Dục Lạc Chân Kinh

Chương 6

Anh Trung thầm nghĩ rồi tích cực tham gia ngay cuộc mây mưa cùng với vợ nhà. Chính nhờ vậy mà những cuộc làm tình với vợ từ khi anh Trung san sẻ sinh lực cho cô học trò thơm như múi mít đã giúp anh Trung tìm ra được cái phong độ của một con tuấn mã giai phông vô cùng vì lượng tinh khí tồn trữ trong thân thể của anh không còn quá sung mãn để có thể dễ bị kích động đến phải phọt ra ngay. Nhờ vậy mà chị Trung dù có tham lam dù có chế biến ra bao nhiêu cách thế giao hợp từ nằm ngửa nằm sấp, bò lom khom hay đứng dạng hai háng hay mút bú anh Trung tận tình đến như thế nào thì con cu của anh vẫn thản nhiên nhấc như trái bắp, cứ hùng hực, hùng hục mà nấc mà thục ra kéo vào đến mỏi rời rã chân tay mà anh chưa muốn thôi là chị Trung cứ việc... chết giấc, có nhiều lúc chị đừ quá, muốn kết thúc cuộc chơi: 

- Ra chưa vậy anh Em mệt muốn đứt cả hơi ra rồi. Em đã rên lên đến ba bốn bận, sao anh còn vẫn chưa ra. Anh Trung đắc ý mỉm cười:

- Anh đã nói rồi đó! Lâu nay chăm chú làm việc tuy người mệt nhưng khả năng giao hợp của anh lại bền bỉ hơn trước rất nhiều, em muốn kéo dài bao lâu anh cũng chiều em hết. Làm nữa đi em, nếu em thấy mỏi thì mình thay đổi kiểu khác. Nói rồi anh xoay lưng cho vợ nằm sắp xuống, chị Trung hiểu ý, chống hai đầu gối xuống mặt giướng cho chổng cái mông đít lòi cả lỗ đít lỗ lồn đầy lồng lá ra phía sau. Anh Trung qùy dạng hai gối trên giường vòng lòn hai tay xuống bụng vợ mà nấm lấy hai cái vú của chi Trung làm điểm tựa cho anh đút con cặc từ sau phóng

tới, Chị Trung thè lưỡi ra thở hổn hển trong cách chơi như chó này, cái đầu của chi Trung gặc qua gặc lại, chi cũng chống tháng hai cánh tay dùng sức mạnh hất ngược cái đít ra phía sau để cho con cu anh Trung có thể ngập kín thật sâu vào cái cửa tử cung nằm sâu trong lỗ lồn của chị. Hai bờ mông to tròn đầy vun của chị Trung ướt dâm dâm thủy, nước nhờn của chi chứ không phải của anh Trung vì anh Trung chl xuất tinh có một lần, chỉ một lần rồi quẹo luôn cái đầu "qui láp".

Còn chị thì cứ sướng đi sướng lại lia chia. Sướng xong, chi bình thản để cho anh Trung tiếp tục trổ nghề giao cấu, đến khi hồi sức, chi lại sướng thêm một đợt tiếp theo. Mỗi khi chi Trung sướng là anh trung biết liến, khuôn mặt chị nhăn nhúm

đau thương hai hàm răng của chị nghiến lại, bạnh ra, những ngón tay của chi cấu cào anh, có khi đến rườm máu, mu lồn của chị cứ thế, hất hất mãi lên cho đến khi tử cung của chị co thắt, bóp tới bóp lui cái đầu cặc của anh Trung bên trong âm đạo, mạnh quá thì anh đành chịu thua cuộc và tinh khí vọt mạnh ra, nhây nhớt khắp cùng trên lưng trên bụng của chị. Chị Trung nhớ lời anh nói năm nào: 

- Tinh khí đàn ông cũng như đàn bà bổ dưỡng và tinh khiết, em đừng để cho nổ khô đi, uổng, mút lấy mà ăn giống như anh từng ăn hết nước lồn của em ứa ra vậy. 

Cho nên chị Trung nhanh chóng quay ngược thế nằm ngửa trở lại vơ lấy cái dương vật to cứng đang xìu dần của anh Trung mà nút lấy từng giọt tinh khí còn xót lại Giọt nước nhờn nào từ đầu cu anh Trung bắn tung trên người thì chi Trung xoê tay ra xoa lên khắp câng trên mu lồn trên đàn bụng no tròn phốp pháp của chị cho nó "dưỡng da" như anh Trung thường chỉ dẫn.

Đó! Chi còn biết được cả chuyện giao cấu của anh chị Trung chứ không phải chỉ có Quỳnh hoặc anh chị Hoàng. Bỗng nhiên sao lúc này. Chi có quá nhiều dịp để biết đến các sinh hoạt thầm kín tại các phòng riêng. Chi biết, không có ai cố tình để cho Chi trông thấy. Đó chỉ là sự vô tình mà thôi. Tại nhà của anh Trung thì Chi đã nhiều phen vô tình trông thấy anh giao cấu với Quỳnh, cũng có một lần Chi đến nhà anh một mình vào một ngày lễ nghi để lấy một cuốn sách bỏ quên, cửa nhà anh chị Trung phong chẳng đóng, chẳng gài, Chi lại là chỗ học sinh quen thuộc đẩy của vào nhà, Chi đã nghe thấy tiếng thì thào rên xiết như những lúc con Quỳnh vào với anh Trung. Cực chẳng đã, Chi ghé mắt nhìn vào, lại thêm một lần tối tăm mày mặt trước cảnh hai vợ chồng anh Trung đang vội vàng giao cấu với nhau. Tim Chi đập mạnh loạn cuồng, nàng muốn chạy ra về ngay lập tức, nhưng một sức níu kéo vô hình khiến hai bàn chân của Chi như bị dính chặt trước cửa phòng, không làm sao cất bước đi nổi cho đến lúc Chi thấy anh Trung ngã sụm xuống trên thân thể trần truồng ướt nhẹp của chi Trung, Chi mới hoảng hồn, lấy toàn lực mà rón rén bước ra trong khi hai anh chi không hề biết có Chi đến nhà bất chợt.

Còn bối cảnh tại nhà của Chi thì không cần phải mô tả, Chị Hương với anh Hoàng, có thể nói là ân ái mỗi đêm, có khi không ân ái, hai người cũng nằm thắng câng bên nhau xem vô tuyến truyền hình, nhưng hai cánh tay của hai anh chi thì cũng bắt xéo lên nhau, vòng qua trên thân thể của mỗi người để mà bóp chim hay sờ lồn một cách thích thú, cửa phòng thì anh chị lại chỉ khép hờ, bảo làm sao mà Chi không nghe, không thấy. Bảo làm sao mà những lúc sau này hồn phách của Chi hay bị phân hóa không tập trung được vào chuyện học hành, sức khỏe của Chi thì xem ra bình thường nhưng cũng hay mệt mỏi vì đã bi kích thích xuất khí rất nhiều, cả những cơn mơ ái ân giữa Chi với Hưng cũng từng làm cho Chi thất điên bát đảo, đến nỗi trong giấc mơ của Chi, Chi đã cho Hưng bú lồn, bóp vú và đụ rất nhiều lần và lần nào đũng quần của Chí cũng đều bị ướt sũng dâm thủy mỗi khi thức giấc ngỡ ngàng trước một sự thật là không có Hưng bằng xương bằng thịt để cùng Chi trao đổi thân xác, nhưng Chi cũng đã giao cấu với Hưng trong tưởng tượng rất nhiều lần.

Một tỉa sáng lóe lên trong cái đầu lùng bùng bất định của Chi:

- Hay là mình cứ "cho" Hưng…

Nhưng "cho" hắn bằng cách nào Chẳng lẽ Chi nồi toạc cho Hưng biết, rằng Chi thương Hưng rồi Chi sẵn sàng để Hưng sờ mó hoặc đụ cái lồn của Chi? Trời đất? Làm sao Chi làm được việc này?

Hay là Chi cứ thử liều đánh bạo ngỏ ý một lần xem Hưng có biết được tâm ý của Chi.

Một hôm, Chi cố tình ở lại không cùng với các bạn đi ra khỏi lớp trong đó có Hưng sau giờ tan trường dể xem Hưng có vì thấy Chi ở lại mà đi kiếm, thì quả nhiễn, Hưng vòng trở lại bằng ngang sân trường. Nhìn thấy Hưng xong, Chi mới từ từ bước ra khỏi cứa lớp và Hưng đã trông thấy Chi ngay, nhưng cũng giống mọi khi, Hưng chỉ đứng đó nhìn Chi mà không nói được câu gì cho nên Chi đành cúi đầu bước chầm chậm ra khỏi cổng trường đợi chuyến xe Buýt. Bất đồ Chi nghe, lấy tiếng nói lí nhí của Hưng:

- Chi… Chi!

Chi khe khẽ mỉm cười thay cho lời thăm hỏi, quay mặt lại nhìn Hưng rất thân thiện để cho Hưng có cớ tấn công. Hưng hỏi Chi ở lại lớp trễ làm gì, Chi nối dối tỉnh táo: 

- Chi tìm một cây viết rớt xuống gầm bàn trong khi làm bài nên ra về trễ còn Hưng? Hưng như bị Chi hạch tội, hắn luống cuống mãi mới trả lời:

- Hưng... Hưng cố tình đợi... đợi Chi...

Rồi hai người nhìn nhau mỉm cười, Hưng đánh bạo mời Chi đi uống nước. Chi nhận lời ngay. Và chiều hôm đó Hưng cứ đẫn Chi đi vòng vòng chàng đến nơi nào nhất định. Cuối cùng Chi đánh bạo thực hiện ý nghĩ thầm kín đã từng nuôi nắng bây lâu, Chi nói với Hưng có muốn đưa dùm Chi về nhà Hưng mừng rỡ ra mặt ?

- Được? Được để Hưng đưa Chi về nhà, nhân tiện để cho Hưng biết nhà Chi luôn thể.

Về đến nhà, Chi ngước nhìn đồng hồ cũng vẫn còn sớm, anh chị của Chi sẽ không về nhà trong lúc này. Chi lấy nước ra mời Hưng uống và hai người nói toàn chuyện bâng quơ học hành mưa nắng chẳng đem lại chút thích thú nào cho đến khi Chi nói Hưng ngồi chơi để cho Chi vào trong phòng trong thay quần áo. Chi cố tình chọn bộ quần áo không mấy kín đáo thường mặc ở nhà bước ra trong lúc lưng nhìn nàng như người mất trí, chỉ nói được ấp úng mấy câu:

- Chi… Chi... đẹp… nhất trường… Hưng Hưng. . . Hưng yêu… Chi lắm. 

Vừa nói anh chàng vừa cúi gầm mặt nhìn xuống sàn nhà y như Hưng đáng sợ Chi trừng phạt mình vì tội nói bậy lâm cho Chi thật khó phản ứng cho sự kiện dễ đàng diễn tiến như trong lòng Chi đang ao ước. Chi đành nói với Hưng:

- Hưng uống thêm nước để Chi đi lấy. 

Nói xong, Chi quày quả quay bước, uống cuống ra sao nàng để bàn chân bị vấp ngã chúi hẳn người xuống, khiến Hưng hốt hoảng chạy đến đỡ lấy thân thể của Chi, Chi cố tình để mặc cho Hưng muốn đỡ Chi cách nào cũng nặc. Đôi tay quờ quạng của người con trai mà Chi hằng dành cho bao cảm tình, bạn học cùng lớp chạm nhẹ vào phiến ngực mềm không có áo lót của Chi khiến Hưng vừa thích vừa lo, nhưng Chi vẫn không tỏ vẻ bất bình gì cho nên Hưng đành lắp bắp:

- Chi làm Hưng lo hết hồn. Chi có bị sao không vậy Chi từ tốn lắc đầu tia mắt của Chi như tỏa ra muôn điều khích lệ để cho Hưng “tán tỉnh báng mồm”:

- Chi đẹp quá Chi ơi!

Nghe Hưng "tán" nhảm, Chi bật cười: 

- Chi biết rồi. Sao Hùng cứ khen Chi đẹp. Có ích gì đâu kia chứ!

Ý của Chi muốn nói với Hưng rằng :

- "Chi đẹp thì sao Hưng không làm cho Chi sung sướng đi..."