Dụ Tội

Chương 183

Hạ Vân Phong cũng chờ Hình Liệt trả lời.
“Các nàng cũng hẹn ta chơi bóng, vậy cùng nhau đến đây.” Hình Liệt cầm khăn mặt lau mồ hôi, gọi ba ly đồ uống, hắn không quá quan tâm đến mỹ nữ ổn trọng kia.


Ánh mắt vẫn dừng ở trên người Hạ Vân Phong, mà lúc này, Hạ Vân Phong lại trầm mặc đánh giá nàng, mục quang của y di chuyển rất chậm, ngay khi quay ra nhìn Hình Liệt……
Hình Liệt hướng y nháy mi một cái, xấu xa nở nụ cười. (=..=)


“Nhưng ta hẹn ngươi trước, ngươi mang người nhiều đến như vậy.” mỹ nữ kia không quá cao hứng.
“Dù sao đều là cùng nhau chơi, ngươi nháo cái gì phiền phức.” Hình Liệt đem kính râm lấy xuống, đeo lên trên mặt nữ nhân kia,“Muốn khóc thì trở về khóc, đừng ở bên ngoài dọa người.”


“Hừ.” nữ nhân kia giận dỗi tiêu sái đi. (òó cút lun đi)
Bất quá.
Rất nhanh nữ nhân kia lại đổi xong quần áo bình thường trở lại, tóc dài phiêu dật, váy ngắn, áo bó thân,giày cao gót, đôi chân thon dài……
Ngực đầy đặn……


Cùng khuôn mặt xinh đẹp hoàn toàn không trang điểm lại khiến người kinh diễm kia, gương mặt ẩn dấu hơi thở cổ điển cùng vẻ đẹp hoàn mỹ phương Đông mà nam nhân thích nhất, trên mặt nàng còn đeo kính râm của Hình Liệt……


Liền ngay cả Hạ Vân Phong cũng nhìn nàng thêm vài lần, không chỉ là Hạ Vân Phong, thật nhiều nam nhân đều đang nhìn nàng……
Nữ nhân kia đi tới, kéo kéo tay áo Hình Liệt: “Ta đã đói bụng rồi, khi nào thì có thể đi ăn cơm?”


Nàng hoàn toàn không cùng Hạ Vân Phong chào hỏi. (editor: đồ mất dạy >”<) (beta: vô học, thấy người lớn ko chào =.=)
Trong mắt thật giống như chỉ có Hình Liệt.
Hoàn toàn đem Hạ Vân Phong quăng qua một bên.


“Ngươi đói bụng liền tự mình đi ăn đi, tối nay gọi điện thoại cho ta, ta sai người phái xe đi đón ngươi.” Hình Liệt ngăn tay nàng, cũng không nhìn nàng lấy một cái.
Hạ Vân Phong cũng không nhìn bọn họ, ngay tại bên cạnh hút thuốc, chính là nữ nhân kia thực ồn ào......


" Ta muốn ngươi theo giúp ta đi." mỹ nữ kia thái độ cường ngạnh.
Hình Liệt đang giằng co.
Nhưng thật ra Hạ Vân Phong chậm rì rì phun khói, miễn cưỡng nở nụ cười:“Vậy bồi nàng đi cũng được.” Y thật ra thấy nữ nhân này là xinh đẹp nhất trong ba nữ nhân.


“Vậy đêm nay ngươi muốn ăn cái gì?” Hình Liệt hỏi Hạ Vân Phong.
“Tùy tiện” Hạ Vân Phong thật ra không sao cả.


Nhưng vị mỹ nữ kia lại nói:“Ngươi sao không hỏi ta trước, ngược lại hỏi một cái lão nhân (này thì lão nam nhân tát cho răng môi lẫn lộn), Hình Liệt ngươi đến tột cùng có ý tứ gì chứ,chẳng lẽ ta đi ra cho ngươi khi dễ như vậy?”
Nữ nhân kia mất hứng, cắn môi, đôi môi phiếm màu hồng rạng rỡ......


Loại mỹ nữ đẹp tự nhiên.
“Vị tiểu thư này ngươi tự trọng một chút, đây là nơi công cộng, ngươi như vậy sẽ làm phiền đến người khác.” Hạ Vân Phong bảo mĩ nữ quan hệ xã hội đều đi xuống, y rút vài ngụm thuốc.
Nữ nhân kia bị tức khóc. (=.,= đáng kiếp)


“Lại không nói không cho ngươi đi theo, nếu ngươi nguyện ý đi liền đi.” Hình Liệt cũng không quá quan tâm nàng, cứ uống nước của mình, lời nói cùng Hạ Vân Phong kẻ xướng người hoạ làm cho nữ nhân kia khóc.


Nữ nhân kia khóc lê hoa đái vũ, giống như vừa bị người hung hăng tàn phá qua, không tiếng động nghẹn ngào. (=..= phát ghét) … (lê hoa đái vũ= Hoa lê tắm mình trong mưa. Cụm từ này bắt nguồn từ dáng vẻ khi khóc của Dương Quý Phi. Sau được phát triển lên thành dáng vẻ của một người con gái đẹp khi rơi nước mắt, khiến người ta động lòng)


Nhưng Hạ Vân Phong lại tưởng tượng một chút bộ dáng nữ nhân này mặc cảnh phục, sau đó nằm ở trên bàn công tác của Hình Liệt, chậm rãi cởi váy ra......
Thật là càng liêu nhân......
Càng phong tình vạn chủng......
Nam nhân đều sẽ chịu không nổi......


Hạ Vân Phong không tự chủ được chậm rãi uống một ngụm trà, hạ hỏa...... (=..= ăn ko đc, đừng tưởng tượng, hại thân)
Bởi vì mỹ nữ kia quá ồn ào, Hạ Vân Phong đi toilet một chuyến, trở về sau mỹ nữ kia liền im lặng rất nhiều, cũng ngừng khóc, vẫn là đeo kính râm của Hình Liệt.


Hạ Vân Phong vừa mới chuẩn bị ngồi xuống liền nhìn thấy hai bóng người quen thuộc tiến vào sân tennis, là Ngao Dương cùng lão bà Lạc Thanh Nghiên một thân đồ thể thao màu đen cùng nhau đến chơi bóng.


Hạ Vân Phong lập tức muốn đi, nhưng Ngao Dương trước một bước thấy được y. Ngao Dương liền mang lão bà không chút hoang mang tiêu sái lại đây, cùng Hạ Vân Phong và Hình Liệt chào hỏi.


Ngao Dương đứng ở phía sau Lạc Thanh Nghiên một chút, ánh mắt dừng ở trên người Hạ Vân Phong. Hắn thật ra không nghĩ tới nam nhân Hạ Vân Phong này, thế nhưng còn có thể ra ngoài đi.
Còn đến loại địa phương này chơi bóng.


“Ngươi tới sao không đến đánh một ván?” Ngao Dương dùng vợt chọc chọc đầu gối Hạ Vân Phong một chút. Động tác của hắn bắt đầu tuy nhẹ nhưng lại rất có lực đạo làm cho Hạ Vân Phong có chút ăn đau.
Hạ Vân Phong trầm mặc nâng mắt lên......


Nhìn thấy Ngao Dương chính là đang nhìn chằm chằm y, đáy mắt có chút châm chọc, cùng cười nhạo:“Không đến chơi bóng, ngươi tới sân tennis làm cái gì, thật sự là không có ý nghĩa.” Hắn trào phúng Hạ Vân Phong không thú vị.
“Ta không chơi bóng.” Hạ Vân Phong giật giật cự tuyệt hắn.


“Ngao Dương, ngươi như thế nào cùng ba ba nói chuyện như vậy.” Lạc Thanh Nghiên kéo Ngao Dương một chút, tựa hồ muốn sửa đúng thái độ của Ngao Dương. Ngao Dương không nói lời nào, chính là quay ra cười cười với lão bà của mình.
Sau đó.


Lúc nhìn về phía Hạ Vân Phong có bao nhiêu nghiêm trọng thêm vài phần thâm ý......
“Nhị ca, là ta dẫn hắn đi ra hít thở không khí, hắn mỗi ngày ở nhà lại không xuất môn, đối thân thể không tốt.” Hình Liệt coi như khách khí trả lời Ngao Dương, ở bên ngoài đều phải chú ý phong độ một chút.


Ngao Dương cùng Lạc Thanh Nghiên đi đánh tennis, trước khi đi cũng không cùng Hạ Vân Phong chào hỏi, vị mỹ nữ kia trước đó cãi nhau vẫn không nói chuyện, tựa hồ thế mới biết Hạ Vân Phong cùng Hình Liệt là quan hệ phụ tử.


Nhưng Hạ Vân Phong nhận thấy được ánh mắt vị mỹ nữ này nhìn y thập phần bất thiện, Hình Liệt lập tức đi phòng thay quần áo đổi quần áo, Hạ Vân Phong ngay tại bên ngoài chờ.
Vị mỹ nữ kia trước đi ra ngoài.


Hạ Vân Phong vừa nằm trong chốc lát, chuẩn bị chờ Hình Liệt đi ra lại đi, nhưng vừa nhắm mắt lại, một cái bóng tennis bay qua đánh vào mặt y, đánh cho y đau nhức......


Y mở mắt ra liền nhìn thấy Lạc Thanh Nghiên lại đây lượm banh:“Ba ba, thực xin lỗi, Ngao Dương không phải cố ý.” Nữ nhân này thay Ngao Dương hướng y giải thích, mà Ngao Dương còn lại là đứng ở xa xa vui sướng khi người gặp họa nhìn chằm chằm Hạ Vân Phong. “Không có việc gì, hắn cũng không phải cố ý.” Hạ Vân Phong thu hồi tức giận, y nhìn thấy Lạc Thanh Nghiên cùng Ngao Dương đổi sân, Ngao Dương đến đứng ở phía y.


Hạ Vân Phong miễn cưỡng uống mấy ngụm trà. Y vừa định đi đã bị vợt cùng quả bóng trong tay Ngao Dương văng đến, thật mạnh đánh vào bả vai Hạ Vân Phong.


“Ai nha, ngươi như thế nào không cẩn thận như vậy, vợt bóng lại không có mắt, ngay cả trốn cũng không.” Ngao Dương đi tới nhặt lên cây vợt, cùng bóng tennis, ở bên tai Hạ Vân Phong thấp giọng cười nói,“Ngươi so với heo còn ngốc, đập trúng ngươi cũng không tránh.”
Hạ Vân Phong nhíu mày......


Bởi vì y cảm giác được Ngao Dương duỗi tay niết bả vai bị đau của y, hoàn toàn là ác ý nhu lộng, nắm Hạ Vân Phong đau càng thêm đau, Ngao Dương buộc thật chặt......


“Ngươi buông tay.” Hạ Vân Phong vươn tay nắm tay hắn nghĩ hất ra, nhưng Ngao Dương lại nắm thật chặt,“Ngươi làm ta rất đau.” Y nói chuyện cực kỳ chậm.
Ngao Dương xoa nhẹ vài cái thấy y đau lợi hại lại bỏ tay ra......
“Lão bà ngươi đang đợi ngươi chơi bóng.” Hạ Vân Phong nhắc nhở hắn.


“Có huấn luyện viên theo giúp lão bà ta đánh.” Ngao Dương một câu đem y nói không nên lời, lúc này Hạ Vân Phong liền nhìn thấy Lạc Thanh Nghiên đang chơi bóng với huấn luyện viên thay thế vị trí của Ngao Dương.


Ngao Dương chặn tầm mắt Hạ Vân Phong, hắn đem bóng tennis chụp ném xuống đất, thực mất hứng chất vấn Hạ Vân Phong:“Vì sao buổi tối cuối tuần trước ngươi không có tới?”
Hạ Vân Phong trầm mặc.
Ngao Dương hẹn y đi nhà hàng.


Hạ Vân Phong thong thả nói:“Có bão......” Y cùng Tần Diễm bị mắc kẹt ở quốc lộ ven biển bên kia......


“Này không phải lý do, ta cho thời gian một tuần hướng ta giải thích, tuần này ta cho ngươi thời gian, nhưng ngươi không đi tìm ta, ngươi có phải ngứa da rồihay không?” Ngao Dương kiên nhẫn tốt nhưng tính tình thì cực không tốt.


Hạ Vân Phong cảm thấy Ngao Dương giống như giáo huấn người ngoài, Ngao Dương thật hoàn toàn không có đem y xem như phụ thân mà đối đãi, Hạ Vân Phong ở trước mặt Ngao Dương không có vũ khí phản kích.
Y chính là nói......
“Ngươi muốn đánh ta?”


“Không chỉ muốn đánh ngươi, ta còn nghĩ đem ngươi treo lên, hung hăng quất cũng không giải hết hận.” Hạ Vân Phong thất hẹn, làm cho Ngao Dương ở trước mặt bằng hữu có chút mất mặt, ngay cả việc cũng không hoàn thành. ( nếu là bạn thì bạn bỏ thằng con này rồi, mệt người)
Cho nên.


Hắn nói với Hạ Vân Phong “Buổi tối ngày mai nếu ngươi không đến, ta liền cho người thu thập nhi tử ngươi.” Hắn phiền chán đẩy Hạ Vân Phong một chút, làm cho Hạ Vân Phong ngồi thật mạnh trở lại trên ghế.
Hạ Vân Phong bị té đau......


Nhìn Ngao Dương trở về bồi lão bà chơi bóng, Hạ Vân Phong nhìn thấy hắn đi xa rồi, vẻ bình tĩnh trên mặt cũng dần dần dỡ xuống, vẻ mặt bình tĩnh kia có vẻ có chút phức tạp.
Nhi tử này của y.
Rất hận y.


Hạ Vân Phong biết Ngao Dương vì sao hận y. Cho nên, dù Ngao Dương có làm nhiều việc khiến y không thể tưởng tượng được hoặc là không đúng, Hạ Vân Phong cũng không nói gì.


Hạ Vân Phong nhìn bóng dáng Ngao Dương liếc mắt một cái, nhu nhu đầu vai bị lộng đau của mình, y miễn cưỡng rũ mắt, y không biết Ngao Dương có thể chờ hay không......


Chờ để y chuộc lỗi và tha thứ cho nhưng sai lầm trong quá khứ của y...... Thời điểm Hạ Vân Phong cùng Hình Liệt đi dùng cơm, vị mỹ nữ kia cũng theo tới. Hạ Vân Phong từ trong miệng Hình Liệt biết được vị mĩ nữ này cũng không phải là đồng sự hắn, mà là nữ nhi của dưỡng phụ hắn.


Cũng chính là muội muội Hình Liệt, bất quá, Hạ Vân Phong lại thật ra cảm thấy nữ nhân này thực thích Hình Liệt, nhưng Hình Liệt cũng không quan tâm vị mỹ nữ xinh đẹp kia......
Thẳng đến khi.


“Ta đi nói cho ba ba, nói ngươi khi dễ ta.” Bởi vì Hình Liệt vẫn không để ý tới mỹ nữ kia, mỹ nhân kia rốt cục sinh khí, đứng lên liền làm bộ còn muốn chạy. (cút lun đi >”< c)


“Đi rồi cũng đừng trở về dọa người.” Hình Liệt tựa hồ rất rõ cá tính nữ nhân này, bởi vì trước đó nữ nhân này đều nói qua muốn đi thiệt nhiều lần.
Nhưng mà đi rồi lại quay lại đây.


Lần này lại muốn đi, chưa thấy qua nữ nhân không nguyên tắc như vậy, dễ dàng thỏa hiệp như vậy. Nữ nhân kia nghe được lời Hình Liệt nói xong, nhịn mấy hơi rồi vẫn là ngồi xuống.
Hạ Vân Phong lại nở nụ cười:“Vị tiểu thư này, ngươi thật thú vị.”


“Hừ……” Mĩ Mi nghiêng đầu hừ thanh hờn dỗi, Hình Liệt gắp một chút đồ ăn cho nàng, nàng liền lại cao hứng, Hình Liệt còn là giống như không thế nào quan tâm nàng, chỉ cùng Hạ Vân Phong nói chuyện,
“Ta đi toilet một chút.” Hình Liệt đứng dậy đi ra ngoài nhận điện thoại.


Hình Liệt vừa mới đi, Mĩ Mi đã bất mãn trừng mắt Hạ Vân Phong, nữ nhân này ỷ vào lão ba mình, căn bản đã không sợ hãi Hạ Vân Phong, còn dám cảnh cáo Hạ Vân Phong.


“Nhi tử ngươi cùng bạn gái hẹn hò, ngươi đi theo tới làm cái gì? ” Mĩ Mi hoàn toàn một bộ dáng chính thất, trên khuôn mặt phiêu lượng kia lộ ra vẻ mặt chán ghét.


“Là ta cùng nhi tử ăn cơm, ngươi cứng rắn muốn theo tới.” Hạ Vân Phong mới lười cùng nữ nhân so đo, gian nhà hàng Trung Hoa này không khi không tồi, cách sân tennis rất gần.


“Ta là bằng hữu hắn, nói không chừng về sau sẽ kết hôn, nếu kết hôn rồi, chúng ta sẽ không cùng lão nhân ngươi cùng nhau ở chung. ” Mĩ Mi nói rất trực tiếp.


Hạ Vân Phong “Ân” một tiếng, ngay cả con mắt cũng không muốn nhìn nữ nhân này, nữ nhân này có phải có chứng vọng tưởng hay không…… Mĩ Mi bắt đầu sung sướng nở nụ cười:“Ta rất chán ghét ngươi, ai cho ngươi trước kia ném Hình Liệt mặc kệ, về sau ngươi già đi tự nhiên là không có người quản ngươi, ngươi hãy chờ mà cô độc sống quãng đời còn lại đi.”


Nữ nhân này lời nói một chút cũng không khách khí, chanh chua đòi mạng, lãng phí mộtdung nhan đại mỹ nữ cổ điển……


“Vị tiểu thư này, ngươi cũng thật không làm người ta thích.” Hạ Vân Phong nói tự nhiên, y chậm rì rì nhấp một miếng trà, khinh khinh phiêu phiêu bổ sung thêm một câu,“Ngươi muốn làm một trong đám con dâu ta đều không có cửa đâu.”


“Ngươi! ” Mĩ Mi giận đến hai mắt phiếm hồng nhìn chằm chằm Hạ Vân Phong, cuối cùng thật sự là chịu không nổi loại lười biếng không sao cả này của Hạ Vân Phong, thái độ không xem nàng ra gì……
Khiến nàng giận bỏ đi ……


Lúc này thật sự đi rồi. Hình Liệt vừa trở về liền nhìn thấy mỹ nữ kia không thấy nữa, Hạ Vân Phong nói nữ nhân xinh đẹp kia đi rồi, Hình Liệt lại nói: “Cuối cùng cũng được yên tĩnh, sớm biết vậy không mang theo nàng đi ra, thật sự là phiền toái.”


Hạ Vân Phong động tác thong thả gắp thức ăn cho nhi tử:“Nàng nói, nàng là bạn gái ngươi.”
Hình Liệt sửng sốt một chút.
Sau mới tỏ vẻ:“Ta chưa bao giờ quen bạn gái, chuyện yêu đương thật phiền toái.”


Hắn tìm chính là bạn giường, ngủ qua một lần cũng sẽ không ngủ tiếp cái loại này, tiện lợi hơn.
Lại không có hậu cảnh chi ưu. (ý có lẽ là những phiền não, lo âu xảy ra sau này)
“Nàng nói, có lẽ về sau các ngươi sẽ kết hôn.” Hạ Vân Phong cũng không có giấu diếm.
“Nàng nói bậy.”


Hạ Vân Phong lười biếng trả lời:“Bộ dạng nàng cũng không tệ lắm, rất xinh đẹp.” Y trầm ổn nhìn chăm chú vào Hình Liệt, nhìn thấy Hình Liệt trên mặt lộ ra tươi cười, tay y vô thức khoát lên trên đùi Hình Liệt……
Hình Liệt hỏi lại y:“Ngươi thích loại hình này?”


Hạ Vân Phong nhẹ nhàng mà niết chân Hình Liệt:“Quan trọng nhất là ngươi thích, vậy được rồi.” Kỳ thật trong lòng Hạ Vân Phong lại cảm thấy nữ nhân này không thích hợp, bất quá nếu là Hình Liệt thực thích vậy cái khác không cần bàn luận.


“Vậy ngươi cảm thấy bộ dáng gì có vẻ thích hợp, pháp y kia, hay là văn viên cao cấp kia?” Hình Liệt thay đổi vị trí tiến đến bên cạnh y, hỏi ý kiến y.
Hạ Vân Phong nghiêng đầu nhìn hướng Hình Liệt:“Chính ngươi cảm thấy cái loại gì mới thích hợp?”


“Ta cảm thấy ngươi như vậy có vẻ thích hợp.” Hình Liệt thân thủ ôm thắt lưng Hạ Vân Phong, hắn lôi kéo tay Hạ Vân Phong, tiếp nhận chiếc đũa trong tay Hạ Vân Phong, bỏ thêm một chút món ăn ưa thích, tự mình ăn một miếng.
“Ít nói hưu nói vượn.”


Hình Liệt trầm mặc nhìn y trong chốc lát, mới hôn hai má y một cái thật mạnh,“Ta cảm thấy ngươi như vậy thực thích hợp.” Hình Liệt ở khóe môi mềm mại mang theo hơi thở lười biếng kia hôn một cái thực vang……
Buổi tối.


Hình Liệt bồi y đi mấy bãi ở Bắc đường dạo một vòng, thời điểm Hạ Vân Phong đi mấy quản lí vẫn là hảo hảo tiếp đãi, y chính là đi xem người của Ngao Dương đem bãi quản lý như thế nào.
Bất quá.
Thực không lý tưởng.
Y nhìn thấy đều là những thứ loạn thất bát tao.
Mua thuốc……


Đánh nhau……
Cái dạng người gì cũng có……
So với thời điểm trước kia y để cho người ta trông coi càng hỗn loạn rất nhiều, hơn nữa nghe quản lí nói cảnh sát thường xuyên đến thăm, theo Hạ Vân phong biết thì……
Mấy cảnh sát này đều là thủ hạ của Hình Liệt.


Hơn nữa cấp nhân viên quản lý mới tới tiếp quản này của Ngao Dương, đối nhân viên vốn công tác ở đây thái độ cũng là phi thường kém……
Hạ Vân Phong nhíu mày.


Nếu cứ tiếp tục như vậy, Bắc đường sớm hay muộn sẽ bị chơi hỏng……( thật ra thì thằng đó chính nó là muốn chơi hỏng mà =.=)