Dục Lạc Chân Kinh

Chương 22

Chừng như muốn cho Lan tin hết những điều đang nói, Khải chi tiết thêm :

- Chị Lan không để ý cho nên không biết rằng chị là người rất nhạy cảm, thân thể còn rất sung mãn phì nhiêu, trái lại, chi Kim Anh của Khải thì khó mà được như vậy, chị Kim Anh đã chai đá rất nhiều, trong người thì lại càng rất khô khan, đứa nào chơi chị Kim Anh dũng than Phiền khó “turn-on” chị ấy lắm.

Nghe Khải nói, Lan cũng thảy tức cười, nàng hỏi lại Khải:

- Kim Anh là chi ruột của Khải, có nghĩa là giữa Khải và Kim Anh không thể nào có những chung chạ thể xác, tại sao Khải biết rõ về Kim Anh như vậy?

Khải vội trề môi ra trả lời :

- Khải đâu cẩn chung đụng mới biết những điều đó, tụi bạn của Khải, đứa nào cũng đã từng mấy lần chơi lồn của chị Kim Anh, cũng có khi chị Kim Anh nổi chứng ngựa, bất chúng nó phải bú lồn của chị. Chúng nó làm những gì thì Khải không biết nhưng đứa nào cũng than là cái lồn của Kiện Anh sao mà "khô" quá, sao mà khó khăn và lâu lắc lắm mới khiến cho nước trong lỗ lồn của chị ấy ứa ra. Chị Lan thấy không? Chơi một cái lồn mà không có nước dâm dẫn đường, lúc đút con cu vào, chẳng những không mấy khoái mà còn thấy rát cu bỏ mẹ! Ai mà ham.

Lan nghe giải thích tường tận đến đó mới bật ngửa người. Thì ra lại có cả những vấn đề chi tiết như vậy. Thảo nào Thảo nào, trước khi chơi cho Lan sướng, Khải cũng đều dùng đủ mọi mánh khóe để cho Lan khoái lạc, ứa ra thật nhiều lần nước dâm, sau cùng thì Khải mới chịu đâm con cặc săn cứng của nó vào. Khải thường bú vú Lan từ trên xuống dưới lỗ lồn, có khi còn lì lợm rà liếm cả chung quanh lỗ đít của Lan nữa, làm cho Lan cứ từng chặp sướng ngất người lên. Cho nên, mỗi lần Khải chơi Lan xong một bận và mỗi lần Lan cảm thấy mỏi nhừ, lồn đoi vú háng gì cũng trở nên ê ẩm chẳng khác chỉ một người tội nhân vừa bị tra tấn. Lan vừa thương vừa cảm thấy phục Khải vô cùng. Phải chi tuổi tác giữa Lan với Khải không quá sức chênh lệch thì "thằng" con nít này thật đáng cho Lan gọi nó là chồng, thật đáng cho Lan đem tấm thân tràn đầy sinh lực và đang bắt đầu yêu mê khao khát xác thịt này cho nó được trọn quyến sai khiến, hưởng thụ.

Nghe Khải nói giống như một ông cụ non, Lan bật cười trẻu nó:

- Kim Anh là con gái mà còn dữ tợn như vậy thì Khát chắc là phải ghê gớm lắm? Từ lúc gặp Chị . . . gặp Lan, Khải đã chơi bao nhiêu đứa con gái rồi?

Khải không tỏ vẻ dấu diếm:

- Khải "chơi" không dữ tợn bằng chị Kim Anh đâu Khải chỉ chơi chị người ở với một vài đứa con gái mà Khải thích chúng nó ở trong băng bụi đời thôi.

Nghe Khải nói đã chơi cả chị người làm, Lan vội ngắt ngang :

- Cả người làm công trong nhà mà Khải cũng dám đè con người ta ra mà làm bậy? Lỡ ba mẹ của Khải biết được thì sao?

- Đâu có sao! Mẹ của Khải biết chị Sương đã từng làm tình với Khải trong phòng giặt mấy lần cho nên bà cụ đã trả tiền công cho chị Sương và chị đã bỏ đi mất đất rồi. Bởi vậy...

- Bởi vậy ra sao…?

- Bởi vậy, những lúc Khải lên cơn, đành phải theo chị Kim Anh đến tụ tập chơi đại với mấy đứa trong đám bạn gái của chị ấy. Nhưng Khải không mấy thích mấy đứa con gái lóc chóc này, đứa nào đứa nấy vừa láu cá vừa không có gì hấp dẫn. Tụi nó "so bad", không sánh được với chị Lan đâu…

Nghe Khải tán tụng mình Lan không khỏi phì cười trước cái ngây ngô hồn nhiên của "thằng" tuổi trẻ. Tự nhiên Lan cũng muốn tìm hiểu một chút về những kỳ bí của đám con trai Không của đám đàn ông mới đúng? Bởi vì Lan không hiểu tại sao, cũng là đàn ông như nhau, cũng có chung một vóc dáng thể chất, cũng cồ những đặc thù tham lam ham hố giống nhau mà sao người chồng cũ của Lan lại không thể làm cho Lan được khoái lạc, tại sao cái dương vật của chồng nàng nó ngấn ngủi và mềm xèo như vậy. Mặc dù đã bao nhiêu lần, Lan được chồng cho biết rằng ông ta cần có sự tiệp trợ và giúp đỡ của Lan trong vấn đề ăn uống nghi ngơi hoặc ngay cả trong lúc hai vợ chồng làm tình, thì Lan cũng đã vâng lời thực hiện đầy đủ mà sao sự việc vẫn không mấy tiến triển khả quan,ông ta vẫn xìu xì ển ển, "làm ăn" không nên trò nên trống gì cả. Cũng may là tai nạn đã khiến cho ông ta phải chết, nếu không, không biết đời Lan sẽ phải chịu đựng những thiệt thòi vô cớ ấy cho đến khi nào. 

Lan sực nhớ lại những điều nàng thường hay phải làm cho óng ta lúc trước để giúp ông ta cải tiến quan hệ xác thịt vợ chồng.

Ông ta thường nhắc nhở mỗi lần Lan đi chợ phải chuẩn bị những món ăn có chất bổ dương như thịt bò tơ ngầu pín hầm với sâm nhung yến quên như hành tây, sò hến sống ăn vắt với chanh phối hợp với các vị thuốc bấc nấu chung với loại gà đen đậu xanh hầm chung với cánh gà và lá cần sa, mỗi ngày ông ta đều uống thêm một chung rượu rấn sau bừa cơm chiều và Lan để ý, lâu lâu ông chồng của Lan cũng làm cho Lan được phần nào thỏa mãn cứ sau mấy ngày hành kinh, ông ta không thể làm gì khác, đành phải lãn quay ra ngủ khò nhiều đêm, đến khi ông ta mò tay vào trong quần mò vào cái lồn nóng hổi không thấy cái băng vệ sinh của Lan nữa là biết rằng kinh nguyệt vừa hết, tức thì ông ta vạch áo lột quần của Lan ra ngay. Những lần mây mưa cứ sau nhiều ngày “đình chiến” vì kỳ kinh nguyệt Lan như thế, ông ta cũng đụ cho Lan hương tàm tạm. Nhưng không cách chi sướng ngất bằng cách chơi cuồng nhiệt với nhiều kiểu cọ "chết người" như Khải. Thật ra, nếu Lan biết được cách đả thông các kinh mạch trên một vài nơi ở cơ thể người chồng già yếu, giúp cho chúng đả thông rồi ngoài những loại thực phầm nói trên, nàng chịu khó chăm sóc cho ông ta với những giấc ngủ yên lành, vốn là những yếu tố trợ dâm quan trọng, thì đời sống xác thịt của vợ chồng nàng, cho dù ông chồng có chút yếu đuối cũng sẽ được cái thiện khả quan ngay. 

Khải đúng là một thứ anh hùng nhỏ trên trận đồ ân ái, nó chơi Lan bằng lòng tự tín tự mãn của tuổi trẻ, chằng có chút áy náy lo âu. Tự nhiên nó cùng với Kim Anh, chi gái của nó kéo đến nhà riêng của Lan, bày ra cuộc mây mưa tập thể, làm cho tan khoái lạc đến nhớ đời rồi bỗng nhiên cả hài cùng biến mất, không liên lạc, không để lại vết tích gì khiến cho Lan cứ mãi mãi phập phồng ái ngại không biết rõ nguyên do nào khiến cho chúng nó" bỏ Lan.

Lan cũng không thể biết được những ngày gần đây tụi nó có liên lạc gì với Nghĩa hay không, mà anh chàng này cũng không vác mặt đến nhà của Lan như một gã ăn mày giống như lúc trước nữa. thật ra, Lan không đoan chắc được điều gì đang sảy ra nàng chỉ biết rằng, sau buổi chiếu hành lạc tơi tả đó là những ngày thấm mệt tả tơi toàn thể thân xác của Lan râm ran ê ẩm và có chút mỏi mệt. Nhưng sau một vài đêm với giấc ngủ say nồng đầy đủ, thì chừng như sinh lực đã có dư thời gian để cho Lan bình phục, để cho Lan cám nhận được một điều lạ lùng làm cứ sau một cuộc làm tình, giấc ngủ của Lan đến nhanh như chớp. Nàng ngủ miệt mài và giấc ngủ nào cũng thật mãn nguyện bình yên cho đến khi thức giấc, cảm thấy bao tử như đã bị trống rỗng lâu ngày, án cái gì Lan cũng thấy ngon miệng, lúc nào Lan cũng muốn ăn, không như lúc trước, từ thân thể cho đến tinh thần, lúc nào cung trì trệ ủ ê lúc nào cũng như kẽ rất ngao ngán cuộc đời. Lan không ngờ thú vui xác thịt lại còn đem đến thêm nhiều điều kỳ diệu như vậy.

Và hôm nay thì sức khỏe của Lan đã được phục hồi hoàn toàn, cơ thể của Lan chẳng những đã hoàn toàn hưng phấn mà còn cảm thấy rất hứng tình. Thiệt đúng là cảnh ăn quen nhịn chừng quen. Dạo chồng của tan còn sống chuyện ái ân chăn gối chí là một thói quen làm cho lấy lệ, không có chút dư vi gì, có nghĩa là có cũng được mà ông chồng tã ra đó, không nhúc nhích gì thì Lan cũng chẳng có vân đế gì cần phải quan tâm.

Nhưng lúc này thì Lan cảm thấy trong thâm tâm và ngay cả trên tấm thân ngùn ngụt lửa của nàng chừng như đang dậy lên những thôi thúc nhắc nhở, dậy lên những thèm khát loạn cuồng, khiến cho nàng không thể không hồi tưởng đến những phút giây nóng bỏng với Nghĩa, đặc biệt là với Khải. Khải đã để lại trong Lan quá nhiều cảm giác và ấn tượng mới lạ đến khó mà quên được. Chẳng những vậy, ngay trong giây phút đơn chiếc như lúc này, Lan còn thấy rất nhớ Khải, rất muốn nằm trong vòng tay nồng nhiệt của Khải để cho Khải làm bừng sống những xúc cảm mà từ lâu, Lan những tưởng đã bị bỏ quên.

Có mặt Khải trong lúc này, trong cán nhà êm đềm vắng vẻ này, nhất định... nhất định Lan sẽ dành cho Khải tất cả những nồng nhiệt, tất cả những ham muốn mãnh liệt của nàng, nhất định Lan với Khải sẽ có một buổi chiều thật nồng nàn, thật đẹp và Lan sẽ …

Vừa nghĩ đến đây, bỗng có tiếng gõ cửa bên ngoài làm cho Lan bửng tỉnh cơn mộng. Nàng đoán chửng người đang gõ cửa bên ngoài có thể là Nghĩa, hay cũng có thể chỉ là chị người làm ở ngoái cửa tiệm đến giao tiền buôn bán trong ngày cho Lan theo lệ thường.