Gian Khách

Quyển 2 - Chương 207: Nghị viên mạch đức lâm (thượng)

Giới báo chí thì không ngừng chấn động về những tin tức mà tờ Nhật báo Đặc khu Thủ Đô cung cấp, còn trên Đài truyền hình Liên Bang, kênh TV được truyền đi khắp các tinh hệ trong Liên Bang, thì buổi biện luận trực tuyến cuối cùng của cuộc Tổng tuyển cử Tổng Thống Liên bang lại diễn ra đúng theo lịch đã định trước, được truyền hình trực tiếp trên Kênh tin tức Đài truyền hình Liên Bang. Trong giai đoạn trung kỳ của cuộc Tổng tuyển cử, từ hai tháng trước, những đối thủ tranh cử trong cuộc điều tra dân ý đã bị tụt hậu quá xa phía dưới cũng đã tuyên bố trước toàn thể Liên Bang là chính thức rút lui, hơn nữa còn kêu gọi những cử tri ít ỏi đang ủng hộ chính mình, đem lá phiếu trong tay mình ném cho những ứng cử viên còn lại.

Hơn tám giờ tôi, Hứa Nhạc, lúc này tạm thời còn chưa có được sắp xếp công việc gì, cũng không nhận được bất cứ mệnh lệnh nào, một mình một người im lặng ngồi trên ghế sopha, chăm chú nhìn lên màn hình TV. Tin tức chuyện Phong Dư đại thúc vẫn còn sống khiến cho hắn vui vẻ rất lâu, nhưng mà nghĩ đến chuyện tên gia hỏa đại thúc bất lương kia không biết đang lưu lại ở góc khuất nào trong vũ trụ, cuối cùng cũng phải bất đắc dĩ từ bỏ mong muốn mãnh liệt muốn đi tìm ông ta. Nội dung cuộc sống chủ yếu của hắn trong mấy ngày hôm nay, chính là chú ý đến tiến trình Tổng tuyển cử Tổng Thống Liên Bang đang sôi nổi mấy ngày gần đây.

Hắn trực tiếp đạp đổ Lâm Viễn Hồ khỏi vũ đài chính trị, đã gián tiếp tạo thành ảnh hưởng vô cùng sâu sắc đối với cuộc Tổng tuyển cử lần này. Ít nhất là những cử tri vốn rất nhiều, trước đây bởi vì lời kêu gọi của Lâm Viễn Hồ mà ủng hội bộ đôi Châu Trưởng La Tư và Nghị Viên Mạch Đức Lâm, lúc này đã quay về im lặng, không thể hiện thái độ gì. Nhưng mà năng lực của hắn chung quy cũng chỉ nằm ở Khoa học Kỹ thuật, những chuyện nên làm, hắn cũng đã làm hết rồi. Những tư liệu chứng cứ mà Thi công tử phải thập tử nhất sinh mới lấy về được cũng đã bắt đầu phát huy tác dụng của nó rồi. Hiện tại hắn có khả năng làm, cũng chỉ là ngồi đó chờ đợi kết quả Tổng tuyển cử sắp tới, chờ đợi sự tham gia của hệ thống Tư pháp Liên Bang.

Trên màn hình TV đang tường thuật trực tiếp buổi trò chuyện biện luận của những ứng cử viên, Nghị Viên Mạt Bố Nhĩ làn da màu ngăm đen, đang tiến hành biện luận. Nội dung cuộc nói chuyện của ông ta cũng không có nói về trận phong ba sao chép vừa bùng nổ gần đây, cũng không hề đề cập đến những bài báo phong vân biến sắc của tờ Nhật báo Đặc khu Thủ Đô liên tục đưa tin, vẻ khoan dung ôn hòa thể hiện không hề bỏ sót. Ông ta lựa chọn một vị Nghị Viên bình thường ít xuất hiện trong Ủy Ban Quản Lý Liên Bang làm bạn trò chuyện, hai người ngồi trên hội trường truyền hình trực tiếp được bố trí đặc biệt của Đài truyền hình Liên Bang, trầm giọng trò chuyện với nhau, từ đó thể hiện những cương lĩnh chính trị mà mình dự định sẽ thực hiện nếu thắng cử, cùng với những kế hoạch sẽ cải cách Liên Bang như thế nào…

Những biện luận kịch liệt giữa các đối thủ cũng không có phát sinh giống như nhiều người đã dự đoán, nhưng mà tài ăn nói của bốn vị ứng cử viên chức vụ Tổng Thống này, những tính cách trầm ổn, chính trực vẫn như trước được thể hiện rõ ràng, vô cũng xuất sắc. Nghị Viên Mạt Bố Nhĩ, xuất thân từ nghề luật sư, vốn chính là một nhà hùng biện nổi danh trong Liên Bang. Từ sau khi bước chân vào vũ đài chính trị, mỗi một lần ông ta đứng ra diễn thuyết trước công chúng, đều được các chuyên gia về tranh cử nhận xét rằng vô cùng mẫu mực. Còn vị Nghị Viên Mạch Đức Lâm thì lại là một chính trị gia vô cùng xuất sắc. Bất luận là từ khi bắt đầu bước chân lên chính trường, hay là trong hai năm gần đây, những bài văn, những bài phát biểu, những chính luận… của ông ta đều khiến cho vô số người khác sùng kính, hâm mộ.

Hứa Nhạc nhìn buổi biện luận của Nghị Viên Mạt Bố Nhĩ chấm dứt, ông ta lặng lẽ xuống khỏi bục diễn thuyết… Hứa Nhạc cảm thấy có chút không thú vị cho lắm, định chuẩn bị sẽ giống như vô số đêm gần đây, tiến hành rèn luyện thân thể lại một lượt. Trước khi tắt TV, hắn theo thói quen dạo một vòng các kênh truyền hình, đột nhiên vô ý thức chuyển sang một kênh TV khác.

Kênh TV này đang phát tin tức về một buổi công bố tranh cử của bộ đôi ứng cử viên La Tư, Mạch Đức Lâm. Kênh này vừa mới đưa ra một loạt các số liệu tỉ mỉ, xác thực trình bày năng lực nắm bắt tuyệt đối trên phương diện về kinh tế của Châu Trưởng La Tư. Ngay sau đó, TV bắt đầu giới thiệu về cuộc đời của Nghị Viên Mạch Đức Lâm. Trên màn hình TV chợt xuất hiện một bức hình chụp nhìn qua có vẻ rất cũ xưa. Trên tấm ảnh là một đứa bé nhìn rất ngây thơ, trong sáng… Hứa Nhạc nheo mắt lại nhìn chằm chằm lên màn hình.

Tác phẩm đầu tay của cả cuộc đời một đệ nhất đại danh tác trong giới văn nghệ đại khái cũng là lúc bọn họ còn nằm trong nôi… Mà một tuyệt thế gian nhân như Mạch Đức Lâm vậy, cũng giống như mọi người trên thế gian, đều có một quá khứ rất ngây thơ, khờ dại.

o0o

- Năm 16 Hiến Lịch 37, cuộc xâm lược lần đầu tiên của Đế Quốc kết thúc. Liên Bang giành được thắng lợi vẻ vang. Ngành công nghiệp nặng tại khu tinh hệ S2 theo thời gian chiến tranh kéo dài mà trở nên sa sút trầm trọng. Vô số công nhân thất nghiệp. Cha mẹ hắn cũng bị đuổi việc khỏi khu công nghiệp, khỏi căn nhà trọ hiện tại. Hắn phải bắt đầu đi làm lụng khắp nơi để nuôi nấng bọn họ. Năm 20 Hiến Lịch 37, mẹ hắn qua đời. Hắn tham gia vào Quân viễn chinh Liên Bang, đạt được một khỏa Tử Tinh Huân Chương. Về sau bởi vì không chấp hành mệnh lệnh lui quân của cấp trên đơn vị, mà bị khai trừ khỏi Quân Đội Liên Bang. Năm 27 Hiến Lịch 37, kinh doanh thất bại, cha cũng qua đời. Dưới sự giúp đỡ của một vị học giả quen biết, bắt đầu học tại Đại học Lịch sử Kinh tế Liên Bang. Chính cái trường Đại học này về sau đã xuất hiện một người nổi tiếng, tên là Kiều Trì Tạp Lâm.

- Năm 31 Hiến Lịch 37, bởi vì tham gia vào hoạt động chiếm lĩnh Quảng trường Hiến Chương của Hiệp Hội Cựu Chiến Binh Liên Bang tổ chức, hắn bị khai trừ khỏi công việc hiện tại. Sau đó còn bị Liên Bang lên án. Năm 32 Hiến Lịch 37, hắn ký tên vào biên bản nhận tội. Quay trở về Đại khu S2 mở một nhà hàng. Kết hôn cùng năm. Chưa được hai tháng, vị hôn thê bị bệnh chết, trái tim của hắn cũng tan nát theo.

- Năm 33 Hiến Lịch 37, nhà hàng lại phá sản. Tinh thần của hắn hoàn toàn sụp đổ. Ốm nặng, nằm liệt trên giường suốt 6 tháng trời. Năm 34 Hiến Lịch 37, hắn tham gia cuộc tranh cử vào Nghị Viện cấp ba tại địa phương. Không đạt được số người ký tên ủng hộ đủ theo yêu cầu, nên không được xếp vào danh sách những người tham gia ứng cử.

- Năm 35 Hiến Lịch 37, hắn một mình một người tiến vào Thanh Long Sơn, tham gia vào đội du kích trên núi. Lại bị quân du kích hoài nghi là gián điệp của Cục Điều Tra Liên Bang. Bị giam giữ trong khu tù đặc biệt đến hơn mười tháng trời. Năm 36 Hiến Lịch 37, xin được trở thành người phát ngôn của Phiến Quân, nhưng không thành công. Năm 37 Hiến Lịch 37, bởi vì sự đấu tranh nội bộ bên trong hàng ngũ Phiến Quân, bị tấn công, suýt chút nữa là tử vong. Năm 41 Hiến Lịch 37, thành công được trở thành Ủy Viên dự bị của Ủy Ban Phiến Quân. Năm 43 Hiến Lịch 37, tham gia tuyển cử trở thành Ủy Viên chính thức của Ủy Ban Phiến Quân, kết quả thất bại…

- Năm 47 Hiến Lịch 37, hắn đã chính thức trở thành Ủy Viên Ủy Ban Phiến Quân, hơn nữa đã liên nhiệm cho mãi đến bây giờ. Năm 51 Hiến Lịch 37 lần đầu tiên đưa ra chủ trương đấu tranh không bạo lực. Cùng năm đó tại sân bay Thanh Long Sơn bị một lần tập kích ám sát, đến bây giờ vẫn còn chưa điều tra ra kết quả, may mắn thoát chết, nhưng bị thương nặng, phải nghỉ ngơi tĩnh dưỡng đến hai năm. Năm 54 Hiến Lịch 37 hắn lần đầu tiên đại biểu cho Phiến Quân tham gia ứng tuyển trở thành Nghị Viên Châu tại Hoàn Sơn Tứ Châu. Kết quả thất bại. Năm 58 Hiến Lịch 37, thành công trúng tuyển trở thành Nghị Viên tại Hoàn Sơn Tứ Châu. Nhưng sau đó đã bị Ủy Ban Tuyển Cử Liên Bang tước đoạt tư cách Nghị Viên, bởi vì năm xưa đã từng ký tên vào biên bản nhận tội chống đối Chính phủ Liên Bang năm xưa.

Năm 59 Hiến Lịch 37, hắn đi tới S1, tiến hành kiến nghị lên Toàn Án Pháp Viện Tối Cao của Liên Bang, yêu cầu nhận được quyền bầu cử công bằng. Năm 60 Hiến Lịch 37, Tòa Án Pháp Viện Tối Cao của Liên Bang phán quyết kết quả tuyển cử hai năm trước là có hiệu lực. Hắn lần đầu tiên thành công trúng cử trở thành Nghị Viên Châu của Liên Bang.

Bản thân hắn từ khi sinh ra hoàn toàn không có bất cứ thứ gì cả. Cả cuộc đời đối mặt với vô số thất bại, suy sụp. Hắn vốn có thể trở thành một anh hùng được toàn bộ Quân đội Liên Bang tôn kính, lại bởi vì sự thù hận đối với quân xâm lược mà từ bỏ đi vinh quang. Hắn vốn có thể trở thành một Giáo sư Đại học tài danh, nhưng lại bởi vì sự trăn trở đối với những bất công trong xã hội Liên Bang, vì vậy mà bị trục xuất ra bên lề của xã hội… Vô số lần tranh cử, vô số lần thất bại, hai lần kinh doanh phá sản, vị hôn thê chết oan ức… Vô số lần trái tim hoàn toàn tuyệt vọng, thế nhưng hắn cũng không chấp nhận từ bỏ. Bởi vì hắn biết rõ bản thân mình muốn làm một chút gì đó góp sức cho Liên Bang... Cho nên hắn mới cuối cùng có thể thành công trúng tuyển trở thành một vị Nghị Viên trong Ủy Ban Quản Lý Liên Bang… Hơn nữa trở thành một nhân vật ứng tuyển cho chức vụ Phó Tổng Thống Liên Bang.

Hắn chính là Nghị Viên Mạch Đức Lâm… Hiện tại hắn thành công hay là thất bại, toàn bộ đề nằm trong tay của tất cả các cử tri Liên Bang, trong tay của các vị...

o0o

Một bài quảng cáo tranh cử tràn ngập khí thế phấn kích phi thường như thế này, khiến cho Hứa Nhạc nhìn, nghe có chút phải xuất thần. Những sự kiện liệt kê của một nhân vật tràn ngập tính truyền kỳ như thế này, còn có những câu nói ẩn chứa khí tức bi ai, phẫn uất đối với sự bất công trong Liên Bang trong từng câu nói, đã đem tất cả cuộc đời của vị Nghị Viên Mạch Đức Lâm này hoàn toàn phô bày một cách hoàn mỹ. So sánh với bài quảng cáo ứng cử này, những bài quảng cáo tranh cử vừa rồi của Nghị Viên Mạt Bố Nhĩ kia có vẻ như là thua kém, ít cuốn hút hơn rất nhiều.

Nhìn những hình ảnh từ một đứa bé ngây thơ, khờ dại năm xưa, biến đổi dần dần sang một loạt những hình ảnh khác, cuối cùng là biến thành hình ảnh bán thân của một vị lão nhân ôn hòa, bình tĩnh trên màn hình TV, Hứa Nhạc thoáng liếm liếm khóe môi một cái. Hắn đã từng nghiên cứu vô cùng cặn kẽ đối với vị chính trị gia cao cao tại thượng này rất lâu rồi, vô cùng dễ dàng đoán ra được, bài văn quảng cáo vận động tranh cử này, khẳng định là do đích thân Nghị Viên Mạch Đức Lâm viết ra. Dưới tình hình Chủ nghĩa Kiều Trì Tạp Lâm đang vô cùng thịnh hành, dưới hoàn cảnh đại hòa giải đang diễn ra trong Liên Bang, cả cuộc đời kia của Nghị Viên Mạch Đức Lâm, quả thật là một biểu tượng vô cùng hoàn mỹ trong lòng của các cử tri của Liên Bang. Hứa Nhạc thậm chí còn tin tưởng rằng, nếu như không phải trong Liên Bang có những thế lực chính trị cần phải được trấn an, vị trí của Nghị Viên Mạch Đức Lâm và Châu Trưởng La Tư vốn nên hoán đổi lại mới chính xác.

Sau khi bài quảng cáo vận động tranh cử chấm dứt, thế nhưng cũng không có bài quảng cáo tranh cử của các ứng cử viên khác xuất hiện, mà Đài truyền hình này lại bắt đầu phát những báo cáo điều tra về chuyện lên án Nghị Viên Mạch Đức Lâm đứng phía sau sự kiện khủng bố tập kích tại Hoàn Sơn Tứ Châu.

Hứa Nhạc nhìn vị Phát ngôn viên tướng mạo nghiêm túc nhưng xa lạ trên màn hình TV, lại nhìn thấy TV chiếu lại những hình ảnh tin tức huyết tinh khủng bố tại hiện trường sân khấu biểu diễn, giật mình không nói nên lời. Hắn chợt mạnh mẽ nắm chặt hai nắm tay lại, không tự chủ được huơ tay múa chân một hồi.

Đài truyền hình Liên Bang tuyệt đối sẽ không bao giờ phát hình những tin tức báo cáo này, bởi vì Ủy Ban Tuyển Cử Liên Bang khẳng định là không thể nào đồng ý. Nhưng mà loại Đài truyền hình Tư nhân như thế này, cũng không ai có thể quản nổi. Những báo cáo điều tra tiến hành lên án Nghị Viên Mạch Đức Lâm, lúc trước chỉ xuất hiện trên tờ Nhật báo Đặc khu Thủ Đô, lúc này lại được lần lượt thể hiện lại trên màn hình TV. Những hình chụp tư liệu chứng cứ, những đoạn ghi âm nhiều tạp âm, cùng với những hình ảnh tư liệu có chút mơ hồ… Sức sát thương của chúng nó bắt đầu phát huy tác dụng, tác dụng đột biến…

o0o

Đối với Hứa Nhạc mà nói, càng có nhiều hệ thống truyền thông, báo chí, TV… gia nhập vào sự kiện này, cũng giống như là những luồng gió xuân đêm tối thổi ập tới, đem những đóa hoa đang hé nụ trong Lê Viên hoàn toàn nở rộ ra, mang theo một chút cảm giác an ủi cùng với mong chờ.

Nhưng mà đối với đại đa số các công dân cùng với các chính khách trong Liên Bang mà nói, nhưng tin tức này lại giống như là luồng gió lạnh thấu xương thổi quét lên trên người, giống như là sấm chớp giữa mùa hè tại Nam Khoa Châu, khiến cho bọn họ cảm thấy có chút hoảng sợ, bất an.

Bất luận là tờ Nhật báo Đặc khu Thủ Đô hay là cái kênh truyền hình vốn trước giờ cũng không hề nổi danh kia, đều thông qua những con đường cá nhân của mình mà làm ra một loạt những lên án cực kỳ nghiêm khắc. Mặc dù những chứng cứ mà bọn họ đưa ra tuy rằng vẫn như cũ chưa đủ để kết luận, thế nhưng cũng đã đủ khiến đập vào mắt người khác, khiến người khác kinh tâm động phách. Dưới áp lực mạnh mẽ của Thai Gia cùng với Giới truyền thông, thẩm thấu đến từng mỗi một góc mà lực ảnh hưởng có thể lan tới trong Liên Bang, tại thời điểm cuối mùa thu năm 67 Hiến Lịch 37, Ủy Ban Quản Lý Liên Bang, rốt cuộc cũng phải thông qua lời đề nghị của Bộ Tư Pháp, thành lập một ban chuyên án độc lập, cùng với đề cử một vị Án Sát Quan độc lập chuyên điều tra vị Nghị Viên Mạch Đức Lâm.