Đừng Quàng Quạc Vào Mặt Nhân Viên

Chương 6

Chương 6 

MỘT NGÀY MỚI

SÁNG HÔM SAU, Charlie tỉnh giấc bởi một chú chim bồ câu xô mạnh vào bụng mình.

“Này anh bạn béo phì, dậy ngay. Có tin nhắn khẩn cho anh đây” con bồ câu hét lên một cách thô lỗ.

Charlie dụi mắt cho khỏi ngái ngủ và nhận ra đây chính là con bồ câu lần trước đã đưa tin cho cậu đi gặp Hui. Không để cho Charlie kịp trả lời rõ ràng, con bồ câu đã bay thoắt đi, để lại cho Charlie mẩu giấy.

Charlie chậm rãi mở tờ giấy và đọc:

Hãy đến gặp tôi càng sớm càng tốt.

Oscar

    

Charlie nhìn lũ hải âu đang ngủ ngon lành bên cạnh. Mặt trời vẫn chưa nhô lên khỏi đường chân trời phía xa. Cậu đứng đó, trong ánh mờ mờ của buổi sớm mai, chợt chạnh lòng khi nghĩ rằng chỗ của đàn hải âu rồi sẽ không còn nữa. Cậu lết đến gặp Oscar. Giấc ngủ ngắn ngủi khiến đầu óc Charlie tê liệt, cậu im lặng đi vòng quanh bể rùa. Mặt trăng vẫn đang tròn vành vạnh trên bầu trời đêm, chiếu tia sáng ấm áp xuống mặt nước. Một cái đầu rùa gầy gò, cô độc hiện rõ dưới ánh trăng và Charlie nhận ra ngay Oscar.

Charlie lại đứng bên mép bể cạnh Oscar, người đang chào đón chú rất nồng nhiệt. “Chào Charlie, cảm ơn anh đã đến sớm thế này.”

“Không có gì,” Charlie nói, đôi mắt còn ngái ngủ của cậu mới chỉ mở được một nửa.

“À, tôi có vài tin mới cho anh đây,” Oscar nói. Con rùa già vốn trầm tính lại đang tỏ vẻ rất háo hức, khiến Charlie hơi ngạc nhiên. “Công viên muốn đàn của anh có một buổi trình diễn đấy!”

“Một cái gì cơ?”

“Một buổi diễn. Buổi diễn của chính các anh!”

“Thôi nào. Đừng kéo tôi vào chuyện này nữa đi”, Charlie nói. Cậu tự hỏi không biết lũ rùa biển có mất trí không. “Tôi về đi ngủ đây.”

“Tôi không thể nghiêm túc hơn được đâu, Charlie ạ. Họ muốn các anh thể hiện một số khả năng độc đáo của mình. Thậm chí, họ đã chọn ra một cái tên rồi – Cuộc trình diễn bất ngờ của hải âu.”

“Nhưng sao lại là chúng tôi?” Charlie bối rối hỏi.

“À, nói thật là mọi người rất ngạc nhiên về những thay đổi ở đàn của anh trong tháng qua. Việc những con hải âu sử dụng trí thông minh và sự tháo vát của mình để tìm kiếm thức ăn đã khiến họ ngạc nhiên. Các chuyên gia chim biển thậm chí còn không biết các anh có khả năng làm những việc mà các anh đang làm.”

“Ngại quá!” Charlie đỏ mặt. “Thế họ muốn chúng tôi làm gì bây giờ?”

“Làm sao thể hiện được khả năng của các anh và khiến khán giả thán phục, cũng giống như những buổi biểu diễn của các con vật khác ấy. Họ cũng chỉ cần một số con hải âu trình diễn thôi, nhưng nếu chúng đồng ý thì người ta sẽ cung cấp đủ thức ăn cho cả đàn.”

“Thế họ muốn những con hải âu nào trình diễn”, Charlie vặn đầu tới lui như thể vừa bị ai đánh. “Anh vừa nói gì nhỉ? Họ sẽ cung cấp đủ thức ăn cho cả đàn chúng tôi à?”

“Đúng thế!”

“Có thế chứ”, Charlie nhảy cẫng lên, vung cánh vào không trung. “Buổi trình diễn bất ngờ của hải âu sẽ giữ cả đàn ở lại!”

“Tôi không biết,” Oscar nhún chân. “Anh nên đi nói chuyện với đàn của mình đi.”

“Anh nói đúng”, Charlie vừa nói vừa bước đi bên thành bể. Cậu hiếm khi có thể kiềm chế được cảm xúc của mình. “Tôi cần phải nói chuyện với họ. Tôi không thể quyết định công việc của họ được. Để xem nào…, ồ”, Charlie quay về phía Oscar. “Thế họ muốn có những ai trong buổi diễn?”

“Họ chỉ năn nỉ mỗi Alfred thôi. Họ nghĩ sẽ rất buồn cười và dễ thương nếu để cậu ấy mang vẻ ngây thơ vô tội đi loanh quanh rồi bất ngờ cướp lấy thức ăn của các bạn diễn khác. Họ muốn Maya và Scott thể hiện trí thông minh của mình qua một loạt các vấn đề như giải quyết các trò chơi và một vài con hải âu khác diễn vài trò bay giả. À, họ cũng đang cân nhắc anh cho vài đường bay có chỉ dẫn chính xác – lao vào mục tiêu hay tương tự như thế từ phía cao trên sân khấu.

“Nếu thật thế thì tốt quá!” Charlie rạng rỡ. “Anh thứ lỗi cho tôi,” chú nói rồi lượn một vòng và cất cánh bay về chỗ của mình: “Tôi sẽ hỏi xem họ có ở lại không.”

Sự khởi đầu cho kết thúc

Dù mặt trời vẫn chưa nhô lên nhưng Charlie đã cảm thấy tỉnh táo lắm rồi. Cậu liệng nhanh về chỗ của mình khiến lông lá bay tứ tung. Charlie bay đến chỗ từng con một, đánh thức chúng dậy và hét lên: “Dậy đi! Tôi có tin vui đây!”

“Charlie”, Scott cằn nhằn, “Chuyện gì mà om sòm lên thế?”

“Mọi người, tập trung lại đây nào. Nhanh lên, lại đây,” Charlie vẫy cả đàn về phía mình và từng con hải âu trong bộ dạng ngái ngủ lê bước chậm chạp về phía Charlie. “Tôi vừa nói chuyện với bạn tôi và anh ấy cung cấp vài thông tin tốt lành cho chúng ta. Công viên muốn… chúng ta có một buổi trình diễn! Một buổi diễn tuyệt vời của đàn hải âu!”

“Không thể nào!” Maya kêu lên đầy thích thú.

“Anh chắc không đấy?” Scott hỏi.

“100%,” Charlie giải thích. “Họ muốn Alfred là ngôi sao chính, còn một số trong chúng ta sẽ diễn cùng. Nếu làm được, họ sẽ cung cấp thức ăn cho cả đàn.”

Cả nhóm vỗ tay rào rào, rồi ầm ầm đập cánh tranh nhau vỗ vai Alfred. Tiếng cười vang lên khắp nơi khi Charlie đã lôi cuốn được cả đàn vào những kế hoạch của công viên cho buổi trình diễn của hải âu. Giống như Charlie, đàn hải âu cũng rất vui mừng khi có được cơ hội này và cậu hi vọng rằng tin vui đó sẽ giữ cả đàn ở lại. Nhưng Charlie đã thất vọng vì không ai có ý rằng buổi biểu diễn sẽ giữ họ ở lại.

“Các bạn nghe này, tôi thấy lũ chim non cũng lớn rồi đấy.”

“Chẳng phải bọn chúng rất khoẻ sao?” Maya hỏi, mọi người đều gật đầu tán thành.

Khoảnh khắc im lặng ngẫm nghĩ về sức khỏe của những thành viên trẻ nhất trong đàn đã kéo Charlie rơi vào sự im lặng khó chịu. “Nghe này… tôi sẽ nói việc này,” Charlie ấp úng, cố gắng kiềm chế hơi thở nhanh, gấp gáp của mình.

    

“Tôi biết các bạn đang có kế hoạch rời khỏi đây khi lũ chim non cứng cáp hơn, nhưng tôi tự hỏi, liệu tin tức về cuộc trình diễn tuyệt vời của hải âu và tất cả những gì chúng ta đã làm có khiến các bạn muốn ở lại không?”

Câu hỏi của Charlie nhận được rất nhiều cái nhìn ngạc nhiên. Charlie nghẹn ngào.

“Ồ, Charlie,” Scott thẹn thùng trả lời, “có vẻ như chúng tôi giỏi giữ bí mật hơn chúng tôi tưởng đấy.”

“Bí mật? Bí mật nào?” Charlie hỏi đầy căng thẳng.

“Là chúng tôi vừa quyết định ở lại,” Maya nói với giọng đầy xúc cảm. “Anh xem này, chúng tôi vui mừng về buổi diễn, nhưng đó không phải lí do chúng tôi ở lại. Chính là anh, Charlie ạ - chúng tôi ở lại là vì anh.”

Charlie dừng lại một lúc để tự trấn tĩnh mình. Thông tin này quá bất ngờ khiến cậu không biết nói sao.

Scott có thể nhìn thấy dòng cảm xúc mãnh liệt đang dâng lên trong đôi mắt của con chim đầu đàn, nó tiến đến ôm Charlie và cười trìu mến. “Anh đã thay đổi nhiều đến mức ban đầu chúng tôi không biết điều đó từ đâu mà ra. Chúng tôi không biết anh đã uống phải thứ nước gì, nhưng chúng tôi thực sự không quan tâm – nó đã có hiệu quả! Chúng tôi thích con người mới của anh và chúng tôi lại bắt đầu tin tưởng anh trở lại. Chúng tôi tin rằng giờ đây anh có thể dẫn dắt chúng tôi vượt qua mọi khó khăn. Chúng tôi muốn được làm việc cho anh.”

“Nhưng còn tổ chim”, Charlie cố ngăn dòng nước mắt chực trào ra. Sao các anh lại phá hết tổ đi nếu đã có ý định ở lại?”

“Chúng tôi nghĩ rằng nên để chúng lớn lên một cách tự nhiên đến khi chắc chắn là đã thử hết mọi cách để vượt qua giai đoạn khó khăn này,” Scott giải thích. “Chúng tôi cũng nghĩ rằng anh có thể quản lí một đàn hải âu đông hơn thế này nhưng sẽ chẳng ích lợi gì nếu ta tự đặt áp lực quá lớn cho mình.”

“Nghe như một kế hoạch ấy nhỉ!” Charlie thốt lên. “Một kế hoạch rất thông minh.”

Thời gian đã chứng minh kế hoạch ấy của đàn hải âu sáng suốt đến nhường nào. Cuộc trình diễn tuyệt vời của đàn hải âu đã mang đến những xúc cảm bất ngờ - sự thông minh thiên phú của đàn hải âu, khả năng xoay xở tháo vát và kĩ năng săn mồi đã gây ấn tượng với khán giả - nhưng việc này vẫn chưa giải quyết được triệt để vấn đề thức ăn cho cả đàn. Để con nào cũng được ăn no thì chúng phải cùng nhau tìm những khu kiếm ăn mới. Chúng tiếp tục tin tưởng vào khả năng lãnh đạo của Charlie, còn Charlie tin vào ba tính cách của những người quản lí tài năng để giúp cả đàn hoạt động tốt – như những cỗ máy được tra dầu mỡ thường xuyên vậy.

Đàn hải âu vẫn được ăn no, tổ chim cũng đã được làm lại và cả đàn vẫn đều đều sinh trưởng mỗi năm. Số lượng hải âu tăng nhanh khiến Charlie nhận ra rằng nên để một vài con hải âu có kinh nghiệm tự quản lí đàn của mình. Charlie dạy những người quản lí mới ba đức tính cần có của một người quản lí tài năng và những đàn hải âu mới sẽ tách ra đến cư trú ở những vùng đất mới. Giờ đây, đàn hải âu của Charlie đã có mặt ở khắp mọi nơi – các công viên giải trí, sân vận động thể thao, những thành phố lớn, thậm chí cả ở Disneyland nữa. Hãy thử nhìn quanh và bạn sẽ nhận ra chúng ngay - những con hải âu trông rất vui vẻ, khỏe mạnh và bụ bẫm. Khi nhìn thấy chúng, bạn phải tránh đi nếu không lũ hải âu tròn trịa ấy có thể lấy mất thức ăn của bạn nhanh hơn bạn nghĩ đấy và bạn phải nhớ một điều quan trọng về đàn hải âu của Charlie là: Có được những thành tựu to lớn như vậy là nhờ con chim đầu đàn đã biết nhìn nhận đúng đắn năng lực của các thành viên trong đàn.