Hiện tại Đinh Đồng được Cửu Dương Thiên Tông phái tới trợ giúp Tam Tinh tông bố cục, thế nhưng không ngờ lần thứ nhất lên sân khấu đan đấu Huyễn Ba sơn lại bị ngăn cản như vậy.
Giang Trần dùng tư thái yêu nghiệt gắt gao áp chế Đinh Đồng.
- Nói cho cùng cao tầng của Thiên Tông vẫn đánh giá thấp Vạn Tượng Cương Vực a. Không nói Giang Trần này là yêu nghiệt, chỉ bằng vào Mộc Cao Kỳ kia, còn có Vệ Hạnh Nhi và Vệ Khánh, tuy rằng Đinh Đồng vượt lên ngôi đầu, thế nhưng cũng không có ưu thế tuyệt đối giống như Giang Trần.
Trong lòng Chúc tông chủ ca thán, xuất hiện một thiên tài mấy trăm năm khó gặp như Giang Trần, hắn cũng cảm thấy sự vô lực.
Uông Kiếm Vũ của Thánh Kiếm cung nhìn thấy Giang Trần cường thế quật khởi như vậy, trong lòng cũng cảm thấy không vui chút nào, thậm chí còn âm thầm có sát cơ.
- Giang Trần là bảo vật mà Đan Trì nhặt được ở trong liên minh thập lục quốc, kẻ này thoạt nhìn là người có thể ảnh hưởng tới số mệnh của cả Đan Kiền Cung. Nếu để cho kẻ này phát triển, đối với Thánh Kiếm cung ta không phải là chuyện tốt. Nếu như có cơ hội nhất định phải diệt trừ kẻ này, áp chế số mệnh Đan Kiền Cung.
Trong lòng Uông Kiếm Vũ đã không đơn thuần là ghen ghét, mà là tràn ngập sát cơ nồng đậm.
Bốn đại tộc trưởng của Đại Thánh đường đối với sự cường thế quật khởi của Giang Trần cũng cảm thấy khiếp sợ thật sâu. Chỉ là Đại Thánh đường tự cho mình là đệ nhất tông môn trong Vạn Tượng Cương Vực, cho dù trong lòng có suy nghĩ khác cũng sẽ không biểu hiện ra ngoài.
Huống chi trong lòng bọn họ đang bàn tính, phải làm thế nào mới có thể đào Giang Trần sang Đại Thánh đường bọn họ.
Đại Thánh đường rất rõ ràng, thứ Đại Thánh đường bọn họ thiếu chính là một thiên tài nghịch thiên cấp bậc đại sư đan đạo. Một khi phương diện này được bổ sung, Đại Thánh đường trong vài thập niên nhất định sẽ cường thế bước vào hàng ngũ tông môn tam phẩm.
Trong lúc mọi người có suy nghĩ khác nhau, Giang Trần đã nhập thần từ lâu.
Đột nhiên linh cảm trong đầu Giang Trần xuất hiện, hắn vỗ đùi nói:
- Đan dược chân Thánh cảnh.
Trong đầu Giang Trần hiện lên linh cảm, lập tức xuất hiện tên của một loại đan dược:
- Vạn thọ đan.
Vạn Thọ đan, cường giả Thánh Cảnh sử dụng, có thể tăng thọ nguyên từ năm trăm tới tám trăm tuổi.
Năm trăm tới tám trăm tuổi, thoạt nhìn đối với cường giả Thánh Cảnh không tính là nhiều. Thế nhưng mà thử nghĩ xem, một cường giả Thánh Cảnh khi tới thời điểm sắp tạo hóa, nếu như đột nhiên có thêm năm trăm tới tám trăm năm thọ nguyên, đối với người này mà nói có hấp dẫn bực nào?
Một khi thọ nguyên tăng lên năm trăm tới tám trăm năm nhất định sẽ có hy vọng đột phá võ đạo.
Một khi đột phá xiềng xích võ đạo, thọ nguyên của bản thân sau đó lại được tăng lên một mức kinh người. Bởi như vậy, cho nên không chỉ đơn thuần là tăng lên năm trăm năm tới tám trăm năm thọ nguyên đơn giản như vậy.
- Ách, Vạn Thọ đan này tuy rằng được xếp vào đan dược Chân Thánh cấp, kỳ thực đã tiếp cận đan dược Địa cấp a. Đây hẳn không phải là chủ sự trước đó đã sắp xếp chứ?
Bỗng nhiên Giang Trần có chút do dự.
Hắn tin rằng mặc dù chủ sự vòng này mặc dù có sắp xếp đan dược Chân Thánh cấp thật, thế nhưng nhất định cũng không phải là Vạn Thọ đan này mà là một loại đan dược khác có cấp bậc thấp hơn một ít. Ví dụ như đan dược Chân Thánh cấp sơ giai.
Vạn Thọ đan này kỳ thực đã là đan dược chuẩn Địa cấp.
Đan dược Địa cấp tương đương với cường giả Hoàng cảnh, cũng có thể nói là, thứ đan dược mà cường giả Hoàng cảnh bình thường hay sử dụng chính là đan dược Địa cấp.
Tuy rằng Vạn Thọ đan này còn không chính thức được coi là đan dược Địa cấp, thế nhưng cũng đã không còn kém xa.
Hơn nữa Vạn THọ đan này chỉ cho cường giả Thánh Cảnh phục dụng. Thấp hơn Thánh Cảnh mà phục dụng thì lập tức bạo thể, nếu như cao hơn Thánh Cảnh, cường giả Hoàng cảnh phục dụng thì công hiệu sẽ thấp. Số thọ nguyên tăng lên không quá hai mươi năm.
Giang Trần lâm vào trong sự do dự.
Hắn biết một khi Vạn Thọ đan xuất thế tất sẽ dẫn tới oanh động cực lớn, hậu quả khó mà đoán trước được.
Nhưng mà hắn lại nghĩ:
- Giang Trần ta sau khi chuyển sinh luôn ít xuất hiện. Hôm nay tiến vào Đan Kiền Cung, cũng nên để lộ ra một ít thủ đoạn. Vạn Thọ đan này xuất thế mặc dù sẽ có một ít hiệu quả tiêu cực, thế nhưng chỗ tốt cũng không phải là không có. Ít nhất Vạn Thọ đan này khiến cho ta phát tài, đi tới chỗ nào cũng không cần buồn phiền về tài nguyên tu luyện.
Nghĩ tới đây, Giang Trần dứt khoát quyết định luyện chế Vạn Thọ đan này.
Giang Trần nói được là được, nói không là không.
Hắn xuất ra Thiên Toa đỉnh, Giang Trần suy nghĩ một phen, đem quá trình luyện chế Vạn Thọ đan suy diễn ra mấy lần.
Sau đó Giang Trần mới bắt đầu động thủ.
Thôi động hỏa nguyên, Giang Trần lần nữa dùng Cửu Cửu Quy Chân hỏa khống hỏa vào trong được đỉnh.
Sau khi Thiên Tỏa đỉnh phát ra một tiếng kêu thanh thúy, Giang Trần thuận tay nhặt lên hai loại dược liệu, tiện tay ném vào bên trong.
Hai loại dược liệu này kỳ thực cũng không phải là tài liệu luyện chế Vạn Thọ đan, Giang Trần thuận tay ném vào, âm thầm đánh thêm một ít hỏa diểm, lập tức luyện hóa dược liệu thành cặn bã.
Sau đó lại không có một chút quy luật nào ném vào bên trong một ít dược liệu khác, không ngừng dùng chân hỏa luyện hóa.
Giang Trần làm như vậy hiển nhiên là cố ý. Mục đích chính là vì che dấu tai mắt người khác, không đến mức làm cho đan phương và dược liệu của Vạn Thọ đan bị người ta nhớ kỹ rồi đạo bản.
Hắn biết rõ, đám cự đầu bên ngoài hiện tại đều nhìn chằm chằm vào hắn. Giang Trần cũng biết một khi Vạn Thọ đan này xuất thế, tất sẽ bị người ta điên cuồng phục chế.
Cho nên hắn cố ý làm như vậy là để che mắt người khác, cầm một ít dược liệu không liên quan ném vào kỳ thực là mê hoặc mọi người, làm cho bọn họ không có cách nào đạo bản.
Tuy nhiên sau khi luyện chế thành công Vạn Thọ đan, chắc chắc sẽ có vô số người sẽ phân giải đan dược, tinh luyện thành phần của đan dược, ý đồ muốn từ đó có được đan phương từ nó.
Nhưng mà Vạn Thọ đan này cuối cùng vẫn là đan dược chuẩn Địa cấp, cũng không phải dễ dàng phục hồi như vậy được.
Nếu như bất luận một loại đan dược nào cũng có thể phục hồi được, vậy thì trong giới luyện đan cũng không tồn tại những câu nói như là bí mật độc nhất vô nhị, cũng không tồn tại cái gọi là đan phương.
Đan phương vĩnh viễn là thứ thực dụng nhất.
Phân giải đan dược, trở lại đan phương như cũ, khẳng định cũng là một con đường chết, bởi vì rất nhiều đan dược căn bản không có cách nào phục hồi lại được như cũ. Bởi vì có một ít tài liệu đan dược sau khi dung hợp căn bản không phân giải ra được.
Càng là đan dược cấp bậc cao càng như vậy.
Đương nhiên mọi thứ không có gì là tuyệt đối, bất cứ chuyện gì phải xem đó là ai làm.
Đại sư đan đạo cấp bậc Chư Thiên phân giải đan dược thế tục, cho dù là loại đan dược này khó gặp đến bao nhiêu thì cũng có thể phân giải rồi từ đó viết ra được đan phương.