Vách tường rất dày rất nặng của chiếc phi thuyền đã đem thanh âm cước bộ ồn ào nặng nề cùng với tiếng la thét chói tai bên ngoài hoàn toàn ngăn
cách lại tại ngoại giới. Trong tiếng động cơ dịch ám cùng với tiếng điện cơ trầm thấp mà vô cùng rõ ràng, Chung Sấu Hổ thật sâu hít một hơi dài, mở to hai mắt ra, bên trong cặp mắt chợt nổi lên một tia hàn ý. Hai bày tay ổn định mà cứng rắn như sắt thép của ông ta rốt cuộc cũng rời khỏi
bàn tay của thê tử, dừng lại trên màn hình cảm ứng cùng với thanh điều
khiển Robot.
Rất nhiều năm rồi chưa từng đích thân ra chiến
trường dũng mãnh giết địch, điều khiển Robot sẽ có cảm giác như thế nào? Con Robot dưới sự điều khiển của ông ta sẽ có còn điên cuồng cùng với
dũng mãnh như năm xưa nữa hay không?
- Tư lệnh, chúng ta đã liên
hệ được với chiến Chiến thuyền Quân hạm ở ngay phía sau chúng ta rồi. Đó là loại Chiến hạm vận tại thuộc loại Trầm Thiết Bàn. Ở trên đó chính là Doanh đoàn I của Sư đoàn Thiết giáp 17 mới. Nếu như chúng ta có thể
kiên trì thêm một chút nữa, nói không chừng sẽ còn có hy vọng!
Loại Chiến hạm vận tải Trầm Thiết Bàn chính là loại Chiến hạm vận tải thuộc
cấp bậc cao nhất bên trong Quân đội Liên Bang, ngoại trừ khả năng tải
trọng lớn đến kinh người, bản thân hệ thống phòng ngự của nó cũng là cực kỳ tiên tiến. Hơn nữa cộng với năng lực tác chiến toàn cục của đám phi
công trên Chiến hạm đó cùng với Doanh đoàn Thiết giáp của cái Sư đoàn
kia, nếu như đối phương có thể kịp thời chạy đến, có lẽ sẽ giống như
những gì tên quân nhân sĩ quan Tây Lâm kia nói trong hệ thống liên lạc
vậy, thật sự là có hy vọng.
Cặp mày hoa râm của Chung Sấu Hổ vô
cùng bình thản, nhìn về phía tình huống chiến đấu đang diễn ra trên màn
hình máy tính trên tường, biểu tình trên mặt bị ánh sáng lóe ra trong
khoang thuyền do những con Robot tấn công vào khiến cho khuôn mặt lộ ra
chút khó hiểu cùng với sâu sắc khó lường.
Chung phu nhân một mực
ngồi bên cạnh ông ta, một lời cũng không nói gì, đột nhiên lúc này gắt
gao nắm lấy bàn tay của ông ta, trên mặt chợt lộ ra một tia thần sắc
khẩn cầu nhàn nhạt.
Chung Sấu Hổ cơ bản là biết được thê tử mình đang muốn nói gì với mình, khẽ mỉm cười, ôn hòa nói:
- Anh hiểu rồi, cái tên tiểu tử kia đúng là đang ở trên Chiến hạm Chiến thuyền vận tải kia…
Ông ta đưa tay ấn nhẹ vào hệ thống liên lạc Chiến hạm, liên lạc với chiếc
Chiến hạm Vận tải của Liên Bang hiện tại cách nơi này một khoảng cách
thật xa, nhàn nhạt hỏi một câu:
- Hứa Nhạc có ở đó hay không?
Một lúc sau đó, bên kia đầu của hệ thống liên lạc vũ trụ từ xa đột nhiên
truyền đến thanh âm khẽ run mà hơi có chút bối rối của Hứa Nhạc:
- Tư lệnh, có tôi đây!
- Giúp ta chiếu cố cho Tiểu Yên Hoa…
- Vâng!
Chung Sấu Hổ nghe được câu trả lời của gã thiếu niên trẻ tuổi kia, nhẹ nhàng
thở ra một ngụm trọc khí. Cái tên mập mạp kia bình thường làm người hay
làm việc cũng thật sự quá mức xúc động cùng với tùy tiện, sau khi chính
mình chết đi, không biết hắn sẽ phát điên thành cái dạng như thế nào.
Một phen đem con gái mình phó thác cho hắn, thật sự không thể nào khiến
cho kẻ khác yên tâm nổi.
Sau đó liền không một chút do dự tiến
hành cắt đứt hệ thống thông tin liên lạc, ông ta đẩy mạnh cần điều khiển của con Robot. Trong thanh âm kim chúc dễ nghe, con Robot nặng nề chợt
cử động, hướng về phía không gian tầng trên của phi thuyền Cổ Chung Hào
mà chạy đi.
Ngay tại thời khắc này, đám Robot kiểu mới cường hãn
mà mạnh mẽ của đám ngường Đế Quốc, rốt cuộc cũng đã phá vỡ được lớp vách tường hợp kim chắc chắn ở tầng ngoài của chiếc phi thuyền, điên cuồng
mà chém giết thẳng vào trong.
Sắc mặt của Chung Sấu Hổ vô cùng
bình tĩnh mà thản nhiên, thể hiện ra một vẻ mặt vô cùng thoải mái, thế
nhưng bên trong cặp mắt lại ẩn chứa một loại ý chí kiên định cùng với
tàn nhẫn trước giờ chưa từng có.
Bên trong vô số những khu vực
được ngăn cách bởi vô số những bức tường hợp kim bên trong các tầng của
chiếc phi thuyền Cổ Chung Hào, vô số những hồi chiến đấu vô cùng thảm
thiết đang khai hỏa. Loại bom điện từ tự động cùng với những đường hồ
quang sáng chói không ngừng lóe lên, những vách tường bị đốt cho cháy
xém, phát ra những tiếng kêu xẹt xẹt cùng với những mùi hương khét lẹt,
nơi nơi đều là những mảnh bụi mù, những lổ hổng khổng lồ do những hệ
thống vũ khí công kích bắn ra.
Những con Robot Lang Nha kiểu mới
của đám người Đế Quốc giống hệt như một đám dã thú đang điên cuồng khát
máu, phá vỡ hoàn toàn lớp vỏ bọc bên ngoài của chiếc phi thuyền, điên
cuồng mà hướng về tầng dưới phóng đi. Lúc này số lượng Robot còn lại có
thể tiến vào bên trong phi thuyền cũng không phải là nhiều lắm. Nhưng mà đám Robot kiểu mới này giống hệt như một đám u linh màu đen, làm ra
những động tác chớp động tránh né cùng với di động với tốc độ cực kỳ
cao, khiến cho dám quân nhân sĩ quan cùng với binh lính của Tây Lâm vốn
hoàn toàn không có chút tâm lý chuẩn bị nào cả phải trả một cái giá vô
cùng thảm thiết. Rất nhiều loại vũ khí chống Robot kiểu cũ toàn bộ bị
thất bại. Khói đen từng trận bốc lên, tiếng nổ mạnh liên tục phát ra,
thế nhưng cũng không có cách nào đem đám thú triều điên cuồng này ngăn
cản lại được!
Đám Robot Lang Nha kiểu mới của đám người Đế Quốc
phóng vọt thẳng đến khu vực nơi mục tiêu đã định trước mới rốt cuộc
ngừng lại quá trình đột tiến của mình. Cũng không phải là bọn họ đã đến
được địa điểm cần phải hoàn thành kế hoạch, tiến hành tập kết lại, mà là bọn họ bị bắt buộc phải dừng lại. Bởi vì ngay ở trước mặt đám bọn chúng đã xuất hiện một đầu Robot Liên Bang màu đen không có bất cứ dấu hiệu
đặc thù gì cả. Ngay ở phía sau của đầu Robot màu đen kia, chính là Doanh đoàn Robot Đặc chủng lệ thuộc trực tiếp sự quản lý của Quân khu Tây
Lâm.
Nhìn về phía đám Robot màu đen của Đế Quốc toát ra hơi thở
sâm u lạnh lẽo ở trước mặt, cặp mày hoa râm của Chung Sấu Hổ đang ngồi
bên trong khoang điều khiển nhất thời nhướng lên một chút, giống hệt như một thanh lợi kiếm sắc bén đã bị những lớp vải bông quấn chặt lại nhiều năm, rốt cuộc đã sắp sửa phá vỡ sự trói buộc mấy chục năm trời, bắt đầu chậm rãi phát ra sát khí vốn có của nó.
Ông ta hướng về phía các bộ hạ phía sau lưng mình, trầm giọng nói:
- Chiến đấu!
Thân là một trong những vị thống soái quân sự quan trọng nhất của Quân đội
Liên Bang, đệ nhất nhân của Đại khu Tây Lâm, Chung Sấu Hổ rất khó có cơ
hội tự mình điều khiển Robot chạy ra chiến trường tham gia chiến đấu.
Trên thực tế, từ sau khi từ Thủ Đô Tinh Quyển quay trở lại Đại khu Tây
Lâm, kế thừa gia sản của Chung Gia, sau đó cũng chưa từng có ai nhìn
thấy ông ta đích thân điều khiển Robot nữa, không thể được nhìn thấy bộ
dáng gào thét như mảnh hổ ở trên chiến trường của ông ta.
Mọi
người có lẽ sẽ kính sợ quyền thế ngập trời của ông ta, sợ hãi mà than
thở đối với tài năng chỉ huy quân sự của ông ta, nhưng mà cũng rất ít
người từng để ý đến trình độ điều khiển Robot chiến đấu của ông ta. Chỉ
có mỗi mình vị Quân Thần Lý Thất Phu đại nhân của Liên Bang, năm xưa sau một lần trao đổi bí mật tại nơi nào nó ven bờ hồ tại Phí Thành, đã đưa
ra một sự đánh giá cực kỳ cao đối với năng lực điều khiển Robot của đầu
mãnh hổ Tây Lâm này mà thôi.
Vô số đại tàn ảnh của Robot tựa hồ
như phá vỡ đi sự câu thúc của hàng rào không gian vậy, phát âm thanh va
chạm vô cùng sắc bén, có một khoang thuyền hoàn toàn bị phá vỡ, có đốm
lửa văng ra khắp nơi, có những thanh âm kim chúc gãy vỡ phát ra thanh âm ma sát điếc tai nhức óc vô cùng mãnh liệt…
Một hồi chiến đấu
Robot trên phi thuyền Cổ Chung Hào trầm mặc mà lãnh khốc bắt đầu, cực kỳ dữ dằn mà cũng chấm dứt cực kỳ nhanh chóng.
Đám Robot Lang Nha
của Đế Quốc lần này xâm nhập vào trong phi thuyền Cổ Chung Hào, xuất
hiện trên tầng trên của phi thuyền có khoảng hơn hai mươi đầu tổng cộng. Những đầu Robot kiểu mới này bằng vào tính cơ động mạnh mẽ cùng với tần suất tránh né trong khu vực phạm vi nhỏ còn linh hoạt hơn cả loại Robot MX của Liên Bang rất nhiều, đã thành công phá hủy được mười một đầu
Robot của Doanh đoàn Robot Đặc chủng của Đại khu Tây Lâm, cũng không
ngoài dự đoán của mọi người, đã trả một cái giá vô cùng thảm trọng, toàn thể nổ tung…
Đây chính là bởi vì kỹ năng điều khiển Robot vô
cùng vĩ đại của đám phi công Doanh đoàn Robot Đặc chủng Đại khu Tây Lâm. Là bởi vì đám quân nhân sĩ quan Tây Lâm trong một hồi chiến đấu cuối
cùng đã thể hiện ra một tinh thần không biết sợ là gì. Đồng thời lại là
cũng bởi vì đầu Robot màu đen không dấu hiệu gì kia, giống hệt như những đường lưu quang màu đen bình thường, không ngừng xung phong liều chết ở những nơi chiến đấu kịch liệt nhất của chiến trường, giống như những
thiên thần khí thế không giờ đỡ nổi…
Con Robot màu đen của Liên
Bang không hề có bảng hiệu gì cả, đứng ở giữa khu vực chiến trường tràn
ngập một mảnh hỗn loạn, đứng giữa khu vực tràn ngập hài cốt của đám
Robot Đế Quốc ngổn ngang, chậm rãi thu hồi thanh đao hợp kim ở trước
cánh tay phải máy móc của con Robot, lãnh lệ trầm mặc đứng đó, giống như là thiên hạ vô địch, thế nhưng thật sự là vô địch!
- Hệ thống phóng hỏa tiễn khu vực phía sườn Tây đã chuẩn bị hoàn tất.
Bên trong hệ thống liên lạc của khoang điều hiển chợt truyền đến thanh âm
hồi báo của đám quân nhân sĩ quan điều khiển hệ thống vũ khí của phi
thuyền Cổ Chung Hào. Cặp mày hoa râm của Chung Sấu Hổ khẽ nhướng lên một chút, trên mặt lộ ra một tia mỉm cười nhàn nhạt, nhẹ giọng tự mình lẩm
bẩm:
- Muốn bắt sống ta à? Ta còn muốn thử giết thẳng lên trên
Chiến hạm của các người, bắt sống sĩ quan chỉ huy cao nhất của các người một phen xem sao.
Bên trong Hạm đội U Linh của Đế Quốc, có một
chiếc Chiến hạm Chiến thuyền cùng với những chiếc Chiến thuyền hạng nhẹ
khác hoàn toàn giống hệt nhau, thế nhưng nó mãi vẫn không có đầu nhập
vào những công kích mạnh mẽ của các đồng đội xung quanh, mà là lạnh lùng ẩn thân bên trong trận hình Hạm đội, nhìn chăm chú vào một hồi chiến
đấu kịch liệt bên trong vũ trụ kia.
Trong một căn phòng binh lính bảo dưỡng vô cùng bình thường nào đó ở bên dưới tầng dưới của chiếc
Chiến hạm này, Hoài Thảo Thi vẫn là dáng người gầy nhỏ, mãi vẫn thông
qua kênh tín hiệu đặc biệt dành riêng cho chính bản thân mình im lặng
trầm mặc quan sát một màn hình ảnh đột kích ám sát này. Hắn nhìn thấy
được cảnh Hạm đội của mình thành công phục kích được đối phương, vây
khốn đối phương, sau đó phá hủy bốn chiếc Chiến thuyền Liên Bang bảo vệ
xung quanh, nhìn thấy cảnh đám Robot Lang Nha của Đế Quốc xâm nhập vào
bên trong phi thuyền Cổ Chung Hào.
Sau đó là một mảnh vô cùng im lặng, cũng không có vang lên bất cứ thanh âm nào khác nữa.
Một lát sau đó, những hình ảnh chiến trường do những đầu Robot đã xâm nhập
vào bên trong phi thuyền Cổ Chung Hào mới có thể truyền trở về. Hắn nhìn thấy đầu Robot màu đen khủng bố đang đứng sừng sững bên trong màn hình
truyền về kia, ánh mắt của Hoài Thảo Thi chậm rãi nheo lại một chút. Đám Robot Lang Nha của Đế Quốc chấp hành kế hoạch bắt sống đối phương kia,
không ngờ toàn bộ đã bị diệt sạch. Đầu lão hổ đến từ Tây Lâm kia, ở bên
trong con Robot không ngờ lại cũng hung hãn chẳng khác nào năng lực chỉ
huy tài hoa của ông ta.
Mãi cho đến lúc này hắn mới có thể hiểu
được rõ ràng, vì cái gì mà Hoàng đế Bệ hạ từ đầu đến cuối đối với cái kế hoạch bắt sống trong hồi kế hoạch đột kích ám sát này mãi vẫn luôn có
biểu hiện tương đối lạnh nhạt. Đại khái là bởi vì Hoàng đế Bệ hạ phi
thường rõ ràng, loại đại nhân vật giống như là Chung Sấu Hổ vậy, vốn dĩ
không có khả năng bị đánh bại bởi Robot…
Lần đầu tiên, trong lòng Hoài Thảo Thi chợt phát lên một ý niệm chiến đấu cực kỳ mãnh liệt. Hắn
rất muốn cùng với đầu Robot màu đen không ai bì nổi kia chiến đấu một
hồi cho thỏa chí.
Liền đúng vào lúc này, ánh mắt linh mẫn của hắn chợt chút ý đến chiếc phi thuyền Cổ Chung Hào ở giữa không gian ngập
đầy đạn lửa kia, gian nan mà mạo hiểm tiến hành một lần điều chỉnh góc
độ của Chiến hạm. Một mảnh hợp kim che chắn ở bên sườn phải của chiếc
Chiến hạm chợt chậm rãi mà ngay ngắn mở ra, bên trong lộ ra một mảnh hắc ám tối đen. Phương hướng của mảnh hắc ám đó không ngờ lại chính là đang hướng về phía Chiến hạm của chính mình.
- Vị lão đầu hổ Tây Lâm này đang muốn làm cái gì đây?
Ánh mắt của Hoài Thảo Thi lúc này càng nheo lại lợi hại hơn trước một chút, trong giây lát liền hiểu được ý đồ của đối phương là muốn cái gì. Đồng
tử trong mắt hắn chợt co rụt lại mãnh liệt, trong lòng chợt nổi lên một
tia tình tự vớ vẩn mà cực kỳ rung động. Không ngờ hiện tại còn đang bị
vậy trong cảnh tuyệt địa như thế, vị lão đầu hổ này cư nhiên lại còn
cuồng vọng mà cường hãn như thế, ý đồ muốn đem sĩ quan chỉ huy của Đế
Quốc cùng với hắn chôn cùng hay sao?
Một cỗ cảm giác nguy hiểm
mãnh liệt nhất thời nảy lên trong lòng của hắn. Hoài Thảo Thi khẽ đẩy
cánh cửa khoang thuyền của mình ra, cước bộ trầm ổn mà nhanh chóng hướng về một nơi nào đó của Chiến hạm mà đi đến. Ở một nơi nào đó của chiếc
Chiến hạm, có một đầu Robot Lang Nha trên tấm vải bố phủ một lớp bụi
dày, đang mãi vẫn chờ đợi hắn đến…
Tâm tình lúc này của Quận
vương Tạp Đốn, so với bất luận kẻ nào cũng cảm thấy vớ vẩn cùng với khó
chịu vô cùng. Hắn khiếp sợ nhìn thấy chiếc phi thuyền Cổ Chung Hào tiến
hành một lần điều chỉnh góc độ Chiến hạm cuối cùng, đoán ra được vị lão
đầu hổ kia đang muốn làm cái gì, sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi. Những
đầu Robot phái đi tiến hành kế hoạch bắt sống không ngờ toàn bộ đều bị
đối phương xử lý hết. Đối phương rõ ràng là bị vây trong tình cảnh tất
bại, không ngờ lại còn dám nghĩ muốn chấp hành một kế hoạch điên cuồng
đến như thế… Đến tột cùng là ai mới nắm trong tay sự chủ động đối với
tràng chiến đấu bên trong vũ trụ này đây cơ chứ? Vì cái gì mà cái gã mục tiêu ám sát kia lại gây cho mình một loại cảm giác, tựa hồ như là gã
thợ săn lúc này đã biến thành mục tiêu bị đối phương liệp sát rồi?
Bởi vì một loại tình tự khiếp sợ nào đó dâng lên trong lòng, hắn vừa khiếp
sợ vừa tức giận cùng với xấu hổ, điên cuồng phất phất tay, rống lớn nói:
- Từ bỏ kế hoạch bắt sống, tiêu diệt mục tiêu!
Hệ thống pháo xạ công kích của chiếc phi thuyền Cổ Chung Hào chung quy
cũng không thể nào khởi động được, con Robot màu đen do Chung Sấu Hổ
điều khiển kia, rốt cuộc cũng đánh mất đi cơ hội phóng thích quang mang
lừng lẫy sáng rọi cuối cùng của cuộc đời của mình. Bởi vì theo mệnh lệnh của sĩ quan chỉ huy Đế Quốc, đám Chiến hạm màu đen không ngừng dùng tốc độ cao tuần tra xung quanh bốn phía chiếc phi thuyền Cổ Chung Hào, lúc
này đem một đường Chủ pháo đã súc lực một khoảng thời gian cực kỳ dài,
phóng thẳng về phía hắn.
Đồng thời, đám Robot Lang Nha của Đế
Quốc đã xâm nhập vào bên trong phi thuyền Cổ Chung Hào, cũng dựa vào
phần cuối cùng trong bản kế hoạch Xuyên qua Liệp sát lần này, đồng loạt
tiến hành một hồi tự bạo mãnh liệt. Hơn hai mươi mấy đầu Robot Lang Nha ở trên khoang điều khiển vốn đã biến thành những cỗ hài cốt nằm la liệt
khắp nơi, lại một lần nữa biến thành những khối thuốc nổ khủng bố khiến
kẻ khác phải sợ hãi. Còn đám Robot Đế Quốc còn lại đã xâm nhập và hệ
thống động cơ của chiếc phi thuyền, thì lại thành công bằng vào phương
thức hy sinh tự bạo của chính mình, hủy diệt được hệ thống động lực di
chuyển cuối cùng của chiếc phi thuyền Cổ Chung Hào.
Vô số những
tiếng nổ mạng không ngừng thay nhau vang lên khắp nơi bên trong chiếc
phi thuyền. Những ngọn lửa cực nóng không ngừng lan tràn ra khắp nơi
trong không gian. Những ngọn lửa phun xuyên ra bên ngoài khoang thuyền,
tiến nhập vào trong vũ trụ, nhất thời đột nhiên chợt tắt, còn những nơi
khác thì vẫn như cũ không ngừng bốc lên mạnh mẽ. Toàn trường là một mảnh thảm thiết dị thường.
Chiếc phi thuyền Cổ Chung Hào kiên cường mà chống đỡ mãi cho đến tận bây giờ, rốt cuộc cũng đã bị hủy diệt.
Hoài Thảo Thi đang tiến hành khởi động Robot, chuẩn bị xuất hiện trên tấm
màn sân khấu, nhìn thấy một màn này xuất hiện trên hình ảnh liên lạc,
thân thể khẽ cứng đờ lại một chút, sau đó trầm mặc quay lại, hướng về
phía phòng của chính mình mà đi đến. Trong lòng hắn im lặng thầm nghĩ,
loại nhân vật xuất sắc như thế này, cuối cùng cũng không tìn được cơ hội tiến hành một trận chiến công bằng, thật sự là có chút đáng tiếc mà.
Phía bên phải của chiếc phi thuyền Cổ Chung Hào bị oanh tạc ra một cái lỗ
thủng cực kỳ khủng bố. Bên dưới chiếc phi thuyền còn không ngừng vang
lên những chuỗi nổ mạnh kéo dài. Vô số những mảnh kim chúc vỡ vụn cùng
với di thể của đám quân nhân sĩ quan binh lính Đại khu Tây Lâm không
ngừng bập bềnh trôi dạt ra ngoài vũ trụ, hoặc là bị lửa đỏ thiêu đốt
cháy đen. Cánh tay phải máy móc của đầu Robot màu đen kia mạnh mẽ chụp
lấy mép của mảnh vỡ kim loại ngay bên cạnh của cái lỗ thủng, cũng không
có bị sứt hút mãnh liệt quăng quật ra ngoài vũ trụ.
Ngay phía
trước mặt của con Robot màu đen kia chính là một mảnh vũ trụ tĩnh mịch,
một mãnh bối cảnh tràn ngập sao trời, cũng không có bất cứ thanh âm gì,
thế nhưng lại là một mảnh xinh đẹp khiến cho kẻ khác vô cùng sợ hãi.
Bên trong khoang điều khiển của con Robot màu đen.
Sắc mặt của Chung phu nhân lúc này đã là một mảnh tái nhợt, thân thể không
ngừng run rẩy, có chút vô lực dựa thẳng lên trên người của chồng mình,
nói:
- Em sợ quá!
Lại có thêm một hồi nổ mạnh nữa vang lên mãnh liệt. Những tia hồng quang diễm lệ chiếu rọi thẳng vào trong cái
lỗ thủng khổng lồ kia. Những hình ảnh vũ trụ xinh đẹp khiến cho kẻ khác
tim đập nhanh một trận, giống hệt như là một mảnh trời chiều chói chang
vậy.
- Chúng ta ở cùng một chỗ với nhau, không có gì phải sợ cả!
Chung Sấu Hổ nhìn về phía đám tinh cầu rộng lớn như một mảnh hải dương khổng
lồ, ánh mắt nhìn về hướng Chủ tinh Tây Lâm quê nhà, mạnh mẽ ôm lấy thê
tử của mình, một phen đem mặt của Chung phu nhân vùi vào trong lồng ngực thô dày của mình, dùng thanh âm ôn nhu an ủi:
- Không nên nhìn, không nên nhìn…
Sau đó chết đi!
Cứ như vậy mà chết đi!