Mặc Thiếu Thiên cuối đầu, ánh mắt tĩnh mịch nhìn Tử Lam " Hắn là ai? "
" Một nam nhân cặn bã không đáng nhắc tới " Tử Lam tùy ý nói, nàng vẫn không thích tiếp súc nhiều hơn với hắn như vậy, nếu không phải vì Hứa Nhược Trung bỏ thuốc vào rượu thì nàng cùng Mặc Thiếu Thiên sẽ không xảy ra chuyện ngày hôm ấy và cũng không tưởng nhầm hắn là Ngưu lang .
Trong tiềm thức, Tử Lam không bao giờ muốn nhắc đến chuyện này nữa.
Mặc Thiếu Thiên lại nhíu mày, ánh mắt thâm thúy nhìn chằm chằm Tử Lam, đôi con ngươi giống như có ma lực, hắn muốn nhìn xem đáy lòng của nàng đang nghĩ gì?
Ánh mắt như vậy khiến Tử Lam kinh hãi.
Nam nhân này thực sự quá yêu nghiệt..
Tử Lam không muốn cùng Mặc Thiếu Thiên tiếp súc quá gần, tinh thần nàng sẽ bị hao hụt, quyết định tốt nhất giờ này là chạy, nói là làm ngay, nàng nhanh chân quay đầu chuẩn bị đi khỏi.
" Cô muốn đi đâu? " Mặc Thiếu Thiên một phát bắt được tay nàng.
" Phòng vệ sinh " Tử Lam ngượng ngùng trả lời.
" Đi phòng vệ sinh làm gì? " Mặc Thiếu Thiên tiếp tục chất vấn.
Tử Lam trợn trắng mắt khóc không ra nước mắt.
Mặc Thiếu Thiên, anh hỏi vấn đề có văn hóa thật đấy! Mẹ kiếp! Người ta đi toilet đương nhiên là để giải quyết chuyện buồn riêng của mỗi người..
Mặc Thiếu Thiên một bộ dáng lưu manh giả danh trí thức không buông Tử Lam ra " Tôi cho phép cô được đi chưa? "
" Nếu không thì anh muốn thế nào? " Tử Lam thật sự rất bực với tên ôn thần này.
" Mới vừa rồi là tôi đã giúp cô một lần, cô cứ như vậy là tính đi sao? "
" Tôi đã nói cảm ơn anh rồi còn gì? "
" Một câu cám ơn liền xong hay sao.. đâu có dễ dàng như vậy? " Mặc Thiếu Thiên cười tà tứ nhìn Tử Lam.
" Nếu như vậy, Mặc tổng xin hỏi anh còn muốn gì nữa? "
Chết tiệt! Tên này sao cứ bám nàng mãi không tha! Kiếp trước nàng thiếu nợ hắn sao?
Hai người đối thoại, càng lúc càng hăng sai,có lẽ là do tác dụng của rượu, Tử Lam ngẩn đầu nhìn thẳng vào mắt Mặc Thiếu Thiên.
Sắc mặt Tử Lam hồng hồng hết sức mê người..
Ngay lập tức Mặc Thiếu Thiên kéo Tử Lam qua đè nàng dựa vào vách tường,thân thể hắn áp sát nàng khít khao.
" Anh định làm gì đấy?" Tử Lam vặn lông mày không vui hỏi.
Mặc Thiếu Thiên lại giam cầm nàng thật chặt không buông, híp đôi mắt lại, môi mõng khẽ mở, giọng nói từ tính phát ra " Cô và Lục Tử Thịnh quan hệ giữa hai người là như thế nào? Hả? "
Lục Tử Thịnh?
Tử Lam nhíu mày suy nghĩ..
Mặc Thiếu Thiên nói như vậy là ý gì?
Tử Lam nhìn hắn vẽ mặt ngu ngơ hỏi " Mặc tổng, ý của anh là gì? "
" Ý trên mặt chữ "Mặc Thiếu Thiên khẽ buông mấy tiếng trong giọng nói có chút vị chua mà hắn không phát hiện ra.
" Xin lỗi! Đây là vấn đề liên quan cá nhân tôi và tôi cũng không có trách nhiệm phải khai báo với anh? " Tử Lam cười lạnh nhìn Mặc Thiếu Thiên.. Hắn là cái gì chứ, chuyện riêng của nàng mà cũng đi hỏi, hắn có bị ấm đầu không đấy.
Nghe nàng nói, Mặc Thiếu Thiên nhìn chằm chằm đôi môi rất mê người đang mấp mái.
Đột nhiên hắn cười!
Một nụ cười rất mê hoặc....yêu nghiệt!
Nhưng nụ cười đó của hắn lại khiến Tử Lam dựng hết tóc gáy... da gà mọc toàn thân..cứ như nàng hiện tại đang đứng dưới hầm đầy băng.
Một giây kế tiếp Tử Lam chưa biết chuyện gì đã xảy ra, gương mặt Mặc Thiếu Thiên phóng đại trước mặt nàng, môi hắn áp vào môi nàng!
Trực tiếp cạy hàm răng Tử Lam ra, môi lưỡi quấn quýt lấy nàng, một nụ hôn rất nỏng bỏng cuồng nhiệt, cướp đoạt hết những mật ngọt ở nàng.. nụ hôn ấy cũng giống như hắn rất bá đạo.
Trong một khắc kia đầu óc Tử Lam bắt đầu trống rỗng..
Nàng không có đẩy Mặc Thiếu Thiên ra cũng không có từ chối..
Ngược lại, rất hưởng thụ nụ hôn này!
Đôi môi Mặc Thiếu Thiên rất mềm rất mỏng, rất lạnh, để nàng nhớ tới một câu người ta vẫn thường nói, nam nhân môi mõng rất bạc tình!
Tử Lam nhắm mắt lại, đầu có chút hỗn loạn..
Đang lúc này Trọng Nhược Tình đi tới thấy cảnh này, la lên một tiếng mới ngừng lại hai người đang kích tình hôn sâu..
Mặc Thiếu Thiên buông Tử Lam ra đôi mắt tà mị híp lại nhỏ giọng nói bên tai Tử Lam " Nụ hôn này xem như báo đáp việc vừa rồi tôi đã giúp cô! "
Tử Lam thầm mắng hắn vô sĩ, nàng cũng tự kiểm điểm lại bản thân...Chẳng lẽ nàng lại là một sắc nữ..mới vừa rồi nàng tại sao không đẩy hắn ra...huhu..
Nhìn Mặc Thiếu Thiên nghênh ngang tiêu sái bỏ đi, đem Trọng Nhược Tình ôm chặt vào trong ngực sau đó cùng nhau tiến vào trong phòng hai người dáng vẽ thật thân mật, nhìn người bên cạnh hắn không phải là nàng..
Chẳng biết sao đáy lòng cảm thấy thật chut xót.
Tử Lam lắc lắc đầu để cho mình tỉnh táo lại, nàng bĩu bĩu môi, trong lòng âm thầm mắng Mặc Thiếu Thiên..đúng là một nam nhân lạm tình!