Mà đây chính là nguy cơ tiềm ẩn.
Mà theo lời nói của Đinh Đồng, Giang Trần còn chưa rời khỏi Vạn Tượng Cương Vực đã có chân truyền của Cửu Dương Thiên Tông nhìn vào hắn rồi.
Hơn nữa còn là đệ tử chân truyền bài danh trong top ba của Cửu Dương Thiên Tông.
Theo lời Đinh Đồng kia nói, thực lực của Ung Hành Vân đã là Thánh Cảnh đỉnh phong, bán bộ Hoàng cảnh.
Tu vi bực này nếu như thực sự tới đây, đừng nói là Giang Trần, cho dù là Long Tiểu Huyền chỉ sợ cũng chỉ đánh ngang tay mà thôi.
Thế nhưng mà vương bài như Long Tiểu Huyền không phải chỗ nào cũng vận dụng được.
Vạn nhất bạo lộ Long Tiểu Huyền, nói không chừng tiễn sói cửa trước, rước hổ cửa sau.
Không có bạo lộ Long Tiểu Huyền, có lẽ sẽ chỉ bị Ung Hành Vân nhớ thương, một khi bạo lộ Long Tiểu Huyền, chỉ sợ sẽ bị cả Thần Uyên đại lục nhớ thương.
Kể cả những lão quái đã phong Hoàng xưng Đế kia, chỉ sợ nằm mơ cũng muốn đem Long Tiểu Huyền làm tọa kỵ.
Tọa kỵ Chân long, trong Thần Uyên đại lục này quả thực là phong quang chưa từng có nha.
- Thực lực, cuối cùng vẫn là thực lực không đủ a.
Giang Trần ca thán, mặc dù có vương bài như Long Tiểu Huyền, thế nhưng lúc này lại phát hiện ra trước mặt là tòa núi lớn như Cửu Dương Thiên Tông, trước mặt loại quái vật khổng lồ này làm cho Giang Trần cảm thấy thực lực của mình quá mức nhỏ bé.
Đừng nói là Long Tiểu Huyền không thể bạo lộ một cách đơn giản, cho dù Long Tiểu Huyền có thể tùy ý bạo lộ thân phận. Dùng thực lực trước mắt của hắn, căn bản không thể chống lại được Cửu Dương Thiên Tông.
Giang Trần cũng vô cùng bất đắc dĩ, những năm này tu vi của hắn đã tiến bộ rất nhanh. Hắn xuất thân từ Đông Phương vương quốc, nội tình của thân thể này quả thực quá cặn bã.
Nếu không phải có nhiều kỳ ngộ như vậy, hiện tại chỉ sợ hắn vẫn còn đang bồi hồi trong Linh cảnh.
So với đám người cùng lứa, Giang Trần ở trong Vạn Tượng Cương Vực kỳ thực đã được coi là thiên tài đỉnh tiêm.
Thế nhưng mà so với những thiên tài trong Bát vực, vừa mới sinh ra đã ngậm chìa vàng. Bất kể là thiên phú của thân thể hay là tài nguyên tu luyện đều viễn siêu Giang Trần.
Thứ Giang Trần chiếm ưu thế chỉ là trí nhớ kiếp trước mà thôi.
Mà trí nhớ kiếp này, nhiều khi không có cách nào thay thế được tác dụng của tài nguyên tu luyện.
So sánh với đám thiên tài đỉnh cấp luôn đạt được tài nguyên tu luyện phong phú kia mà nói, sau khi Giang Trần tiến vào Đan Kiền Cung mới nhận được rất nhiều tài nguyên tu luyện.
Thời gian trước sau cũng chưa tới một năm. Thật sự là không có ý nghĩa quá lớn.
Nhưng mà Giang Trần lại vững tin, tài nguyên của hắn không ngừng phong phú, tu vi của hắn sẽ không ngừng đột phá.
- Không cần nghĩ nhiều như vậy, lần này tiến vào Huyễn Ba sơn ngắt linh dược, đúng là cơ hội tốt cho việc tích lũy tài nguyên. Ba mươi năm một lần, ba mươi năm tiếp theo ta còn ở trong Vạn Tượng Cương Vực hay không cũng là một vấn đề.
Giang Trần dứt bỏ những tạp niệm kia, quyết định quý trọng những thứ trước mắt.
Cửu Dương Thiên Tông thì thế nào?
Mạnh như phụ thân hắn kiếp trước, Thiên Đế của vị diện Chư Thiên trước mặt hạo kiếp chẳng phải nói diệt là diệt sao?
Cửu Dương Thiên Tông là tông môn nhất phẩm, không sai, thế nhưng đây lại không phải là lý do để cho Giang Trần dậm chân tại chỗ.
Sau khi diệt Đinh Đồng, Giang Trần tin rằng Cửu Dương Thiên Tông chắc chắc sẽ điều tra. Nhưng mà một khi Huyễn Ba sơn bị phong bế, người Cửu Dương Thiên Tông muốn điều tra nguyên nhân cái chết sẽ rất khó.
Trừ phi bọn họ ngang nhiên phá hủy cấm chế ngoài Huyễn Ba sơn, cưỡng ép tiến vào bên trong điều tra.
Chỉ là thời gian vừa qua, không có bất luận dấu vết gì, ai có thể điều tra tới trên đầu Giang Trần hắn?
Lại nói, dùng thực lực Đinh Đồng, cho dù Giang Trần thừa nhận mình giết chết Đinh Đồng, chỉ sợ cũng không có ai tin.
Mà hiện trường này cũng không có lưu lại bất kỳ dấu vết đánh nhau gì. Đinh Đồng cơ hồ là bị Long Tiểu Huyền miểu sát, chuyện này càng không có khả năng điều tra ra được gì.
Điều tra bốn phía một chút, không có bất kỳ sơ hở nào, Giang Trần nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Đi nửa ngày, rời khỏi vị trí ban đầu chừng mấy ngàn dặm Giang Trần mới dừng lại xem xét bốn phía một phen, hắn phát hiện ra mình đã tới gần một hồ nước.
Hồ nước này trong xanh như gương, giống như một viên bảo thạch lớn khảm vào giữa mặt đất.
Phản chiếu núi non xanh biết bốn phía, nhìn qua vô cùng mỹ lệ.
Giang Trần nhìn thấy cảnh đẹp như vậy lập tức biến rõ đây tuyệt đối là một mảnh đất tốt.
Địa phương giống như thế này bình thường nhất định sẽ thai nghén ra thứ tốt.
Giang Trần quan sát một lát, bốn phía cũng không có tung tích của nhân loại, hiển nhiên nơi này còn chưa bị người ta phát hiện ra.
Thần thức Giang Trần khuếch tán, dùng Thiên Mục thần đồng dò xét, lập tức trong tầm mắt hắn xuất hiện hơn mười gốc linh dược Chân Thánh cấp.
- Quả nhiên là nơi tốt, Chân La hoa, Nguyệt Tâm thảo, Giao Hình chi, Bích Lạc Thanh đằng.
Tuệ nhãn Giang Trần như đuốc, nhanh chóng nhận ra từng loại linh dược Chân Thánh cấp.
Linh dược Chân Thánh cấp không phải là phàm vật, bất luận một gốc nào đều cực kỳ trân quý. Dùng địa vị của Giang Trần ở Đan Kiền Cung hiện tại, muốn thu được linh dược Chân Thánh cấp chỉ sợ cũng phải phí một phen tâm tư.
Mà những linh dược Chân Thánh cấp này đều là những vật cần dùng để luyện chế đan dược Chân Thánh cấp.
Chân La hoa kia là tài liệu tốt nhất để luyện chế Thánh La đan.
Thánh La đan là thứ gì?
Cường giả Nguyên Cảnh đỉnh phong nếu như đạt được một khỏa Thánh La đan, xác xuất trùng kích Thánh Cảnh thành công sẽ trực tiếp tăng lên tới ba đến năm thành.
Cũng có thể nói là, dù ngươi có trụ cột không tốt để trùng kích Thánh Cảnh, khi Nguyên Cảnh đỉnh phong trùng kích Thánh Cảnh, có một khỏa Thánh La đan, xác xuất thành công sẽ tăng lên trên phạm vi lớn.
Giang Trần cũng không khách khí bắt đầu triệu hồi ra một đám Phệ Kim thử, bắt đầu càn quét.
Mà chính hắn cũng không có nhàn rỗi, những linh dược Chân Thánh cấp kia tự nhiên hắn muốn tự mình động thủ. Ngắt những linh dược này cần một chút kỹ xảo, Phệ Kim thử nhất tộc là công việc nặng nhọc còn có thể, thế nhưng đây là linh dược cao cấp, Giang Trần vẫn quyết định tự mình động thủ, tránh hư hao một cây sẽ khiến cho hắn vô cùng đau lòng.
Rất nhanh, hơn mười gốc linh dược Chân Thánh cấp bên cạnh hồ nước đã bị Giang Trần thu tới tay.
Giang Trần nhìn hồ nước giống như gương kia, chép miệng nói:
- Đáng tiếc ta có Mộc Linh chi tuyền, bằng không lấy hồ nước này đi cũng không tệ.
Nếu như có thể lấy đi, đối với việc đào tạo linh dược mà nói, tuyệt đối là không tệ.
Chỉ là có Mộc Linh chi tuyền, hồ nước này lại có vẻ kém hơn.
Đợi sau khi Phệ Kim thử càn quét một vòng, linh dược bốn phía hồ nước này cơ hồ không còn bất kỳ thứ gì tốt lưu lại. Giang Trần đang chuẩn bị nhấc chân rời khỏi.
Ánh mắt hắn đột nhiên dừng lại, có chút khó tin nhìn lên trên hồ nước.