Gian Khách

Quyển 2 - Chương 182: Phong ba sao chép

- Đừng hỏi tên họ của tôi hoặc là mã số công dân. Tôi cũng không ngu ngốc đến mức ấy đâu. Mặc dù bản thân tôi tự thấy mình viết bức thư này cũng đã là một hành động ngu ngốc lắm rồi. Tôi cũng không muốn dùng cái gì để chứng minh bản thân mình chính là một Công Trình Sư của Bộ Công Trình Quả Xác, bởi vì đây chỉ là bản viết blog của riêng một mình tôi. Ai tin thì cứ tin, còn ai không tin thì cứ coi như đây chỉ là một trò đùa. Lý do tôi viết bài viết blog này rất là đơn giản, tôi chỉ muốn giải thích mà thôi…

- Mọi người đều biết Viện Khoa Học Liên Bang đã nghiên cứu thành công trước con robot MX thế hệ mới của Liên Bang. Thế nhưng trong lúc này, Công ty Cơ khí Quả Xác cũng đang tiến hành một nghiên cứu khác, khiến tất cả mọi người đều cảm thấy khó hiểu, đều cảm thấy lãng phí tài nguyên của Liên Bang. Nhưng tôi muốn nhắc nhở mọi người nhớ một điều rằng, robot không phải là tượng đất sét. Không phải là thứ mà bất cứ đứa trẻ ba tuổi nào ngồi bên bờ sông cũng có thể dễ dàng nặn ra được. Tượng đất mang trên mình vẻ đẹp ngây thơ của một đứa trẻ nhưng tuyệt đối không thể giúp đỡ Quân đội giành thắng lợi trong cuộc chiến đấu chống quân xâm lược Đế Quốc. Con robot hình người kỹ thuật cao, phức tạp nhất này cần một thời gian rất dài để nghiên cứu.

- Công ty Cơ khí Quả Xác 30 năm trước đã có những bước chuẩn bị đầu tiên cho công việc nghiên cứu robot MX lâu dài. 20 năm trước vô vàn chuyên gia, học giả, Nhân viên Kỹ thuật đã đầu tư toàn bộ thanh xuân cùng với mồ hôi công sức, để rồi mùa thu năm ngoái mới nghiên cứu ra robot mô hình đời thứ nhất. Mà chúng ta đều biết, các vị cũng đều biết, rằng Viện Khoa Học Liên Bang từ trước đến nay cũng không hề có bất cứ kế hoạch nghiên cứu tương tự nào. Đầu năm nay bọn họ mới đột nhiên bắt đầu tiến hành. Bởi vậy, nếu bàn về chuyện đến trước đến sau, lãng phí tài nguyên Liên Bang thì đó phải là Viện Khoa Học Liên Bang chứ không phải Công ty Cơ khí Quả Xác của chúng tôi.

- Điều làm tôi ngạc nhiên vô cùng, hơn nữa là từ lúc Viện Khoa Học Liên Bang khởi động hạng mục nghiên cứu con robot thế hệ mới, chỉ dùng thời gian có một tháng ngắn ngủi mà đã có được thành công.

- Vậy bọn họ đã làm thế nào? Chúng ta đều biết Viện Khoa Học Liên Bang tập trung tất cả những nhà khoa học ưu tú nhất. Nhưng tôi không bao giờ tin rằng bọn họ có thực lực kỹ thuật này. Bởi vì nếu thực sự bọn họ có như vậy, thì bây giờ Quân đội Liên Bang sớm đã đứng trên mảnh đất kinh đô của Đế Quốc rồi… Tôi nhấn mạnh thêm lần nữa, nghiên cứu chế tạo robot không đơn giản như việc nặn tượng đất sét. Nhưng Viện Khoa Học Liên Bang lại dùng cái tốc độ nặn đất sét để làm ra nó.

- Kính nể không? Tôi đương nhiên kính nể. Giống như bộ phim hoạt hình chiếu trên kênh thiếu nhi Liên Bang vậy. Có thể có được tốc độ như vậy, thật là khiến người khác phải kinh sợ đấy.

- Không phải là tôi đang lên án Viện Khoa Học Liên Bang. Mặc dù tất cả chúng ta đều biết bộ phim hoạt hình ấy là do sao chép mà tạo thành. Tôi chỉ là đưa ra một khả năng, một ví dụ không thỏa đáng mà thôi. Hơn nữa cái đối tượng bị lên án lại là Viện Khoa Học Liên Bang đáng kính thì lại càng phải cẩn trọng hơn. Mặc dù trong Giới Khoa Học đã có lời đồn đại, rằng Lâm Viện Trưởng không hề thuần khiết, trong sáng như chúng ta vẫn tưởng tượng.

- Bởi vì liên quan đến những kỹ thuật tuyệt đối cơ mật của Liên Bang nên một số chi tiết tôi không bàn sâu vào nữa. Nhưng tôi chỉ muốn nhắc nhở các người một cái tên: Giáo sư Trầm Dụ Lâm. Nếu các người có hứng thú, có thể lên mạng tra cứu cái tên này. Ngoài ra, tôi cũng nhắc nhở các người thêm một lần nữa, rằng người được sở hữu tất cả di sản học thuật của Giáo sư Trầm Lão chính là một trong những Chủ quản Kỹ thuật trẻ tuổi của Bộ Công Trình Quả Xác chúng ta. Chính là trong vài tháng trước, vị Chủ quản Kỹ thuật trẻ tuổi ấy phải chịu áp lực từ một số bên nào đó nên đã bị nhốt vào Cục Hình Sự. May mắn là hiện giờ anh ta cũng đã được thả ra.

- Bất luận là Công ty Cơ khí Quả Xác có nên tiếp tục nghiên cứu robot nữa hay không thì hiện tại cũng đã nghiên cứu thành công rồi. Công việc tiếp theo thì chỉ còn chờ xem Chính phủ Liên Bang sẽ lựa chọn sử dụng con robot theo tiêu chuẩn của Viện Khoa Học Liên Bang hay là theo tiêu chuẩn của Công ty Cơ khí Quả Xác. Đứng trên góc độ của một người trong nghề, tôi nhận thấy mệnh đề này vô cùng đơn giản.

- Tôi biết bài viết blog này của mình sẽ thu hút rất nhiều dư luận. Nhưng tôi nghĩ, thân là một Công Trình Sư của Công ty Cơ khí Quả Xác, lương tâm kỹ thuật và nguyên tắc làm người khiến tôi nhất định phải đứng ra nói những lời này. Tôi không muốn nhìn thấy những người làm việc cực nhọc gian khổ thì bị phê bình, còn những kẻ chỉ biết ăn trộm thành quả của người khác thì lại được tạc tượng để người đời tôn kính.

Bức thư ngỏ vẫn còn rất nhiều nội dung khác, nhưng trên cơ bản đều là dùng khẩu khí của một người trong cuộc, cùng giọng điệu của một nhà báo khách quan để miêu tả những thối nát của Giới Khoa Học Liên Bang. Đó chính là một bức màn đen điển hình. Dùng cách thức văn học nhưng lại thức tỉnh được mọi người. Nếu một người nào đó cẩn thận đọc kỹ, nhất định sẽ cảm thấy bên trong bức thư ngỏ có quá nhiều vấn đề cần xét lại. Chỉ là trong bức thư ngỏ của người Công Trình Sư này có quá nhiều thông tin mang tính bùng nổ, nên những vấn đề sâu xa hơn, cũng không ai quan tâm đến.

Bức thư ngỏ của người Công Trình Sư này có tổng cộng 3700 chữ, không có chữ nào lên án đích danh Viện Khoa Học Liên Bang sao chép thành quả nhưng hơn 3700 chữ hầu như chỉ để nói về vấn đề đó. Những người đã từng đọc qua bức thư ngỏ thì đều biết được người viết muốn nói điều gì. Viện Khoa Học Liên Bang là cơ cấu học thuật tôn kính nhất Liên Bang. Lâm Viện Trưởng là vị lãnh tụ đức cao vọng trọng của giới. Cơ cấu tối cao và học giả đáng kính như thế này… vậy mà lại đi sao chép hay sao?

Chỉ một hòn đá mà tạo nên vô vàn đợt sóng chấn động. Cả mục thảo luận của Thiên Không chỉ trong một tích tắc đã tràn ngập những lời bình luận. Một vài người thì trực tiếp bộc lộ những bất mãn với cuộc sống hiện tại của Liên Bang, không hề băn khoăn do dự, bắt đầu dùng khẩu khí rất kịch liệt mắng nhiếc Viện Khoa Học Liên Bang vô sỉ. Một số khác thì tự nhận là những kẻ bình tĩnh, bắt đầu cân nhắc từng từ từng chữ và cho rằng chuyện này là hoàn toàn vô căn cứ. Một vài kẻ trong số đó còn cho rằng người viết bức thư ngỏ này căn bản không phải là Công Trình Sư của Bộ Công Trình mà là một kẻ rảnh rỗi quậy phá, chỉ sợ thiên hạ không loạn mà thôi.

Còn những kẻ bình luận âm mưu chuyên phá đám chính hiệu thì lại bắt đầu dùng miệng lưỡi chua ngoa phê bình người Công Trình Sư kia. Cho rằng người đó chỉ là một đòn âm mưu của những thế lực tầng lớp chính trị cao tầng. Công ty Cơ khí Quả Xác vì mưu cầu đơn đặt hàng lớn từ Chính phủ mà giở thủ đoạn đê tiện. Thậm chí những kẻ bình luận âm mưu dám mạnh mẽ suy nghĩ sâu hơn, còn cho rằng đây chính là một phần tử đặc vụ inte mà Đế Quốc đã mua chuộc.

Đại đa số những người im lặng thì bắt đầu suy nghĩ về vấn đề mà bức thư ngỏ đưa ra. Trong lòng bọn họ cũng bắt đầu nghi hoặc. Nếu như Công ty Cơ khí Quả Xác trong 10 năm trước đã bắt đầu nghiên cứu chế tạo robot MX vậy thì tại sao Viện Khoa Học Liên Bang lại can thiệp nửa chừng. Hơn nữa câu hỏi mà người Công Trình Sư đặt ra, ai có thể giải thích?

Rồi cũng trong buổi tối đó, những người lựa chọn im lặng ấy bắt đầu dựa vào môi trường tương đối tự do của mạng inte, tìm kiếm một số tài liệu tư liệu, đặc biệt là tài liệu về vị Giáo sư Trầm Lão, suýt nữa đã bị người đời quên lãng kia.

Vào tầm một giờ đêm, có người đã tìm ra một bài viết trên tập san Khoa học rất nhiều năm trước. Bài viết này đã dùng khẩu khí không rõ ràng để chỉ ra rằng thành quả học thuật giúp cho Viện Trưởng Lâm Viễn Hồ của Viện Khoa Học Liên Bang có thể đạt giải thưởng Tinh Vân chính là những nội dung nghiên cứu mà ba năm trước Giáo sư Trầm Dụ Lâm đã hoàn thành phần lớn.

Giáo sư Lâm Viễn Hồ hôm nay là lãnh tụ tối cao của Giới Khoa Học Liên Bang, là Viện Trưởng Viện Khoa Học. Tại thời điểm nhận được giải thưởng Tinh Vân, ông ta đã là vị Giáo sư trẻ tuổi nhất đạt được giải thưởng danh giá này, sớm đã nổi tiếng trong Liên Bang, thanh danh vời vợi. Liền sau đó quyển tập san đã đăng bài viết Giáo sư Lâm Viễn Hồ đi sao chép thành quả của người khác đã bị Ủy ban Khoa học Liên Bang thu hồi quyền hạn đăng bài và rút hết nguồn vốn đầu tư, cuối cùng rơi vào cảnh phải đóng cửa.

Hôm nay, Giáo sư Trầm Dụ Lâm, cái tên một thời đã từng huy hoàng, đã từng là chủ nhân giải thưởng Tinh Vân danh giá nhất một lại nữa lại rơi vào tầm ngắm của mọi người. Bọn họ còn tìm được trên inte rằng Giáo sư Trầm Lão, sau khi xảy ra sự việc lời đồn sao chép đó đã phải rời khỏi Viện Khoa Học Liên Bang, đi vào Sở Nghiên Cứu của Công ty Cơ khí Quả Xác, mất tích khỏi Giới Khoa Học hơn 10 năm. Nhưng rốt cục ông ta đã nghiên cứu phương diện nào thì không ai tra được.

Nhưng phàm đã đi qua thì nhất định phải lưu lại dấu vết. Lâm Viễn Hồ chắc cũng không thể nghĩ tới việc Giới Khoa Học Liên Bang sớm đã bị hắn giơ tay che trời, không một kẻ nào dám lên tiếng phản đối, nhưng trên mạng công cộng Liên Bang thì lại vẫn lưu giữ những tài liệu ấy.

Ba giờ sáng, cuối cùng cũng có người tra được hành động khác thường vào nửa năm trước của Sở Nghiên Cứu Công ty Cơ khí Quả Xác. Giáo sư Trầm Lão vừa qua đời không bao lâu thì phòng thí nghiệm của ông ta liền bị niêm phong mất, cả người Nhân viên Kỹ thuật làm trợ lý cho ông cuối cùng cũng bị bắt, hiện nay không biết tung tích ra sao.

Hàng loạt những vấn đề lần lượt bị người dân tìm ra. Dù chỉ là những dấu vết nhỏ nhặt, thế nhưng cộng thêm sự nhiệt tình cùng với trí tưởng tượng phong phú, bọn họ đã hình thành ngay nên câu chuyện về tên vô sỉ chuyên chèn ép, sao chép, cướp bóc thành quả của người khác trong Giới Khoa Học Liên Bang.

Những kẻ phẫn nộ thì càng thêm phẫn nộ, những ai trước đây quyết định im lặng thì bây giờ cũng bắt đầu phát biểu một bài phú dài. Đoạn trường văn đầy màu sắc trinh thám khiến cho cả những luận giả âm mưu sau đã dừng lại được mấy tiếng cũng phải quay trở lại. Chỉ là mục tiêu chỉ trích của chúng bây giờ đã chuyển sang phía Viện Khoa Học Liên Bang cũng như Chính phủ Liên Bang.

Toàn bộ 40 trang trong mục thảo luận của Tinh Không đều là bàn về sự việc này. Mọi người đều hoàn toàn quên mất câu hỏi chính rằng con robot MX thế hệ mới sẽ dùng theo tiêu chuẩn của Viện Khoa Học Liên Bang hay của Bộ Công Trình công ty Quả Xác mà chỉ tập trung vào chuyện nghi hoặc liệu câu chuyện sao chép có thực sự tồn tại?

Giới truyền thông cũng đã bắt đầu đánh hơi được câu chuyện. Đúng 5h sáng, phóng viên tạp chí liên ngành lớn nhất Liên Bang, tạp chí ‘Ngân Hà’, đã gọi điện đến tìm người phát ngôn của Viện Khoa Học Liên Bang. Trong điện thoại, vị phóng viên đã nói rõ ràng về câu chuyện tối qua xảy ra trên mạng và hỏi đối phương có lời gì muốn phát ngôn hay không.

- Inte là tự do. Mà tự do là không thể tin tưởng hoàn toàn. Là người phát ngôn của cơ cấu học thuật cao cấp nhất Liên Bang, anh nghĩ rằng tôi sẽ có phát biểu gì phản hồi đối với những lời bình luận vô căn cứ ấy sao?

Người phát ngôn của Viện Khoa Học Liên Bang cười vang trong điện thoại:

- Có việc này tôi nói riêng với anh, với những lời vu khống vô liêm sỉ của Viện Khoa Học Liên Bang cũng như của Lâm Viện Trưởng, chúng tôi có thể bảo lưu quyền khởi tố kẻ bịa đặt ấy.

Vị phóng viên ngắt điện thoại, lắc lắc đầu, trong lòng thầm nghĩ mới 5h sáng mà ông có thể bắt điện thoại nhanh như thế, chứng tỏ cả đêm qua ông cũng không ngủ được. Chứng tỏ ông cũng bị cái thông tin nghiên cứu thành công của Quả Xác cùng với những lời lên án sao chép trên mạng làm cho trằn trọc. Vậy mà ông vẫn có thể cười sang sảng thoải mái được như vậy.

Không biết là do người phóng viên kia không tuân theo nguyên tắc giữ kín thông tin mật, hay là có người hiểu chuyện nào đó, đã bắt chước được khẩu khí của ngài phát ngôn viên hay không, mà trên bản tin thời sự mạng sáng hôm đó lập tức xuất hiện ngay một bài viết ghi lại cuộc nói chuyện với những nội dung tương tự.

Phía bên dưới bài viết là vô số bình luận của mọi người.

- Ôi, tôi sợ quá…

- Phát biểu lúc trước là do người khác ăn trộm mật mã của tôi viết ra. Khổ chủ không chịu bất cứ trách nhiệm pháp luật nào.

- Lão đây ở tận Bách Mộ Đại cơ. Các người có giỏi thì đến đây mà bắt lão.

o0o

Sáng ngày thứ 2, Đặc khu Thủ Đô trời vẫn còn mưa. Giáo sư Trầm tay cầm ô vừa định bước vào cổng chính của Học Viện Quân Sự I thì đã bị vô số phóng viên không biết từ đâu đến xúm vào bủa vây. Ông nhìn đám ô cùng với máy chụp ảnh bu xung quanh, sững người ra đôi chút, cũng không biết nên phát biểu điều gì. Đêm nào ông ta cũng ngủ rất sớm, vì vậy hoàn toàn không hay biết Công ty Cơ khí Quả Xác đã xảy ra chuyện gì hay trên mạng đã xảy ra chuyện gì.

Sau khi nghe đám phóng viên nói qua về tin tức trên mạng, Giáo sư Trầm im lặng một lúc lâu rồi mới ngẩng đầu lên, khuôn mặt lộ ra một nụ cười nhàn nhạt, nói:

- Tôi không tiện nói bất cứ điều gì.

Thời khắc này ông ta đã biết Hứa Nhạc – cậu học trò mà cha ông ta trước khi mất, yêu quý nhất cuối cùng cũng đã bắt đầu vì người cha quá cố của mình mà làm một điều gì đó. Tâm trạng bình tĩnh của ông ta xuất hiện một tia an ủi ấm áp.

- Giáo sư Trầm, vậy Giáo sư Trầm Lão lúc sinh thời đã có mâu thuẫn gì với Lâm Viện Trưởng? Nghe nói bọn họ hồi xưa là đồng nghiệp trong cùng một phòng thí nghiệm?

- Giáo sư Trầm, phòng thí nghiệm của Giáo sư Trầm Lão bị niêm phong có phải là cũng có liên quan đến việc nghiên cứu con robot MX lần này không?

- Trên mạng có lời đồn đại rằng di sản của Giáo sư Trầm Lão hiện tại đang nằm trong tay một Nhân viên nghiên cứu Kỹ thuật trẻ. Ngài là người thừa kế duy nhất của Giáo sư Trầm Lão, ngài có bình luận gì về ý kiến này không ạ?

Giáo sư Trầm từ nãy đến giờ cũng không trả lời bất cứ câu hỏi nào của đám phóng viên, khi nghe thấy câu hỏi này chợt dừng bước chân, quay đầu lại, nét mặt vô cùng nghiêm túc, nói:

- Đây đúng là sự thật. Kết quả nghiên cứu hơn 10 năm qua của cha tôi dựa theo hợp đồng ký kết với Chính phủ, là toàn quyền thuộc về cha tôi. Liên Bang chỉ có quyền sử dụng, mà bây giờ cái quyền này đã hoàn toàn chuyển sang tay một học trò của cha tôi. Quá trình chuyển giao này được thực hiện dưới sự chứng kiến của tôi và luật sư hợp pháp. Nếu như còn gì chưa rõ, tôi có thể nhắc lại những lời trên.

Những cây bút ghi âm siêu nhỏ của đám phóng viên chân thực ghi lại câu nói đó. Lại có một người phóng viên vội vàng hỏi:

- Về việc nghi vấn Lâm Viện Trưởng sao chép thành quả nghiên cứu của cha ngài cũng như Viện Khoa Học Liên Bang lần này có thể sao chép thiết kế của Công ty Cơ khí Quả Xác, ngài có thể nói vài câu được không ạ?

Giáo sư Trầm Lão im lặng hồi lâu, rồi lắc lắc đầu, nói:

- Tôi không có chứng cứ.

Nói xong câu đó, Giáo sư Trầm tiếp tục bước vào khuôn viên trường Học Viện Quân Sự I trong trận mưa thu rả rích. Bước chân của ông vô cùng bình thản. Cũng giống như cha của mình, ông không tiện để lộ sự phẫn nộ với sự việc này. Ông thà dành hết thời gian và tâm trí cho công việc nghiên cứu ý nghĩa chứ không ủ rũ cả đời như một oán phụ. Một học giả cẩn thận, sẽ không phát biểu bất cứ điều gì khi chưa có chứng cứ chính xác.

o0o

Vị Công Trình Sư với biệt danh LD của Quả Xác chỉ trong một đêm đã biến thành nhân vật nổi tiếng như cồn trên mạng inte. Chỉ là bất luận tìm kiếm thế nào, cũng không tìm ra được một chủ nhân bằng xương bằng thịt đứng đằng sau cái biệt danh LD kia. Viện Khoa Học Liên Bang đương nhiên không phát biểu bất cứ bình luận nào trong chuyện này. Ngay cả những phóng viên nhanh chân kịp chạy đến Cảng Đô cũng không thể phỏng vấn bất cứ Công Trình Sư nào của Quả Xác.

Nhưng bọn họ cũng đã có được xác nhận từ phía Bộ Tin Tức của Công ty Cơ khí Quả Xác. Công ty Cơ khí Quả Xác khẳng định đã chế tạo thành công con robot MX thế hệ mới. Tiêu chuẩn con robot này đã thông qua lần nghiệm thu bước đầu của Bộ Quốc Phòng, tạm thời được đặt tên là Tiểu Bạch Hoa. Không có bất kì cuộc họp báo long trọng nào. Mà chỉ là một phát biểu rất bình thường kiểu như nói thời tiết hôm nay rất đẹp cho một tin tức quan trọng. Điều này khiến cho đám phóng viên có chút không quen, không hiểu nổi tại sao Công ty Cơ khí Quả Xác lại biểu hiện khiêm nhường như vậy.

o0o

Chủ nhiệm Jose bước vào gian nhà xưởng, nói với Hứa Nhạc đang chăm chú làm việc:

- Tối qua cậu có lên mạng không?

Hứa Nhạc nhe răng cười.

Jose tiên sinh không nói thêm điều gì, chỉ thở một hơi dài, nói:

- Văn phòng Chính phủ gọi điện cho văn phòng Tổng Giám Đốc, mắng cho Tổng Giám Đốc một trận, sau đó Tổng Giám Đốc lại mắng cho tôi một trận. Kỳ thực tôi cũng muốn nói việc gì chúng ta cần làm thì chúng ta cũng đã thành công rồi. Tôi tin rằng con robot của chúng ta vững vàng hơn con robot của Viện Khoa Học Liên Bang. Chỉ cần cố gắng nỗ lực thì tiêu chuẩn robot thế hệ mới của Liên Bang sẽ thuộc về chúng ta, tại sao trong lúc này tạo ra những việc không cần thiết như vậy?

- Con robot Tử Hải của Viện Khoa Học Liên Bang… công suất phát ra chắc chắn lớn hơn chúng ta.

Thương Thu đứng bên cạnh trả lời:

- Nhưng đây không phải là vấn đề mấu chốt. Tính ổn định mới là phương diện mà tôi luôn có sự hoài nghi.

Nói xong câu đó, Thương Thu liếc nhìn sang Hứa Nhạc

Kỳ thực, tất cả mọi người ở đây đều biết người truyền tin tức tối qua nhất định phải là một trong những người trong này. Công ty Quả Xác nghiên cứu thành công con robot MX chậm hơn Viện Khoa Học Liên Bang một chút, có hiệu triệu một cuộc họp báo long trọng hơn thì cũng không thể đạt được cái hiệu quả như của Viện Khoa Học Liên Bang. Suy đi tính lại thì chỉ có phương pháp từ thấp đến cao, từ thông tin trên mạng đến đời thực mới có thể tạo ra hiệu quả quảng bá tốt như thế này.

Hứa Nhạc thầm nghĩ, chỉ lấy được tiêu chuẩn thì vẫn chưa đủ, hắn còn những dự tính khác của mình nữa. Chủ nhiệm Jose lặng lẽ quan sát Hứa Nhạc, không hiểu hắn đang nghĩ gì. Việc này có liên quan đến danh dự phía sau của Giáo sư Trầm Lão, Nhân viên Kỹ thuật thiên tài này chắc chắn sẽ không chịu lùi bước đâu.

- Không có chứng cứ.

Chủ nhiệm Jose sau một hồi trầm mặc, nói:

- Nghị luận dân gian dù có lợi hại như thế nào thì sau một thời gian cũng sẽ nhạt đi.

- Tôi đang nghĩ cách để cho chứng cứ tự nó sinh ra.

Hứa Nhạc cúi đầu nói.

o0o

Chỉ trong một đêm, cả Liên Bang đều đã biết Công ty Cơ khí Quả Xác nghiên cứu thành công con robot MX đời mới. Về việc Chính phủ Liên Bang sẽ sử dụng tiêu chuẩn nào, tại nơi làm việc chính thức của các vị lãnh đạo ở Thủ Đô Đặc Khu, tại văn phòng Ủy ban Quản lý Liên Bang, tại hội nghị tham mưu của các đại đặc khu, mọi người cũng đều bắt đầu thảo luận.

Cũng chỉ trong một đêm, toàn bộ những gì liên quan đến con robot thế hệ mới trên mạng tin tức của Thiên Không bao gồm cả mạng công cộng của Liên Bang đều đã trở nên biến mất một cách nhanh chóng. Lý do đưa ra là Chính phủ Liên Bang vì muốn bảo vệ bí mật thông tin về robot thế hệ mới, nên đã nhận được sự khoan dung của tất cả nhân dân. Dù sao đây cũng không phải là chuyện thảo luận xem đồ ăn của nhà hàng nào ngon nên câu chuyện Viện Trưởng Lâm Viễn Hồ sao chép thành quả nghiên cứu của người khác cũng vì lý do đó mà bắt đầu bị khống chế.

o0o

Một trận mưa thu, một cơn gió lạnh lẽo, một chiếc xe hơi màu đen chầm chậm dừng lại trước cửa một khách sạn của Quảng trường Hiến Chương tại Thủ Đô Đặc Khu. Lợi Tu Trúc bước xuống xe, xốc lại cổ áo khoác, cố che đi khuôn mặt tuấn tú, bình thản, bước vào trong khách sạn.

Thông qua chiếc thang máy chuyên dụng cho khách VIP lên thẳng tầng thượng. Đẩy mạnh cánh cửa nặng nề. La thư ký đứng dậy niềm nở đón tiếp, nhưng Lợi Tu Trúc hoàn toàn tỏ ra không quan tâm, treo áo khoác lên móc cắm, mỉm cười, nói:

- Chuyện ngày mai có thể nắm chắc được chứ?

- Chúng tôi đã có được những tham số kỹ thuật của Bộ Công Trình Quả Xác. Bọn chúng hoàn toàn rơi xuống hạ phong rồi. Hội nghị ngày mai chắc chắn không có vấn đề gì hết.

La thư ký nhẹ giọng nói:

- Lâm Viện Trưởng tham gia xong hội nghị cũng sẽ qua đây luôn.

- Tâm trạng của Viện Trưởng thế nào?

Lợi Tu Trúc cố gắng không để cho nụ cười của mình lộ ra chút ý tứ ‘tai qua nạn khỏi’, bước về phía cửa sổ nhìn xa xa về phía tòa biệt thự Tổng Thống màu sắc vô cùng bắt mắt, trong lòng thầm nghĩ chỉ cần hội nghị ngày mai quyết định sử dụng tiêu chuẩn của Viện Khoa Học Liên Bang thì những lời bình luận đó còn có ý nghĩa gì cơ chứ?