Ba đầu Robot Nguyệt Lang màu xanh đen đột nhiên như một mũi tên phóng thẳng về phía trước, thoát ly khỏi đội hình của đại đội, hướng về phía con Robot màu đen ngay bên ngoài sơn cốc kia mà phóng tới.
Từ bên trong đám Robot Nguyệt Lang màu xanh đen đông đông đúc đúc từ bên trong sơn cốc trào ra, vang lên một chuỗi những thanh âm ngôn ngữ của Đế Quốc tràn ngập tiết tấu hào hùng nhưng lại tràn ngập sát ý mười phần:
- Giết chết tiểu minh tinh kia!
Đại đội Robot Nguyệt Lang của Quân đoàn Phong Lâm Quân viễn chinh Đế Quốc, số lượng Robot chỉnh biên có tổng cộng một trăm đầu Robot thế hệ thứ ba của Quân đội Đế Quốc, hôm nay đã toàn bộ xuất động ra hết!
Đám phi công ưu tú của Quân đội Đế Quốc này, rất nhanh đã tiến hành các thao tác điều khiển tay của mình, cũng không có ai trả lời câu mệnh lệnh trong hệ thống liên lạc cá nhân kia. Bởi vì khi nghe được cái thanh âm này, bọn họ liền hiểu được một cách rõ ràng rằng, nếu như ngày hôm nay bọn họ không thể một phen đem cái vị thiếu nữ thần tượng quốc dân Liên Bang đang ngồi trong con Robot màu đen ở phía trước giết chết, như vậy Đội trưởng khẳng định sẽ ực kỳ phẫn nộ mà đem chính mình toàn bộ giết chết.
Lạc Phu, Đại Đội trưởng Đại đội Robot Nguyệt Lang, mang quân hàm Thượng Tá của Đế Quốc. Trong hàng ngũ Quân viễn chinh Đế Quốc được xếp vào năm vị phi công vương bài xuất sắc nhất. Năm trước hắn vốn có cơ hội được tiến vào Doanh Robot Đặc chủng Hoàng gia Đế Quốc, thế nhưng cuối cùng hắn lại dứt khoát lựa chọn đi theo Quân viễn chinh Đế Quốc tha hương đến mảnh tinh cầu xa xôi tiền tuyến này. Bởi vì hắn tin tưởng một cách vững chắc rằng, chỉ có chân chính ở trên chiến trường thực tế, mới có khả năng phát huy ra được toàn bộ năng lực của mình.
Nhìn chằm chằm vào màn hình theo dõi trước mặt, vị phi công vương bài cường hãn vô cùng mạnh mẽ của Quân đội Đế Quốc này, lạnh lùng giương mắt đọc một lượt bản báo cáo chiến lực về con Robot màu đen đang chật vật chạy trốn phía trước do hệ thống khống chế máy tính truyền tới, phát ra mệnh lệnh tiến công.
Thanh âm con Robot nặng nề chạy trốn, không ngừng vang vọng trong bầu trời đêm tĩnh lặng. Vô số những con Robot màu xanh đen không ngừng từ trong sơn cốc dũng mãnh tuôn trào ra, giống như một dòng nước lũ màu xanh đen, thề quyết phải đem con Robot màu đen kia của Quân đội Liên Bang chôn xuống tại nơi này.
Máy vi tính Trung ương của Cục Hiến Chương Liên Bang đã sớm phát ra thanh âm báo động từ trước, nhưng mãi cho đến khi đối phương xuất hiện trước tầm mắt, hệ thống định vị vật thể cùng với hệ thống rada bán kính nửa cây số của con orbot MX mới có thể xác nhận đám Robot này tồn tại, chuyện này thật sự khiến cho Hứa Nhạc cảm thấy vô cùng kinh ngạc đối với năng lực ngụy trang của Robot Đế Quốc.
Lúc này hắn đã hoàn toàn cắt đứt hệ thống thông tin liên lạc với Bộ Chỉ Huy Quân đội Liên Bang. Sở dĩ hắn cự tuyệt mệnh lệnh yêu cầu rời khỏi nơi đây, rút lui vè pía Tây Nam của Bộ Chỉ Huy, bởi vì hắn hiểu rất rõ ràng, một khi rời bỏ sớm hơn theo kế hoạch, như vậy thì sự an toàn của mình cùng với Giản Thủy Nhi có lẽ có thể càng bảo đảm an toàn hơn rất nhiều. Nhưng mà chi bộ đội của Quân đội Liên Bang đang tiến hành mai phục ở phía trước, cũng sẽ rất khó đạt được chiến quả như trong kế hoạch ban đầu.
- Chúc tôi may mắn đi!
Hắn cảm thụ được mỗi một tấc da thịt trên thân thể lúc này đều đã truyền đến một loại cảm giác ma sát nhàn nhạt. Khẽ hít sâu một hơi, luồng nhiệt lưu ấm áp trong cơ thể chỉ trong khoảnh khắc liền truyền đến mỗi một ngóc ngách trong thân thể, sau đó thông qua hệ thống cảm ứng ý nghĩ áp sát trên làn da của hắn, chính xác không một chút sai lầm, phóng đại tần suất lên, truyền đến từng cái bộ phận của con Robot MX.
Một luồng quang mang chợt lóe lên trong cặp mắt khẽ nheo lại của hắn. Sắc mặt của Hứa Nhạc lúc này đã có chút tái nhợt. Đây là lần đầu tiên hắn tiếp xúc gần gũi với đám người của Đế Quốc, cũng là lần đầu tiên trên chiến trường gặp gỡ đám người của Đế Quốc, nhưng mà, vừa gặp mặt đã là sự đối chiến sinh tử.
Giản Thủy Nhi nắm chặt cái thanh kim loại cố định bên hông khoang điều khiển, tận hết khả năng để tránh xa thân thể của Hứa Nhạc một chút, sợ rằng mình sẽ làm vướng bận những thao tác của hắn. Cô nàng cảm nhận được một chút cảm giác kỳ lạ truyền từ con Robot dưới thân trong khoảnh khắc chuẩn bị gia tốc, có chút mê muội, nghiêm túc nói:
- Tôi là một tai tinh!
Đây cũng không phải là một lời nói đùa, ở trong thời khắc khẩn trương trốn chạy như thế này, cô gái thần tượng quốc dân Liên Bang này cũng không có tâm tình để mà đi đùa giỡn, cô ta thật sự là đang lo lắng cái vận mệnh quỷ dị xui xẻo của mình, sẽ mang đến cho Hứa Nhạc sự bất hạnh.
Hứa Nhạc nở nụ cười, lộ ra hai hàng răng trắng tinh, ở trong khoang điều khiển Robot, ánh sáng có chút tôi tăm, thế nhưng nụ cười của hắn lại mang đến cho người ta cảm giác hoa mắt ấm áp, bình thản nói:
- Tôi là một phúc tinh!
Nói xong những lời này, hắn lại thôi động cần điều khiển. Hệ thống song động cơ của con Robot MX phát ra công suất cực mạnh, cùng với một thanh âm gầm rú cực lớn, con Robot nặng nề giống như biến thành một con quái vật linh hoạt vậy, đạp đổ một cây đại thụ ngay trước mặt, trực tiếp hướng về phía phương xa bỏ chạy.
Những khẩu súng hỏa xoay nòng tốc độ cao trên các cánh tay máy móc của những con Robot Đại đội Nguyệt Lang Đế Quốc nhất thời toàn bộ khai hỏa. Bên trong sơn cốc vốn dĩ chỉ vang lên những thanh âm như trống trận thùng thùng, lúc này nhất thời vang lên những tiếng rít gió chói tai vô cùng, núi đá vỡ vụn, khói súng không ngừng bốc lên, những mảnh đạn luân chuyển với tốc độ vô cùng cao, giống như là những hạt mưa rào, hướng về phía con Robot màu đen phía trước kia mà vọt tới.
Lạc Phu lúc trước đã tiếp nhận được mệnh lệnh truyền đến từ Bộ Tư Lệnh ở Bắc Bán Cầu, hiểu rất rõ ràng ở phía trước có thể có những nguy hiểm gì đó đang đón chờ Đại đội Robot của mình, thế nhưng mà hắn cũng không hề quá mức lo lắng. Một trăm con Robot tạo thành một dòng nước lũ, cho dù là một chỉnh biên Sư đoàn thiết giáp đi chăng nữa, cũng đều không thể nào ngăn cản nổi đại đội của mình được. Điều khiến cho hắn cười lạnh chính là, cái đầu Robot Liên Bang màu đen hình dáng có chút kỳ quái đang chạy ở phía trước kia, không ngờ cũng không có thay đổi phương hướng chạy trốn, chẳng lẽ là con Robot Liên Bang chết tiệt này muốn dùng cái thân thể cồng kềnh nặng nề của mình mà so đấu tốc độ với mình sao?
Kết quả hiện tại là đầu Robot màu đen kia lúc này đã bị bao phủ trong một mảnh mưa đạn dày đặc.
Con Robot mà hắn đang điều khiển là thế hệ Robot thứ tư mới nhất của Quân đội Đế Quốc, chỉ huy gần một trăm con Robot Nguyệt Lang màu xanh đen thuộc thế hệ thứ ba, hướng về phía trước mà không ngừng truy kích, lạnh lùng nhìn một màn diễn ra bên trong màn hình theo dõi, cùng đón chờ kết cục Robot đối phương nổ tung, người cũng chết theo.
- Một con mồi ngu xuẩn, một cái bẫy ngu xuẩn!
Nhưng mà ngay sau đó đồng tử trong mắt hắn nhất thời co rút lại, bởi vì hắn có thể nhìn thấy vô cùng rõ ràng, đầu Robot Liên Bang màu đen kia, không ngờ có thể… xông thẳng qua màn mưa đạn dày đặc kia, mà trên khung máy móc bên ngoài thế nhưng đúng là không có chút xíu dấu vết tổn thương nào cả!
- Chuyện này sao có thể?
Lạc Phu hung hăng trừng mắt nhìn chằm chằm vào con Robot màu đen đang phóng đi càng ngày càng nhanh ở phía trước. Bên trong hệ thống truyền tin cá nhân cũng là một mảnh tĩnh mịch, hắn biết rõ ba con Robot đang đuổi theo ở phía trước nhất cùng với các con Robot thuộc hạ khác ở phía sau cũng đều đã bị một màn trước mắt dọa cho chấn kinh lên rồi.
- Né tránh chuẩn xác trong phạm vi nhỏ… Người điều khiển con Robot này là ai?
Biểu tình của Lạc Phu thoáng chốc ngưng trọng lại, điều khiển con Robot của mình trong khoảnh khắc gia tốc nhanh lên, trong phút chốc đã chạy vượt qua khỏi đội hình dày đặc của đám Robot màu xanh đen, dùng tốc độ cực cao hướng về phía con Robot màu đen phía trước mà phóng vọt tới.
Đám Robot của Đại đội Robot Nguyệt Lang Đế Quốc, rõ ràng là đã bị năng lực né tránh siêu cường của con Robot màu đen ở phía trước bày ra dọa cho chấn kinh khiếp sợ, thế nhưng tốc độ truy đuổi của bọn chúng thế nhưng cũng không hề chậm lại chút nào. Nhất là ba đầu Robot xanh đen đang đuổi theo ở phía trước nhất kia, lại nhờ vào hệ thống động cơ hỏa tiễn phụ trợ, nâng cao tốc độ, phóng nhanh về phía trước, đuổi tới ngay phía sau của con Robot MX màu đen.
Nhìn thấy con Robot Liên Bang gần trong gang tấc trước mặt mình, nghi đến gã phi công bên trong con Robot kia, cư nhiên có thể ở trong luồng công kích dày đặc lúc trước mà bình an không một chút thương tổn, ba đầu Robot Đế Quốc đều không hẹn mà cùng đồng thời từ bỏ việc công kích hỏa lực, lựa chọn tiến hành cận chiến!
Từ những kinh nghiệm thực tiến trên chiến trường hơn mười năm qua đã có thể chứng minh, trong đối chiến Robot cận chiến, những con Robot Đế Quốc chiếm ưu thế hơn về mặt tốc độ, sự linh hoạt, lực sát thương cũng mạnh hơn rất nhiều. Hơn nữa, lúc này lại là ba đánh một!
Ba đầu Robot Nguyệt Lang màu xanh đen nặng nề mạnh mẽ đạp mạnh lên trên mặt đất một cái, mang theo vô số những mảnh bùn đất màu đen, giống như là ba đầu mãnh thú hung hãn vậy, song song tiến về phía trước. Trên cánh tay hợp kim của bọn chúng, phốc một tiếng, đã bắn ra một thanh đao hợp kim sáng choang, hung hăng hướng về phía sau lưng của con Robot MX màu đen mà đâm thắng tới.
Tất cả những cái động tác này, thế nhưng đều là toàn bộ hành thành dưới tình huống đang di chuyển với tốc đọ cực cao!
Điều khiển con Robot tránh khỏi những công kích tầm xa, đối với Hứa Nhạc hiện tại mà nói, cũng không phải là chuyện tình gì quá mức khó khăn.
Trên thực tế, hơn trăm đầu Robot màu xanh đen của Đế Quốc kia, tuy rằng nhìn qua giống như là một dòng thiết lưu khủng bố, không ngừng từ trong sơn cốc trào ra, thế nhưng mà sự khẩn trương của hắn, vẫn như cũ là do cái cảm giác thể nghiệm lần đầu tiên gia nhập và chiến trường, chẳng có quan hệ gì với cảm giác khiếp sợ cả. Thân là người thiết kế trực tiếp, Hứa Nhạc đối với các tính năng của con Robot MX màu đen này có thể nói là vô cùng hiểu biết. Cũng chính từ sự hiểu biết này mà sinh ra lòng tin tưởng vô cùng vững chắc.
Con Robot song động cơ thế hệ mới nhất của Quân đội Liên Bang, lần đầu tiên xuất hiện trên chiến trường, lại không thể ứng phó nổi những quân nhân của Quân đội Đế Quốc, tất nhiên sẽ phải trả một cái giá vô cùng thảm trọng.
Con Robot MX màu đen đang chạy trối chết, theo những động tác điều khiển rất nhanh của hắn, khẽ xoay nhẹ thân, làm ra một động tác uốn nhẹ phần eo xảo diệu đến cùng cực, thành công tránh khỏi cú đâm của thanh đao hợp kim bên sườn phải của mình. Sau đó lại tiếp tục đánh ra một quyền, nhìn qua giống như là tùy tiện, thế nhưng lại cực kỳ chính xác, hung hăng đánh trúng vào khoang điều khiển của đầu Robot Đế Quốc đang đuổi theo phía cánh phải.
Thanh âm kim loại va chạm nặng nề vang lên, vô thường khó nghe. Vô số những con chim trong phiến rừng rậm này, đã bị những thanh âm lửa đạn ở phương xa làm cho mất ngủ, rốt cuộc cũng không thể chịu nổi sự phiền nhiễu này nữa, chật vật không chịu nổi cất cánh bay lên ngợp trời.
Đầu Robot Đế Quốc màu xanh đen kia đang trong thế tiến công hung mãnh, bị con Robot MX màu đen tiến hành một động tác công kích cận thân từ trước mặt đánh thẳng tới, đúng là không kịp làm ra bất cứ động tác phòng ngự nào cả. Phần khoang điều khiển bị đánh trúng, biến hình vô cùng thê thảm. Ánh lửa điện xẹt ra, văng tung tóe bốn hướng, một luồng khói nhất thời bốc lên. Mà trong từng trận khói mù mịt kia, con robo mang theo những thanh âm cấy kiện va chạm chói tai, vô lực quỳ rạp xuống trên mặt đất, cũng không thể đứng dậy được nữa.
Sau khi đánh trúng một kích, con Robot MX màu đen dùng một tư thế hoàn toàn vượt ra khỏi phạm vi lẽ thường, dùng cái chân hợp kim nặng nề đạp thẳng xuống mặt đất một cái, phóng ngược về phía sau. Cái thân máy móc hợp kim khổng lồ còn đang bay ngược về phía sau ở giữa không trung, đã làm ra một đột tác xoay người mạnh mẽ mà vô cùng mỹ cảm!
Hai chân con Robot MX lại rơi xuống mặt đất một lần nữa, cũng không cần phải dừng lại tiến hành điều chỉnh cân bằng, căn bản cũng không thèm để ý đến hai đầu Robot Đế Quốc ở hai bên sườn mình, đạp mạnh xuống đất một cái, ầm ầm phóng chạy thẳng về phía trước.
Một cái động tác xoay người vô cùng tinh diệu, một cú công kích cận chiến mạnh mẽ, liền phá hủy đi một đầu Robot Nguyệt Lang thế hệ thứ ba của Quân đội Đế Quốc… Lạc Phu đang dùng tốc độ cao phóng vọt về phía này, nhìn thấy một màn gần như không thể tưởng tượng được này, sắc mặt hắn lập tức trắng bệch, khó nhìn đến cực điểm.
Thân là một gã phi công vương bài, hắn rất nhanh đã có thể phán đoán ra được, sở dĩ có thể phát sinh ra một chiến tích khiến kẻ khác vô cùng khiếp sợ như vậy, chình là bởi vì đối diện với những động tác tốc độ cực cao của con Robot màu đen trước mặt kia, những đầu Robot Đế Quốc căn bản là không thể nào phản ứng lại kịp.
Những động tác tốc độ cao mà vô cùng phức tạo của con Robot kia, cần phải có những động tác điều khiển tay tốc độ cao đến mức nào cơ chứ?
Lạc Phu căn bản không tin nổi ở trong phiến vũ trụ này, không một ai có thể có được tốc độ tay cao khủng bố đến như thế. Trừ phi gã phi công đang ngồi trong con Robot màu đen kia, chính là niềm kiêu ngạo của toàn bộ Đế Quốc, vị tiểu Công chúa kia, hoặc là… vị Quân Thần kia của Liên Bang.
Mặc dù trong các tin tức tình báo của Quân Bộ Đế Quốc, nghe nói ở trên khu vực tinh cầu quặng mỏ ở Bách Mộ Đại bên kia, có một gã Trung Tá Liên Bang, tựa hồ có thể đạt đến được cái loại cảnh giới này. Nhưng mà Lạc Phu từ trước đến giờ căn bản là không tin vào điều đó, hắn chỉ luôn cho rằng Quân Bộ Đế Quốc vì muốn che giấu đi sự vô năng của mình mà làm ra báo cáo quá mức đề cao kẻ thù.
Ánh mắt của Lạc Phu sắc lạnh như sói, hung hăng giương mắt nhìn chằm chằm vào con Robot màu đen đang phóng đi càng ngày càng nhanh kia. Hắn biết rất rõ ràng, bất luận là niềm kiêu ngạo của Đế Quốc, hay là ánh sáng vinh quang của Liên Bang, cũng không có khả năng lúc này xuất hiện trên khỏa Tinh cầu này. Như vật chỉ có thể có một loại giải thích: công suất bộc phát cùng với tốc độ bùng nổ trong khoảnh khắc của con Robot Liên Bang màu đen kia, đã hoàn toàn vượt qua con Robot thế hệ thứ ba của Đế Quốc!
- Chẳng lẽ là con Robot MX theo lời đồn?