Đồng thời với việc Hoài Thảo Thi bởi vì trình độ bảo dưỡng khủng bố mà
Hứa Nhạc thể hiện ra mà cảm thấy khiếp sợ không thôi trong lòng, thì
trong lòng của Hứa Nhạc cũng đối với Hoài Thảo Thi tràn ngập sự tán
thưởng vô cùng, thậm chí là còn có chút kinh sợ nữa. Có thể nói suốt
cuộc đời này của hắn chưa từng gặp qua người nào cường hãn giống như
vậy.
Ngoại trừ những thời gian tập trung tinh lực tiến hành công
tác bảo dưỡng sửa chữa, Hứa Nhạc bình thường vẫn mãi luôn cố gắng duy
trì sự nghỉ ngơi. Bởi vì thân thể hắn lúc này rất suy yếu, cho nên càng
không ngừng tìm cách thư giãn thân thể mình. Nhưng mà Hoài Thảo Thi tiến hành phụ tác điều khiển con Robot Đào Chướng kia, vì để trốn tránh sự
đuổi giết không ngừng của đám bộ đội Robot phản quân kia, hơn nữa lại
còn càng không ngừng tiến hành phục kích đánh lén những đầu Robot đơn lẻ của đối phương, cho nên vốn cũng không có thời gian gì để tiến hành
nghỉ ngơi cả.
Trong quá trình trốn chết khẩn trương rất nhiều
ngày này, Hứa Nhạc cũng chưa từng có nhìn thấy qua vị Công chúa Điện hạ
này tiến hành chợp mắt lấy một lần. Nhưng mà đối phương lại vẫn như cũ
có thể bảo trì tinh thần tỉnh táo cùng với tập trung cao độ, thậm chí
ngay cả một tia cảm giác mệt mỏi cũng không hề nhìn thấy nàng ta thể
hiện qua lần nào.
Các chi bộ đội phản quân của Đế Quốc ở bên
ngoài tầng khí quyển của tinh cầu Cách Phản Tinh, đã thành công khống
chế được chiếc phi thuyền Hồng Sắc Tường Vi, liền cuồn cuộn không dứt
hướng về phía phiến rừng cây dâu mênh mông rộng lớn như hải dương này
điều động binh lực không ngừng, giống như là từng đợt sóng lớn kinh đào
hải lãng, không ngừng dập ầm ầm lên những tảng đá ngầm màu đen bên bờ
biển, mỗi luồng sóng sau còn cao hơn luồng sóng trước, lực lượng cũng
càng ngày càng trở nên mãnh liệt hơn rất nhiều. Nhưng mà Hoài Thảo Thi
mãi cũng không hề có chút thời gian nghỉ ngơi nào cả, điều khiển con
Robot Đào Chướng bình tĩnh gần như lạnh lùng không ngừng đem những luồng công kích khủng bố này toàn bộ chống đỡ xuống cả.
Thân thể nhân
loại mới là cỗ máy móc cường đại đệ nhất. Trong lòng Hứa Nhạc lại một
lần nữa vang lên câu nói kia của Phong Dư đại thúc. Thời gian tiếp xúc
với nhau càng dài, hắn lại càng trở nên khiếp sợ hơn rất nhiều. Nguyên
lai trên thế gian này thật sự còn có tồn tại còng mạnh mẽ hơn cả sắt
thép bình thường nữa.
Con Robot thân thể vô cùng rác rưởi ở trong khu rừng u ám dùng tốc độ cao mà phóng đi. Một đôi thanh niên nam nữ
quần áo trên người cũng vô cùng rác rưởi ở trong khoang điều khiển tối
tăm cũng trầm mặc một mảnh không nói tiếng nào.
Con Robot Đào
Chướng vừa rồi mới đột phá xong một vòng vây dày đặc của một chi bộ đội
trang bị hạng nặng trên một khu vực thuộc vùng đồi núi Tân Mã của phiến
rừng dâu, trải qua một tràng chiến đấu bất ngờ như mưa to sấm giật, chỉ
để lại một thân ảnh chiến đấu dữ dằn khủng bố ở phía sau mà thôi. Một
chi Sư đoàn nào đó của đám phản quân Đế Quốc vừa mới từ trên không trung khẩn cấp đổ bộ xuống Cách Phản Tinh, vừa mới tiến nhập vào trong phiến
rừng dâu chưa được bao lâu, liền bị con Robot Đào Chướng đột nhiên công
kích, còn gã Sư Đoàn trưởng khốn khổ đã bị chết thảm trong cái kế hoạch
vây khốn của chính hắn ta…
Vì một lời hứa hẹn được phép chết một
cách có tôn nghiêm, vì trách nhiệm đối với quốc gia cùng với gia tộc, vì một vài cái nguyên nhân hoàn toàn bất đồng nhau nào đó, mà Hứa Nhạc
cùng với Hoài Thảo Thi đã bắt tay hợp tác với nhau, ngày qua ngày cùng
nhau mạo hiểm mà lại dũng mãnh tiến hành quá trình tiếp tục phản kích
cùng với trốn chết. Quá trình sửa chữa khẩn trương cùng với chiến đấu
kịch liệt đã biến thành toàn bộ cuộc sống hiện tại của bọn họ.
Các quý tộc dám có gan phản bội Hoàng tộc Đế Quốc kia căn bản không thể nào tưởng tượng ra được, đám bộ đội Robot Đặc chủng Hoàng gia Đế Quốc cùng
với các chi bộ đội trang bị hạng nặng đang không ngừng điên cuồng tìm
kiếm vị Công chúa Điện hạ ở trong phiến rừng cây dâu kia căn bản không
thể nào tưởng tượng ra nổi, trên thực tế cũng không có bất cứ người nào
có thể tưởng tượng ra nổi, hai gã thanh niên một thế hệ tuổi trẻ tuyệt
đối không tầm thường nhất của Liên Bang cùng với Đế Quốc một khi liên
thủ hợp tác lại với nhau, thì sẽ bộc phát ra sức chiến đấu kinh người
đến như thế nào, hoàn thành một mục tiêu gần như không thể nào tin tưởng nổi.
Thời gian vào rạng sáng, con Robot Đào Chướng vừa mới mạo
hiểm đào thoát khỏi lần tập kích trên không trung đầu tiên của đám thế
lực phản quân, nghênh đón được một khoảng thời gian nghỉ ngơi và hồi
phục tạm thời hiếm hoi. Vị Công chúa Điện hạ cường đại giống hệt như một vị Ma Thần kia căn bản cũng không cần nghỉ ngơi gì cả, thế nhưng đám
quân nhân sĩ quan binh lính của đám phản quân kia lại cố gắng tranh thủ
khoảng thời gian nghỉ ngơi cực kỳ hiếm có trong khoảng thời gian chiến
đấu áp lực cường độ cao như thế này, hòng duy trì tiếp tục chống đỡ thêm một khoảng thời gian nữa.
Ánh nắng ban mai ảm đạm cũng không thể nào hoàn toàn chiếu rọi khắp cả mặt đất, những luồng sương mù phát ra
khắp nơi bốn phía xung quanh dòng suối nhỏ khiến cho tầm nhìn của mọi
người giảm xuống phi thường lợi hại. Con Robot Đào Chướng toàn thân
giống một đống rác rưởi kim loại trầm mặc ngồi chồm hổm xuống trong đống loạn thạch bên cạnh dòng suối nhỏ kia.
Hứa Nhạc ngồi chồm hổm
bên cạnh dòng suối mát, một phen đem những làn suối mát rượi vốc mạnh
lên trên khuôn mặt tràn ngập những tro bụi dầu nhớt trên mặt hắn. Những
luồng nước suối lạnh lẽo mang theo những tro bụi ghét bẩn rối rắm chảy
dọc xuống, theo bên cổ chậm rãi chảy xuống trên nửa thân trên, khiến cho thân thể của hắn khẽ rung lên một chút, cảm giác thanh tỉnh hơn rất
nhiều, không khỏi cảm thấy khoái hoạt mà nở nụ cười sảng khoái.
Quay đầu nhìn lại, thì thấy Hoài Thảo Thi lúc này đang trầm mặc nhìn vào
quyển sổ tay điện tử trong tay của chính mình, cây bút cảm ứng cầm trong tay không ngừng hoa động liên tục, hẳn là đang tiến hành liên hệ với
thế lực nào đó. Bộ áo khoác bằng loại vải tơ tằm thượng hạng trên người
của nàng ta đã sớm bị rách nát thành một đống sợi tơ nhỏ, trên người
hiện tại đang mặc một bộ trang phục tác chiến khi điều khiển Robot. Rất
nhiều ngày chưa từng tắm rửa qua, khiến cho tựa hồ đứng ở xa xa cũng có
thể ngửi được trên người toát ra một chút mùi vị hôi hám nhàn nhạt, phối hợp với khuôn mặt tràn đầy bụi bặm của nàng ta, làm sao có thể giống
như một vị Công chúa Điện hạ thân phận tôn quý đây cơ chứ?
Trong
quá trình tiến hành liệp sát đám Robot của phản quân, bọn họ đã có thể
mơ hồ biết được một chút tin tức về tình tình thế cục trên tinh cầu Cách Phản Tinh hiện tại. Nhất là sau khi Hứa Nhạc sử dụng hệ thống thông tin liên lạc của con Robot Nguyệt Lang sửa chữa thành công hệ thống thu
thập tin tức của Đào Chướng, Hoài Thảo Thi càng có thể liên lạc được với càng nhiều những thuộc hạ trung thành của mình, đối với thế cục trước
mặt cùng với tin tức của tràng ám sát kinh thiên động địa này, càng có
thêm nhiều hiểu biết hơn một chút.
Chi Hạm đội của phản quân đã
thành công khống chế được phiến tinh vực vũ trụ ở bên ngoài tầng khí
quyển tinh cầu Cách Phản Tinh, tuy rằng thiếu khuyết những chiếc Chiến
hạm có năng lực công kích tầm xa, cũng không thể nào hoàn toàn khống chế cục diện toàn bộ phiến tinh cầu này. Thế nhưng bọn chúng lại có thể
thành công cắt đứt toàn bộ sự liên hệ giữa Thiên Kinh Tinh cùng với Cách Phản Tinh. Hiện tại cũng không có bất luận kẻ nào biết được, ở trên
Thiên Kinh Tinh đến tột cùng là đã xảy ra chuyện gì rồi. Không biết vị
Hoàng đế Bệ hạ ở trong tòa cung điện cao lớn vĩ đại hạo hàn kia trải qua một tràng nội phản này có còn khỏe mạnh hay không.
Đây là lần
đầu tiên trong suốt mấy trăm năm lịch sử Đế Quốc mà đám quý tộc của Đế
Quốc lại đứng chủ đạo quá trình tạo phản này. Cùng với những trường phản kháng của đám bình dân nô lệ không ngừng bạo khởi các cuộc đấu tranh
giống như những tầng lửa rừng thiêu đối thay nhau diễn ra không ngừng
kia hoàn toàn khác nhau, đám phản quân quý tộc càng có được nhiều tài
nguyên hơn, càng có được vũ lực cường hãn hơn rất nhiều.
Cục diện ở trên tinh cầu Cách Phản Tinh hiện tại vô cùng nguy hiểm mà lại vô
cùng quái dị. Đại đa số các Đại Lĩnh chủ đã lần lượt trước sau gia nhập
vào lực lượng phản quân, nhưng mà phủ Tổng đốc, thế lực nắm trong tay
gần như một chỉnh biên Sư đoàn Thiết giáp cường đại, lực lượng lục quân
cường đại nhất trên khỏa tinh cầu này, thế nhưng lại vẫn mãi duy trì sự
im lặng vô cùng quỷ dị, tựa hồ như căn bản không hề biết được trên khỏa
tinh cầu này đang phát sinh ra chuyện gì vậy, cũng không thèm đến chi
Hạm đội đang không ngừng diệu võ dương oai bên ngoài tầng khí quyển của
khỏa tinh cầu này vậy.
Thông qua các tin tức tình báo mà các gã
thuộc hạ của Bộ Tình Báo Hoàng gia rãi rác khắp nơi xung quanh, mạo hiểm truyền đến, hơn nữa cộng thêm sự phân tích phán đoán lần trước của Hứa
Nhạc, Hoài Thảo Thi rốt cuộc cũng có thể phán đoán ra được nguyên nhân
của cục diện trước mặt. Phủ Tổng đốc hiện tại có lẽ đã bị phản quân
khống chế, thế nhưng Tổng đốc Kha Bảo Trữ mãi cũng không có đầu hàng.
Đám quân phản bội lo lắng nếu như giết chết ông ta sẽ dẫn phát chi bộ
đội do phủ Tổng đốc khống chế lập tức tấn công đến, cho nên mới chừa lại tính mạng cho ông ta.
- Đại khái cũng chỉ có cái loại ngu xuẩn
như là Lộ Dịch vậy, mới có thể làm ra loại chuyện tình ngu xuẩn như thế
này, thành công đánh lén vào phủ Tổng đốc rồi, không ngờ lại một phen tự đem mình lôi vào đống bùn này luôn.
Hoài Thảo Thi vẻ mặt không
một chút biểu tình, trong lòng thầm nghĩ như vậy, sau đó cặp mày khẽ cau lại một chút, nghĩ đến một vài tin tức tình báo quan trọng mà đám thuộc hạ mình vừa mới truyền đến. Đúng là theo như trong những chi tiết trong phần tình báo này, có đáp án cho một kiện sự tình mà từ ngay sau khi
bản thân mình bị tập kích, nàng ta mãi suy nghĩ vẫn không cách nào hiểu
nổi được.
Mặc dù trong mấy năm gần đây Đế Quốc đã tiến hành các
công tác cải cách, tổn hại đến ích lợi của một số bộ phận đại quý tộc
trong Đế Quốc, nhưng mà dưới sự cưỡng bức mạnh mẽ không ngừng của Phụ
hoàng, không ngờ một đám quý tộc này lại còn dám khởi xướng một hồi ám
sát phản loạn như thế này sao?
- Bọn họ không ngờ lại cho rằng Tạp Đốn là do mình giết!
Hoài Thảo Thi theo bản năng xoay người lại nhìn về phía dòng suối phía bên
kia. Cái gã nam nhân Liên Bang kia lúc này đang xích lõa nửa thân trên, ở trong dòng suối thoải mái tắm rửa, trên mặt lộ ra hai hàng răng trắng
tinh vô cùng chỉnh tề, cùng với nụ cười khiến kẻ khác nhìn thấy cũng
phải phiền chán.
Nếu như hắn biết chính mình ra tay giết chết
Quận vương Tạp Đốn, dẫn phát bên trong Đế Quốc tạo thành một trận đại
rung chuyển như thế này, không biết hắn còn có thể vô tâm vô phế thể
hiện ra bộ mặt khoái hoạt như thế này hay không?
- Không, bây giờ hắn nhất định cần phải sống tốt!
Hoài Thảo Thi khẽ nhíu lại cặp mày, trong lòng có chút không thoải mái thầm nghĩ như thế.
Hứa Nhạc cảm giác được ánh mắt của nàng ta, trong lòng có chút kỳ quái khó
hiểu đưa tay lên gãi gãi đầu một chút, từ trong dòng suối mát rượu mà đi lên. Bàn chân trần dẫm mạnh lên trên những tảng đá cứng rắn, chậm rãi
đi tới trước mặt Hoài Thảo Thi.
Hắn thản nhiên đứng ở ngay trước
mặt của Hoài Thảo Thi, cũng không có vội vã đi lấy quần áo mà che lấp đi nửa thân trên xích lõa của chính mình. Bởi vì cái kiện quần áo bằng
loại tơ tằm thượng hạng đẹp đẽ quý giá trước đây của hắn hiện tại đã
biến thành một đống rác rưởi tơ tằm, bên người hắn cũng không còn lấy
nửa kiện quần áo hoàn chỉnh nữa. Mà hắn lại cũng không có thói quen mặc
trên người những bộ quần áo lấy được từ trên thi thể của đám phi công
phản quân.
Nguyên nhân quan trọng hơn cả chính là, Hứa Nhạc rất
khó có thể một phen xem vị Công chúa Điện hạ ở trước mặt này đối đãi như là một người khác phái cả, cho nên hắn cũng không có chút nào mất tự
nhiên cả.
Từng có một câu chuyện vui như thế này: Có một gã nam
nhân u oán hỏi một vị nữ nhân khí phách cực kỳ cường hãn, cô vì cái gì
lại không giống như là một nữ nhân bình thường vậy? Vị nữ nhân kia vô
cùng lạnh nhạt mà hồi đáp, bởi vì đám các người hoàn toàn không giống
như nam nhân chút nào cả. Ở trước mặt một nữ nhân cường đại tự tin kiêu
hãnh như là Hoài Thảo Thi vậy, tuyệt đại đa số các nam nhân đại khái
cũng rất khó có thể tìm kiếm ra được cảm giác mạnh mẽ của một nam nhân
chân chính rõ ràng được.
- Cái vấn đề mà lần trước mày hỏi tao đó, hiện tại tao có thể trả lời mày rồi.
Hoài Thảo Thi phát hiện ra ánh mắt của hắn, ngữ khí bình tĩnh nói:
- Hoàng đế Bệ hạ cũng không có chết!
Các con đường tình báo từ bên phía Thiên Kinh Tinh sớm đã bị phong tỏa tòa
bộ. Đám người hiện tại ở trên Cách Phản Tinh căn bản cũng không biết bên kia đang xảy ra chuyện gì cả. Bản thân Hoài Thảo Thi thân còn đang ở
bên trong phiến rừng dâu mênh mông bất tận này cũng không có điểm gì có
thể xác nhận chính xác tin tức tình báo. Nhưng mà đúng là bởi vì sự trầm mặc khiến kẻ khác phải hít thởi không thông này, để cho nàng ta có thể
xác định được sự an nguy của Hoàng đế Bệ hạ. Nếu như đám phản quân này
thật sự có thể thành công ám sát được vị nhân vật đứng đầu Tinh vực Tả
Thiên kia, làm sao lại có thể im lặng như thế này cơ chứ?
- Đối với cô, mặc dù đây là một cái tin tức tốt.
Hứa Nhạc hơi dừng lại một chút, sau đó mới nói:
- Nhưng mà đối với quá trình trốn chết của chúng ta cũng không có sự trợ
giúp gì quá lớn cả. Tôi phải cảnh cáo cô thêm một lần nữa, con Robot Đào Chướng này cũng không thể chống đỡ được lâu nữa đâu.
- Rất nhiều các đầu mối kết nối giữa các khớp nối các động cơ mini trên thân thể
con Robot đều đã xuất hiện vấn đề. Tôi chỉ là một Bảo Dưỡng Sư, cũng
không phải mà nhà ma thuật. Các cấu kiện trung tâm loại này một khi bị
hư tổn hủy hoại, ngoại trừ tiến hành thay mới toàn bộ, còn lại không có
biện pháp nào khác cả. Vấn đề là hiện tại chúng ta cũng không có bất cứ
các trang thiết bị phân giải lắp rắp loại lớn cả. Mà cho dù là có… trong toàn bộ khu vực rừng dâu mênh mông này, cũng không có bóng dáng của con Robot Lang Nha kiểu mới nào cả.
Hắn dang rộng hai tay, giương mắt nhìn chằm chằm vào ánh mắt của Hoài Thảo Thi, nghiêm túc nói:
- Đến tột cùng còn phải ở trong phiến rừng dâu mênh mông chết tiệt này
trốn chết thêm bao nhiêu ngày nữa đây? Đến lúc nào thì người của cô mới
có thể kịp tới tiếp ứng được?
Hoài Thảo Thi khẽ trầm mặc một lúc khá lâu, cũng không có trả lời trực tiếp câu hỏi này của hắn, chỉ là nói:
- Cố gắng kéo dài thời gian càng lâu càng tốt!
Ánh mắt của Hứa Nhạc khẽ nheo lại một chút, nhíu mày nói:
- Để cho cô có thể suy nghĩ càng lâu càng tốt hay sao?
Hoài Thảo Thi khẽ bật cười một tiếng.
Hoàng đế Bệ hạ của Đế Quốc cũng không có chết, đám quân phản bội kia nói như
vậy liền cũng không thể nào hoàn toàn nắm hết trong tay thế cục được.
Chỉ cần thế cục bên phía Thiên Kinh Tinh có thể ổn định lại, như vậy Hạm đội Hoàng gia Đế Quốc cường đại liền có thể giống như một thanh đao sắc bén phá vỡ một lớp giấy mỏng vậy, nhẹ nhàng mà lưu loát giải quyết hết
thảy mọi vấn đề trên tinh cầu Cách Phản Tinh này. Mà cái này cần phải có thời gian mới được.
Hoài Thảo Thi ở trong phiến rừng dâu mênh
mông rộng lớn mà cực độ nguy hiểm này, thể hiện ra nghị lực kiên trì một cách siêu tuyệt, không ngừng trốn chết cùng với chiến đấu. Cho dù là ba ngày trước đây, đám thuộc hạ của nàng ta trên khỏa tinh cầu này đã
chuẩn bị sẵn sàng cho nàng ta trốn thoát an toàn, thế nhưng mà nàng ta
vẫn như cũ không chịu trốn đi, mà chỉ là tận sức kéo dài thời gian thêm
một chút.
Chỉ cần nàng ta có thể còn sống, hơn nữa lại còn thông
qua những trận chiến đấu không ngừng này mà hướng về phía phủ Tổng đốc
thể hiện rằng mình vẫn còn sống. Có như vậy thì Tổng đốc Kha Bảo Trữ mới có thể tiếp tục kiên trì, không buông tay đầu hàng.
- Hóa ra là như thế!
Nghe được lời giải thích bình tĩnh của Hoài Thảo Thi, Hứa Nhạc có chút cảm khái nói:
- Nhưng mà nếu như sự tình thật sự ấn theo những gì mà cô dự đoán tiếp
tục phát triển, sợ rằng vị Tổng đốc Kha Bảo Trữ kia khẳng định sẽ bị đám quý tộc điên cuồng tuyệt vọng kia giết chết mất!
- Tao nghĩ, Tổng đốc Kha Bảo Trữ đại nhân hẳn là đã chuẩn bị sẵn sàng, tự nguyện vì Đế Quốc mà tuẫn thân rồi!
Hoài Thảo Thi lạnh lùng nói.
Hứa Nhạc lắc lắc đầu, ở bên cạnh Hoài Thảo Thi, tùy tiện chọn một tảng đá
vừa vặn mà ngồi xuống, lấy tay che lại cặp môi hơi chút trắng bệch của
mình, lại bắt đầu không một tiếng động, kịt liệt ho khan lên.
Những tràng chiến đấu thảm thiết bên trong phiến rừng dâu mênh mông rộng lớn
kia, ở bên trong một buổi chiều tràn ngập ánh mặt trời chói chang đã
chợt ngừng hẳn lại. Sự phấn khởi cực độ cùng với sợ hãi mãnh liệt, hai
tầng cảm xúc trái ngược nhau chiếm cứ toàn bộ thể xác cùng với tinh thần của chi bộ đội phản quân kia. Bọn họ rốt cuộc cũng đã thành công khiến
cho con Robot u linh kia hiện thân. Dưới sự vây quanh của vô số các loại vũ khí hỏa lực hạng nặng, con Robot Đào Chướng rác rưởi cùng cực, giống hệt như một pho tượng bằng kim loại bị tổn hao tàn tạ, không một tiếng
động, đứng sừng sững bên trong một phiến khu vực nông trường giữa khu
rừng dâu mênh mông.
Nhưng mà bên trong con Robot Đào Chướng này đã trống rỗng, không có một bóng người.
Đám nhân viên tình báo của Bộ Tình Báo Hoàng gia Đế Quốc, thành công xâm
nhập vào bên trong chi phản quân, lấy đại giới là sự hy sinh của chính
mình, đã thành công dẫn dụ khiến cho vòng vây của chi phản quân kia xuất hiện ra một lỗ hổng nhỏ.
Hoài Thảo Thi sau khi thu lại được tin
tức tình báo mới nhất này, liền dứt khoát mà kiên quyết từ bỏ hẳn đầu
Robot danh chấn khắp vũ trụ, quét ngang khắp nơi của mình, cùng với Hứa
Nhạc, hai người mạo hiểm sự nguy hiểm thật lớn, theo cái lỗ hổng cực kỳ
khó khăn mới có được này, dọc theo một con đường mòn bí ẩn nào đó bên
trong phiến rừng dâu mênh mông rộng lớn, tìm đến được một phiến nông
trường gia công tơ tằm nào đó ở phương hướng Tây Nam của khỏa tinh cầu
Cách Phản Tinh.