Không phải năm đó... Không phải Lão Sư Đoàn Trưởng...
Thượng Tướng Mại Nhĩ Tư bỗng nhiên đứng thẳng người lên, cảm khái vạn phần nhìn chăm chú vào con robot MX màu đen trên màn hình trên tường, một lúc lâu sau mới có thể tinh thần lại, khoảng cách từ hiện tại cho đến cuộc sống chinh chiến không ngừng trên các vùng quê tại tinh cầu tài nguyên của Đế Quốc, đã trôi qua không biết bao nhiêu năm rồi.
Ở trên triền dốc của Lam Trì Sơn, dưới vô vàn những mảnh đạn công kích mãnh liệt, không ngừng run rẩy, dùng tốc độ yêu dị cùng với thân pháp thần kỳ tránh thoát khỏi mọi sự thương tổn, con robot màu đen mang theo một cỗ khí thế vô cùng lãnh liệt, không ngừng gia tốc lướt nhanh về phía trước. So với khả năng thao tác của vị Lão Sư Đoàn Trưởng họ Lý năm xưa, rất rõ ràng là có rất nhiều chênh lệch. Cái mà hắn điều khiển chính là con robot MX, Lý Sư Đoàn Trưởng điều khiển chính là một con M37, vẫn như cũ chưa có đạt tới được cảnh giới của vị Lão Sư Đoàn Trưởng năm xưa, cảnh giới một người một robot xông quan, Trường Giang và Hoàng Hà cũng phải nhường đường.
Nhưng mà hai con robot cách xa nhau mấy mươi năm, bất luận là xét về thủ pháp điều khiển hay là phương pháp vận hành, đều có một cảm giác phong cách tương tự. Thượng Tướng Mại Nhĩ Tư nhìn thấy một màn này, liền lập tức hiểu rõ ràng vì sao vị Lão Sư Đoàn Trưởng này lại tận tình che chở cho gã gia hỏa tên là Hứa Nhạc này, trong lòng không khỏi cảm khái không nói nên lời.
Một khu vực hơn hai trăm thước phiền phức tinh vi mà gian nan, di chuyển với tốc độ cao xông qua, trên thực tế cũng chỉ tốn một khoảng thời gian cực ngắn mà thôi. Đám quân nhân sĩ quan cao cấp đang theo dõi trong đại sảnh chỉ huy chỉ thoáng thấy mắt mình hoa lên một chút, con robot màu đen kia cũng đã trong khoảnh khắc đó thoát ra khỏi khu vực sườn núi bị bao trùm bởi làn đạn công kích không ngừng kia, tránh ra khỏi những lớp bụi mù phủ đầy khắp nơi trong sơn cốc, giống như một vị Sát Thần từ trong cõi âm u xé trời mà ra vậy, tiếp tục phóng xuống chân núi với tốc độ nhanh đến vô cùng!
Bất luận là lúc ban đầu bị hệ thống pháo kích tự động ngắm bắn, cho tới lúc sau trong quá trình gian nan chật vật tránh né những đường đạn đạo dày đặc, con robot màu đen thủy chung vẫn không hề giảm chút tốc độ nào cả. Cho dù là mỗi một lần vì phải tránh đạn, phải lùi nhẹ về phía sau chừng mấy bước rồi mới có thể tiếp tục tiến lên, thì cũng đều là hoàn thành với một tốc độ vô cùng cao.
Mắt thấy con robot màu đen rơi thẳng xuống phía dưới sơn cốc với tốc độ càng ngày càng nhanh hơn, sắp đến lúc biến thành một đạo hắc quang lưu động, mọi người tại đại sảnh chỉ huy đang quan sát vốn đã bị kỹ thuật thao tác trác tuyệt của gã phi công khiến cho khiếp sợ, lúc này không khỏi cảm giác có chút khiếp sợ. Nếu như lại đột phát, đạt đến cực hạn, hệ thống điều khiển của con robot không thể tiếp tục khống chế được nữa, như vậy có khi nào con robot màu đen này có thể sẽ té xuống, hao tổn toàn thân hay không?
Tất cả mọi người ở nơi này cũng đều đoán được gã phi công đó cũng giống như một cái túi không đáy, khẳng định cất dấu rất nhiều kinh hỉ, thế nhưng chính mắt nhìn thấy con robot dùng một tốc độ cao đến mức điên cuồng không khống chế được không ngừng lao xuống, khiến cho mọi người vẫn như cũ vô cùng lo lắng.
Con robot MX màu đen bị tấn công chính diện điên cuồng không ngừng, còn bên dưới Bộ Chỉ Huy của Sư Đoàn Thiết Giáp 7 vẫn như cũ không một mảnh bình tĩnh. Trong không trung, vô số những sóng điện vô hình vẫn không ngừng lưu chuyển giữa các quân nhân, lạnh lùng mà bình tĩnh tiếp tục thực hiện công tác bình thường của mình, giống như là không hề nhìn thấy một màn này vậy. Cùng với thanh âm ken két của điện cơ nhanh chóng vang lên, hệ thống pháo kích tự động đợt thứ nhất chấm dứt, các khẩu pháo tiến vào giai đoạn chuẩn bị trong chốc lát, bằng vào thời gian ngắn nhất, đã hoàn thành lần ngắm bắn tự động thứ hai.
Theo một tiếng ra lệnh của quân nhân sĩ quan, tất cả các hệ thống địa lôi chống bộ binh được bố trí mai phục khắp nơi dọc theo sườn dốc toàn bộ nổ tung, chấn lên vô số đất đá bụi mù, tựa như vô số làn pháo hoa không ngừng nổ rạp phía trước mặt con robot màu đen. Loại vũ khí có sức công phá thật lớn này, đối với những binh sĩ vũ trang hạng nặng, thậm chí là các xe thiết giáp bình thường có sức sát thương vô cùng lớn. Đối với con robot MX có sức phòng ngự cực cao, có lẽ cũng không tạo thành những tác dụng quá lớn, thế nhưng lại có thể thành công quấy nhiễu tầm nhìn gần của nó, tranh thủ tốt nhất về thời cơ cùng với không gian cho hệ thống pháo kích tự động phát xạ.
Những mảnh đạn pháo đầy trời lại một lần nữa bắn tới. Lúc này con robot MX màu đen cũng đã phóng xuống được khoảng 3/5 năm con dốc, tốc độ của nó cũng đã đạt đến một trình độ cực kỳ khủng bố. Dưới quán tính tốc độ cao như thế, cho dù một gã phi công có lợi hại đến mức nào đi chăng nữa, cũng không cách nào có thể vừa đối mặt với những mảnh đạn đầy trời, vừa phải khống chế từng động tác lao xuống như vậy được.
Cận Vệ Doanh của Sư Đoàn Thiết Giáp 7 đã khống chế hỏa lực công kích tinh vi tới một trình độ khiến kẻ khác phải tán thưởng không thôi, cũng không bởi vì địch nhân công kích cường đại mà bối rối, cũng không bởi vì đợt công kích đầu tiên bị mất đi hiệu lực mà chần chờ, dùng một loại tiết tấu gần như không ngừng nghỉ mà rất nhanh tiếp tục thi triển luồng sóng công kích thứ hai, hơn nữa lại còn đem chi tiết công kích tính toán đến thập phần tinh vi.
Vào giờ phút này đây, cho dù là Đại thúc sống lại, lão nhân gia rời núi, đại khái cũng không cách nào có thể trong đám khói bụi mù mịt như thế này mà né tránh được toàn bộ những công kích dày đặc như thế, Hứa Nhạc tự nhiên cũng không thể nào làm được. Nhưng mà trong lúc tất cả hỏa lực của Cận Vệ Doanh hoàn toàn khai hỏa, con robot MX màu đen đột nhiên lại xảy ra những biến hóa vô cùng kỳ dị. Trong tiếng đạn nổ vang, rõ ràng có thể nghe thấy có vô số thanh âm giòn tan vang lên. Đó là thanh âm của tiếng kim chúc va chạm cùng với kim chúc mà phát ra!
oOo
Trên vai phải của con robot MX màu đen sau khi cải tạo lại, cũng đã được trang bị thêm một hệ thống chủ pháo mô phỏng, trong khoảnh khắc có thể phóng thích ra hỏa đạn loại nhỏ. Tuy rằng hiện tại nó cũng không mang theo những loại đạn dược chân thật, thế nhưng loại khí thế như thế này vẫn như cũ khiến cho kẻ khác phải chấn động. Trong quá trình tốc độ cực cao thậm chí có thể nói là tốc độ không thể khống chế được, sắp sửa rơi tự do, hệ thống chủ pháo của con robot MX vẫn như cũ thành công khống chế đúng vào lộ tuyến khống chế cự ly hỏa lực của Cận Vệ Doanh Sư Đoàn Thiết Giáp 7, tạo thành những thương tổn thật lớn.
Nhưng mà đám người tại đại sảnh chỉ huy, căn bản cũng không kịp để mà phán đoán tình huống tồn tại của Cận Vệ Doanh trên chiến trường, liền phát hiện ra hệ thống chủ pháo của con robot màu đen sau khi một hồi bắn phá cuồng nhiệt, đột nhiên lại... bay thẳng ra, giống như là một khối sắt vụn bị bắn mạnh ra ngoài, không ngừng gào thét hướng về phía hệ thống pháo kích tự động bên dưới mà lao thẳng tới!
- Hệ thống chủ pháo công kích tự động tách ra!
Đám nhân viên tham mưu tại đại sảnh chỉ huy cũng không cách nào có thể bảo trì thanh âm máy móc bình tĩnh như thường nữa, mang theo tâm tình khiếp sợ lớn tiếng báo cáo.
- Hệ thống vũ khí tầm xa tự động tách ra!
- Hệ thống khống chế cân bằng tự động tách ra!
- Cánh tay sửa chữa ngầm tự động tách ra!
- 41% cấu kiện phụ dụng tự động tách ra!
- Hệ thống thiết bị phụ trợ cân bằng khai mở!
Thanh âm khiếp sợ mà dồn dập của các nhân viên tham mưu quân sự không ngừng vang lên trong đại sảnh chỉ huy. Thế nhưng những kỳ biến phát sinh trên người của con robot màu đen trên sườn dốc trước mặt Bộ Chỉ Huy tại khu vực rừng rậm của Lam Trì Sơn, lại còn xảy ra nhanh hơn lời báo cáo.
Cùng với thanh âm kim chúc va chạm thanh thúy, hoặc là thanh âm thoát ly vang lên, vố số các cấu kiện nặng nề của con robot màu đen từ trên thân máy không ngừng tách ra, bắn thẳng về phía trước. Trong quy trình thiết kế ban đầu của con robot, quá trình thoát ly này vốn có gắn theo một số gia tốc nhất định, để tránh cho việc tổn thương thân thể của con robot. Mà lúc này bản thân tốc độ của con robot màu đen vốn hầu như là không khống chế được, không ngừng rơi tự do về phía chân núi phía dưới, cho nên những cấu kiện nặng nề tự động tách rời khỏi thân con robot này, cũng đồng thời mang theo một tốc độ vô cùng khủng bố. Nhưng mà không ngờ chúng lại không ngừng hướng ra phía ngoài mà bay đến!
Có một số cấu kiện dùng tốc độ cao bắn lên không trung, còn có một số lại bắn ra phía trước người. Theo con robot màu đen không ngừng lao xuống, trên thân thể máy móc không ngừng có những cấu kiện tách rời ra, một màn này nhìn qua cực kỳ quái dị, giống như là một khối cự thạch cứng rắn màu đen, trải qua thời gian hơn ngàn vạn năm bào mòn, từ trên đỉnh núi rơi xuống, một đường va chạm, văng ra vô số mảnh vỡ rơi vãi!
Những cái cấu kiện này phóng ra với tốc độ cực nhanh, hơn nữa thể tích lại lớn, mang theo một lực sát thương không nhỏ, đập thẳng lên một mảnh triền núi vô cùng mạnh mẽ, thậm chí còn có một số mảnh thần kỳ dị thường, thay con robot màu đen chặn đứng một số mảnh đạn đang mạnh mẽ bắn thẳng tới người nó.
Cái này đến tột cùng là may mắn hay sao?
oOo
- Phần trăm robot tổn hại là 23%.
Đám tham mưu quân sự trong đại sảnh Bộ Chỉ Huy lúc này cũng đã trừng mắt há hốc mồm nhìn những hình ảnh hiển thị trên màn hình, đọc những số liệu truyền về, xác nhận rõ ràng con robot màu đen dưới tầng công kích pháo kích tự động thứ hai của Sư Đoàn Thiết Giáp 7 vẫn như cũ không bị quá mức tổn hại, còn có thể tiếp tục di chuyển được. Càng khủng bố hơn nữa chính là, sau một màn từng mẩu cấu kiện không ngừng tách rời ra cực kỳ hấp dẫn ánh mắt của người khác, tốc độ của con robot MX màu đen vốn đã cực nhanh, tựa hồ trong khoảnh khắc lại còn tăng lên thêm vài phần nữa, nhanh đến mức từ trên đỉnh núi Lam Trì Sơn phóng xuống, tựa hồ như ngay lập tức đã đến nơi rồi.
- Tiến vào trạng thái siêu tần!
Một gã quân nhân sĩ quan lớn tiếng hô.
Trong đại sảnh chỉ huy cũng từng có rất nhiều người đã tận mắt quan sát trận chiến đấu trên đinh núi Sơn mạch Tạp Kỳ. Khi mọi người lại một lần nữa chứng kiến con robot màu đen không ngừng tách rời các cấu kiện, liền nghĩ đến chuyện nó chuẩn bị một lần nữa tiến vào trạng thái siêu tần. Cái mà bọn họ khiếp sợ chính là phương thức mà con robot màu đen tiến vào trạng thái siêu tần.
Thượng Tướng Mại Nhĩ Tư thoáng nheo mắt lại nhìn về phía màn hình tinh thể lỏng trên tường. Ở trạng thái tốc độ cao như thế mà mạnh mẽ tiến vào trạng thái siêu tần, thế nhưng cũng không bởi vì các cấu kiện rời ra với tốc độ cao mà thân hình của con robot xuất hiện tình trạng mất cân bằng khống chế. Trình độ điều khiển con robot MX của Hứa Nhạc chẳng lẽ đã đạt đến khả năng khủng bố như thế rồi sao?
Khi con robot màu đen xuất hiện trên đỉnh núi Lam Trì Sơn, một tia âm trầm đột nhiên xuất hiện trên khuôn mặt lạnh lùng của Đỗ Thiếu Khanh, thế nhưng cũng ngay lập tức khôi phục lại tự nhiên. Con robot màu đen lấy một tư thế hùng tráng vô cùng phóng thẳng xuống doanh trại bên dưới, ông ta vẫn như cũ ngồi bình thản trên sopha, cặp kính râm lãnh khốc vô tình đặt trên bàn bên cạnh cũng không hề đụng tới.
Nhưng ngay lúc này nhìn thấy cảnh con robot màu đen dùng loại phương thức mạnh mẽ như thế này tiến vào trạng thái siêu tần, hai bàn tay đặt hờ trên tay vịn của ghế sopha rốt cuộc cũng giật giật mấy cái. Gã sĩ quan Thiếu Tá cận vệ quan đứng bên cạnh ông ta liếc nhìn một cái, thế nhưng cuối cùng cũng không có đem cặp kính râm đưa qua.
Trong đại sảnh chỉ huy lúc này là một mảnh khiếp sợ cùng với yên lặng. Mọi người đều nhìn lên màn hình, trong lòng cảm thấy vô cùng nghi hoặc. Cho dù là tiến vào trạng thái siêu tần, nhưng con robot màu đen nhìn thấy rõ ràng là sắp sửa biến thành một đạo lưu quang đập thẳng xuống mặt đất, gã phi công kia chuẩn bị làm thế nào để chống đỡ cơ chứ?
oOo
Lý Cuồng Nhân trên đỉnh núi Sơn mạch Tạp Kỳ, điều khiển con robot MX Tử Hải, tiến vào trạng thái siêu tần ngay cả thời gian ba phút cũng không thể chống đỡ nỗi. Con robot MX kiểu mới này dùng tiêu chuẩn con robot Tiểu Bạch Hoa làm mẫu chế tạo, đương nhiên cũng không có chỗ thiếu hụt trí mạng này. Thế nhưng trạng thái siêu tần đối với hệ thống của con robot MX mà nói chính là một loại trạng thái quá mức chịu đựng. Bất luật là người thiết kế hay là người sử dụng, cũng sẽ không có hy vọng xa vời là có thể vĩnh viễn bảo trì con robot MX lúc nào cũng hành động trong trạng thái điên cuồng mà nguy hiểm như thế này.
Hứa Nhạc vốn chính là người thiết kế cuối cùng của con robot, tự nhiên so với ai khác phải hiểu rõ ràng hơn điểm này.
Hứa Nhạc cũng không biết Cận Vệ Doanh của Sư Đoàn Thiết Giáp 7 bố trí trận địa hỏa lực sâm nghiêm như thế nào, nhưng hắn tuyệt đối cũng sẽ không khinh thường đơn vị bộ đội do đích thân Đỗ Thiếu Khanh đào tạo ra, cùng với vị quân nhân chỉ huy Tây Môn Cẩn kia. Cho nên hắn cần phải tính toán chính xác thời gian để đưa con robot MX tiến vào trạng thái siêu tần, tận khả năng giữ lại đến thời khắc mấu chốt nhất để tiến hành đột kích doanh trại. Đúng chính là căn cứ vào nguyên nhân này, cho nên ngay tại thời gian sáng sớm dùng phương thức tiềm hành tiến sát đến đỉnh núi này, hắn vẫn luôn sử dụng phương thức tiến công bình thường, thậm chí là ngay tại thời khắc bắt đầu xung phong nhào xuống dưới núi, hắn vẫn duy trì trạng thái bình thường. Mãi cho đến khi thời khắc cuối cùng, bị tầng hỏa lực phòng ngự của Cận Vệ Doanh Sư Đoàn Thiết Giáp 7 bức đến tuyệt cảnh, hắn mới trong quá trình lao xuống như điên mà tách rời từng bộ phận cấu kiện, giống như con rắn lột da, như thằn lằn ngắt đuôi, như khuê phụ thoát y, như thiếu nữ trên bờ cát chạy thẳng về phía mối tình đầu của mình... hướng về phía quân doanh dưới sơn cốc mà không ngừng phóng xuống.
Những cấu kiện không ngừng tách ra, thay con robot đón đỡ một bộ phận mảnh đạn dày đặc mà phóng tới, một phần có thể nói là do vận khí, một phần cũng có thể nói là Hứa Nhạc đối với tình hình chiến đấu trong khoảnh khắc, nắm chắc thời điểm một cách tinh tế, nên cố tình tạo thành tác dụng như vậy. Đương nhiên trong cái phương diện này hắn cũng áp dụng một số thao tác vô cùng vô sỉ trong đó. Dù sao đây cũng chỉ là một cuộc thao diễn quân sự, những mảnh đạn kia một khi va chạm với mớ cấu kiện văng ra, cùng lắm cũng chỉ là tạo thành vài thanh âm bạo tạc nho nhỏ, nếu như trên chiến đấu thực tế, như vậy trước người hắn không biết sẽ phát sinh ra vô số lần nổ mạnh ít nhiều, làm sao lại có thể bảo trì được tỷ lệ thương tổn trong chiến đấu không tới 30% cơ chứ?
Tiếp theo đó là phải làm gì cơ chứ? Nhìn thấy mặt đất cứng rắn trước mắt đang dùng tốc độ cực cao không ngừng tiến sát lại, cảm nhận được con robot MX đang dùng tốc độ cao lao thẳng xuống, bị áp lực chấn cho không ngừng run rẩy kịch liệt, hai mắt của Hứa Nhạc trong hệ thống quan sát quang lọc trong khoang điều khiển robot thoáng nheo lại, phát ra quang mang sáng rọi. Cặp môi lộ ra bên ngoài không ngừng mím chặt lại. Một tầng mồ hôi vừa mới sinh ra trên mặt của hắn càng lộ rõ một sắc thái vô cùng kiên nghị.
Trong khoảnh khắc điện quang lửa thạch, hắn nhấn mạnh lên một nút nhấn màu đỏ ở bên cạnh cần điều khiển, trầm giọng hừ nhẹ một tiếng, cỗ lực lượng trong cơ thể truyền sang bên ngoài làn da của hắn, thông qua hệ thống cảm ứng ý nghĩ, khống chế hệ thống điều khiển của con robot, ngay trong khoảnh khắc khi con robot màu đen lao thẳng xuống mặt đất, lại một lần nữa bộc phát mạnh mẽ lên!
Chương 036: Phá doanh (Hạ) (3)
Không ai có thể chống lại được quy tắc vật lý của thiên nhiên cả, cho nên trong đại sảnh chỉ huy cuộc thao diễn quân sự, khi mọi người đều trơ mắt nhìn thấy con robot màu đen giống như một đầu mãnh hố, hung hăng lao thẳng xuống mặt đất cứng rắn, mọi người đều cho rằng con robot không còn khả năng sống sót được nữa. Vì để xuyên qua tầng hỏa lực phòng ngự dày đặc của Sư Đoàn Thiết Giáp 7, con robot màu đen đã lăng không phóng xuống, tiến hành siêu tốc đánh sâu vào, thế nhưng cuối cùng tựa hồ phải bị hủy diệt khi xuống được đến mặt đất.
Một số gã quân nhân sĩ quan tướng lãnh khẽ nhắm mắt lại, không đành lòng nhìn kết quả. Một số người thì lại cau mày lại, rất là lo lắng cho sự an nguy của gã phi công kia. Lúc trước mặc dù lúc trước cũng chỉ có vài hình ảnh giống như thiểm điện lóe lên nhanh như chớp, đã khiến cho trong lòng bọn họ đối với gã phi công kia đã sinh ra một cảm giác kính nể mãnh liệt. Trong toàn bộ đại sảnh chỉ huy này, đối với con robot màu đen này bảo trì một sự tự tin, đại khái cùng chỉ có ba người, Thượng Tướng Mại Nhĩ Tư cùng với Trâu Bộ Trưởng bình tĩnh nhìn lên màn hình trên tường. Sự tin tưởng của bọn họ đến từ chính vị lão nhân gia kia ở Phí Thành, cùng với thái độ của ông ta đối với biểu hiện của Hứa Nhạc. Mà người thứ ba thì lại có chút kỳ diệu, bởi vì đó chính là vị Sư Đoàn Trưởng Đỗ Thiếu Khanh.
Đỗ Thiếu Khanh lạnh lùng nhìn về phía màn hình trên tường, tuyệt đối không tin rằng con robot màu đen kia sẽ ngốc ngếch đến mức chạy đi tự sát.
Đúng như những gì ông ta đã đoán trước, liền ngay sau đó, toàn bộ trong đại sảnh chỉ huy đột nhiên lâm vào một mảnh trầm mặc. Mọi người nhìn chằm chằm vào con robot màu đen trên màn hình, khiếp sợ không nói nên lời, giống như là biến thành đá hết vậy.
Tất cả những hình ảnh trên màn hình giống như là trong nháy mắt này tựa hồ hoàn toàn tắt đi âm thanh vậy. Hiện trường tại doanh trại trong sơn cốc cũng tựa hồ tắt đi hết âm thanh, cũng chỉ còn lại một mảnh im lặng đầy chết chóc mà thôi.
Hệ thống pháo kích tự động vẫn không ngừng nhả những khỏa đạn khổng lồ không ngừng bay thẳng về phía sườn núi phía trước. Những khỏa địa lôi chống bộ binh vẫn như cũ không ngừng nổ vang. Thế nhưng thanh âm bạo tạc tựa hồ hoàn toàn tiêu thất mất hết, chỉ còn lại là hình ảnh của một cái nấm bụi khổng lồ không ngừng bay lên trên sườn dốc của Lam Trì Sơn, sau đó tiêu tan thành một mảnh cát bụi bạo tạc.
Trong thanh âm tĩnh mịch im lặng kinh khủng đó, những gã quan binh của Sư Đoàn Thiết Giáp 7 giống như một cỗ máy móc lạnh lùng không ngừng bình tĩnh phản kích, rốt cuộc cũng không nhịn được, lộ ra một vẻ mặt vô cùng khiếp sợ. Bọn họ cũng giống như những người trong đại sảnh chỉ huy cuộc thao diễn quân sự đang đứng xem cuộc chiến, cũng ngẩng đầu lên, nhìn chăm chú vào hình ảnh trên màn hình, cũng không có bất cứ phản ứng gì cả.
Từ bên trong cỗ cát bụi bạo phát màu vàng khổng lồ kia, một con robot màu đen dùng tốc độ khổng lồ từ trong bay ra. Hai cánh phụ trang hỗ trợ phi hành màu ngân bạch lúc này cũng đã dang rộng ra hai bên. Con robot màu đen cũng đã thoát ly khỏi mặt đất, gào thét xuyên qua một mảnh cát bụi cùng với đạn mưa mãnh liệt, hướng về phía doanh trại mà phóng thẳng đến!
Vào thời khắc này, hắn thật sự là bay tới.
oOo
Robot vốn không thể nào bay, con robot MX cũng không được. Thế nhưng ở một trạng thái tốc độ cực cao, bằng vào cặp cánh phụ thiết kế hỗ trợ cho phi hành, nó lại có thể tiến hành trượt đi trong không trung. Cái này chính là thiết kế cải tiến vô cùng mạnh mẽ giúp cho con robot MX có thể hoạt động trong không trung. Thế nhưng hôm nay cái thiết kế này lại được Hứa Nhạc điều khiển để cho con robot màu đen có thể tạo thành một loại công dụng khác!
Trong cuộc chiến kinh thiên động phách trên đỉnh núi Sơn mạch Tạp Kỳ, trong hoàn cảnh chân không thật sự trên Căn cứ Cựu Nguyệt, cặp cánh hỗ trợ phi hành của hai con robot MX, chính là có tác dụng hỗ trợ cân bằng trong điều kiện trọng lực thấp. Hôm nay khi nó tiến hành xung kích, nếu không phải lúc trước trên đường phóng xuống đạt tới một tốc độ mạnh mẽ, gần như là đạt cực hạn, lúc này làm sao có thể trong không trung trượt thành một đạo đường cong vô cùng duyên dáng đến như thế cơ chứ?
Chuyện thần kỳ không phải là tự nhiên mà có thể phát sinh, hoàn toàn là do từ trong kỳ hiểm mà kiếm ra được. Vô số người nhìn thấy con robot màu đen gào thét bay thẳng lên không trung, giống như một đầu hắc điểu lao thẳng về phía trận hỏa lực khủng khiếp của Cận Vệ Doanh bên dưới, không khỏi khiếp sợ đến mức không nói nên lời. Một màn hình ảnh này, chắc chắn đáng để lưu sâu trong ký ức của tất cả mọi người ở đây.
Con robot màu đen ở trong không trung kỳ thật cũng chỉ mất có thời gian hai giây đồng hồ, đã mạnh mẽ xuyên qua được phòng tuyến hỏa lực dày đặc nhất của Cận Vệ Doanh, rơi xuống ngay chính giữa của khu doanh trại Bộ Chỉ Huy.
Một tiếng nổ nặng nề vang lên, hai chân máy móc bằng hợp kim nặng nề của con robot màu đen đã đạp mạnh thẳng xuống mặt đất. Thanh âm kim chúc nặng nề va chạm với mặt đất phát ra một tầng xung kích cực mạnh, chấn cho một đám quân nhân sĩ quan của Cận Vệ Doanh Sư Đoàn Thiết Giáp 7 đang hô to gọi nhỏ bốn phía xung quanh đồng loạt ngã rạp xuống!
Nhưng điều khiến cho mọi người không thể nào ngờ nổi chính là, con robot màu đen xuyên màn hỏa lực khống chế dày đặc bên dưới, sau đó cũng không có công kích thẳng về phía tòa nhà Bộ Chỉ Huy ở giữa doanh trại, mà là mạnh mẽ uốn éo thân thể một chút, sau đó bẻ hướng một góc 30 độ về phía Tây, nhắm thẳng về phía một doanh trại vô cùng bình thường ngay dưới chân núi Lam Trì Sơn mà công kích thẳng tới.
oOo
Mãi cho đến giờ phút này, những hình ảnh vốn vô cùng tĩnh mịch trong đại sảnh chỉ huy tựa hồ mới có thanh âm trở lại. Thanh âm kích hoạt súng pháo điện tử, lại thêm thanh âm hệ thống pháo kích tự động vận hành chuyển động. Vô số những thanh âm dày đặc vang lên, mà con robot MX lúc này cũng đã tiến thẳng vào trong phần bụng của Bộ Chỉ Huy rồi, những hệ thống hỏa lực điện tử này làm thế nào có thể theo kịp được cước bộ vốn đã vô cùng quỷ mị của hắn cơ chứ?
Con robot MX màu đen ở trạng thái bình thường, cũng đã có thể tránh đi được công kích dày đặc tầm xa của hệ thống pháo kích tự động, huống chi lúc này nó đã tiến vào trong trạng thái siêu tần. Cái thân hình không ngừng run rẩy kia, những động tác vặn vẹo đầy yêu dị, những động tác nhanh chóng hỗn loạn khiến người khác phải hoa mắt chóng mặt, đủ khiến cho con robot MX thành công tránh được đại bộ phận những công kích ngăn chặn, hướng về phía mục tiêu của mình mà phóng vọt đi.
Hứa Nhạc ngồi trong khoang điều khiển robot lúc này sắc mặt cũng đã tái nhợt, mồ hôi lạnh chảy xuống ròng ròng, cỗ lực lượng nóng rực trong cơ thể rất nhanh bị giảm sút. Điều khiến con robot MX làm ra một loạt các động tác tinh xảo như thế, tinh thần cùng với thể lực của hắn hiện tại cũng đã gần đến cực hạn rồi. Điều quan trọng nhất chính là, cái cảm giác đói khát mãnh liệt chết tiệt kia lại không ngừng quấy rầy hắn.
Hắn cũng không có một chút do dự nào, điểu khiển con robot MX bằng tốc độ nhanh nhất, hướng về phía doanh trại hết sức bình thường kia mà đánh giết tới. Bởi vì hắn biết rõ ràng Tây Môn Cẩn đang ở trong cái doanh trại bình thường kia. Còn cái tòa nhà giống như là Bộ Chỉ Huy ở phía bên phải kia, trên thực tế trong đó cũng không có bất cứ người nào cả!
Tây Môn Cẩn quả thật là vô cùng nghiêm cẩn. Rõ ràng là Sư Đoàn Thiết Giáp 7 trong trận thao diễn quân sự lần này đã thể hiện ra sự thắng lợi vô cùng áp đảo, thế nhưng hắn ở trong doanh trại lại vẫn làm ra nhiều sự phòng ngự nghiêm mật đến như thế. Như vậy vẫn còn chưa đủ, hắn thậm chí lại còn làm ra một Bộ Chỉ Huy giả nữa!
Một gã quân nhân chỉ huy như thế, thật sự là vô cùng cẩn thận rồi... Cho nên khi hệ thống rada cảnh báo lại một lần nữa vang lên, phát hiện ra phía trước cái doanh trại nhìn vô cùng bình thường kia đột nhiên lại xuất hiện thêm bốn con robot M52 bảo vệ, trong lòng Hứa Nhạc cũng không một chút ngạc nhiên nào.
Tây Môn Cẩn đầu tiên vận dụng 2/3 binh lực của mình, liền có thể đem đám quân nhân sĩ quan học viên kia mạnh mẽ áp chế trong vùng Độc Cô Lĩnh cùng với Hoàng Sơn Lĩnh. Mà 1/3 lực lượng còn lại, chính là toàn bộ đặt trong Bộ Chỉ Huy trung tâm. Bốn con robot M52 ngay từ lâu cũng đã tiến hành tiềm phục sẵn ở nơi này, ngay từ khi cuộc thao diễn quân sự bắt đầu, cũng đã khởi động cẩn thận, trầm mặc không một tiếng động canh giữ cẩn thận ở nơi này!
Chương 036: Phá doanh (Hạ) (4)
Cái này cũng không phải là do Tây Môn Cẩn cố ý bố trí để phòng ngừa Hứa Nhạc đến đột kích mình, mà đây vốn chính là chiến thuật kỷ luật vô cùng nghiêm minh, cùng với thiết kế bố phòng cẩn thận do Đỗ Thiếu Khanh khi huấn luyện cho Sư Đoàn Thiết Giáp 7. Một chi quân đội nào đó nhất định không được ỷ lại vào sự cường hãn của bộ đội mình, một khi đã chuẩn bị thì liền phải chuẩn bị tốt đến cực hạn. Như vậy một khi tình huống khác thường xảy ra, như vậy một chút hậu chước cuối cùng của Sư Đoàn Thiết Giáp 7 cũng có khả năng dùng cái này để mà chế phục địch nhân, hoặc ít nhất là lưu lại đường lui cuối cùng.
Nhưng mà cho dù bố trí cẩn mật đến đâu đi nữa thì đã sao? Hứa Nhạc cũng có phát hiện ra mà công kích đến.
Bốn con robot M52 lúc này đang khởi động hệ thống súng nòng xoay Đạt Lâm, cực nhanh luân chuyển về phía con robot MX màu đen đang điên cuồng phóng tới. Hai chân máy móc hợp kim nặng nề của con robot MX màu đen rất nhanh chớp động, cả con robot hóa thành một đạo tàn ảnh, dùng tốc độ không thể nào ngờ nỗi tránh được trận mưa đạn khủng bố kia, tiến sát đến gần hai con robot M52 đang chặn ở phía trước!
Cánh tay phải bằng hợp kim của con robot MX màu đen hung hăng đánh thẳng vào trong hệ thống điều khiển quan trọng của con robot M52, nhẹ nhàng phá hỏng cánh cửa hợp kim bọc thép vô cùng chắc chắn của nó. Cánh tay trái của con robot MX màu đen thì lại vô cùng tàn nhẫn, khống chế cánh tay phải đang không ngừng phun ra mưa đạn của con robot M52.
Do nguyên nhân về chênh lệch công suất phát ra giữa hai con robot, khiến cho Quân đội Liên Bang từ trước đến nay vẫn trào phúng so sánh rằng con robot M52 ở trước mặt một con robot MX chẳng khác nào một gã nam nhân uống say mèm vậy, không có chút bổn sự nào. Hiện tại chính là đúng như vậy, con robot M52 hoàn toàn không thể thoát khỏi sự khống chế của con robot MX.
Hai đầu robot M52 vẫn như cũ, không ngừng giương nòng súng Đạt Lâm, làm đúng theo phận sự của mình, dùng tốc độ cực cao, phụt ra từng làn đạn dày đặc như mưa, lại căn bản không thể nào bắt trúng được thân thể của con robot MX màu đen một viên đạn nào, lại nhắm vào phần bụng lẫn nhau mà không ngừng bắn tới.
Hai luồng lửa đạn giống như là hai đạo sao chổi, giống như hai luồng lửa điện không ngừng phun tung tóe vào trong hai con robot M52, trong khoảnh khắc biến thành công kích lẫn nhau. Mà Hứa Nhạc điều khiển con robot MX màu đen lại là hai tay không ngừng giơ hai con robot M52 mà chống đỡ. Sau khi chấn khai hai con robot M52, phốc một tiếng, con robot MX nhẹ nhàng chui thẳng qua!
Phải thừa nhận rằng, con robot MX do Hứa Nhạc điều khiển lần này, thủy chung vẫn là chiếm rất nhiều tiện nghi trong cuộc thao diễn quân sự. Nếu như song phương chính là sử dụng đạn dược thật, thì trong một màn hình ảnh vô cùng khiếp sợ lần này, hai đầu robot M52 tiến hành công kích mạnh mẽ lẫn nhau ở một tốc độ gần như thế, tốc độ phá hủy cực mạnh như vậy, khẳng định cũng sẽ khiến cho con robot MX bị thương.
Hệ thống điều khiển thao diễn quân sự của Quân đội Liên Bang vốn là vô cùng tinh chuẩn. Phàm là hệ thống máy tính đã xác nhận hai con robot M52 đã hoàn toàn bị tấn công chết, như vậy chính là hai gã binh lính bên trong cũng đã bị xác nhận không còn khả năng chiến đấu nữa.
Con robot MX màu đen nhanh nhẹn và dũng mãnh vô cùng, sau khi một khắc giây sát xong hai con robot M52, lại hướng về phía cái doanh trại bình thường kia mà phóng vọt tới. Con robot màu đen này trong thời khắc này đây giống như là một hồi cận chiến đặc biệt giữa các binh lính bình thường. Ngay sau đó con robot MX màu đen sắc bén đến cực điểm, liên tục đánh ra một hơi hơn mười bốn quyền lên trên người của hai con robot M52 còn lại. Với năng lực thấu hiểu của Hứa Nhạc đối với cấu tạo của con robot M52, hắn hiểu rõ ràng, bị đánh trúng một hơi mười mấy quyền này, tuyệt đối là có thể đảm bảo hai con robot M52 này không còn cơ hội đứng dậy lần nữa.
Đột nhiên, cánh tay trái của con robot MX màu đen đột nhiên thò ra tìm tòi gì đó, sau đó nhanh như tia chớp chụp lấy một con robot M52 đã ngã xuống phía trước, hung hăng ném cật lực về phía bên phải của mình!
Con robot MX màu đen cùng với mấy con robot M52 có sức nặng gần như tương đương, nhưng sau khi tách rời những cấu kiện gắn bên ngoài, tiến vào trong trạng thái siêu tần, so sánh lại, thì thân hình của con robot MX màu đen nhìn qua tựa hồ tinh tế hơn rất nhiều. Thế nhưng dựa vào hệ thống công suất phát ra gấp bốn lần của hệ thống song động cơ cường hãn, đúng là có thể nhấc tay nhẹ nhàng, xách lên con robot M52 quẳng thẳng ra ngoài!
Một màn này nhìn qua rất quái dị, giống như là một nữ tử nhỏ bé và vô cùng yếu ớt, mang theo vẻ mặt sương lạnh, đem một gã đại hán vô cùng cường tráng nhấc lên, biến thành giống như một cái bao cát, ném thẳng ra ngoài.
oOo
Cái động tác này của con robot màu đen làm ra đương nhiên cũng không phải là vì phát tiết cơn giận. Vì để ngăn cản công kích của Sư Đoàn Thiết Giáp 7, con robot M52 bị hắn ném văng ra, chính xác trúng mục tiêu, va chạm mạnh vào một cỗ trọng pháo tự động ở phía bên phải cách đó hơn năm mươi thước!
Cỗ trọng pháo tự động kia đã được tiến hành cải tạo lại, vốn cũng không có trang bị hệ thống bom điện từ khiến cho bất cứ loại robot nào cũng phải sợ hãi, cỗ trọng pháo bị con robot M52 đã báo hỏng kia ném thẳng tới, gây cho bị chạm mạch nặng, tiến hành phun trào ra một hệ thống điện từ sóng ngắn cực mạnh. Từ trên người của con robot M52, nơi có hơn mười chỗ phụ kiện bị chấn động báo hỏng, bắt đầu lóe ra vô số tia hồ quang cực mạnh. Đầu robot M52 đáng thương bị biến thành một cái bao cát này không ngừng run rẩy...
Con robot MX màu đen lại bắt đầu run rẩy lên, tốc độ gia tăng tự do. Lúc này mục tiêu trước mặt đã hoàn toàn thông thoáng, không còn cái gì ngăn cản nữa. Toàn thân con robot thoáng uốn nhẹ thân thể trong không trung một cái, dùng một cái tư thế vô cùng xinh đẹp, hóa thành một đạo thân ảnh cực nhanh, động tác tinh chuẩn đến cực điểm, lại nguy hiểm đến cực độ, tránh thoát được bốn đầu hỏa tiễn giống như là đập mặt mà đến.
Tốc độ của con robot màu đen chính là trong nháy mắt đã tăng lên gấp mười lần.
Con robot MX màu đen đã đem tốc độ của bản thân phát huy lên đến cực hạn. Bất luận là bốn con robot M52 tiềm ẩn phòng ngự, hay là hệ thống bom điện từ cùng với tầng phòng ngự phòng không bằng hỏa tiễn chống bộ binh, cũng đều không thể đem cước bộ của con robot màu đen đình trệ lại một chớp mắt!
Đối diện với một tầng quân lực thiết giáp của Cận Vệ Doanh Sư Đoàn Thiết Giáp 7 phòng ngự dày đặc chắn ở phía trước, con robot màu đen dùng một tốc độ không thể nào tin nổi, phóng một bước hơn bảy mươi thước, một chân dẫm lên một chiếc xe thiết giáp điện tử tự động, thân thể nhoáng lên một cái, đã vọt thẳng đến phía trước cửa của doanh trại nhìn vô cùng bình thường kia, một quyền đánh mạnh vào cánh cửa, đánh sập cửa doanh trại!
Trong phòng chính là đám quân nhân sĩ quan của Sư Đoàn Thiết Giáp 7, lúc này nhìn chằm chằm vào con robot màu đen đột nhiên xuất hiện ngay trước cửa, biểu tình cực kỳ khó coi.
Con robot màu đen một đường đánh tới, giống như là một gã thích khách vô cùng tuyệt diệu, một kích tất thắng, thế nhưng lại không để cho bọn họ có quá nhiều thời gian để làm ra phản ứng!
Tây Môn Cẩn, khuôn mặt thoáng có chút thất sắc, quay đầu nhìn lại, nhìn chằm chằm vào con robot màu đen, chuẩn bị mở miệng muốn nói gì đó.
Thế nhưng gã phi công bên trong con robot màu đen lại không hề có chút phong độ của một thích khách chuyên nghiệp gì cả. Ngay tại thời điểm lúc Tây Môn Cẩn mở miệng chuẩn bị nói gì đó, đã đem cánh tay máy móc nặng nề nâng lên, thông qua hệ thống điều khiển, hoàn thành một động tác chỉ định cuối cùng.
Dưới ánh mắt nhìn giống như là phun hỏa của các quân nhân sĩ quan của Sư Đoàn Thiết Giáp 1, cánh tay hợp kim nặng nề của con robot màu đen chỉ thẳng về phía gã quân nhân sĩ quan chỉ huy cao nhất ở đây, Trung Tá Tây Môn Cẩn. Từ trong con robot truyền đến thanh âm có chút mệt mỏi cùng với chút hưng phấn giao hòa với nhau:
- Ngươi đã chết!