Gian Khách

Quyển 3 - Chương 191: Ai là Sư Đoàn trưởng?

Đám đội viên của Tiểu đội 7 ở bên trong doanh trại, biểu tình nhất thời

cứng ngắc lại một chút, tựa hồ bị tiếng hoan hô rung trời mãnh liệt bên

ngoài bức tường kia truyền đến mà khiến cho bừng tỉnh lại. Rốt cuộc bọn

họ cũng bất chấp cái gã Chủ quản đại nhân Hứa Nhạc đang trầm mặc cúi đầu đằng kia, cũng không thèm để ý đến đám đại nhân vật đang đứng cách đó

không xa, đồng loạt nhiệt liệt giơ cao những súng ống trong tay mình,

hưng phấn là lớn tiếng gào thét khủng khiếp. Có kẻ kêu la gào khóc, có

kẻ mắng chửi những lời thô tục, mặc dù cũng không ai điên cuồng đến mức

nổ súng chỉ thiên, nhưng lại có vô số những chiếc mũ quân dụng đã bay

lên bầu trời âm trầm đầy mây trắng hôm nay.

Đám bộ độ

trang bị vô cùng tiên tiến bên ngoài tường rào kia, chính là đến từ Đội

Cảnh vệ Đặc chủng Cảng Đô cùng với các chi bộ đội khác của Quân khu I.

Lúc này bọn họ nghe được Thượng Tướng Mại Nhĩ Tư tuyên bố Liên Bang

chính thức trọng tổ lại chi Sư đoàn Thiết giáp 17 truyền kỳ kia, biết

được bản thân mình đã trở thành một phần tử của chi bộ đội truyền kỳ

khắp cả Liên Bang này, đương nhiên là vô cùng phấn khởi. Nhưng mà so

sánh với hơn một vạn gã quân nhân sĩ quan, binh lính bên ngoài bức tường rào kia, đám đội viên của Tiểu đội 7 ở bên trong bức tường này tựa hồ

cũng có lý do để mà kiêu ngạo cùng với kích động hơn cả.

Tiểu tổ chiến đấu số bảy của Công ty Cơ khí Quả Xác này, đám đội viên

cũ trên cơ bản năm xưa cũng đều xuất phát từ Sư đoàn Thiết giáp 17. Bạch Ngọc Lan ngay từ thời còn là thiếu niên cũng đã từng đích thân lĩnh ngộ qua những vinh quang vô thượng cùng với bi thương cuối cùng trước khi

giải tán của Sư đoàn Thiết giáp 17. Mà đám đội viên mới của Tiểu đội 7,

toàn bộ cũng đều là những gã binh lính con ông cháu cha quần là áo lụa

tại Đội Cảnh vệ Đặc chủng Cảng Đô. Bọn họ đến từ chi bộ đội 8384 vĩ đại. Bất luận là chi bộ đội này trong mấy năm gần đây đã khiến cho đám lão

binh tiền bố của Sư đoàn Thiết giáp 17 cảm thấy khuất nhục cùng với căm

hận đến mức nào đi chăng nữa, thế nhưng dòng máu chảy trong người của

bọn hắn, vẫn như cũ chứa đựng một phần nào đó khí phách của chi hùng

binh truyền kỳ này, trên người cũng có đóng dấu ấn của Sư đoàn Thiết

giáp 17.

Sư đoàn Thiết giáp 7 này chính là chi bộ đội

dã chiến duy nhất là vị Quân Thần Lý Thất Phu kia cả cuộc đời đi lính

từng đầu nhập vào. Cái chi bộ đội truyền kỳ này đã từng trước sau ba lần cường hãn đột kích, chém giết thẳng vào Hành lang Gia Lý, cường công

thẳng vào bụng của Đế Quốc, một chi đại hùng binh trước sau trải qua hơn trăm trận huyết chiến chưa hề một lần thất bại, chính là có được một

lịch sử vinh quang hiển hách nhất trong toàn bộ Quân đội Liên Bang này,

đã từng hạ lập ra vô số chiến công hiển hách không thể tái lập được

trong lịch sử Liên Bang.

Cũng không cần bất cứ người

nào khác nhắc nhở, bản thân Hứa Nhạc cũng có thể giống như vô số gã nam

công dân của xã hộ Liên Bang này vậy, đối với cái lịch sử vô cùng hiển

hách của chi bộ đội truyền kỳ này mà khâm phục không ngớt. Nhưng mà bản

tính trong xương cốt của hắn cũng vẫn như cũ là một gã Công Trình Sư vô

cùng bình tĩnh, lại thêm nửa đường nhập ngũ, cũng chưa từng nhận qua bất cứ sự rèn luyện thiết huyết nào của Quân đội cả, cũng không phải là

những thành viên chính thức của Sư đoàn Thiết giáp 17, cho nên có chút

khó có thể lĩnh ngộ được tình tự kích động ngập tràn của vô số gã chiến

sĩ bên ngoài bức tường cùng với vô số vị Tướng quân thanh danh cực cao

trên đài dưới đài, cùng với đám đội viên thuộc hạ của chính mình.

Hắn nhìn thấy ý tứ ẩm ướt cùng với ý phấn khởi mơ hồ xuất hiện trong

cặp mắt của đám quân nhân sĩ quan già có, trẻ có, quan chức cao có, binh lính bình thường cũng có này, trong lòng mặc dù có thể hiểu được, nhưng lại khó có thể hoàn toàn dung nhập tâm tình của mình vào trong đó.

Trong lòng hắn ngược lại còn xuất hiện ra một tia ngơ ngẩn nhàn nhạt:

- Liên Bang tiến hành trọng tổ lại Sư đoàn Thiết giáp 17 như vậy, chắc

hẳn chính là một sự sắp xếp của bị lão nhân gia kia. Nhưng nghĩ lại phần lớn chính là muốn hướng ra cả vũ trụ rộng lớn này, truyền ra một cái

tinh tức mãnh liệt kinh người, đó chính là… trong một tràng chiến tranh

vũ trụ gợn sóng bao la hùng vĩ như thế kia, bên phía bộ đội Liên Bang,

khẳng định là sẽ giống như Sư đoàn Thiết giáp 17 năm đó vậy, đạt được

thắng lợi cuối cùng!

Nhưng mà chuyejn tình này cùng với bản thân mình thì có quan hệ gì đâu cơ chứ? Cái ý niệm này chỉ vừa mới

phát sinh ra trong đầu của hắn, liền trong khoảnh khắc đã hoàn toàn biến mất. Trên khóe môi của Hứa Nhạc nhất thời nổi lên một tia cười khổ.

Vị Quân Thần đại nhân kia, giống hệt như một tòa băng sơn hùng vĩ nhưng lại dốc cao hiểm trở không lường trước được, đã một phen tự mình đến

kéo hắn ra khỏi nhà giam quân sự Khuynh Thành, đưa hắn tiến vào căn cứ

huấn luyện cao cấp của Bộ Quốc Phòng làm một gã Giáo quan. Lan Hiểu Long bị điều ra khỏi Đội Cảnh vệ Đặc biệt Cảng Đô, trùng kiến trở lại Tiểu

đội 7, hơn nữa tại tiền tuyến cấp tốc điều ra toàn bộ các binh lính của

chi bộ đội 8384 gia nhập dưới quyền hắn… Tất cả các chuyện này kỳ thật

hết thảy sớm đã có dự triệu sẵn một điều, kiếp sống trên chiến địa này

của hắn, chắc chắn sẽ cùng với chi bộ đội Sư đoàn Thiết giáp 17 nổi danh nhất Liên Bang này có mối liên hệ chặt chẽ với nhau…

Hứa Nhạc trong lúc ngẫm nghĩ, không tự chủ được nhất thời bật cười, thế nhưng cũng không có người nào để ý đến.

Đám đội viên Tiểu đội 7 trong doanh trại này kích động đến mức cả khuôn mặt đỏ bừng lên, còn đám đại lão của Quân đội Liên Bang thì cõi lòng

tràn ngập cảm khái, toàn bộ tinh thần tất cả mọi người đều chăm chú quan sát tất cả mọi diễn biến phát sinh trên đài.

Chủ nhiệm Bố Lâm lúc này đang tuyên đọc bức thư chúc mừng do đích thân Tổng thống Mạt Bố Nhĩ viết ra. Tổng thống tiên sinh ở trong bức thư tin này, thập

phần nhiệt tình dào dạt, nhắc lại một lượt những chiến tích vô cùng huy

hoàng trong thời chiến tranh mà Sư đoàn Thiết giáp 7 đã từng hạ lập ra,

sau đó lại dùng một loại ngữ khí thập phần chân thành rõ ràng, dùng một

loại phép so sánh tài tình, tràn ngập khí thế bức người mà tiên đoán ra

một tương lai vĩ đại sẽ phát sinh ra trong phiến vũ trụ hạo hàn này

trong tương lai. Đồng thời ông ta cũng chân thành hy vọng, toàn thể

những quan binh sĩ quan của Sư đoàn Thiết giáp 17 mới trọng tổ này, cùng với tất cả những chi bộ đội tham chiến, có thể kế thừa được tinh thần

anh dũng thiện chiến, khí thế một người lực vãn sóng to gió lớn của vị

Quân Thần đại nhân trong một tràng đại chiến Liên Bang năm xưa…

Người cuối cùng tiến lên bục diễn thuyết mà đại diện phát biểu, chính

là vị Tổng Giám đốc của Công ty Cơ khí Quả Xác. Tòa xí nghiệp cơ khí to

lớn nhất toàn bộ Liên Bang này lại tham gia vào một hồi trùng kiến chi

bộ đội truyền kỳ nhất của Quân đội Liên Bang này, thật sự là đã vượt ra

khỏi sự dự kiến của rất nhiều người. Trong bài diễn thuyết cực kỳ nhiệt

tình của ông ta, lại khiến cho người ta đặc biệt khó hiểu chính là, đã

đem trọng tâm toàn bộ đặt trên người của Tiểu đội 7 của Công ty Cơ khí

Quả Xác. Ông ta cực lực khen ngợi đám đội viên của Tiểu đội 7 ở trên

hành tinh 5460 cùng với hành tinh 163 đã thể hiện ra sự nổi trội xuất

sắc vô cùng, kiên định mà cho rằng bọn họ tuyệt không hề khiến cho Sư

đoàn Thiết giáp 7 cùng với Công ty Cơ khí Quả Xác mất mặt, hơn nữa còn

tuyệt đối nắm vững sự nghiệp chính nghĩa của Quân đội Liên Bang, có thể

có được phong quang vô hạn năm xưa…

Mấy tổ phong viên,

các tổ quay phim của các Đài truyền hình quan trọng trong Liên Bang, sớm đã tiến vào doanh trại. Bọn họ muốn dùng tốc độ nhanh nhất, đem một hồi đại sự chắc chắn sẽ khiến cho sĩ khí Liên Bang gia tăng lên trên diện

rộng này mà tiếp sóng trực tiếp ra khắp toàn bộ Liên Bang.

Mấy gã phóng viên mà trời sinh có cảm giác cực kỳ linh mẫn đối với

những tin tức quan trọng này, sau khi hưng phấn chứng kiến một hồi sự

kiện lịch sử quan trọng phát sinh xong, vô cùng bình tĩnh mà lắng nghe,

hơn nữa từ trong cái địa điểm mà Quân đội Liên Bang lựa chọn dể tuyên bố thông tin, cùng với cuộc nói chuyện của vị Tổng Giám đốc Công ty Cơ khí Quả Xác này, nắm giữ được một ít đầu mối vô cùng quan trọng.

Từ sau khi bộ phim phóng sự ‘Tiểu đội 7’ kia phát ra đến tập thứ ba

trên Kênh tin tức Đài truyền hình Liên Bang, Tiểu đội 7 của Công ty Cơ

khí Quả Xác đã trở thành tiểu tổ chiến đấu nổi danh nhất trong lòng tất

cả dân chúng Liên Bang. Bởi vì quân số của bọn họ cũng không nhiều lắm,

hơn nữa biểu tình của đám đội viên chân thành chất phác, khiến cho bọn

họ thậm chí nhận được sự hoan nghênh nhiệt liệt hơn cả trình độ của Sư

đoàn Thiết giáp 7 nữa.

Nhưng mà ở trong mắt của các đám phóng viên lão luyện kia, cái tin tức tuyệt đối có giá trị lớn nhất,

chính là… Người có thể một phen đem Sư đoàn Thiết giáp 7 cùng với Tiểu

đội 7, hai cái tồn tại mà tầng cấp chênh lệch với nhau một trời một vực

như thế này liên hệ lại cùng một chỗ, tự nhiên cũng chỉ có thể là vị

kia… Trung Tá Hứa Nhạc!

Ngay sau khi cuộc nói chuyện

diễn thuyết của vị Tổng Giám đốc tiên sinh của Công ty Cơ khí Quả Xác

chấm dứt xong, vô số màn hình, ống kính camera rất nhanh rời khỏi bục

diễn thuyết, ở trong đám quân nhân sĩ quan đứng dày đặc cả doanh trại

này, rất nhanh đã tìm kiếm ra được thân ảnh của gã Trung Tá trẻ tuổi

kia. Mà các gã phóng viên của vô số đài truyền hình, thì cũng đã chuẩn

bị sẵn sàng những micro phỏng vấn trong tay, tiến lên chuẩn bị sẵn sàng

tác nghiệp.

Lúc này tâm tình của Hứa Nhạc vẫn như cũ có chút mơ hồ không rõ ràng. Trong lòng hắn vẫn đang âm thầm phân tích,

Tổng thống tiên sinh hoặc nói chính xác là vị lão nhân gia tại Phí Thành kia, sẽ để cho bản thân mình sắm vai trò như thế nào ở trong cái Sư

đoàn Thiết giáp 7 vừa mới được trọng tổ kia, hoàn toàn không có chú ý

đến tất cả những chuyện phát sinh tại hiện trường.

Đột nhiên, bên cạnh chợt có một người đưa một cặp kính râm đến cho hắn.

Hứa Nhạc thoáng giật mình một cái, lập tức làm ra phản ứng, đem cặp

kính râm to lớn kia đặt lên trên mũi, che khuất hẳn đi một nửa khuôn mặt của chính mình, thành khẩn nói:

- Cảm ơn!

- Không cần khách sao. Tôi đi theo cậu ra tiền tuyến, tắm trong mưa

đạn, nhẫn nhịn phụ trợ suốt mấy tháng thời gian, cũng chưa thể quay được khuôn mặt không đeo kính râm của cậu… Chính xác hơn mà nói, là do cậu

không cho tôi quay. Một khi đã là như vậy, tôi dựa vào cái gì mà để cho

đám đồng nghiệp vừa mới tới này quay được cơ chứ?

Gã tổ trưởng tổ phóng viên chiến trường phụ trách làm phim phóng sự của Bộ

Quốc Phòng trực tiếp phái tới kia, nhìn về phía đám đồng nghiệp đang

tràn trề thất vọng ở phía xa xa, mạnh mẽ trào phúng nói.

- Giới tin tức truyền thông chẳng lẽ cũng đều là những tên gia hỏa gian ngoan giảo hoạt giống như ông vậy sao?

Hứa Nhạc chậm rãi nói:

- Nhưng mà, Bạch Trạch Minh, ông phải nhớ kỹ rằng, trước khi tôi chính

thức đồng ý, ông vẫn như cũ không được quay khuôn mặt không đeo kính râm của tôi đâu đó!

- Oan gia của cậu chính là đám người

của giới tin tức! Tôi chỉ là một gã đạo diễn làm phim phóng sự, đồng

thời kiêm nhiệm luôn người diễn thuyết mà thôi!

Bạch Trạch Minh căm tức phất phất tay mấy cái, sau đó mới nói:

- Chẳng qua tương lai sau này cậu nhất định cũng sẽ có một ngày phô bày khuôn mặt chân thật của mình ra trước toàn bộ Liên Bang này… Tôi chỉ hy vọng anh… hãy đem cơ hội được quay cái lần đầu tiên đó chừa lại cho

tôi!

- Không thành vấn đề!

Hứa Nhạc khẽ mỉm cười, đáp ứng.

- Kỳ thật từ trước đến giờ quả thật tôi không thích cậu cho lắm. Bởi vì cậu đối với mọi người ai ai cũng hiền lành chân tình, thế nhưng mỗi lần nhìn thấy hai người chúng tôi, khuôn mặt lại chẳng khác nào cả nhà vừa

chết cả vậy!

Bạch Trạch Minh nhún nhún vai nói:

- Chẳng qua hiện tại nhớ lại khoảng thời gian mấy tháng này, tuy rằng

thật vất vả, thế nhưng thật sự cảm thấy vô cùng có giá trị!

Hắn quay đầu lại nhìn Hứa Nhạc, sau đó vô cùng nghiêm túc nói:

- Thử tưởng tượng đến chuyện tôi có thể đi theo bên người một vị Sư

Đoàn trưởng trẻ tuổi nhất trong dòng lịch sử Quân đội Liên Bang từ trước đến nay lâu đến như vậy, hơn nữa lại còn là Sư Đoàn trưởng của chính Sư đoàn Thiết giáp 17 thanh danh hiển hách cùng cực kia, khiến cho ta vô

cùng hưng phấn, vô cùng kiêu ngạo!

Hứa Nhạc cũng không

biết nói gì để mà chống đỡ lại, thầm nghĩ nếu như vị Tổng thống tiên

sinh thật sự đồng ý để cho một tên gia hỏa chưa đầy hai mươi ba tuổi đi

suất lĩnh Sư Đoàn trưởng Sư đoàn Thiết giáp 17 như thế này, đừng nói là

bên trong toàn bộ xã hội Liên Bang sẽ có những phản ứng khiếp sợ đến như thế nào, chỉ sợ vị Đệ nhất Phu nhân kia cũng sẽ ngay lập tức đề nghị

ông chồng của chính mình đi bệnh viện Tâm thần khám thử một phen.

o0o

Chuyện tình trọng tổ Sư đoàn Thiết giáp 17 này, Quân đội Liên Bang quả

thật làm ra vô cùng nhanh chóng cùng với cương quyết. Các quyết sách tác chiến cùng với cơ cấu các quân nhân sĩ quan tân nhiệm của Sư đoàn Thiết giáp 17 mới trọng tổ, liền rất nhanh được triển khai trong cái doanh

trại tuyệt đối không chút bắt mắt của Tiểu đội 7 này. Không ngừng có

những gã quân nhân sĩ quan mang theo vẻ mặt kích động vô cùng đi ra đi

vào doanh trại, tiếp nhận mệnh lệnh mới, không ngừng giơ lên tay phải

hướng các vị đạo lão tứ phương mà tiến hành động tác kính chào theo nghĩ thức Quân đội. Hứa Nhạc chứng kiến một màn náo nhiệt này mà tâm tình vô cùng phức tạo, trong đó cũng có không ít gã quân nhân sĩ quan mà hắn vô cùng quen thuộc.

Các mệnh lệnh điều động quân sự cao

cấp không ngừng được công bố ra ngoài, các cấp chức vụ cũng lần lượt

được phân phối đi xuống. Hứa Nhạc không chút nào ngoài ý muốn, khi phát

hiện ra rằng Sư Đoàn trưởng của Sư đoàn Thiết giáp 17 cũng không phải là chính mình, mà là một vị Thiếu Tướng trung niên biển tình ôn hòa mà hắn chưa từng gặp qua lần nào. Bộ Tham Mưu Sư đoàn cùng với các chức vị

quan viên Sư đoàn cũng đã nhanh chóng được liệt kê danh sách ra. Trong

đó Hứa Nhạc cũng nghe được những cái tên vô cùng quen tai.

Hách Lôi, Lâm Ái, Di Tắc Lưu, Hoa Tiểu Ty… Một phần tư đám học viên

quân nhân sĩ quan của lớp huấn luyện chỉ huấn mà hắn từng giảng dạy năm

xưa, lúc này cũng được Bộ Quốc Phòng đem bọn họ rút ra khỏi chi bộ đội

đương nhiệm của chính mình, phân phối sắp xếp vào trong Sư đoàn Thiết

giáp 17. Những người này cũng từng là học trò của Hứa Nhạc, ở trong hộp

đêm Kim Bích Huy Hoàng của Lạc Nhật Châu từng cùng nhau nhậu nhẹt say

sưa, cùng ca hát quân ca… Nghĩ rằng chỉ có thể gặp lại nhau trên chiến

trường mà thôi, ai mà ngờ được hôm nay đã có thể gặp lại sớm như vậy,

hơn nữa lại còn là chung vai tác chiến nữa.

Trung Tá

Hách Lôi đảm nhiệm vị trí Doanh trưởng một Doanh đoàn vô cùng quang

vinh. Hoa Tiểu Ty đảm nhiệm chức vị Đại Đội trưởng Đại đội Robot MX Đặc

chủng của Sư đoàn Thiết giáp 17 vừa mới được trọng tổ. Lâm Ái cùng với

Cố Tích Phong từng là bạn học tại khoa Điện tử Quân dụng tại Học viện

Quân sự I thì toàn diện phụ trách chi bộ đội bố trí thiết bị điện tử. Di Tắc Lưu xuất thân từ Hạm đội Liên Bang, thì lại có chút ủy khuất, đảm

nhiệm vai trò sĩ quan liên lạc của Sư đoàn Thiết giáp 17 mới trọng tổ.

Mà những gã quân nhân sĩ quan cao cấp trong lớp chỉ huấn cũng đều đảm

nhiệm những chức vụ vô cùng quan trọng.

Cùng với mấy gã quân nhân sĩ quan trung tầng được đích thân Quân đội Liên Bang đặc biệt bồi dưỡng hoàn toàn bất đồng. Đám đội viên Tiểu đội 7 của Công ty Cơ

khí Quả Xác toàn bộ chính thức đưa trở về biên chế của Quân đội Liên

Bang. Ngoại trừ mấy gã đội viên trung tâm bọn Bạch Ngọc Lan còn được giữ lại cùng một chi đội ra, tất cả các gã đội viên còn lại cũng đều bị

tách rời ra, phân phối đến các chi bộ đội khác nhau của Sư đoàn Thiết

giáp 17 mà đảm nhiệm chức vụ. Đại bộ phận cũng đều chỉ đảm nhiệm những

vị trí Đội trưởng không to không nhỏ của các chi bộ đội, thế nhưng cũng

có vài gã đặc biệt xuất sắc thì được đảm nhiệm vị trí Liên Đội trưởng.

Thậm chí ngay cả vị Trung Tá Trữ Hòa, vốn đang đảm nhiệm sĩ quan tham

mưu trên Chiến hạm Chỉ huy bên ngoài không gian tại tinh cầu 163 kia, vị này vốn cũng là một đội viên cũ của Tiểu đội 7, cũng đã bị điều động,

gia nhập vào ban chỉ huy tham mưu quan trọng của Bộ Tham Mưu Sư đoàn

Thiết giáp 17 mới trọng tổ.

Tiểu đội 7 của Công ty Bảo

an Tịnh Thủy, trực thuộc quyền quản lý trực tiếp của Công ty Cơ khí Quả

Xác, không hề nghi vấn, trong mấy năm gần đây chính là Tiểu đội lính

đánh thuê dũng mãnh nhất, khủng bố nhất của toàn bộ Liên Bang trong mấy

năm gần đây. Mà bọn họ có thể làm được mấy chuyện này, nguyên nhân là

bởi vì đám đội viên cũ kia toàn bộ cũng đều là xuất thân từ Sư đoàn

Thiết giáp 17 cường hãn nhất toàn bộ Quân đội Liên Bang này. Bọn họ đã

từng được tiến hành huấn luyện nghiêm khắc, có thể gánh vác được cảm

giác vinh dự của chi bộ đội, khiến cho bọn họ có thể dùng những báo cáo

nhiệm vụ lãnh huyết kia để mà kéo dài truyền thống quang vinh của Sư

đoàn Thiết giáp 17 truyền kỳ.

Mà hôm nay, Sư đoàn Thiết giáp 17 từ một chỗ trống rỗng mà bắt đầu trọng kiến trở lại, Tiểu đội 7 lại bắt đầu hồi báo ngược trở lại, vì Sư đoàn Thiết giáp 17 mới trọng

tổ mà cung cấp ra vô số những quân nhân sĩ quan cường hãn cơ sở cùng với ý chí chiến đấu mãnh liệt của Sư đoàn Thiết giáp 17 mà bọn họ mãi vẫn

trầm mặc duy trì kia.

Cuối cùng thì Hứa Nhạc cũng nghe

ra được tên của chính mình, cùng với chức vị mới của chính mình. Tổng

Giám đốc Kỹ thuật của Sư đoàn Thiết giáp 17? Hắn có chút kinh ngạc ngẩng đầu lên, bắt đầu trầm mặc mà nhớ lại trong lịch sử Quân đội Liên Bang

tựa hồ như chưa từng bao giờ có cái chức vị quái dị như thế này. Quân

đội cũng không phải là Bộ Công Trình Công ty Cơ khí Quả Xác, chức vị

Tổng Giám đốc Kỹ thuật là dùng để làm gì cơ chứ?

Những

cái đèn pha chụp ảnh không ngừng chiếu sáng rực trên cặp kính râm màu

đen trên mặt của Hứa Nhạc. Các gã phóng viên đến từ các tòa soạn báo còn chưa có cảm thấy thỏa mãn, đã liền bị đám nhân viên ghi hình của các

đài truyền hình mạnh mẽ đẩy ra ngoài, vô số cái camera đã rất nhanh vây

quanh hắn, bắt đầu hưng phấn không ngừng đặt ra câu hỏi.

Hứa Nhạc cũng không có nghe rõ ràng những câu hỏi liên tu bất tận của

đám phóng viên kia, theo bản năng quay đầu lại nhìn về phía Bạch Trạch

Minh, sau đó nghiêm túc nói:

- Tôi đã nói rồi, tôi không có khả năng là Sư Đoàn trưởng mà.

Bạch Trạch Minh nhìn hắn, ngữ khí vô cùng cổ quái, nói:

- Nhưng mà tất cả mọi người ai nấy cũng đều hiểu rõ, đây chính là Sư đoàn của cậu!