Emmanuelle - Tập 2

Chương 10

Tôi mong ước có trong nhà
Một người đàn bà biết điều...

— GUILLAUME APOLLINAIRE

Chỉ có sự phạm thượng mới kiểm chứng được sự thành kính của hôn nhân.
— PIERRE KLOSSOWSKI

Sống với Ariane thì kể nhưkhôngphân biệt nổi ngày với đêm. Emmanuelle ở nhà bạn từbao giờ rồi? Chồng nàng đi công tác đã trở về chưa? Nàng mất hết mốc dấu về thời gian. Ariane đã dặn dò trước:

- Bất cứ khi nào tôi bắt gặp em mà em không thủ dâm, tôi sẽ đánh đòn em đó.

Và Ariane đã giữ đúng lời, lập một thời biểu nghiêm khắc bắt Emmanuelle thủ dâm đến nơi đến chốn. Nếu Emmanuelle để quá nhiều thì giờ để ngủ, để trang điểm hay để ăn, Ariane trừng phạt liền. Bởi thế Emmanuelle đã quen thói không buồn rời cái giường. Nàng học hỏi cách làm tình và cách sướng theo một tốc độ và cường độ chưa từng biết bao giờ. Ariane luôn luôn nhắc nhở:

- Em phải tập không bao giờ thỏa mãn! Làm tình là tối cần thiết, như ăn và thở vậy; không thủ dâm là phí phạm thời gian như tư duy, như vẽ những con nguời chẳng ra đâu vào đâu trên những miếng vải hình chữnhật, như ngồi sáng tác bản nhạc cho sáo. Nếu em muốn biết ý tôi, thì thủ dâm chính là thi ca. Ariane cũng nói:

- Nếu em chán giao hợp, tôi cũng còn chịu đựng nổi em, nhưng nếu em chán thủ dâm, thì tôi thích em chết còn hơn. 

Và:

- Khi gặp một cô gái khác, điều đầu tiên em cần hỏi là cô ta tựdùng tay sướng được bao nhiêu lần một ngày; nếu ít hơn em, thì em biết dùng cô ta vào cái việc gì? 

Hay:

- Em có biết rằng đàn ông lấy vợ mà không biết chắc vợ mình biết thủ dâm hay là không? Như vậy tình yêu giữa hai vợ chồng là thứ tình yêu gì?

Ariane cũng nhận xét: 

- Quả thật vậy! Cũng có những đàn ông lấy những phụ nữ không thích phụ nữ. Lệch lạc tính dục nào chả có trong cõi đời này? 

Ariane ép buộc cô tù nhân của mình thủ dâm đến độ hôn mê. Trong khi Emmanuelle ngất xỉu thì Ariane trườn người lên, dúi đầu dúi cổ vào đùi và bụng bạn, vú cọ vào. vú hay mặt, rồi sướng.

Khi nổi hứng, Ariane nằm ngửa ra, gối đầu lên hai tay để sau gáy rồi bảo Emmanuelle liếm. Mòng đóc của Ariane nhô hẳn ra và cứng; có thể mút nó như bú một dương vật vậy Emmanuelle ngậm nó trong miệng hàng giờ là thường:

Khi Ariane mệt, cô gọi ông chồng Gilbert, bảo:

- Bây giờ đến lượt anh. 

Gilbert tưới tinh khí vào Emmanuelle từ hai đến bốn lần một ngày. Gilbert chỉ còn làm tình với nàng thôi. Nếu anh xuất tinh trong âm hộ Emmanuelle, thì Ariane ghé ngay miệng vào chỗ đó của bạn, thưởng thức tinh khí của chồng đang trào ra ngoài. Một bữa nọ Ariane hỏi chồng:

- Anh có tin Emmanuelle là một người vợ lý tưởng cho anh không? Cũng tiện cho các bạn anh nữa; họ muốn giao hợp với nàng lúc nào cũng được.

Khi chỉ còn hai người nữ với nhau, Anane thuyết phục bạn.

- Một ông chồng thôi không đủ cho em đâu. 

Emmanuelle ngạc nhiên: 

- Nhưng... thế chị thì sao?

- Tôi, tôi thích nhiều chồng.

- Nhiều chồng? Thế bộ chị đã có nhiều đời chồng rồi sao?

Bà hầu tước trẻ và xinh đẹp cười:

- Ấy là nói về tương lai đấy chứ? 

Emmanuelle đột nhiên thắc mắc: 

- Chị không thích anh Gilbert nữa à?

- Em lấy cái ý nghĩ ấy ở đâu ra vậy?

- Chị chẳng tặng anh Gilbert cho em là gì.

- Nếu tôi không thích thì tôi đâu có làm như vậy.

Như vậy chị chỉ muốn xài chung thôi phải không?

- Không hẳn thế. Thực ra thì tôi chẳng muốn cái gì hết.

Tôi ghét mọi kế hoạch mọi dự ấn. Cái muốn đến cứ việc đến. Và thường toàn là những việc tết không thôi. 

- Chị giữ lại chồng là tốt phải không? Nếu chị không giữ chồng thì chị còn thấy là tốt nữa không?

- ...

- Bởi vì chị không có yêu chồng mà.

Ariane hừ một tiếng với một vễ mặt làm cho Emmanuelle xấu hổ.

Thế Ariane cái gì cũng làm chỉ vì khoái thử mọi cái mới phải không?

- Như vậy là thông minh, đồng ý chứ? 

- Thế không bao giờ chị thấy cái gì là xấu sao?

Chỉ có thích sống trong ngu dết và tầm thường là xấu thôi.

- Như vậy tại sao lại phải lấy chồng?

Dĩ nhiên phải thử cả cái vụ lấy chồng chứ. Hơn nữa em phải biết là cần lấy chồng để có nhiều tự do hơn. Một cô gái thông minh biết rõ mình sẽ có nhiều tình nhân hơn sau khi lấy chồng.

- Kể như được đi nếu các ông chồng đồng ý kia. Đàn bà lấy chồng cốt để có thể ngủ với nhiều đàn ông trong khi đàn ông lấy vợ thì muốn vợ chỉ ngủ với mình thôi. 

- Thì những bà vợ ấy phải giáo dục các ông chồng, đừng có ngồi đó mà than thở!

- Như vậy dám mất chồng lắm? ..

- Nếu cần. Thà mất chồng còn hơn là nhượng bộ.

- Chị có một ông chồng nghĩ giống nhưchị vậy, tại sao chị lại từ bỏ anh Gilbert?

Ai bảo em íà tôi bỏ chồng?

- Chị chả thúc đẩy anh ấy lấy tôi là gì? Hơn nữa nếu anh Gilbert có một người vợ không phải là chị, và chị có một ông chồng không phải là anh Gilbert, thì hai người còn có cái gì là chung nữa đâu? 

- Còn chung tình yêu. 

Emmanuelle phân vân. Ariane cắt nghĩa:

- Anh Gilbert và tôi cùng yêu theo một kiểu giống nhau; không phải cái kiểu yêu mặt nhìn mặt tay cầm tay đâu Điều vui nhất cho hai đứa tôi là thấy người kia tự do hưởng mọi lạc thú có thể tìm ra.

Ariane suy nghĩ một chút, mỉm cười: 

- Tôi sung sướng có anh Gilbert làm chồng. Nhưng tôi cũng sung sướng khi anh Gilbert có dịp lao vào những cuộc tình mới mẻ. Thay đổi, đâu có nghĩa là mất đi đâu. Cứ ì ra bất động mới là đáng sợchứ. Thứ tình yêu giữa tôi và Gilbert chỉ có một thứ để làm mất đi thôi. 

Ariane nhìn bạn một chút rồi mới nói tiếp:

- Nếu anh Gilbert chết, tôi sẽ tự tử. Em đâu có biết thế nào là tình yêu đâu, Emmanuelle.

Emmanuelle gật đầu:

- Có thể lắm. Có thể là tôi chưa biết tình yêu là gì. Nhưng không sao, tôi ham học lắm. 
 

*

*   *
 

Có một lần Emmanuelle nhớ lại những bí mật trong dinh thự Maligâth. Nàng hỏi:

- Cái cô gái có mái tóc như bờm sư tử ấy là ai?

- Một cấp chỉ huy trong ngành phụ nữ dâm tình của chúng ta.

- Vậy chắc cô gia nhập ngành từ hồi cô bé tí!

Mọi người khám phá ra tài năng xuất chúng của cô rất nhanh. 

- Tôi muốn biết các tài năng của cô ấy. 

- Nếu em thích thật, để tôi sẽ giới thiệu cô ta với em.

- Nếu thế thì Ariane khỏi mất công; bọn tôi làm quen với nhau rồi. Nhưng mới chỉ có thế thôi. 

- Thế em mong mọi sự sẽ dẫn tới đâu? 

- Chị khỏi cần phải hỏi cũng biết?

- Em nên coi chừng kẻo đụng phải lửa cháy hết cánh đó nghe.

-Tại sao Ariane bỗng dưng lại thận trọng như vậy. Chị vẫn chủ trương cái gì cũng  phải lao vào thử kia mà!

- Tại tôi không biết Emmanuelle định đi tới đâu.

- Vậy Ariane hãy cho biết tôi có thể gặp những nguy hiểm gì.

- Có những thứ khoái lạc làm chết người đó.

Cái gì ghê vậy? Dùng những ma túy độc dược hả?

- Không phải những thứem nghĩ đâu. Nhưng thôi đừng có hỏi nữa.

- Nhưng... Ariane đã thử cho biết chưa?

Tôi đã nói tôi không trả lời em nữa đâu.

- Tôi thì đang định để Mervée muốn làm gì tôi thì làm. 

- Xin lỗi nghe, liệu Emmanuelle có bằng cớ gì chứng tỏ Mervée thích em không đã?

- Thế bộ tôi muốn chưa là đủ sao?

Ariane nhìn bạn với vẻ hài lòng, hỏi:

- Này nói thật đi, có phải em thích đàn bà hơn đàn ông phải không? 

Emmanuelle nhăn trán suy nghĩ. Nàng phân vân.

- Thành thực mà nói tôi cũng không biết nữa. Tôi thích ngắm phụ nữ. Tôi thích sờ vú họ, đưa lưỡi vào miệng họ, làm cho họ sướng và sướng vì họ. Tôi thích lồng đùi tôi vào đùi họ. Tôi thích mùi vị của âm hộ họ trên lưỡi tôi...

Nàng mơ màng một chút rồi chấp nhận:

- Nhưng tôi cũng thích cả tinh khí nữa. Và thích ai đút cái gì đó vào trong tôi.

- Cái mục đút cái gì đó vào trong em, thì tôi có thể làm được Nhưng đâu có giống dương vật. 

- Còn tốt hơn nữa là khác. 

Emmanuelle nói thẳng ra:

- Vấn đề là tùy xem Ariane đút cái gì vào tôi.

- Em quyết định đi; bây giờ em thích tôi kêu cho em một gã đàn ông hay là cứ để nguyên tôi lo cho em? 

Emmanuelle ưng thuận:

Rồi, Ariane làm gì thì làm đi. 

Ariane nghiêng người hôn bạn:

- Em ngoan lắm. Để thưởng cho em, tôi sẽ để em bú anh Gilbert.

Ariane đứng dậy đi lấy ra một cái hộp tròn bằng da xứ Plorence kiểu cổ xưa, to gần bằng cái hộp đựng mũ. Hộp có vẻ nặng. Ariane để lên giường. ..

- Em hãy thử mở xem có nổi không.

Emmanuelle lục lọi tìm một cái móc, một ổ khóa mà không thấy. Nàng gật gù:

- Đúng là một cái hộp bí mật.

Ariane khoái chí đưa một móng tay vào một cái khe, hộp tự động hé ra. Cô nâng nắp lên. Emmanuelle khoái chí vỗ tay: 

- Bộ sưu tầm hay quá ta!

Emmanuelle thích đến độ nhẩy chồm chồm trên giường lò xo Trong hộp là một bộ sưu tầm những dương vật giả xếp trật tự từng hàng theọ thứ tự to nhỏ... Đủ kiểu đủ cỡ đủ mầu sắc, cái dài cái to bự cái cong lên, cái nhẵn thín cál gồ ghề. Ariane kiêu hãnh cầm từng cái lên, tháo bao bọc phía dưới ra. Loại bằng mousse thì mềm và đàn hồi như da thịt thật, kích tấc đi từ nhỏ đến lớn, có cái nếu bóp mạnh phía dưới thì phần qui (lầu phồng to lên gấp đôi. Những cái bằng sứ thì trang trí mầu sắc vui mắt và có thể xịt ra nước hay crème. Những cái bằng gỗ thì nhẵn hoặc có hoa văn xanh đỏ giống như những cái ở ngôi đền mà một đêm chưa lâu gì. Mario đã dẫn nàng tới chơi... Những gì đã làm đêm đó, nàng cho là cực kỳ táo bạo. Nhưng bây giờ thì chẳng đáng gì. Mới. biết nàng tiến bộ nhanh thực.