng Thống, bởi vì cái tin tức hoãn tổ chức họp báo này, đã phát ra vô số những thanh âm kêu gào cực kỳ bất mãn, bảy miệng tám lưỡi không ngừng hô loạn, nhìn qua hỗn độn như một

cái chợ, thế nhưng kỳ thực chính là cực kỳ ăn ý phối hợp với nhau, hướng về phía người phát ngôn tin tức của Dinh thự Tổng Thống mà không ngừng

gây áp lực.

Toàn trường hỗn loạn kéo dài đại khái khoảng chừng

mười lăm phút đồng hồ. Sau đó người phát ngôn tin tức của Dinh thự Tổng

Thống sau khi ở bên trong hành lang cùng với Chủ nhiệm Bố Lâm thấp giọng trao đổi với nhau mấy câu gì đó, liền quay trở lại trên bục phát ngôn,

liếc nhìn một vòng lên trên những gương mặt chờ mong tin tức của đám

phóng viên, phi thường keo kiệt đưa ra một lời giải thích. Lời giải

thích này rất đơn giản, lại tương đương vượt ra ngoài dự kiến của tất cả mọi người, nhưng cũng đủ khiến cho trong lòng đám phóng viên tin tức

của Liên Bang nảy sinh ra vô số những hỉnh ảnh tưởng tượng phong phú đầy kích động.

Tổng thống tiên sinh bởi vì ngày hôm qua lao lực quá

độ nên thân thể không được khỏe, cần phải nghỉ ngơi, cho nên buổi họp

báo tuyên bố tin tức cũng phải bị hoãn loại, đến khi nào Tổng thống tiên sinh khỏe lại sẽ tiến hành.

Nguyên một đám phóng viên tin tức

tại hiện trường nhất thời lâm vào trầm mặc, khẽ cúi đầu xuống màn hình

máy tính xách tay của chính mình, rất nhanh ghi chép lại những lời nói

của người phát ngôn tin tức, đồng thời cũng thoáng cau mày lại, dùng bút điện tử phác thảo ra đủ các loại khả năng có thể phát sinh.

Đám

phóng viên tin tức biết rõ ràng cũng sẽ không thể hỏi thêm được bất cứ

nội dung tin tức gì nữa ở chỗ Dinh thự Tổng Thống, cho nên đành phải

xoay người, hướng về phía các ban ngành Chính phủ khác có thể bị công

kích mà phóng đi.

Những động thái như vậy liên tục được lặp đi

lặp lại, kéo dài mãi cho đến thời gian chạng vạng, đám phóng viên tin

tức không ngừng luân chiến tại các tràng đại lâu bên trong Đặc khu Thủ

Đô, rốt cuộc cũng thành công ở trước cửa tòa nhà Bộ Tư Pháp chặn được

Phó Bộ trưởng tiên sinh của Bộ Tư Pháp. Căn cứ vào những tin tức mới

nhất mà bọn họ nắm giữ được, bên phía Dinh thự Tổng Thống đã trao quyền

cho vị Phó Bộ trưởng tiên sinh này, đối với hết thảy mọi thức phát sinh

từ buổi tối ngày hôm qua cho đến sáng sớm ngày hôm nay có thể đưa ra một vài lời thuyết minh tình huống tương đối giản lược cấp cho tất cả mọi

người.

- Vào lúc hai mươi mốt giờ bốn mươi phút buổi tối ngày hôm qua, nhân dịp ứng với sự kiện khủng bố tập kích Tòa nhà Nghị Viện mấy

ngày trước, cho nên Quân đội Liên Bang mới ở các khu vực xung quanh

Quảng trường Hiến Chương, thành công tiến hành một hồi diễn tập quân sự

chống khủng bố được mệnh danh là Cuối Xuân. Thông qua trận diễn tập quân sự hôm qua, các ban ngành trong Chính phủ Liên Bang đã tăng cường thêm

sự trao đổi qua lại về mặt tin tức cùng với hợp tác lẫn nhau, vì phòng

ngự những sự kiện khủng bố tấn công cùng loại có thể xảy ra, nên đã

hoạch định kế hoạch đối phó. Sau buổi diễn tập này, các ban ngành tương

quan đều đã thu hoạch được không ít những kinh nghiệm quý giá.

Tin tức diễn tập quân sự của Quân đội như thế nào lại cần để cho bên phía

Bộ Tư Pháp đứng ra công bố cơ chứ? Đám phóng viên tin tức vô cùng linh

mẫn đã có thể cảm nhận được điểm bất thường này, ý thức được rằng bên

phía Chính phủ Liên Bang hẳn là bởi vì áp lực quá mạnh mẽ nên mới đưa ra lý do này. Cho nên bọn họ liền không một chút khách sáo tiếp tục truy

vấn, hỏi:

- Bộ trưởng tiên sinh, chúng tôi chính là muốn biết,

bên phía Chính phủ Liên Bang có phải là đang tiến hành truy nã Thượng tá Hứa Nhạc hay không? Mặt khác, Bộ trưởng Bộ Quốc Phòng Trâu Ứng Tinh có

phải là đã bị yêu cầu phải rời khỏi cương vị công tác hay không.

- Đầu tiên tôi phải sửa lại từ ngữ cho chính xác một chút. Trâu Bộ trưởng cũng không phải là bị tạm thời rời khỏi cương vị công tác, mà ông ta

chính là đáp ứng lời thỉnh cầu đặc biệt của Tổng thống tiên sinh, đi đến các khu căn cứ trang bị quân sự chiến lược trong Liên Bang tiến hành

kiểm tra. Bởi vì đã sắp đến thời điểm tác chiến mùa hạ tại bản thổ Đế

Quốc rồi, hệ thống trang bị chiến lược của Liên Bang hẳn là sẽ phải gặp

sự khảo nghiệm vô cùng gian nan, cho nên Chính phủ cần có những vị Tướng lãnh vĩ đại giống như là Trâu Bộ trưởng vậy, tiến hành lãnh đạo công

tác chuẩn bị này một cách toàn diện.

Đám phóng viên tin tức tự

nhiên sẽ không tin tưởng vào cái thuyết pháp này của ông ta, nhưng mà

một khi bên phía Chính phủ đã đưa ra đáp án này, như vậy cái mà bọn họ

cần phải làm chính là ghi chép cẩn thận lại cái đáp án này. Bọn cầm bút

điện tử, rất nhanh ghi chép lại không sót một lời nào của vị Phó Bộ

trưởng tiên sinh, sau đó trầm mặc chờ đợi câu trả lời của câu hỏi mà bọn họ cùng với toàn thể dân chúng Liên Bang đang quan tâm đến nhất.

- Còn về phần Thượng tá Hứa Nhạc…

Vị Phó Bộ trưởng Bộ Tư Pháp Liên Bang thoáng nhíu mày lại một chút, châm chước lựa chọn từ ngữ, sau đó mới thong thả nói:

- Đúng vậy, dựa theo trình tự pháp luật tương quan mà nhìn, thì chúng ta có thể nói, hắn đúng là đang bị Liên Bang truy nã…

Phó Bộ trưởng tiên sinh đảo mắt một vòng nhìn đám phóng viên háo hức đứng trước mặt mình, vẫn tiếp tục kiên nhẫn giải thích:

- Thượng tá Hứa Nhạc chưa được sự phê chuẩn của thương cấp, đã tự tiện

rời khỏi doanh địa tại Đại khu Tây Lâm. Bên phía Quân đội yêu cầu hắn ta giải trình tình huống, nhưng mà hắn mãi vẫn luôn không đến Sư Bộ trình

diện. Mặt khác, căn cứ vào sự điều tra của bên phía Cục Điều Tra Liên

Bang, Thượng tá Hứa Nhạc cùng với gã tội phạm đã tử vong của sự kiện

khủng bố tập kích Tòa nhà Nghị Viện trước đó, có mối quan hệ tương đối

thân thiết. Nhưng mà khi được hỏi về vấn đề này, hắn ta cũng mãi vẫn

luôn không đưa ra được lời giải thích hợp lý cho bên phía cơ quan điều

tra.

- Đây là toàn bộ lý do mà bên phía Chính phủ Liên Bang tiến hành truy nã Thượng tá Hứa Nhạc hay sao?

Có một gã phóng viên dùng ngữ khí vô cùng sắc bén, hỏi.

- Không phải!

Phó Bộ trưởng Bộ Tư Pháp bình tĩnh hồi đáp:

- Tôi nghĩ các vị lúc trước cũng đã từng tham gia vào sự kiện tin tức lần đó, bên phía Chính phủ Liên Bang đã từng tạm dừng quá trình điều tra về mối quan hệ giữa Thượng tá Hứa Nhạc cùng với gã Bảo Dưỡng Sư phản quốc

Dư Phùng kia. Nhưng mà hiện tại sau khi bên phía Cục Hiến Chương nắm giữ được những tình tiết mới nhất, thì cỗ Máy vi tính Trung ương Liên Bang

đã một lần nữa tự động kích hoạt trình tự truy nã lần trước…

-

Cái này cũng chính là có ý nghĩa, trừ phi Thượng tá Hứa Nhạc chủ động

đứng ra đầu thú, như vậy thì cái mệnh lệnh truy nã này cũng sẽ mãi vẫn

luôn kéo dài đi xuống.

Sau khi xác nhận chính thức là Liên Bang

đang tiến hành truy nã Thượng tá Hứa Nhạc, vị anh hùng thần tượng của

Liên Bang mới một khoảng thời gian trước đây từ bên phía Đế Quốc quay

trở về, đám phóng viên tin tức ở phía trước tòa nhà Bộ Tư Pháp nhất thời lâm vào một mảnh trầm mặc cùng với ngơ ngẩn khiếp sợ. Ánh hoàng hôn

chạng vạng rực đỏ từ phía cuối con đường đã tà tà phóng tới, nhìn qua có chút cảm giác đem máu tươi nhuộm đẫm cả không gian.

- Còn về

phần bên phía Dinh thự Tổng Thống bên kia rốt cuộc là đã xảy ra chuyện

gì, bản thân tôi cũng không rõ ràng lắm, các vị cũng không cần phải hỏi

tôi làm gì.

Phó Bộ trưởng Bộ Tư Pháp nở nụ cười nhàn nhạt, nói:

- Chẳng qua, tôi tin tưởng rằng, nếu như Thượng tá Hứa Nhạc chấp nhận quy án, vậy thì căn cứ theo những trình tự tư pháp, các chứng cứ sẽ dần dần được tiến hành công khai. Như vậy thì toàn thể Liên Bang cũng sẽ biết

được sự thật cuối cùng của sự kiện đó là gì.

Bên dưới bậc tam cấp bằng đá của tòa nhà Bộ Tư Pháp hoàn toàn là một mảnh trầm mặc tĩnh

mịch. Một đám phóng viên gặp nhiều biết rộng, lịch duyệt phong phú căn

bản là khó có thể đèn nén nổi tình tự trong nội tâm của mình, đều không

ngừng phát ra những sự khiếp sợ cảm khái hỗn loạn.

Những lời mà

bọn họ vừa nghe được này, căn bản cũng không có bất cứ biện pháp gì có

thể viết vào bên trong bản đưa tin được. Nhưng mà có thể linh mẫn dễ

dàng nghe ra được ý tứ cất giấu phía sau những lời nói này. Chẳng lẽ là

cái tràng hành động quân sự tuyệt mật buổi tối ngày hôm qua, cùng với

việc Tổng thống tiên sinh buổi sáng ngày hôm nay không được khỏe, cùng

với chuyện Thượng tá Hứa Nhạc đang bị tiến hành truy nã toàn Liên Bang

kia, có một mối quan hệ nào đó cực kỳ đáng sợ hay sao?

Phóng viên Ngũ Đức từ đầu đễn giờ mãi vẫn luôn im lặng đứng ở bên trong đám người

cẩn thận lắng nghe. Ngày hôm nay trên người ông ta mặc một kiện áo khoác màu xám nhạt, điếu thuốc lá nằm trong hai ngón tay tựa hồ từ đầu đến

cuối vẫn luôn không ngừng thiêu đốt. Đột nhiên trong lúc này ông ta chợt giơ tay cao lên một cái.

Với địa vị và thân phận của Phóng viên

Ngũ Đức cùng với tờ Nhật báo Đặc khu Thủ Đô trong giới tin tức Liên

Bang, khi ông ta giơ tay lên xin được phát biểu, thì nguyên một đám

phóng viên đang lâm vào một hồi nghị luận khiếp sợ kia cũng nhất thời im lặng lại.

Phóng viên Ngũ Đức nhíu mày, đưa điếu thuốc lá lên miệng rít mạnh một hơi, sau đó mới hỏi:

- Phó Bộ trưởng tiên sinh, xin hỏi cái lần truy nã này… cùng với buổi họp báo tuyên bố tin tức buổi chiều ngày hôm qua của Thượng tá Hứa Nhạc có

quan hệ gì với nhau hay không?

Phó Bộ trưởng Bộ Tư Pháp trầm mặc

nhìn chằm chằm Phóng viên Ngũ Đức, ánh mắt đột nhiên trở nên lạnh như

băng, cực kỳ đơn giản trực tiếp hồi đáp:

- Không có bất luận quan hệ gì cả!

o0o

Thượng tá Hứa Nhạc, vị anh hùng chiến đấu của Liên Bang đột nhiên biến thành

tội phạm bị truy nã trong toàn bộ Liên Bang… cái tin tức này đại khái sẽ dẫn phát nên vô số tràng nghị luận vô cùng khiếp sợ bên trong toàn bộ

xã hội Liên Bang, thậm chí là sẽ có nhiều chuyện tình càng nghiêm trọng

hơn nữa. Đám phóng viên tin tức hoặc là hưng phấn hoặc là trầm mặc nghi

hoặc bôn tẩu khắp nơi tiến hành thu thập tin tức. Nhưng mà bọn họ lại

căn bản không có biện pháp tiếp cận được ban ngành mà bọn họ đang muốn

tiến hành phỏng vấn nhất vào lúc này. Bởi vì cái ban ngành đó chính là

Quân đội Liên Bang!

o0o

Trong văn phòng làm việc mới của

căn cứ đóng quân Sư đoàn Thiết giáp 17 mới tại khu vực ngoại thành Đặc

khu Thủ Đô… Bên trong phòng lúc này đang đối diện với một bầu không khí

áp lực khẩn trương đến cực độ.

Đội trưởng Hách Lôi của Doanh đoàn I Sư đoàn Thiết giáp 17 mới nheo chặt ánh mắt, giương mắt nhìn chằm

chằm về phía vị Chủ nhiệm Tác chiến Đặc biệt của Quân khu I, không hề có nửa điểm ý tứ sẽ lùi bước. Tuy rằng quân hàm của đối phương so với

chính mình còn cao hơn đến mấy cấp, tuy rằng đối phương mang đến cả một

tiểu đội Hiến Binh có quyền lực đặc thù trong tay, tuy rằng đối phương

cầm đến công văn bắt giữ khẩn cấp do đích thân bên phía cao tầng của

Quân đội ký tên, nhưng mà hắn vẫn như cũ không nghĩ sẽ nhượng bộ lùi

bước.

- Tôi mặc kệ đám người các ông nghĩ muốn làm cái gì, nhưng

mà nơi này chính là bộ đội của tôi, đám gia hỏa này là binh lính của

tôi. Các người muốn bắt giữ bọn họ, vậy thì nhất định phải có sự đồng ý

của tôi mới được hành động.

Ánh mắt của Thượng tá Hách Lôi nheo

lại thành hai cái khe, toát ra quang mang cực độ nguy hiểm. Đám người

Hoa Tiểu Ty, Lâm Ái đứng ở sau lưng của hắn cũng đồng thời nheo cặp mắt

lại. Vô cùng kỳ diệu là, đại khái mỗi một tên gia hỏa nào đó đã từng

ngây ngốc cùng một chỗ với Hứa Nhạc trong một khoảng thời gian vừa phải

nào đó, đều sẽ bị cái động tác nhỏ này của Hứa Nhạc cuốn hút, mỗi khi

gặp phải những chuyện lớn gì, hoặc là phẫn nộ, hoặc là những sự nguy

hiểm cực độ nguy hiểm, thì ánh mắt của đám nam nhân này cũng đều sẽ nheo lại thành hai cái khe, mí mắt co chặt lại, tựa hồ như là phẫn nộ đến

mức đem hết thảy mọi thứ trong mắt mình nghiền nát thành từng mảnh nhỏ.

Vị Chủ nhiệm Tác chiến Đặc biệt của Quân khu I cầm trong tay văn kiện bắt

giữ của cao tầng cao nhất trong Quân đội, mang theo cả một tiểu đội Hiến Binh mà đến, vốn dĩ rằng không hề nghĩ đến chuyện chính mình còn chưa

gặp mặt được đám đội viên của Tiểu đội 7 kia, đã liền bị một đám quân

nhân sĩ quan cao cấp của Sư đoàn Thiết giáp 17 mới này ngăn cản trong

văn phòng rồi.

- Thượng tá Hách Lôi, đến thờ điểm này hẳn là cậu đã hiểu được chuyện gì đã xảy ra rồi chứ?

Vị Chủ nhiệm Tác chiến Đặc biệt giương mắt nhìn vào cặp mắt đã nheo lại

thành những cái khe của một đám quân nhân sĩ quan, lạnh giọng nói:

- Một đám quân nhân binh sĩ thủ hạ của cậu, buổi tối ngày hôm qua đã tham dự vào một sự kiện mưu phản khiến kẻ khác phải cực kỳ khiếp sợ. Nếu như cậu kiên trì muốn cãi lại quân lệnh, che chở cho bọn họ, như vậy có lẽ

thời điểm lần tới tôi quay lại đây, thì đối tượng mà Hiến Binh bắt đi sẽ biến thành chính cậu đó!