Ánh mắt Hạ Đông bình tĩnh nhìn chăm chú vào Hạ Vân Phong thần thái lười biếng, cái gì cũng đều không yêu cầu. Hắn chỉ vươn tay ôm thắt lưng Hạ Vân Phong, cùng với thân thể hai người gần sát lại, hơi thở cũng quấn quýt một chỗ. Hạ Đông chậm rãi tiến sát vào, y cũng im lặng nhìn Hạ Đông, rất nhanh y liền cảm giác Hạ Đông
Đôi môi hôn lên cằm y……
Môi Hạ Đông thực nóng.
Lại rất có cảm xúc
Hơi thở cực nóng của hắn phun ở trên môi Hạ Vân Phong, chóp mũi hắn nhẹ nhàng mà đụng phải môi Hạ Vân Phong……
Hạ Vân Phong bất động thanh sắc rũ mắt nhìn Hạ Đông, mà Hạ Đông giờ phút này chính đang nhắm mắt, lông mi hắn dày đậm, vững vàng đến không có một chút chấn động, im lặng thần kỳ.
Hạ Đông cứ như vậy hôn một chút cằm của y, khi đôi môi hắn thong thả rời khỏi cằm Hạ Vân Phong, hắn mới chậm rãi mở hai tròng mắt bình tĩnh nhìn về phía Hạ Vân Phong……
“Ngủ ngon.” Hạ Đông không có nói yêu cầu gì, chỉ im lặng nói một câu ngủ ngon, sau đó liền vươn tay tắt đèn, im lặng ôm Hạ Vân Phong ngủ.
Hạ Đông không có sờ loạn, thực quy củ ôm liền ôm, không có thêm động tác dư thừa liền như vậy ngủ, mà Hạ Vân Phong thoải mái nằm trên giường, dần dần thϊế͙p͙ ngủ……
Bởi vì Hạ Đông không có tìm Hạ Vân Phong yêu cầu quà cho nên ngày hôm sau Hạ Vân Phong tự tay chọn quà tặng cho Hạ Đông như thói quen trước đây. Y tặng Hạ Đông một chiếc xe thể thao hàng đầu loại mới nhất, Hạ Đông nếu lái nó đi hẹn hò với nữ nhân khẳng định các nàng sẽ thích vô cùng, như thế sẽ cho Hạ Đông nở mặt nở mày. Y sai người ở mang đến cho Hạ Đông.
Hạ Đông nhận được quà sau đó còn cố ý gọi điện thoại cho y, Hạ Đông chỉ nói một tiếng cám ơn, cũng không có nói thích hay là không thích, nhưng thái độ của Hạ Đông y đã muốn vừa lòng rồi.
Y bảo Hạ Đông mau chóng tra ra sự việc gần đây, Hạ Đông cũng cung kính đáp ứng.
Hai ngày này lại thật ra gió êm sóng lặng, người gửi ảnh chụp kia hoàn toàn không có động tĩnh. Từ đêm sinh nhật Hạ Đông mà Hạ Vân Phong ngủ lại ở bên ngoài thì từ ngày hôm sau y trở về Hình Liệt mỗi ngày đều ở nhà lười biếng, Hạ Vân Phong đi đến đâu thì hắn theo đến đó. Hạ Vân Phong đi chỗ nào hắn cũng đều đi theo. (=..= rảnh quá mà)
Hắn thậm chí không đi làm nữa.
Mà Ngao Dương gần đây đều thường xuyên kèm theo vệ sĩ đi ra ngoài cùng nữ nghị viên ở cục chính trị kia hẹn hò, hơn nữa mỗi đêm rất khuya mới trở về nhà, có đôi khi còn tắm sạch sau mới trở về.
Hạ Vân Phong cũng không có hỏi nhiều, Tần Diễm gần đây đối với Hạ Vân Phong có điểm bất mãn. Hắn hỏi Hạ Vân Phong đêm đó vì sao cùng với Hạ Đông qua đêm cùng một chỗ (=..= thằng này chuyên ăn dấm), Hạ Vân Phong thực không có giấu diếm, y nói cho Tần Diễm đêm đó là sinh nhật Hạ Đông, hằn cùng Hạ Đông ăn sinh nhật mà thôi, sau đó Tần Diễm không tiếp tục hỏi nữa, mỗi ngày đều đúng giờ về nhà.
Mấy ngày nay người thường không ở nhà nhiều nhất chính là Ngao Dương, bất quá Hạ Vân Phong cũng có thể lý giải. Dù sao người đang yêu như thế nào khả năng ở nhà mỗi ngày, hơn nữa để cho Ngao Dương đi ra ngoài công khai hẹn hò cũng tốt.
Hạ Vân Phong ở nhà tránh không khỏi Hình Liệt quấy rầy, Hình Liệt gần đây không biết như thế nào, mỗi ngày đều ở nhà không đến cảnh cục nữa. Hạ Vân Phong hỏi hắn vài lần, Hình Liệt đều nói kết thúc đại án tử nên đang trong thời gian nghỉ ngơi, cho nên thời gian hắn quấy rầy Hạ Vân Phong liền trở nên nhiều hơn rất nhiều.
Hình Liệt ở nhà đều mặc áo ngủ, Ngao Dương không ở nhà hắn liền cùng Hạ Vân Phong ở phòng khách xem TV, hoặc là ngay tại hậu viện nghỉ ngơi, bón sâu cho chim ăn, hắn thường thường luôn muốn đối với Hạ Vân Phong động thủ động cước……
Hạ Vân Phong cảnh cáo hắn rất nhiều lần, đáng tiếc không có hiệu quả.
Tỷ như đêm nay……
Lúc này, Tần Diễm đang ở trên lầu tắm rửa.
Hình Liệt gần đây thực quá phận, luôn thích đẩy vạt áo áo ngủ của y lên, mà hiện tại, trong tay Hình Liệt đang cầm khăn mặt, thay Hạ Vân Phong lau chân, mà Hạ Vân Phong còn đang mặc áo ngủ lùng bùng, suy sụp nằm ở trên sô pha…… ( bác như người không xương ấy, lúc nào cũng nằm cũng buồn ngủ cũng mệt thế mà lúc chơi 3p thì khỏe thế, thằng nào vần cùng ko sao =.=)
Áo ngủ trên người hắn bị kéo lên đến hông, toàn bộ phía dưới đều bại lộ ở trước mắt Hình Liệt. Bởi vì lúc nãy Hình Liệt đem nước đá “không cẩn thận” đổ vào trên người Hạ Vân Phong.
“Ta phát hiện ngươi ở nhà, bên trong cơ bản cũng không mặc đồ lót.” Hình Liệt cầm khăn mặt xoa xoa cái chân bị đông lạnh đến hồng hồng của Hạ Vân Phong, mà Hạ Vân Phong này còn tự nhiên đem chân gác lên trên đùi hắn, nhìn Hình Liệt thay y lau thân thể, có điều phía dưới hơi lạnh……
“ Ừ.”
“Hơn nữa đặc biệt lúc Tần Diễm ở nhà, ngươi ăn mặc càng ít.” Hình Liệt thay hắn lau khô nước xong liền đem khăn mặt ném sang một bên……
Hạ Vân Phong chậm rãi mở to mắt, bởi vì y cảm giác được tay Hình Liệt trượt vào giữa hai chân y, mà giờ phút này, Hình Liệt rất thong dong theo dõi y, bộ dáng không hề e dè.
Y bèn đem áo ngủ kéo xuống, che lại vạt áo mình.
Đột nhiên.
Hình Liệt dùng sức tách hai chân y ra, làm cho y không chỗ nào che lấp bại lộ ở dưới ánh mắt của Hình Liệt. Y xuyên qua khoảng cách bên hông, rõ ràng nhìn thấy Hình Liệt đem môi hôn lên đùi……
“Ngươi câm mồm.” Hạ Vân Phong ánh mắt lười biếng nháy mắt ngưng tụ. Y rõ ràng nhìn thấy Hình Liệt một bên sâu kín theo dõi y, một bên duyệt hôn đùi y.
Trong mắt Hình Liệt mang theo bất mãn rõ ràng, thậm chí có điểm u oán (oán phụ a =..=), Hình Liệt nhẹ nhàng mà cắn chân y một cái sau đó hai tay cũng bắt đầu không ngừng nhu lộng chân y.
Y cùng Hình Liệt đã làm rất nhiều lần, Hình Liệt cũng biết địa phương nào của y mẫn cảm cho nên khi đôi môi Hình Liệt hôn lên bắp đùi y, y cả người đều nhuyễn rồi.
Y nghĩ khép chân lại.
Lại bị Hình Liệt dùng lực mở ra, đôi môi Hình Liệt hôn mỗi chân của y hai cái, liền ly khai chân y, sau liền cúi đầu nhưng vẫn nhìn y, nhìn hết thảy của y……
“Ngươi muốn ta câm mồm, ta không câm mồm.” Hình Liệt có chút bốc đồng siết chặt chân Hạ Vân Phong. Hắn ngẩng đầu nhìn Hạ Vân Phong liếc mắt một cái, nhìn chằm chằm Hạ Vân Phong, liền đem đầu mình chôn vào trong vạt áo Hạ Vân Phong.
Hạ Vân Phong nghĩ ngồi dậy nhưng lại bị Hình Liệt kéo lại, rất nhanh y liền cảm giác được cỗ xúc cảm thấp nhiệt đưa y toàn bộ cắn nuốt, đôi mắt trầm thấp như đáy hồ của y cũng bị quấy nhiễu.
Hình Liệt đã vậy còn quá lớn mật, trực tiếp đem hắn “ăn” (ăn gì thì tự hiểu cười gian), đầu lưỡi đã ướt lại nóng của hắn làm cho thân thể y càng ngày càng vô lực, cái loại cảm giác bị cắn nuốt vây quanh này làm cho Hạ Vân Phong vô lực hừ lên tiếng.
Súc sinh……
Hạ lưu.
Vô sỉ. (vỗ bàn chửi hay lắm)
Nhưng lại cắn đến mức y không còn khí lực, cái chân hơi nâng của y cũng vô lực rũ xuống. hai tay Hạ Vân Phong để trên vai của hắn, muốn đẩy hắn ra nhưng đẩy không được. Y bảo Hình Liệt mau thả ra nhưng Hình Liệt ngược lại ʍút̼ đến càng mạnh hơn.
Hơi thở Hạ Vân Phong dần dần hỗn loạn, y nằm ở trên sô pha ánh mắt theo từ ngực của mình chậm rãi nhìn về phía vạt áo hờ khép giữa hai chân mình……
Hình Liệt đem đầu chôn vào trong vạt áo y, y tuy rằng nhìn không tới động tác của Hình Liệt, nhưng y có thể rõ ràng cảm giác được nóng quá, rất nóng, rất chặt, cái loại cảm giác bị nuốt hết này, làm cho bên hông y đều tê liệt.
“Ba, thích không?” Hình Liệt hàm hồ hỏi y, trong hỗn loạn có tiếng cười khẽ: “ Hương vị của lão nam nhân cũng không tệ lắm.” Hắn nói xong, liền mở chân Hạ Vân Phong……
Hạ Vân Phong tay không khí lực cầm lấy đệm dưới thân, thân thể y cong vẹo dựa vào trên sô pha, một chân khoát lên trên vai Hình Liệt, một chân vô lực dẫm lên sàn, chân y bị Hình Liệt kéo thật sự lớn……
Vạt áo áo ngủ trên người y cũng bị Hình Liệt sờ mó đến lộn xộn mở ra. Áo ngủ buộc lỏng lẻo, hơn phân nửa ngực đều lộ ra bên ngoài, y ngăn cản Hình Liệt không được, bởi vì căn bản Hình Liệt không nghe lời.(nó nge lời thì còn gì cho hủ nữ xem chứ thúc =..=)
Thân thể y dần dần trở lên ửng hồng……
Phòng khách thực im lặng.
TV sớm đã bị tắt đi, chỉ nghe thấy tiếng hơi thở không xongcùng tiếng “ tư tư ” từ vạt áo truyền ra. Đầu gối y hơi phập phồng, bởi vì hơi thở nóng rực kia của Hình Liệt đã làm ươn ướt bụng y…
“Hình Liệt, anh ba ngươi sắp xuống dưới rồi.” Hạ Vân Phong hoãn thanh nhắc nhở hắn, nghĩ nhấc chân đẩy Hình Liệt ra, nhưng Hình Liệt chế trụ chân y, không cho y động.
“Ngươi còn thẹn thùng?” Hình Liệt hàm hồ hỏi, động tác không có dừng.
“Ngươi mau……” Ngươi mau buông tay. Hạ Vân Phong nói còn chưa nói xong, bụng một trận co rút khiến y phóng ra, một chân gác trên vai Hình Liệt cuả y cũng vô thức siết chặt lại.
Giống như đang chủ động câu dẫn Hình Liệt……
Động tác của y rất nhẹ, lại làm cho Hình Liệt bật cười. Hình Liệt hôn chân y, chậm rãi kéo vạt áo Hạ Vân Phong, hai tròng mắt hắn đang vô thanh vô tức nhìn chăm chú vào Hạ Vân Phong.
Nhìn thấy bộ dáng Hạ Vân Phong quần áo không chỉnh tề, ánh mắt có chút vô lực, hắn mới buông Hạ Vân Phong ra, chẳng qua bàn tay đang ở trên đùi Hạ Vân Phong của hắn không có dời đi.
Thực hiện được rồi.
Tầm mắt Hạ Vân Phong có chút đục ngầu, y có chút ngoài ý muốn nhìn chăm chú vào Hình Liệt. Con hắn thế nhưng lại tại đây, trong loại hoàn cảnh này đối với y làm loại sự tình này, y là nên mắng Hình Liệt, hay là đánh Hình Liệt?
Trong mấy anh em thì Hình Liệt nhỏ tuổi nhất lại có bộ dạng ta thích ta làm, mà bản thân Hình Liệt cũng hiểu được mình có chút kỳ quái. Hắn chưa từng thay bất cứ ai làm đến tình trạng này, nhưng khi nhìn thấy bộ dáng xa cách của Hạ Vân Phong, hắn rất muốn biết bộ dáng lão nam nhân này khóc ở dưới thân hắn là như thế nào……
Tuy rằng người này là ba hắn, nhưng hắn cũng hiểu được không sao cả, dù sao cũng không phải chưa làm qua. Hắn ngủ với Hạ Vân Phong một lần, cùng với ngủ hai lần không có gì khác nhau, hắn cũng không để ý. (BT mới ko để ý =..=)
Mà lúc này.
“Ngươi đừng chọc giận ta, ta đã nói rồi, ngươi đừng nữa tiếp tục nữa.” Hạ Vân Phong quần áo hỗn độn nằm ở trên sô pha, ánh mắt y dừng ở trên người Hình Liệt.
“Ta sẽ tiếp tục, ngươi thích để Tần Diễm xem lại không thích cho ta xem?” Hình Liệt không chút để ý nhìn chăm chú vào y, vừa rồi chỉ là nghỉ ngơi trong chốc lát, lại đem đầu chôn ở vạt áo y. (=..=) (beta: Thằng giời đánh hết thuốc chữa:v)
Lần này.
Hình Liệt rất rõ ràng chậm rãi đẩy vạt áo khép hờ kia của Hạ Vân Phong, để cho Hạ Vân Phong tự mình xem rõ ràng. Hắn lập tức cảm giác được Hạ Vân Phong muốn đá văng hắn ra.
Hắn thật đúng là bị Hạ Vân Phong đá văng ra, Hạ Vân Phong chỉ cảm thấy dưới thân thực lạnh, y vô lực giật giật chân, vạt áo áo ngủ tự nhiên rũ xuống dưới chân.
“Không cần luôn lấy Tần Diễm ra nói, không phải mỗi người đều giống như ngươi vậy, thích đối với cha mình động thủ động cước.” Hạ Vân Phong hoãn thanh nhắc nhở hắn, Hình Liệt dù sao cũng là con của y.
Hình Liệt nhìn Hạ Vân Phong trong chốc lát, dùng ngữ khí thương lượng cùng Hạ Vân Phong nói: “ Vào loại thời điểm này ngươi đừng đem ta trở thành con của ngươi là được, dù sao ngươi cũng thích mà.”
“Ngươi già mồm át lẽ phải.” Hạ Vân Phong ngồi dậy, buộc chặt vạt áo. Y muốn đi tắm rửa một cái nhưng lại bị Hình Liệt kéo lại, y trực tiếp ngồi vào trên người Hình Liệt.
Hình Liệt hôm nay vốn không nghĩ đối với y làm cái gì, nhưng Hạ Vân Phong cùng hắn ngồi xuống liền nằm ở trên sô pha, áo ngủ cũng không mặc chỉnh tề, dưới vạt áo hờ khép kia có thể thấy được y không có mặc nội y……
Hắn nhìn thế nào cũng đều cảm thấy Hạ Vân Phong đang mời hắn, đang câu dẫn hắn, hơn nữa hắn huyết khí phương cương, làm sao chịu được loại “ khiêu khích” của lão nam nhân này.
Hình Liệt còn muốn tiếp tục, Hạ Vân Phong cảm giác được dưới quần ngủ của nhi tử không có mặc qυầи ɭót……
Hắn giữ chặt tay Hạ Vân Phong rồi kéo xuống, tay Hạ Vân Phong xuyên qua vạt áo áo ngủ của Hình Liệt, đụng đến địa phương nóng bỏng kia, đầu ngón tay của y giống như bị tổn thương muốn lập tức thu hồi lại bị Hình Liệt dùng sức giữ chặt.
Toàn bộ bàn tay Hạ Vân Phong đều bao vây ở nơi mà tần suất cùng xúc cảm nhảy lên đều phi thường rõ ràng. Hạ Vân Phong nhắc nhở hắn, nói Tần Diễm sắp xuống nhà rồi, lần này Hình Liệt rất lý trí buông y ra.
“Mặc quần áo vào.” Hạ Vân Phong đứng ở trước mặt Hình Liệt, từ trên cao nhìn xuống chăm chú vào hắn.
Hình Liệt dùng thái độ không sao cả nở nụ cười, lôi kéo quần áo. Nhìn thấy Hạ Vân Phong còn muốn chạy, hắn lập tức liền đứng lên ôm Hạ Vân Phong, hai tay nhanh chóng luồn vào áo ngủ của y……
“Ba, hôm nay ta nhận được một bưu kiện nặc danh, ngươi có muốn xem không?” Hình Liệt dán tại bên tai y cười đến ý vị thâm trường, hắn ôm sát thắt lưng Hạ Vân Phong: “Thực nóng bỏng nha.”
Hạ Vân Phong vốn định mở tay Hình Liệt ra, nhưng nghe được Hình Liệt nói ảnh chụp, y liền ngây ngẩn cả người……
“Vốn là ta không nghĩ nói cho ngươi, bởi vì mấy thứ kia ngươi khả năng không muốn nhìn thấy, ta vốn tính lưu trữ cho chính mình xem.” Hắn cười đến có chút đáng giận…… (=..=)
Hạ Vân Phong lập tức đã biết Hình Liệt nói là ảnh chụp nào.
“Là của ta?” Hạ Vân Phong nghiêng đầu hỏi lại hắn.
Hình Liệt ôm y ngồi xuống, để cho Hạ Vân Phong ngồi ở trên đùi hắn: “Đương nhiên là của ngươi, bằng không còn có thể là của ta?” Hai tay của hắn ở trên người Hạ Vân Phong sờ soạng.
Hạ Vân Phong cúi đầu nhìn hắn:“Cho ta xem.”
“Trong phòng ta.” Tay Hình Liệt trượt vào trong áo ngủ của y, đem áo ngủ mà Hạ Vân Phong vốn đã mặc chỉnh tề, cởi đến bên hông rồi cuối cùng cởi hẳn cúc ra.
“Cho ta.”
Y muốn nhìn.
“Cho ngươi?” Hình Liệt ngẩng đầu nhìn y, cắn môi dưới của y, đầu lưỡi ɭϊếʍƈ qua môi y, “Mở chân ra, liền cho ngươi. (ko phải BT bình thường mà =..=)” Hắn cố ý vặn vẹo ý tứ Hạ Vân Phong.
“Ta muốn ảnh chụp.” Hạ Vân Phong muốn nhìn một chút, rốt cuộc lại là cái dạng ảnh chụp gì để cho Hình Liệt cảm thấy hứng thú như vậy.
“Cho ngươi xem không phải là không thể được.” Hình Liệt đã tính tự mình cất giữ, hắn nói cho Hạ Vân Phong ảnh chụp kia kích thước rất lớn, hơn nữa có đạo cụ, còn có một người khác.
Hình Liệt đem Hạ Vân Phong ẵm lên lầu, trực tiếp đi vào phòng hắn. Hắn trực tiếp đem Hạ Vân Phong ném tới trên giường, máy tính xách tay trên giường còn đang bật, màn hình hiện ra hình ảnh có thể thấy được rõ ràng……
“Có thể tra được hay không, là ai gửi đến.” Hạ Vân Phong để cho Hình Liệt mở cho y xem.
“Nặc danh, tra qua nhưng tra không ra.” Hình Liệt phủ lên lưng Hạ Vân Phong, toàn bộ áo ngủ của Hạ Vân Phong bị hắn cuốn đến trên lưng, Hình Liệt cầm tay y, dạy y cách xem, ảnh chụp hương diễm lần lượt xuất hiện.
Có cận cảnh Hạ Vân Phong cùng người thần bí kia giao triền……
Có điều nhìn không được bộ dáng người thần bí kia bởi vì đối phương chỉ chụp đến môi, mà Hạ Vân Phong toàn bộ mặt đều hiện rõ trên ống kính.
Hạ Vân Phong đang thật sự xem ảnh.
Ảnh chụp này kích thước rất lớn, tư thế cũng không đẹp mắt.
Hình Liệt thừa dịp thời điểm Hạ Vân Phong xem ảnh chụp, một bàn tay vuốt ve thân thể Hạ Vân Phong, một bàn tay nắm tay Hạ Vân Phong, tay bắt tay dạy Hạ Vân Phong kéo trang……
Cái cằm đầy đặn của Hình Liệt để ở đầu vai Hạ Vân Phong, Hình Liệt nghiêng đầu, hôn hai má Hạ Vân Phong, thỉnh thoảng hôn mạnh một cái…… (chuyên gia quấy rối ba ba =..=)
Mà Hạ Vân Phong hoàn toàn cố không để ý nhi tử quấy rầy, y rũ mi mắt xem ảnh chụp này, lông mi ám ảnh bao trùm con ngươi lười biếng của y……
“Chúng ta có thể chụp một bộ, so với mấy cái này càng gợi tình hơn.” Hình Liệt một bên dán tại bên tai y nói nhỏ, một bên cởiáo ngủ mình, hắn xảo diệu đỉnh mở chân Hạ Vân Phong……
Hạ Vân Phong đang muốn bảo Hình Liệt đem ảnh chụp xóa hết đi nhưng y lại nhìn thấy ở cửa đang đứng một người. Y chậm rãi nâng mắt lên nhìn kỹ, Tần Diễm đang đứng ở cửa, diện vô biểu tình ………….:v (=.= ta nói ca có cả kho dấm chua rồi đó)