Kim Namjoon là lớp trưởng lớp bạn, anh ngoài lực học xuất sắc ra còn vô cùng đẹp trai và có gia thế đáng ngưỡng mộ nữa. Còn bạn, một cô ngốc không hơn không kém, lực học trung bình nếu không nói là đạt chuẩn xếp từ dưới lên trong danh sách lớp, bạn không xinh, càng không phải tiểu thư đài cát gì. Bạn chỉ là bạn mà thôi.
Hai con người tưởng chừng không có lấy một điểm chung nay lại chạm mặt nhau trên đoạn đường dài mang tên "Đôi bạn cùng tiến".
-Học kì này mình có nhiệm vụ kèm cặp bạn học Lee Ami, người đội sổ đương nhiệm của lớp!
Namjoon đang chậm rãi giảng giải lại cho bạn, cô nàng vì ngủ quên mà đi trễ tiết chủ nhiệm đầu giờ hiểu. Bạn thở dài, phẫy tay bảo "Sao cũng được!" rồi lại nằm dài ra bàn tiếp tục giấc ngủ còn đang dang dở.
Vì được xếp cùng nhóm nên Namjoon phải chuyển xuống cuối lớp ngồi cùng bạn.
Nơi này rõ ràng là cái chốn thị phi không hơn không kém, nhìn xung quanh mà xem, nào cầm điện thoại lướt FB, nào soi gương, nào sơn móng tay,...bảo sao bạn học mãi cũng chẳng tiến bộ được.
-Ami, học bài đi!
Namjoon cau mày nhắc nhở khi thấy bạn mải mê đọc truyện tranh.
-Để lát đi! Đang hay!-bạn bụm miệng cười, có vẻ cuốn truyện đó rất hay, anh nghĩ.
-Lee Ami! Đọc phần hai cho cô!
Cô dạy môn Sinh dõng dạc kêu tên bạn. Khỏi nói, bạn quýnh quáng cả lên, lật sách trong vô vọng, bạn đành theo thói quen cúi gầm mặt mà nghe cô ca cho một bản về tinh thần tập trung khi nghe giảng vậy.
Nhưng không, Namjoon đã đoán trước nên đẩy cuốn sách đã được lật sẵn sàng cho bạn, bạn gật gật rồi cầm lên đọc.
...
-Chỗ này...chỗ này! Cậu hiểu chưa?
Bây giờ sau tiết học bạn lại còn phải học phụ đạo với Kim Namjoon, haizz, bạn ghét học lắm nhưng vì anh dọa sẽ méc cô nên...Bạn phạm quá nhiều lỗi rồi, thêm lần nữa chắc cô sẽ gọi cho mẹ bạn mát. Vậy nên bạn lại phải miễn cưỡng học thôi.
Ngồi trong phòng ngủ bự đùng của Namjoon, bạn đang phải nhồi nhét một đống công thức vào đầu đây.
-Ờ, sơ sơ!-bạn gãi đầu.
-Sơ sơ là sao?
-Là...chưa hiểu!?-bạn xụ mặt.
Anh lườm bạn rồi kiên nhẫn giảng lại một lần nữa.
...
Lớp bạn có một bài tập quan trọng được giao về nhà làm và hôm nay là hạn nộp. Bạn có làm rồi nhưng ngặt cái lại bỏ quên vở ở nhà, nhọ đến thế là cùng.
Đang lo lắng thì Namjoon đi tới.
-Vở bài tập?-anh hỏi.
-Mình quên...-bạn ấp úng.
-Lee Ami đã làm bài tập đầy đủ!-Namjoon còn không thèm nhìn bạn, anh dở sổ ra vừa đọc vừa ghi vào. Bạn há hốc, rõ ràng...
-Ơ này!-còn chưa nói xong mà anh đã quay lưng đi mất tiêu rồi. Bạn ngớ ngẩn gãi đầu khó hiểu.
...
"Namjoon dạo này lạ thật, cậu ấy cứ đối xử tốt với mình, còn hay cười với mình nữa. Thật đáng nghi!", bạn nghĩ.
...
-Bạn ơi, cho mình hỏi chỗ này có ai ngồi chưa?, đang ngồi ăn ở căn tin thì có một bạn nữ tới hỏi Namjoon, cậu ấy rất xinh, còn trông dịu dàng thế kia mà.
-Xin lỗi, chỗ này có người rồi bạn!-Namjoon nói xong nhìn về phía cửa lớn-Bên này nè Ami!-anh vẫy tay với bạn.
Bạn đi tới chỗ Namjoon, ngạc nhiên nhìn mâm thức ăn bên cạnh anh, cái này...
-Ăn đi, mình lấy cho cậu đó!-Namjoon tươi cười kéo chiếc ghế bên cạnh ra cho bạn-Ami ngoan, ăn nhiều vào để có sức học cho giỏi nha!-nói được rồi đằng này anh còn vuốt tóc bạn nữa. Bạn đỏ mặt cúi gầm xuống xúc cơm cho vào miệng nhai ngấu nghiến, xung quanh các bạn học đều nhìn hai người bạn rồi xì xầm gì đó.
...
-Namjoon, mình lấy cái này nha!
Trong lớp có rất ít ô và hôm nay trời lại đổ mưa. Bạn học nam vì thế hỏi anh về việc mượn ô khi trong sọt chỉ còn một cái.
-Không được, của Ami đó!-Namjoon nói, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
-Cậu nói gì lạ vậy, mình có ô rồi!-bạn ngạc nhiên hỏi anh.
-Vậy cậu cho mình về chung với nha!-Namjoon nhìn bạn cười tít mắt để lộ chiếc má lún sâu hoắc.
...
"Nam joon càng ngày càng lạ, cái cách cậu ấy đối xử với mình cứ...sao sao ấy!", bạn lại nghĩ".
...
Dạo này bạn siêng học hơn rồi, đều nhờ Namjoon đấy, ngày nào cũng học kèm với cậu ấy nên bạn đã tiếp thu được không ít.
-Cậu cầm cái này đi, đây là cẩm nang hóa sinh lý mình tự viết tay đó! Kì này phải được điểm cao nha!"
Namjoon đưa cho bạn một quyển sổ nhỏ được bọc giấy màu hồng phấn rất đẹp. Bạn còn đang buồn cười vì không nghĩ anh lại thích màu hường như vậy thì lúc về nhà dở ra ôn bài, bạn mới ngạc nhiên khi thấy dòng chữ "Của Lee Ami". Nhưng bạn cũng chẳng nghĩ ngợi gì mà tiếp tục ôn tập.
Kì thi đó bạn lọt top mười người có điểm số đứng đầu lớp.
...
Hai năm sau.
Vào một ngày gần cuối thu, bạn đang khệ nệ ôm chồng sách của lớp 3-1 đi lên lầu. Quên nói nữa, nay bạn làm lớp trưởng rồi nhé, cũng xinh đẹp hơn trước rồi.
*Bộp!*, bất ngờ quyển sổ bạn cầm theo rơi xuống đất, chết thật, mớ giấy bạn kẹp bên trong vương vãi cả ra rồi. Bạn cúi cuống nhặt thì vô tình thấy được một thứ lạ lẫm. Cầm quyển sổ lên, nơi trang cuối có vài dòng chữ được viết rất tỉ mỉ: "Ami, thi tốt nhé, mình biết cậu làm được mà, hì! Một năm qua học cùng cậu rất vui, cũng có nhiều kỉ niệm nữa. Mình thích nhất là lúc nhìn cậu ngủ gật, trông cậu đáng yêu lắm. À, còn câu này mình muốn nói: "Mình thích cậu, Lee Ami!", vì mình ngại nói trực tiếp nên...cậu có thích mình không, một chút thôi cũng được? Nếu có hãy nói mình biết nhé, mình sẽ chờ!
Kim Nam Joon".
Bạn ngạc nhiên tới mức mắt mở to, xấp giấy trong tay cũng vì thế rơi xuống đất một lần nữa. Cái này cái này...Bạn chưa thấy bao giờ, cũng chưa nghe hề Namjoon nhắc tới. Đó có thể là lí do vì sao vào lễ tổng kết hồi năm nhất anh đã hỏi bạn câu trả lời gì đó.
Trời ạ, bạn cũng thích anh mà. Sao bạn lại ngốc nghếch vậy chứ, học muốn nhừ quyển sổ rồi lại không đụng tới trang cuối.
Giờ bạn trả lời còn kịp không, khi anh đã sang Mĩ du học từ hai năm trước. Liệu anh có còn nhớ bạn, cô ngốc cùng bàn năm đó?
Bạn rưng rưng sắp khóc, cầm điện thoại bấm vội vào danh bạ tìm số điện thoại của ai đó. Vài hồi chuông vang lên ngay sau đó, một giọng nam trầm ấm quen thuộc vang lên nơi đầu dây bên kia.
"Chào cậu, Lee Ami!"
-----
Khá dài:3.