Trương Lương nheo mắt nhìn Thiên Phúc tự trên bản đồ rất lâu, lấy tay chỉ vào nó:
- Hạ Thiên Thương nói có lý, nếu ta giấu người cũng sẽ lựa chọn ở đây, tiên có thẻ công, lui có thể thủ, nếu thời cơ không tốt, có thể trốn vào núi, là nơi rất tốt
- Ông chinh chiến bao năm, bài binh bố trận thế nào không cần ta nói, chỉ cần bắt sống vài tên, với thủ đoạn của ông sẽ hỏi ra, kiến nghị ông chuẩn bị trước người biết nói tiếng Oa và Cao Ly, nhất định sẽ dùng tới
Trương Lượng nhắm mắt trầm tư, râu tóc bạc trắng qua một đêm, ngồi trên ghế rất có uy thế, đoán chừng đang tính giết kẻ địch thế nào, nhìn gân xanh gồ lên trên cổ là biết lửa giận trong lòng ông ta lớn bao nhiêu
Theo lời dặn của Vân Diệp, quản gia bê tới ba bát cơm lớn, bên trên rưới rất nhiều nước thịt, thịt kho chất cao, là cơm chiến đấu tốt nhất
Trương Lượng cầm bát cơm lên ngửi một cái:
- Sớm được nghe món ăn Vân gia thiên hạ vô song, khôn ngờ lão phu lại được ăn dưới tình huống này Vân hầu, tâm ý này Trương Lượng sẽ báo đáp sau
Nhét bát cơm cho nhi tử, nói lớn:
- Ăn, ăn cho no, chúng ta đi báo thù cho mẹ các ngươi, người Trương gia chưa chét hết, ăn cơm xong, đợi Hạ Thiên Thường về chúng ta sẽ đi báo thù
Ba người Trương gia ăn như hổ vồ, có thể thấy mầy ngày qua bọn họ không ăn uống ra gì, Vân Diệp lấy ấm trà rót cho bọn họ rồi về ghế của mình
Cha con Trương gia theo Hạ Thiên Thương rời đi, Trương Lượng còn quay lại trình trọng thi lễ với Vân Diệp, làm sống mũi y cay cay, không phải thương cho Trương Lượng, mà thấy cái thời đại này quá nguy hiểm, hơi chút là hủy gia diệt tộc, hôm qua còn là một gia đình vui vẻ bình yên, chớp mắt đã thành đống hoang tàn, ai ai cũng leo lên cao để tránh vận mệnh bi thảm, không ngờ lên cao mới phát hiện, ở đây càng nguy hiểm hơn
Hổ chỉ có thể thành bạn của sư tử, hoặc thành người thân của cá sấu, thành đồng hành cùng chim ưng, kết thành một vòng tròn nhìn có vẻ kiên cố, mọi người cùng ăn thịt, nhưu thế mới có thể cùng đi săn dê, bắt trâu Nếu không cẩn thận dẫm nát trứng cá sấu, cuộc sống về sau sẽ đầy nguy cơ, qua ao nhỏ phải cẩn thận thứ giống khúc gỗ kia mai phục, để cá sấu đi hận một con hộ khác là chuyện nên làm
Trương Lượng từ chối sự giúp đỡ của quan phủ và hoàng đế, tướng môn có sự tôn nghiêm của mình, nếu không lấy máu kẻ thù bôi lên mặt, vậy thì phải lấy máu của mình, mượn từ Tần gia năm mươi phi trảo, từ Trình gia năm mươi thanh đao, từ Vân gia năm mươi cây nỏ, cùng nhi tử vào thân binh vào rừng săn bắn
Từ lúc trời tối Vân Diệp đứng ở hoa viên, nhìn về rặng Tần Lĩnh, rõ ràng không thấy gì, nhưng mắt y rực lửa, bên tai toàn tiếng chém giết, tiếng gào thét, tiếng vũ khí chạm vào nhau
Trăng đêm nay có hình vòng cung tuyệt đẹp, ở rất gần mặt đất, không biết ngôi sao nào nổ phát ra mưa sao băng, bảy tám ngôi sao mang theo cái đuôi dài bay xẹt qua đầu Vân Diệp
Có vẻ rất nhiều người chết, nếu thực sự mỗi người là mọt ngôi sao, sao băng lúc này phải như mưa rào, Lão Trình nói, bất kể Trương Lượng tài cán thế nào, thêm cả hung thủ, trận chiến này ít nhất không dưới bốn trăm người chết, quân tốt và thích khách khác nhau, nếu như bày trận đối địch, mười quân tốt có thể giết cả trăm tên thích khách, nhưng nếu không có quân trận phối hợp, mười tên thích khách dễ dàng giết cả trăm quân tốt, hơn nữa còn chẳng chết kẻ nào
Trương Lượng chọn sai thời gian, chọn sai địa điểm, vì báo thù cho người thân, chỉ có thể dựa vào vũ khí hơn đối thủ, ông ta sợ đêm dài lắm mộng Vân Diệp biết, diễn biết sự việc không do mình thao túng, hoàng đế vì ích lợi nào đó, thả cho thích khách đi cũng có thể, nên ông ta muốn đích thân xé nát thích khách
Lý An Lan dựa vào lòng Vân Diệp, Tân Nguyệt tựa vào lưng y, ba người nhìn sao, rất thoải mái, cũng rất nặng nề
- Phu quân, chàng nói xem vì sao gần đây sao lại loạn như thế Khâm thiên giáo nó có yêu tinh xâm nhập tử vi, còn có sao lớn rơi xuống bắc cực, khắp nơi náo loạn, có đại họa giáng xuống Kết quả Trương gia bị giết cả nhà, Sầm Văn Bổn suýt chết Trình phu nhân vốn định mua một mảnh đất, tiền đã đặt, giờ không dám nhắc tới nữa, khuê nữ Hoa gia vốn định ngày xuất giá, nhà ta cũng nhận được thiếp rồi, hôm nay lại sai quản gia tới cáo tội, nói ngày tháng không cát lợi, lùi lại hai tháng mới tính, giờ lòng người hoảng loạn cả
Vân Diệp thích nghe Tân Nguyệt nói chuyện thượng nhật, rút tay từ trong áo Lý An Lan ra, chỉ phía rặng Tần Lĩnh nói:
- Sắp yên bình trở lại rồi, qua đêm nay mọi chuyện sẽ tốt đẹp, bất kể Trương Lượng báo thù ra sao, Trương gia hết rồi, ngôi sao cuối cùng sẽ rơi xuống Tần Lĩnh, Trương gia trừ tước vị ra thì đã mất hết mọi thứ
- Hình như hôm nay chàng rất nhiều cảm xúc, Trương gia chẳng phải nhân lúc chàng không có nhà ức hiếp Na Mộ Nhật sao Hai nhà có thù lớn như thế, chàng lại còn tiếc cho ông ta, thiếp thấy, loại người này chết sạch đi là hơn
- Ta chẳng quan tâm Trương Lượng sống chết thế nào, ta bị cái chết của gia quyến ông ta làm sợ hãi, con người bây giờ chẳng còn giới hạn gì, bất kể kế sách gì cũng dám dùng, vì thống khoái nhất thời mà sinh tử tồn vong của quốc gia cũng chẳng bận tâm Ta rất muốn biết Uyên Cái Tô Văn biết âm mưu của mình bại lộ sẽ có tâm trạng gì
Lý An Lan cười nũng nịu:
- Đừng lo cho người Cao Ly, thiếp thân sắp về Lĩnh Nam rồi, chàng nghĩ về thiếp nghiều hơn đi, về rồi phải làm sao, tiền đồ của Dung Nhi dựa cả vào chàng mưu tính, cả ba thổ nhân điên khùng kia thiếp cũng thuận đường đưa về cho chàng, mới một tháng chàng tới nha môn nhận người ba lần rồi, cho chưởng quầy người ta ba đồng mà muốn lấy một đôi vòng bạch ngọc, chưởng quẩy bảo chưa đủ tiền thì trả thêm hai quả nhỏ, ôi ôi, thiếp cười chết mất
- Ha ha ha, Thọ Dương, họ mới là người sống thực sự, dơn giản, đơn thuần mà tự tại, khi phải ăn thì ăn, nên chơi thì chơi Ta cũng muốn sống như thế, nếu chẳng phải có các nàng kéo đằng sau, nói không chừng ta đã mang theo Vượng Tài chạy khắp thế giới Bạn đang xem truyện được sao chép tại:
TruyenFull.vn chấm c.o.m
Tân Nguyệt đấm vai y:
- Thôi đi ạ, chàng ngoan ngoãn ở nhà cùng Vượng Tài, để thiếp thân hầu hạ hưởng phúc, năm xưa chàng đã cùng sư phụ lên núi xuống biển chưa đủ à, giờ về rồi, ở nhà hưởng phúc chẳng bao lâu, chàng đã định bỏ lại bọn thiếp đi chơi lung tung à, không được đâu
Ba phu thê trò chuyện nói cười, thời gian trôi qua rất nhanh, bất tri bất giác đã tới canh ba, Vô Thiệt đột nhiên xuất hiện trên tường, bên cạnh có Lưu Tiến Bảo chuẩn bị thang sẵn, thấy Vô Thiệt về, vội giúp lão nhân gia xuống tường, lão già này giờ kênh kiệu lắm, rõ ràng nhảy được xuống tường, nhưng kiên quyết không nhảy trước mặt người khác
Ba phu thê vội tới đón, thấy ông ta cầm ấm trà tu cạn, lại bảo Lưu Tiến Bảo rót đầy nước, mới nói:
- Thảm, quá thảm, bắt sống năm tên, còn lại đều bị chặt đầu phân thây, mới đầu Trương Lượng thẩm vấn mấy tên đó, chúng còn cầm cự được, nhưng khi Trương Lượng xẻo thịt trên người chúng, lấy xiên đem nướng nửa sống nửa chín ngồi ăn, nướng hai tên, tên thứ ba khai hết, nói không biết chủ mưu là ai, chỉ nói tham dự đồ sát một đại hộ Trương Lượng như ác quỷ, lão phu nhìn mà sợ, ba tên hung thủ còn lại đoán chừng ông ta định đưa tới mộ gia quyến tế
- Hầu gia không biết, cái chùa đó do người Tân La xây, Trương Lượng giết sạch hòa thượng trong chùa, một lão hòa thượng nói Đại Tạng Vương Bồ Tát sẽ không tha cho hắn
- Người bên Trương Lượng cũng tử thương thảm trọng, nếu không có nỏ cứng, hắc, nói không chừng tử thương thảm trọng Hầu gia cho hắn mượn nỏ làm cái gì, nếu cả hai bên chết sạch có phải xong rồi không, sao để lại cho mình, lão phu thấy khả năng hai bên hòa giải không lớn