Tôi đang nằm thở, đang lấy lại sinh lực sau khi đã mệt như chạy đua với Xạ Điêu. Cái lưỡi của Báu quả là vũ khí sắc bén. Báu lật tôi nằm sấp lại, rồi hôn chỗ da non sau đầu gối. Những huyệt kích thích này từ tnlớc đến nay chưa ai từng đếm xỉa đến. Bây giờ Báu tận tình khai thác. Rồi cặc Báu rà rất nhẹ trên lưng tôi, trên ót tôi, trên mông tôi. Báu banh đít tôi ra, cho lưỡi vào trong đó. Lưỡi Báu đụ lỗ đít tôi sướng không thể nào tả nổi. Và một lần nữa, Báu bảo tôi khom lưng, chổng cao mông đít cho Báu đút cặc vào đéo.
Mặt tôi cà sát dưới chiếu. Tôi chỉ biết nhắm mắt há miệng mà kêu trời. Chừng mười phút sau, Báu lật ngửa tôi ra, nhấn con cặc lì lợm của Báu vào lồn tôi mà đụ trên nửa tiếng đồng hồ. Bên kia, Hữu đã im bặt. Chỉ còn bên này trận mạc đang sôi lửa. Đất đang lở. Núi đang sập. Tôi không biết sức tôi còn chịu được bao lâu nữa vì Báu nắc không ngừng. Một thằng con nít đang đày đọa tôi, đang vờn tôi như một món đồ chơi. Tay Báu bóp vú tôi muốn bể ra. Tôi cố kềm lấm mà rồi những tên lính cuối cùng đã rút khỏi thành Cung điện đang bị bỏ trống. Khắp người tôi rung lên một cảm giác tuyệt trần không diễn tả nổi. Tôi nhìn Báu. Tôi níu Báu xuống thật gần, thật gần. Lưng tôi nẩy lên khỏi mặt chiếu. Môi tôi ngoạm lấy môi Báu. Lưỡi trong nhau.
Tôi không la nữa, cứđể cho thân thể tan rã ra như mây khói. Tột đỉnh khoái lạc ngự trị trong tôi. Tay tôi đè sát đít Báu, xuống thật sát và nước lồn tôi tưôn ra dữ dội trước một Xạ Điêu 18 tưổi. Thân thể tôi rã rời, tan vụn ra từng mảnh, mà Xạ Điêu vẫn tiếp tục hành lạc. Báu vẫn nắc tới, vẫn hùng hục, tàn bạo, hung hãn, coi tôi không còn thể thống gì nữa cả. Nếu tôi mở miệng xin Báu ngừng thì tôi tồi quá. Tôi đã từng hạ bao nhiêu người đàn ông, kể cả chủ của tôi, mà xuống ngựa quy hàng trước ông tướng trẻ này sao?
Nước lồn tôi tứa ra ướt nhẹp háng. Báu vừa nắc đều vừa nói:
- Để em đánh cho nước lồn chị thành bọt chị coi. Thành bọt rồi ăn mới ngon. Chứ còn liếm thì tầm thường quá.
Tôi muốn Báu hãy ngừng chiến trong khoảnh khắc. Tôi muốn xin Báu cho tôi dưỡng quân. Nhưng Báu đã vắt hai chân tôi lên, và liên tục đụ dã man, đụ cuồng bạo. Cuối cùng tôi phải chấp nhận cuộc chơi, bảo Báu nằm ngửa ra. Tôi leo lên lái phi thuyền. Tôi dộng cừ, dộng cho đến khi nào Báu "ứa máu" mới thôi. Hai tay Báu vẫn bóp vú tôi. Tôi ngửa mặt tập tung tinh thần. Dồn hết những kỹ thuật làm tình tinh vi nhất để dáng xuống những đòn chí tử. Báu vẫn tỉnh bơ, còn bảo tôi đụ mạnh hơn, dộng nhanh hơn. Và khi làm như thế, trời ơi, tuyệt đỉnh lại đến với tôi lần nữa. Và, chỉ hai mươi phút, tôi lại phải tự nằm sát xuống tìm lưỡi Báu. Tôi thầng người, triển hai chân, dồn hết sinh lực cho một lần ra sướng chưa từng có. Tôi đè sát Báu xuống không cho cặc Báu cục cựa trong lồn tôi nữa. Tôi dập tắt ngọn lửa tình đang hừng hực cháy ở giường, chiếu này. Nếu không, Xạ Điêu vẫn lại hung hãn, xua quân tấn công thêm, chẩc tôi sống không nổi.
Báu nghe tôi thở hùng hục, thở như trâu kéo cày. Trong tiếng thở tôi hình như có pha lẫn tiếng rên "trối trăn" xin Xạ Điêu ngừng ngựa, cho gươm vào vỏ Đừng ác lắm thế. Đừng cuồng bạo lắm thế. Báu cười rất nhỏ bên tai tôi:
- Lúc chị ra gương mặt của chị đẹp hơn bình thường. Sao bây giờ chị kềm cứng tay chân em lại vậy? Mặt trời chưa lặn mà. Em chưa thấm tháp vào đâu hết. Chị có biết, em đã từng đụ ba người đàn bà một lúc. Những bà đáng tuổi má em. Bà nào cũng có vài đứa con. Vậy mà họ lăn quay ra thở như chị thở bây giờ. Hình như trời cho em cái tài dẻo dai này. Bao nhiêu bạn bè em theo xin học, nhưng em thành thật thú nhận chẳng có bài vỡ, bùa phép gì cả. Đó là sự thật Danh tiếng em nổi lên như cồn, khắp chợ, khắp quận. Đến nổi bây giờ em ít khi dám bước ra đường. Bọn con gái trong làng theo em như cá lòng tong.
Tôi nằm trên Báu, ôm sát Báu như làm chủ một con mồi quý glá. Tôi rã rời, tan xác là thế, mà vẫn không muốn rời Báu. Không muốn cho Báu ra khỏi phòng. Tôi không muốn rời xa Báu. Tự nhiên tôi bỗng có ý muốn phải đưa Báu lên Sài Gòn. Có thể tôi sẽ nuôi Báu để làm của riêng cho tôi. Hoặc có thể tôi sẽ giới thiệu Báu với bà Vi hay những bà mệnh phụ đa dâm khác. Biết đâu nhờ tài nghệ làm tình dẻo dai hiếm có này mà Báu sẽ trở thành triệu phú. Tôi nói:
- Ít hôm nữa chị trở lên Sài Gòn. Em muốn theo chị về trên đó không? ở đây làm gì cho khổ tấm thân. Em có tài...
Báu tròn xoe đôi mắt, hân hoan hỏi tôi:
- Ở trên đó, họ có mướn người chăn bò không?
Tôi cười, và vẽ một tương lai sáng lạn cho Báu thấy Báu đồng ý. Báu ôm tôi thật chặt để cám ơn. Cặc Báu vẫn còn cứng ngắt trong lồn tôi. Tôi hơi cựa mình một chút thì con cặc Báu lại ngọ ngậy làm tôi đã ngứa. Anh Hùng Xạ Điêu Báu vẫn còn muốn vùng dậy.
Ngoài kia Hồng lại vỗ tay, cô útcũng vỗ tay theo. Thực tình tôi muốn ngừng đụ, nhưng không muốn rời con cặc của Báu. Một con cặc dị kỳ. Thân cặc thì nhỏ mà cái đầu tròn, bóng láng thì nở ra thật lớn. Báu có dị tướng chãng? Mà cần gì dị tướng. Chỉ với cái tài đụ dai sức như vậy, về Sài Gòn Báu chắc chắn sẽ trở thành ông vua. Tôi ấp Báu như gà mái ấp trứng. Tôi bắt Báu hôn môi tôi thật lâu. Tôi nhích lồn ra, nằm xuống bú con cặc dị kỳ xinh xấn của Báu thêm nửa tiếng. Báu vẫn bình an, chắng mảy may suy suyển. Tôi hỏi nhỏ:
- Một ngày em có thể đụ được bao nhiêu người đàn bà?
Báu cười tự đắc. Gương mặt Báu sáng ngời, đầy tự tin, bản lãnh:
- Em chưa thu&?. Nhưng có lần mấy bả cá nhau. Rồi mướn em. Em hạ luôn bốn bà một buổi sáng. Dễ như cỡi bò...
Lời Báu nóibình dị, quê mùa. Với khả nãng hiếm có như thế là Báu đã có trong tay một kho tàng vô giá. Tôi nhất định sẽ mang Báu về Sài Gòn. Rồi tôi cứ ôm ấp Báu lúc chơi, lúc chuyện trò, quên bẵng người tình Thành. Cho đến lúc ngoài kia tiếng cười của Hồng lại vang lên khâm phục và nói:
- Ngừng đụ, ăn cơm. Ăn xong chơi tiếp.
Tôi đụ miệt mài, đụ sa đà không còn để ý thời gian. Bao nhiêu cũng không vừa. Càng lãng mạn, tình rự càng tốt.
Tôi đưa Báu ra ăn cơm. Cũng như buổi sáng nay với Hữu, tôi ngồi sát Báu, gắp từng miếng thức ãn cho Báu và cũng chốc chốc bắt Báu hôn tôi như Hữu đã làm. Tôi ngồi như thế với niềm hãnh diện của một tay thợ săn vừa bẫy được một loài chim quý. Các thức ãn cô út làm thật ngon, thật bắt miệng. Tôi ăn ba chén cơm ngon lành để phục sức. Cô út nhìn tôi khâm phục:
- Đúng là giang hồ gặp hảo hớn à. Trên năm tiếng đồng hồ xung trận mà mặt mày Hóa vẫn như đóa hoa. Anh hùng Xạ Điêu chưa hạ được Nữ Chúa hả? Dở quá vậy?
Tôi khoát tay cảl chính:
- Con gần chết đây cô út. (Tôi choàng tay ôm siết Báu) Xạ Điêu này quả là vô địch. Lời cô nói không sai. Con bảo đảm tất cả người đàn bà nào đã vào trận với Báu đều phải quỳ xuống bái phục. Đúng là tài không đợi tuổi. Có phải không mình? (Tôi hỏi Báu). Mình phải dõng dạc tuyên bố cho mọi người nghe đi.
Báu khiêm nhường. Báu hơi thẹn vì tưởng tôi khen quá lời:
- Dạ em hổng dám. Em chỉ là đàn con đàn cháu mà. Chị nào thích thì em làm vừa lòng. Hình như trời cho em vậy. Chứ chẳng phải em cố gắng hay bùa phép gì ráo.
Hồng nhìn Báu như nhìn một bức tranh lạ trong phòng triển lãm. Từ nãy giờ Hồng im lặng nghe cô út và tôi thần tượng hóa Báu đến độ ngoài sức tưởng tượng. Rồi bây giờ lại nghe chính Báu xác nhận: "Hình như trời cho em vậy." Cho em cái gì? Đó là điều Hồng cần biết. Rồi còn "Chị nào thích thì em làm vừa lòng." Chắc là phải cao cường lắm, lạ lùng lắm! Hồng im lặng vì vậy. Thấy Hồng chiêm ngưỡng Báu hơi kỹ, tôi nói ngay:
- Tối nay là đêm hoàng đạo của em đó, Hồng. Báu sẽ trả lời những gì em muốn biết, cần biết. Hãy chuẩn bị, lương thực, súng đạn mà giao chiến. Chị tin là Báu sẽ hạ em vào khoảng hai giờ sáng chứ không đợi đến mặt trời mọc đâu! Đáng nể lắm Hồng ơi!
Hồng cười khoái chí, mặt đỏ gay:
- Em ăn bốn chén cơm, no cành cái bụng đây. Lương thực thì quá đầy đủ. Còn súng đạn? Em sẽ cho Báu thấy em không phải là loại nhóc con miệng còn hôi sữa. Chị sẽ thấy Báu bỏ chạy tnlớc khi đồng hồ gõ hai giờ.
Tôi với cô út ôm bụng cười rũ rượi. Tôi biết Hồng hay nói diễu, nhưng cũng phải cười, vì biết đâu lần này Hồng nói thật thì sao? Tôi với cô út cười để cảnh cáo báo trước cho Hồng biết sắp thượng đài với một cao thủ võ lâm. Báu im lặng nhìn Hồng. Mấy ngón tay Báu gõ gõ trên bàn, giống nhưthái độ của một võ sĩ nhìn đối thủ tnlớc khi so tài. Báu không biết Hồng nói thật hay nói chơi. Nhìn Hồng, Báu thấy cô bé đẹp thì có đẹp, văm cũng có văm, quyến rũ cũng co. Nhưng bản lãnh thì khó đoán quá, phải đợi trọng tài bật đèn xanh. Thấy Báu nhìn mình hơi kỹ, Hồng hỏi:
- Sao ông anh kên đàn em quá vậy. Có chắc sẽ bước qua xác chết của em tối nay không?
Báu vẫn gõ tay trên bàn, miệng cười chúm chiếm, không trả lời. Báu tự tin, vì đàn bà đã hai ba mặt con mà Báu cũng đã hạ đến ba bà một lúc. Còn cỡ như Hồng? Khó mà lường tnlớc quá. Biết đâu không chết sông chết biển, mà lại chết ngộp ở cái lỗ chân trâu? Vừa lúc đó Thành về tới. Thành chạy đến ôm tôi hôn trước và hỏi:
- Có khách hả? Ai đây? ủa thằng Báu, khỏe không mày?
- Dạ em như trâu vậy anh Thành. Anh khỏe không?
- Tao như voi. Lâu quá mới gặp mày.
Tôi định đứng dậy dọn cơm cho chàng ãn thì Thành bảo đã ăn ở nhà nội. Tôi giới thiệu Báu là bồ tèo của Hồng đêm nay. Thành đã nghe danh Báu nên nói:
- Vậy là Hồng phải bỏ thây sa tnlờng đêm nay rồi đó cưng ơi!
Hồng lại cười vang lên một cách tự kiêu:
- Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà !
- Ý cha! Thành cười lại. Dữhén! Coi vậy mà hổng phải vậy á. Dữ dằn lắm à cô Ba...
Nói xong Thành ngồi xuống bên tôi. Rồi ông chủ tôi từ ngoài rẫy cũng vừa về. Cô út dọn cơm cho ông cùng ăn. Cả nhà chuyện trò thật vui vẻ. Giữ đúng lời hứa, tôi cho cô út mượn Thành đêm nay. Hồng "đi" với Báu. Còn tôi thì "tiếp" ông chủ của tôi Nghe vậy, cô út cười híp mắt vì được thỏa mãn giấc mơ thêm một lần nữa. Hồng thì được thử tài với Xạ Điêu. Còn ông chủ tôi nhìn tôi không chớp mắt. Ông mừng như bắt được vàng.
Hôm qua, lúc ngoài suối, Hồng đề nghị đổi qua đổi lại Ông không quen với trò chơi của bọn trẻ. Ông thích trầm ngâm, miệt mài với một đối tượng. Lâu bao nhiêu cũng được, nhất là với tôi, người ông yêu nhất. Cách làm tình của ông hơi cổ điển nhưng cũng lội cuốn lắm. Không vậy mà tôi đã ăn nằm với ông cả năm.
Tất cả chúng tôi đi tắm. Thành lại hỏi nhỏ bên tai tôi:
- Em có cho phép anh không?
Tôi gật đầu thật nhanh. Sao lại không. Chàng đã cẩn thận và lịch sự quá trong khi chàng chẳng biết cả ngày hôm nay, "vợ chàng" đã công khai ngủ với hai thằng bé con.
Nhìn tôi, chàng đã đọc được ý tưởng của tôi. Chàng hỏi cho có hỏi để tôi không mất mặt. Thực sự Thành thèm cô út lẩm. ở cô, có cái gì quyến rũ, kín đáo thâm trầm. Nó không lộ ra, nhưng khi nhập cuộc cái duyên dáng của cô biểu lộ ra, làm đàn ông phải mê. Với lại cô to con, cao ráo, đùi dài, tóc chấm đít. Tôi để cho Thành hưởng. Vì như tôi đã nói: "Anh cứ đi tìm hoa lạ mà hút nhụy. Tình anh, em vẫn giữ ở đây!"
Tôi vào phòng tnlớc vì ông già còn uống nước ngoài bếp. Tôi soạn sẵn mộtphòng bì đựng hai chục ngàn đồng và một tấm lắc vàng, chờ ông vào biếu ông, gọi là chút quà. Từ khi ông công khai cho mọi người biết là chỉ ra với tôi, tự nhiên tôi có một niềm thương mến đặc biệt đối với ông mà từ trủớc đến giờ chưa hề có. Hong chả trẻ và đẹp hơn tôi hay sao, mà ông không yêu được. Còn cô út, người ông đã đụ cả năm, mà cũng không thể lay chuyển được quả tim ông.
Ông cứ đưa mắt chăm chú nhìn tôi đắm đuối, ước mơ được ngủ với tôi, không ai khác. Vậy thì đêm nay, bác sẽ được thỏa mãn. Con hứa sẽ hết mình phục vụ để bác được tận hưởng. Tnlớc kia, tôi ngủ với ông vì thèm khát xác thịt. Còn đêm nay tôi sẽ mang chút tình riêng tặng ông, như sẽ tặng tiền và vàng cho ông.
Cánh cửa phòng mở. Ông chủ tôi bước chậm vào, đóng cửa, quay mặt nhìn tôi say đắm, hân hoan pha lẫn chút cám ơn. Tôi đang trần truồng ngồi trên giường, lưng tựa vào vách. Ông lúng túng như thể là lần đầu được tôi cho vào phòng. Tôi thương ông quá. Ông yêu tôi mà pha lẫn sự kính nể tôi nữa. Ông yêu như yêu một đóa hoa, mà kính nể vì không muốn đóa hoa bị gãy nhụy, tàn hương.
Tôi đích thân đeo tấm lắc vàng vào tay ông và tặng ông phong bì đựng tiền. Ông cầm lấy phòng bì, cúi xuống, im lặng không nói, vì quá cảm động mối chân tình của tôi. Tôi nhảy lên ôm lấy cổ ông. Tôi sung sướng một cách kỳ lạ. Tôi sung sướng vì sắp được ông trút hết yêu thương vào thân thể tôi đêm nay. Lạ lắm. Tôi không hiểu được tôi lúc này. Ông là chủ của tôi hay là nhân tình của tôi? Có lẽ cả hai. Nhưng máu dâm trong cơ thể tôi đã tràn đến, bắt tôi nhìn ông là nhân tình hơn là ông chủ.
Hình như ông cũng vậy. Ông nhìn tôi với cả hai ý nghĩ: một cô gái làm công và một nhân tình. Tiếng rên củả cô út vang lên nhè nhẹ, nhưng cũng đủ cho hai chúng tôi nghe thật rõ:
- Anh Thành ơ! Đừng đi lính nữa. ở luôn đây với em được không? Em không thể không nghĩ về anh. Từng ngày, từng phút. Có phải chúng ta là vợ chồng từ tiền kiếp hay không hả anh? Hay em bỏ hết theo anh nhen? Nhưng, còn Hóa để cho ai. Anh là chồng chung của hai đứa, anh có biết không?
Mặc kệ, ai sướng thì cứ la. Chủ tôi vẫn ôm tôi khắn khít. Tôi lột quần ông ra luôn để ông cũng trần truồng như tôi. Con cặc to và dài cương cứng ủa ông chổng thẳng lên một cách ngỗ ngáo, hách dịch. Hai tay tôi cầm nó mà không hết chiều dài. Ông liếc thấy trái dưa leo trên giường, rồi nhìn tôi như muốn hỏi. Tôi nói:
- Con muốn đêm nay cho bác những cảm giác lạ. Con muốn bác phải ghen lên, phải cầu xin, khan khoản thật nhiều con mới cho. Bác con mình đóng tuồng Phải có cái gì lạ đụ mới sướng. Phải kích thích tột độ cái cảm tính. Tầm thường quá con không thích. Nhớ là bác phải đóng tuồng với con. Phải lạy con, kêu con bằng bà, nhớ nhen. Bây giờ Bác quỳ xuống đất mà coi con thủ dâm.
Ông nghe thế, thích chí quá. Ông sắp được hưởng những cảm glác lạ. Ông phải kêu tôi bằng bà... Và, tôi ngồi dựa lưng vào vách tường, cho một ngón tay vào miệng bú, trong lúc tay kia sờ vú. Hai chân tôi co duỗi. Có lúc hai đùi tôi kẹp lại. Hai bàn chân trắng nuột của tôi chúm lại, ngón duỗi thẳng. Tôi thấm nước miếng một ngón tay, chàng hãng ra, chà chà cái hột le và rên nho nhỏ:
- Anh ơi! Em thèm đụ quá. Em thèm suết ngày suốt đêm, suốt đờl. vắng anh, em phải tụ làm lấy, anh thấy không? Anh có tội nghiệp cho em không? Anh ở đâu? Anh ở đâu?
Xong, tôi cho một ngón tay vào cửa mình thụt vô lấy ra. Rồi lại chà hột le. Hai ngón tay kia tôi nhấn vào vành hột le, để cái hột trồi lên, và tôi dùng một ngón đánh lăng tăng nhè nhẹ nơi đó. Tôi hít hà vì sung sướng quá. Tôi nghe dưới kia bác cũng hít hà theo, sướng theo:
- Bà ơi! Bà làm hay quá ! Cặc con nứng quá chừng đây bà ơi. Cho phép con đút cặc vô lồn bà một chút được không?
- Không. Tôi nói. Tao đang thủ dâm. Tao đang sướng Tao sướng cách của tao. Tao không cần cặc mày...
Rồi tôi cho thêm một ngón nữa sâu vào trong. Bàn tay da trắng, móng đỏ của tôi cứ vởn, cứ đụ cái cửa mình dữ dội. Tôl đánh cái hột le thì hai đầu gối của tôi rung theo, người tôi hẩy lên theo. Tóc tôi rối bời trên mặt. Mùi nước hoa hảo hạng xông lên nồng nực làm tôi càng dâm thêm lên. Nước lồn tôi đã túa ra ướt nhẹp hai ngón tay. Tôi đưa tay lên mút rồi xuống chơi nữa. Bác tôi xin:
- Bà ơi! Bà cho con liếm chút nước lồn trên ngón tay bà đi!
Tôi không trả lời. Đưa tay vói lấy trái dưa leo tôi mua sáng nay ngoài chợ, để chuẩn bị tối nay biểu diễn cho ông xem. Tôi le lưỡi liếm trái dưa cho ướt. Hai ngón tay tôi banh rộng miệng lồn tôi ra. Và tay kia, tôi đưa trái dưa ngang cửa mình. Tôi nhấn vào, nhấn vào. Trái dưa to hơn cặc của bác, nên tôi sướng rần cả người.
- Nè, nhân tình của tao đây nè. Cặc nó to hơn cặc mày. Chơi đã lắm, mày có biết không? ối, anh ơi! Cho vô nữa đi anh. Đó. Cặc anh to quá đi thôi. Chết em, đừng bỏ em nhen anh? Em bỏ ông chủ của em để ngoại tình với anh đây nè. Mình ơi!
Tôi nhấn trái dưa to và dài vào hết, lút hết trong lồn tôi. Hai tay tôi đưa lên bóp vú. Lưỡi tôi liếm ướt môi. Tôi dùng sức mạnh của các bắp thịt trong lồn để chuyển động trái dưa, làm trái dưa ngúc ngoắc lên xuống. Rồi một tay tôi đưa xuống cầm trái dưa, thụt đụ, dữ dội. Tôi hét lên. Tôi ré lên vì quá sung sướng. Lúc chưa làm thì tôi định đóng kịch cho ông chủ của tôi ghen. Nhưng trái dưa đã thực tình làm tôi ngây ngất, say mê. Ông chủ tôi lại van nài:
- Trời ơi! Bà ơi! Bà làm con muốn bắn khí ra đây quá nè bà. Hay quá bà ơi. Có cặc thiệt đây sao bà không chơi? Chết con bà ơi! Xin bà đừng ác quá vậy Cho con...
- Không. Tôi chận lại. Tao đang ngoại tình. Ai biểu mày bỏ bê tao, không đụ tao. Tao phải kiếm thàng khác. Tao thích ngoại tình mày biết không? Tao đụ bao nhiêu cũng được.
Tôi liếc thấy ông bò đến ôm thành giường, gương mặt thiểu não, thèm khát. Ông tiếp tục van nài, xin xỏ:
- Con chắp tay lạy bà. Bà đừng làm con ghen quá, bà ơi! Bà đụ dưa mà bà sướng như đụ người ta vậy. Bà giết con đi? (Ông khóc thật.) Bà ơi! Con yêu bà quá bà ơi!!!
Tôi thương ông, nhưng cứ để cho ông khóc. Nước mắt chảy dài trên mặt ông. Tôi sung sướng vì đã làm cho ông bật khóc. Tôi khoái một cách kỳ lạ và tiếp tục thủ dâm. Tôi rự đụ, rự điều khiển trái dưa theo ý riêng, nên cảm giác khoái lạc tăng lên gấp mấy lần được đụ thiệt. Ông chủ tôi cứ khóc. Ông bò lên giường, hôn bàn chân trắng móng đỏ của tôi. Ông ngậm từng ngón chân mà nút, rồi ngậm hết cả năm ngón vào mồm. Tôi hách dịch, kiêu kỳ dùng bàn chân kia chà lên mái tóc hoa râm của ông. Tôi lấy chân vả vào mặt ông, và nện gót thình thịch trên vai ông.
Ông liếm ống chân tôi. Vừa thủ dâm, vừa được ông liếm, tôi muốn điên lên được. Ông ngước mặt nhìn lên tôi, xin:
- Thưa bà. Cho con liếm bắp vế bà và liếm luôn nước lồn của bà đang chảy ra kìa. Để nó nhễu xuống chiếu uổng lắm!
Tôi truyền lệnh:
- Ôi. Thằng chó đẻ. Mày muốn làm gì thì làm đi. Làm cho tao sướng à. Nếu không tao đạp mày xuống giường à nhen.
- Dạ. Bẩm bà. Bà tin con đi. Con ghen quá rồi đó bà ơi!
Ông nói bằng giọng khóc đầy cầm động. Tôi bảo ông đóng kịch mà ông lại khóc thật. Nước mắt nước mũi nhầy nhụa cả khuôn mặt. Ông ghen thật. Và như vậy là ông đã yêu tôi thật, qua hình bóng của người vợ ông.
Ông bắt đầu liếm bắp vếnon của tôi, rồi tiến dần lên liếm lồn tôi. Tôi ngửng thủ dâm. Tôi vẫn sống với vai "Bà " nên tự kiêu tự đại, cứ để tên nô lệ già rút trái dưa ra liếm sạch. Ông liếm miệng lồn tôi và ngậm nút hột le. Mỗi cảm giác một khác. Ông bú tôi nó khác với lúc tôi cho tay chà. Ông nằm sát chiếu liếm lồn. Thấy tội nghiệp ông quá, tôi nằm bật ngửa ra để ông được dễ dàng hơn. Ông táp, nút lồn tôi một cách ngon lành. Có lúc ông lấy răng nhần nhần nhẹ hột le của tôi. Tôi la làng thật lớn:
- Đụ mẹ mày thàng khốn nạn. Mày bú lồn hay mày ăn lồn vậy hả? Đụ má mày thằng công an phường. Mày đè mày hãm tao phải không? Chết tao mày ơi! Cặc mày đâu? Tao cho leo lên đụ tao đó. Đụ đi, đụ đi Đụ cho hay nhen!
Chủ tôi chồm lên, tìm môi tôi. Nước mắt ông vẫn chảy. Tội nghiệp ông già. Tôi cầm cặc ông để vào miệng lồn và ra lệnh như một bà chúa:
- Nhấn vô đi mày. Mày đang đụ bà vua đó, mày có biết không? Ui da. Cặc mày nóng và bự quá. ối. Vô đi Nhấn hết vô đi. Đụ cho tàn canh gió lốc nhen. Đó ối Chúa ơi, chết con! Bác ơi! ối, bác làm gì con đó. Đụ hả? Bác lấy con hả? Vợ bác chết rồi, bác đừng sợ gì hết, cứ đụ đi! ối, chết. Đụ mẹ thằng già khốn nạn. Chết lồn tao. Dập lồn tao rồi...
Ông chủ tôi mang hết tài nghệ siêu quần ra phục vụ Ông nắc chéo qua, chéo lại làm thành lồn tôi được cọ xát sướng một cách kỳ lạ. Đụ được mười phút, tôi bảo ông ngưng, ngồi trên mặt tôi cho tôi bú cặc Rồi lại xuống đút cặc vô lồn tôi đụ tiếp. Tôi đã dễ sợ. Tôi sướng tột cùng. Mỗi lúc ông nhấn sát hai hòn dái vào miệng lồn thì đầu cặc ông đụng vào chóp tử cung tôl. Cặc của Báu, của Thành cũng to nhưng không dàl bằng cặc của ông. Vì cặc ông bự nên lồn tôi chật chội. Sự cọ xát lên xuống không ngừng. Tôi phải rên theo từng nhịp nắc của ông. Ông thủ thỉ cho tôi nghe:
- Mình ơi! Má nó ơi? Anh nhớ em lắm. Anh mong em về đụ anh. Em đừng trở lại Sài Gòn nữa. Ở đây hai vợ chồng mình đụ tối ngày, sáng đêm. Đụ em bao lâu cũng được.
Tôi biết ông đang thì thầm với vợ ông chứ không phải với tôi. Cũng như có lúc tôi đụ ông mà miệng thì kêu tên Thành. Tôi biết ông cố gắng lắm, vì mồ hôi lưng của ông vã ra ướt đẫm. Tôi đề nghị ông ẳm tôi ra ngoài sân. Nghĩa là ông vẫn để con cặc cắm sâu trong lồn tôi, bếtôi ra ngoài sân "dạo mát." Ông bế tôi như bế một đứa trẻ. Tôi quấn chân vào mông ông, ôm cổ ông nút lưỡi. Ông đi tới, đi lui.
Gió đêm man mát. Đom đóm bay đầy sân. Tiếng dế kêu rỉ rả. Tôi vẫn nắc đều. Tôi nhấn lồn vào thật mạnh cho ông sung sướng. Rồi tôi kề tai ông, hát nho nhỏ bản nhạc Nắng Thủy Tinh. Tôi có lạ lùng không? Tôi có khác thường không? Đã có ai đụ một kiểu lạ đời, kiêu kỳ nhưthếnày chưa? Tôi sung sướng đủ mọi thứ.
Gió mát hây hây. Bóng đêm ôm lấy chúng tôi. Tôi hành hạ ông như một tên nô lệ. Trận đụ kéo dài cho đến khi Thành nghe ông bắt đầu thở. Tôi bảo ông bế tôi lại cành mận, để tôi ngồi trên cành, ông đứng dưới đất đụ tôi như năm xưa Thành đã làm. Thật lâu. Tôi tha hồ rên vì khoái lạc. Ông tha hồ dộng cặc vào cho bể lồn tôi ra. Tôi ôn lại. Ngày đầu Thành đụ tôi ở đây. Có trăng sáng. Có sương rơi. Tôi lại thầm thì gọi tên Thành. Yêu anh quá Thành ơi Hóa đang sướng đây. Tất cả những sợi thần kinh của Hóa đang sắp bị đứt tung đây.
Và sàu trên một tiếng đồng hồ, tôi bảo cho ông chủ tôi biết là tôi sắp ra, tôi sắp đạt đến tuyệt đỉnh yêu thương, tuyệtđỉnh khoái lạc. Ông ôm cứng mông đít tôi và nắc thúc tới. Nhịp nắc nhanh hơn, và ông la lên:
- Mình ơi! ra với anh đi. ra đi!
- Dạ. Con đang ra đó bác. Bác bắn cho hết khí của bác vô lồn con đi. Con không rủa đâu. Con sẽ khép chặt cửa mình lại giữ tinh khí của bác để làm kỷ niệm. Bác ơi? Con có nghe. Đó. Bác bắn thêm vô nữa đi... Ôi, ối! Nó bắn vào lồn con đó. Con cũng ra nữa đó. Hòa lại, ối chết, nó bắn nữa. Một tia, hai tia, ba, bốn, năm tia.
Mồ hôl ông lại vã ra. Ông đè sát vào mông tôi:
- Con ơi! Bác còn ra nữa. Cả năm nay bác để dành cho con. Bác không ra với ai hết. Đó, nó bắn nữa đó. Đó, đó... ối, ôm bác, nút lưỡi bác, cắn môi bác cho chảy máu ra đi con...
Tôi sung sướng tột cùng. Tôi cắn môi ông thật mạnh. Cả hai im lặng. Ngừng nắc. ấp nhau. Cứng ngắt trong nhau. Dính sát nhau không rời. Ông và tôi cứ để nguyên như thế. Tôi cảm thấy lồn tôi ướt nhẹp như đang ngâm trong thau nước. Dây dưa. Bài hát tôi vẫn tiếp tục. Đom đóm vẫn bay đầy trời đêm. Hình như ông cũng không muốn rời tôi ra. Hôm kia ông đã nói: "Tiếc là bác không có cách gì giữ con mãi bên bác." Bác ơi! Thì bây giờ con đang trong vòng tay của bác đây. Trên dưới sát rạt vào nhau đây Bác hãy hưởng đi!
Ông vẫn để nguyên con cặc ngập sâu trong lồn tôi như thế và bế tôi vào phòng, đặt lên giường. Và chúng tôi lại tiếp tục đụ nữa. Từ hai căn phòng kế bên, tôi không còn nghe tiếng ai rên la nữa. Riêng bên này, ông chủ tôi và tôi đang dàn ra một trận đụ nữa ác liệt hơn, hung tợn hơn. Ông cốtình đánh mạnh cho "Bà Chúa" phải ngã quỵ đêm nay. Nhưng mọi động tác trở nên im lìm khi tiếng gà bắt đầu gáy đều lúc canh hai.