Độc Y Thần Nữ: Phúc Hắc Lãnh Đế Cuồng Sủng Thê

Chương 732: Đại Kết Cục

Oan hồn trong Minh Hải thực sự quá nhiều, tính bằng đơn vị hàng nghìn, cho dù có Sáng Thế huyết mạch của Bạch Vũ và sức mạnh của hai vị Thần Hoàng như Dạ Quân Mạc, cũng phải mất trọn ba năm mới đưa hết toàn bộ các oan hồn đi chuyển thế.

Sau khi Bạch Vũ đưa oan hồn cấp bậc Đại Đế cuối cùng đi chuyển thế, Minh Hải cuối cùng cũng trống không, oán khí hoàn toàn tiêu tán. Nước biển màu đen cũng khôi phục trong suốt, âm khí trong nước biển rốt cục cũng bắt đầu có sự sống.

Trong ba năm này Bạch Vũ và Dạ Quân Mạc ở lại Minh Hải, chiến cuộc đại lục ngũ hành đã biến hoàn toàn thành cuộc dọn dẹp của một bên.

Thượng Quan Vân Trần và Ngọc Ưu Liên vừa chết, Sáng Thế Thần Điện như rắn mất đầu. Đám người Ám Lân, Dạ Vương, Ảnh Vương mang theo đại quân quét sạch hết thảy tông môn thế gia dưới quyền của Sáng Thế Thần Điện, Vệ Mộc, Vệ Phong, Phượng Hoàng Vệ cũng chỉ huy đội quân mười vạn hung thú của Sáng Thế Thần Điện.

Ngọc gia, Thượng Quan gia cuối cùng đã bị diệt, đại bộ phận thế gia đầu quân cho bọn họ đều đầu hàng, toàn bộ chống cự đều bị xử tử.

Thượng Quan gia nắm trong tay thế lực Sáng Thế Thần Điện sừng sững trên vạn năm, cuối cùng đã biến mất trên đại lục ngũ hành rồi.

Ám Lân cũng không triệt để giết hết người của Sáng Thế Thần Điện, mà duy trì nguyên trạng, đợi Bạch Vũ và Dạ Quân Mạc về xử lý.

Bạch Vũ lôi kéo Dạ Quân Mạc về Sáng Thế Thần Điện, những người đầu hàng nơm nớp lo sợ đợi ở ngoài cửa thần điện, nghênh đón rất cung kính Bạch Vũ tiến vào Sáng Thế Thần Điện.

Bạch Vũ và Dạ Quân Mạc dẫn theo Mộ Vũ và Mộ Bạch đi loanh quanh khắp nơi trong ba thánh điện lớn, Mộ Vũ, Mộ Bạch được mở mang tầm mắt, cảm giác vừa quen thuộc lại vừa xa lạ.

"Nơi đây không giống với lúc trước." Bạch Vũ chỉ vào một cây đại thụ xanh tươi bên trong vườn thuốc than thở: "Ta nhớ ở đây trước kia có một cái xích đu, ta rất thích ngồi chơi trên nó, Thạch cô cô cũng đến đây cùng ta."

"Đã qua một vạn năm, có vài thứ đã mất, nhưng mà vẫn còn rất nhiều thứ không thay đổi." Dạ Quân Mạc nắm tay Bạch Vũ đi sâu vào trong vườn, chỉ vào một mảnh vườn đầy dược liệu: "Ta nhớ lúc đó, nàng ở nơi này hái một rổ hoa, đó là lần đầu tiên ta nhìn thấy có người lấy dược liệu ngàn năm để bện thành vòng hoa."

Bạch Vũ cười híp mắt tựa vào người Dạ Quân Mạc: "Thì ra chàng còn nhớ rõ, sau này Mộ Bạch và Mộ Vũ cũng có thể ở đây tha hồ thoải mái làm vòng hoa."

Dạ Quân Mạc thần sắc khẽ thay đổi, yên lặng một hồi, chần chừ mở miệng nói: "Bạch Vũ, nàng dự định xây dựng lại Sáng Thế Thần Điện, sống cùng với các hài tử ở trong đây à?"

"Thần điện là nơi muội ra đời, là báu vật lớn nhất trên đời này, trở về đây ở cũng không tệ." Bạch Vũ hai mắt vụt sáng lên, nhìn Dạ Quân Mạc, hình như hắn không có sự do dự nào.

Dạ Quân Mạc nhìn chăm chú vào Bạch Vũ, giống như một hồ nước mắt lấp lánh, thản nhiên nói: "Được, ta ở đây cùng nàng, giúp nàng xây dựng lại Sáng Thế Thần Điện."

Bạch Vũ cười hì hì hôn lên gò má Dạ Quân Mạc: "Đồ ngốc! Lấy chồng theo chồng lấy gà theo gà, muội đã gả cho chàng thì mãi mãi cũng là Vương Hậu của Đế Quốc Bóng Tối. Ta không tính xây dựng lại Sáng Thế Thần Điện, thần điện từ vạn năm trước đã biến mất rồi. Cung điện này, chúng ta coi như là cái kho báu, thỉnh thoảng đến đây ở."

Ánh mắt Dạ Quân Mạc sáng lên, đột nhiên ôm lấy Bạch Vũ: "Được, bây giờ chúng đến không gian Sáng Thế Thần xem một chút, ở đó vài năm."

Bạch Vũ ngạc nhiên ôm cổ của Quân Mạc: "Ở tới mấy năm luôn? Vậy công việc ở Đế Quốc Bóng Tối bây giờ phải làm sao?"

"Giao cho Mộ Bạch và Mộ Vũ là được rồi." Dạ Quân Mạc nói như là chẳng có gì quan trọng.

Bạch Vũ chẳng biết nói gì hơn: "Bọn chúng còn nhỏ."

"Không nhỏ đâu, vả lại Đế Quốc Bóng Tối sớm muộn gì cũng phải giao cho bọn chúng. Lại còn có Ám Lân và Ám Hồ Ly, bọn họ sẽ không để bọn chúng thua thiệt." Dạ Quân Mạc mặt mày hớn hở ôm Bạch Vũ bay vụt tới bậc thang trong không gian Sáng Thế Thần.

Bạch Vũ tựa vào lồng ngực Dạ Quân Mạc, trong lòng tràn đầy hương vị ngọt ngào, thật giống với vạn năm trước, lúc nàng lần đầu tiên dẫn Dạ Quân Mạc tới nơi này.

Ở không gian Sáng Thế Thần, có hồi ức ấm áp nhất của bọn họ. Lúc này đây, nàng sẽ vẫn kề cận hắn, lúc này đây, bọn họ sẽ lại không xa nhau.

-Hết-