Tuần vừa qua tôi và các con trở lại thành phố Halifax ở Nova Scotia, một thành phố đẹp bên bờ Đại Tây Dương với người dân dễ thương và món cá khoai tây chiên ngon miệng. Tôi đến đó để mừng kỷ niệm 40 năm ngày cưới của một người bạn. Khi bước ra khỏi một hiệu sách, một chiếc xe đi ngang qua với dòng chữ dán trên thân mà tôi không thể nào quên: Nói sự thật – dù có run giọng. Rất hay.
Ngày nay quá nhiều người thích dùng từ hoa mỹ. Hàng ngàn lời hứa sáo rỗng. Những câu đao to búa lớn nhưng chẳng tạo nên điều gì. Người lãnh đạo chân chính thì khác. Họ nói ít nhưng làm nhiều. Tôi thích nhà lãnh đạo thâm trầm. Những người thinh lặng hứa ít nhưng cho nhiều. Và khi cần nói, họ nói sự thật. Những người thành công vượt bật trong chúng ta hiểu rằng lời đã thốt ra chính là cam kết. Mỗi lời hứa được thực hiện đều xây dựng lòng tin, tạo nền tảng tín nhiệm. Vậy hãy cam kết trung thành với lời mình nói.
Bạn thực sự có thể là một người lãnh đạo, dù danh phận của bạn là gì chăng nữa. Trên sân khấu người ta thường nói: “Không vai nào là phụ.” Trong cuộc đời, không có người nào là tầm thường. (Oliver Wendell Holmes từng nói: “Mọi đam mê nghề nghiệp đều tuyệt vời nếu được theo đuổi một cách tuyệt vời.”) Mỗi ngày nơi công sở hay ở gia đình, bạn đều có cơ hội gây ảnh hưởng, tạo sự khác biệt và bộc lộ tiềm năng.
Một trong những yếu tố tách biệt người lãnh đạo với kẻ khác đó là người lãnh đạo nói năng cởi mở, chân thành, và động viên. Cho dù ý nghĩ đó có khiến họ sợ hãi đi nữa. Cho dù giọng họ phải run lên đi nữa.