Thế là hết 3 tháng nghỉ hè, sự thật là hè này nó còn chưa được đi đâu xa ngoài hôm đi cám cưới cô bạn còn đâu thì.... Người ta thì đi đây đi đó còn nó đi ở nhà hết ăn rồi đến ngủ, đã thế còn bị mẹ ép làm việc. Giờ nó đi rồi mẹ tự làm, với thấy nó quan trọng thế nào, không nhầm là ở cấp 2 đầu năm có kiểm tra định kì không có nó mẹ phải tự chấm hết cho xem. Thế mà cứ lúc nào nó bảo nó sắp đi học thì bảo đi cho khuất mắt. Hứ....
Nó đi lần nào cũng như lần nào, mẹ luôn mua đồ ăn với một ít đồ dùng cá nhân cho nó sợ nó không đi mua được, chẹp chẹp, năm nay nó còn phải thi học sinh giỏi nên chắc sẽ bận lắm đây, không được về nhiều nữa.
Mẹ phải đưa nó ra bến xe để nó đi, còn có cả Phương Vy với Nam nữa, tụi nó cứ như vậy làm sao nó đành lòng đi đây. Buồn thế nhỉ? Đã thế trước khi đi Gia Bảo còn khóc muốn nó ở nhà, bởi nó đi rồi ai cho nhóc mượn điện thoại đây. Chưa lần nào đi mà nó khóc giống lần này. Làm sao thế nhỉ? Nó đã từng có ý định muốn chuyển về đây học nhưng vừa định hỏi thì mẹ đã dẹp ngay tư tưởng của nó. Mẹ không cho nó về, mẹ bảo phải học trên đấy mới có cơ hội đi du học nên nó cũng nghe lời mẹ vậy. Nó khóc đỏ hết cả mắt, lên xe rồi lăn ra ngủ luôn. Nó gọi hẹn Thu Hà và tụi kia lên cùng lúc luôn.
Bước xuống xe, cũng xe may đi qua cổng kí túc không nó cũng chết với hai cái vali này mất. Ngán ngẩn nhìn đống đồ, giá như bây giờ có ai đẹp trai lại giúp nó nhỉ? Chứ mình nó sao có thể mang hai cái vali này đi được. Giờ ngớ ra, kéo lại chỗ phòng bảo về để gửi đồ, dù sao nó cũng khá được mọi người quí nên rất dễ để gửi được. Rồi nó đi vào trường đăng kí phòng ở kí túc nữa.
Mai khai giảng bởi vậy mà lượng học sinh đến đăng kí khá đông, làm nó ngồi chờ mãi mà chẳng đến lượt,đã thế mấy nhóc lớp 10 còn dám lại tán tỉnh nó nữa, đang không có gì làm nó ngồi thả thính luôn, sẽ giả dối một chút khi bảo nó học lớp 10, thế mà cũng tin luôn. Mấy người 11 hay 12 thì không sao nhưng tụi lớp 10 mới lên nam hay nữ đi qua đều quay lại nhìn nó, hử... gì vại, nó đẹp đến thế sao. Cười cười nhìn xa xa... Thu Hà đang chạy lại chỗ nó.
- Sao lên chậm vậy bà
- Tại tôi phải mua dâu tây cho bà đấy.
- Hử... I love you baby_ Nó chạy lại ôm Thu Hà gây sự chú ý tới mọi người, nó thì hồn nhiên không để ý gì cả
Nó và Thu Hà ngồi ghế đá đợi Yến Anh và Hà Anh.
Cho tới lúc tụi nó vào đăng kí, rõ ràng là nó đứng trước, thế mà có một nhỏ lớp 10 dám chảnh chọe lên đứng trước làm nó tức điên lên. Nó suýt nữa thì... chẹp chẹp, nó nhìn Thu Hà, hai đứa cùng gật đầu, nhỏ đấy xinh lung linh trời đất, ba vòng khá chuẩn, dù sao thì cũng có cần lấn át nó thế không, nhưng mà so với style vô cùng giản dị có phần cẩu thả của nó hôm nay là quần baggy lửng áo sơ mi trắng cùng giầy thể thao với balo, tóc thả ngang vai để mái thưa thì nhỏ đấy trang điểm khá cầu kì, tóc màu nâu khói tuyệt đẹp mà nó thích lắm nhưng mẹ không cho nhuộm tóc, váy trắng trễ vai, đôi giày cao một chút xíu, chẹp chẹp, nó thấy nó lạc lỏng quá.
Kiểu này nó chuẩn bị mất ngôi vị hoa khôi của trường rồi. Cơ mà tự an ủi bản thân, dù sao nhỏ đấy trang điểm mới được như vậy, nó trang điểm vào có khi còn hơn. Nó đang ngẩn ngơ thì cuối cùng cũng được vào. Theo một nguồn thông tin mà nó thấy không thích lắm là năm nay kí túc mở rộng, mới được tân trang lại, lượng học sinh đông hơn nhiều thế nên phải ở 6 người một phòng. Chẹp chẹp... hơn nữa, 4 đứa tụi nó rồi còn có hai em lớp 10, trong đấy lại còn có cả "tân hoa khôi" vừa rồi nữa. Haizzz chắc chuẩn bị có đại chiến, với tính cách khá là thẳng thắn của Hà Anh và kiểu tiểu thư ỏng ẻo của nhỏ kia thì kiểu gì không sớm thì muộn cũng đánh nhau cho xem. Ngoài bề ngoài khá xinh đẹp thì nhỏ đấy còn có cái tên khá là "tiểu thư":Minh Châu nghe như kiểu châu báu ý. Thôi dù sao nó già rồi cũng nên nhừơng mấy em chứ sao nữa. Cầm chìa khóa, 4 đứa nó đi về kí túc vừa đi vừa nói chuyện hấn vui vẻ. Nó mới nhận ra, hình như nhỏ đấy không ưa nó hay sao ý. Hay là thấy nó đẹp hơn nhỉ????
Vừa ra tới cổng trường, đập ngay vào mắt tụi nó là...... một hình ảnh với nó là đẹp hơn bao giờ hết, Khánh Minh bước xuống từ ghế sau của một chiếc BMW màu đen sang trọng, anh vẫn vậy, vẫn đẹp trai một cách lạ kì mà mỗi lần nhìn thấy tim nó vẫn luôn bị lỗi nhịp. Vẫn tóc nâu đen hai mái, vẫn giữ thần thái rất tốt, vẫn khuôn mặt lạnh lùng như hồi nó mới gặp anh lần đầu, nhưng hình như anh gầy hơn thì phải. Chẳng hiểu sao bây giờ, chân nó không thể nhúc nhích, có nhiều thứ muốn nói với anh nhưng nó thể mở miệng, cổ họng nó như nó gì đó chặn lại, tim nó đập nhanh hơn bao giờ hết. Nó làm sao thế này. Còn chưa kịp định hình gì thì tụi lớp 10 đã hét ầm ĩ lên rồi, anh càng ngày càng đến gấn nó hơn, Thu Hà khá hiểu tâm trạng của nó giờ. Nó không biết nên làm gì đấy, rồi Thu Hà kẽ đan vào tay nó kéo nó đi, nó và anh lướt qua nhau một cách nhẹ nhàng, không ai nói gì, một chút cũng không, vẫn mùi nước hoa vô cùng quen thuộc đấy, nó cảm giác như mọi thứ xung quanh đều dừng lại nhưng thực chất thì rất náo nhiệt bởi sự xuất hiện của anh. Anh không ngoảnh lại nhìn nó mà đi thẳng vào tòa nhà, rất lạnh lùng mà theo như tụi lớp 10 thì rất ngầu.
Nó hụt hẫng kinh khủng, cứ nghĩ anh sẽ nói gì với nó chứ nhỉ?
Aiguuu là nó suy nghĩ quá nhiều rồi. Anh đâu phải của nó đâu, Thu Hà vừa đi vừa hát, quay qua hỏi nó
- Đi ăn đi.
- Ừ_ Nó gật đầu
- Bà bảo không muốn thích anh ấy nữa mà
- Hết rồi_ Nó cười rất tươi
Rồi 4 đứa tụi nó cùng nhau về kí túc để cất dọn hành lí.
Bây giờ thì hai người ngủ chung rồi, đương nhiên là nó và Thu Hà, Yến Anh và Hà Anh giường còn lại là của hai nhỏ kia.
Nó và Thu Hà ở giường dưới, nó cất quần áo vào tủ, rồi sắp xếp lại sách vở cho tới khi hai nhỏ kia vào, tỏ ra không bằng lòng
- Tôi muốn ở giường này_ Minh Châu chỉ tay vào giường của nó và Thu Hà
- Giường em trên kia_ Thu Hà chỉ tay lên trên gác
- Tôi muốn ở giường này_ Nhỏ vênh mặt
- Em đến sau thì phải chịu thôi_ Nó vừa gấp quần áo nói
- Liên quan gì tới chị
Nó đơ mặt quay qua nhìn nhỏ đấy, nó nói trước là nó không hiền đâu à nha. Cẩn thận không lại bảo nó độc ác
- Đấy là giường của chị
- Tôi thích giường này_ Nói rồi tiện tay vứt con gấu của nó xuống
Nó tròn mắt nhìn, nay có vẻ như là... để yên không được mà, còn ở với nhau dài dài,
- Giường của em ở trên, đây là giường của chị. Còn không muốn thì có thể đi ra ngoài_ Nó nói rất rõ ràng từng chữ một, khuôn mặt lạnh lùng đáng sợ, đến tụi Thu Hà còn không ngờ nó đanh đá tới vậy
Thấy thái độ cương quyết của nó Minh Châu ấm ức phải chuyển đồ lên gác. Nó e là không phải Hà Anh mà nó mới là người sẽ sắp chiến tranh với nhỏ này. Thu Hà lắc đầu, sẽ ra sao khi hai tiểu thư này ở cùng phòng đây.
Và rồi người ta bình chọn, phòng nó nhiều gái xinh nhất kí túc
Nó đang viết mấy cái giấy nhớ dán lên bàn học, Thu Hà nghịch điện thoại, Yến Anh ôm laptop xem phim tình cảm còn Hà Anh đang tắm, nó nghe Minh Châu nói với nhỏ Lan Anh
- Cuối cũng cũng tìm được facebook, lần này tao lại phải cất công đi thả thính rồi. Cược đi, mấy ngày đây
- Mày bị say nắng rồi hả?
- Đẹp trai, con nhà giàu ai mà không thích
Nó nghe xong khẽ cười, không phải mình nó yêu anh từ cái nhìn đầu tiên đâu.
Nó mỉm cười nghe điện thoại
[- Bơ em hơi lâu rồi nha
- Chị xin lỗi mà, đừng giận chị mà. Chị mới đi Canada với Minh Hoàng về có mua quà cho muội nữa
- Hứ... chơi mảnh hử. Còn quên em luôn kìa
- Không dám đâu, chị đang nhớ em chết đi đây
- Hứ... Hoàng huynh đâu
- Ổng bảo ổng lên trường lo việc hội học sinh, muội lên chưa
- Em đang ở kí túc rồi. Tẩu không đi theo là mất chồng à nha. Tụi lớp 10 năm nay manh động lắm
- Haha chị đang muốn đi luôn đi kìa
- Ai tin chị đây
- Khikhi... tối chúng mình đi ăn để hâm nóng tình cảm nào
- Giờ em nổi tiếng quá, có người mời rồi. Để em xem rồi sắp xếp lịch đi ăn với chị nhé
- Hứ, nghĩ quà nhé
- Đừng mà.....
.................]
Nó phải tắt dể nghe điện thoại của cô chủ nhiệm, cô bảo ngày mai nó sẽ đại diện cho học sinh khối 11 đọc phát biểu, nó không nhận lời không được mà, cô gửi email cho nó rồi còn đâu. Dù sao thì việc này nó khá quen thuộc hồi cấp 2 rồi.
Nó phải ôm cái điện thoại để tập đọc một cách diễn cảm và hay nhất, mai nhất định nó sẽ phải đẹp hơn nhỏ trên gác. Không thể để bị người ta so sánh được, nhưng mà sau hè mặc dù là ngày càng trắng và xinh hơn thì nó còn tròn hơn rồi. Kiểu này nó phải giảm cân cho đẹp thôi, với một con người quan trọng nhan sắc như nó thì đây là điều không hề được một chút nào.
Giờ thì nó phải đi ngủ trước để giữ thần thái tốt nhất cho ngày mai nào.