Trước mặt mỗi người các ngươi đều có một đám tài liệu luyện đan. Trong đống tài liệu này các ngươi phải tổ hợp ra một loại đan phương, cũng đem nó luyện chế ra. Chúng ta cũng đem đan dược luyện chế ra phân thành bốn cấp là giáp, ất, bính, đinh. Cấp đinh được năm mươi điểm, cấp bính được một trăm điểm, cấp ất được một trăm năm mươi điểm. Giáp thì được số điểm tối đa là hai trăm.
- Trong lòng các ngươi nhất định đang nghi hoặc, rốt cuộc phân chia bốn đẳng cấp giáp, ất, bính, đinh này ra sao đúng không?
- Ta không ngại nói cho các ngươi biết, nếu như các ngươi có thể luyện chế ra đan dược chân Thánh Cảnh, như vậy phẩm chất của đan dược cho dù là hạn phẩm, các ngươi cũng có thể được đánh giá là giáp. Đạt được hai trăm điểm tối đa.
- Nếu như là đan dược Thánh Cảnh cao giai, phải luyện chế ra đan dược thượng phẩm thì mới nhận được số điểm tối đa.
- Nếu như là đan dược Thánh Cảnh trung giai, phẩm chất phải đạt tới cực phẩm đại viên mãn không tỳ vết thì mới có thể nhận được số điểm tối đa.
Chân Thánh Cảnh và Thánh Cảnh, những thứ này đều là phân chia đẳng cấp của bản thân đan dược. Mặc kệ có thể luyện chế ra hay không, đan dược có đẳng cấp gì đều có thể phân chia ra được.
Mà hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm, đều là phân chia phẩm chất đan dược sau khi luyện chế ra. Ví dụ như đan dược phàm cấp cũng có thể phân chia được phẩm chất.
Giang Trần tự nhiên hiểu rõ đạo lý kia, tổng thể mà nói, đan dược đẳng cấp càng cao, thì cơ hội được đánh giá ở cấp giáp càng lớn.
Mà nếu như đẳng cấp của đan dược không đủ thì phải nhờ vào phẩm chất của đan dược mà phân chia.
Sau khi công bố quy tắc hoàn tất, thi đấu luyện đan, chính thức bắt đầu.
Khâu thứ nhất ngày hôm nay chính là tu bổ đan phương.
Trước mặt Giang Trần, mười đan phương rải đều ra. Nội dung khâu này mỗi người đều giống nhau, công bình vô cùng.
Nếu nói về đan phương, muốn làm khó Giang Trần quả thực không dễ dàng.
Đừng nói những đan phương này đại bộ phận Giang Trần đã được chứng kiến, cho dù không được chứng kiến, Giang Trần cũng có thể thông qua những tài liệu đã được cung cấp kia suy diễn ra tài liệu còn thiếu.
Mười đan phương đối với Giang Trần mà nói, trước sau không cần một giờ là có thể bổ sung hoàn tất.
Giang Trần cũng không dám lãnh đạm, cẩn thận kiểm tra qua một lần.
Bởi vì khâu bổ sung đan phương này, chỉ cần sai một chút, hoặc là điền thiếu một, đan phương này coi như là không có điểm.
Giang Trần cũng không hy vọng phạm phải sai lầm ở khâu này.
Nhưng mà nếu như có một đan phương lạ, nếu như Giang Trần dựa vào suy đoán của mình suy diễn ra tài liệu cũng có thể, thế nhưng về phần chính xác bao nhiêu Giang Trần cũng không nắm chắc tuyệt đối.
Đương nhiên Giang Trần sẽ không đem thời gian lãng phí vào cửa ải này. Cửa ải này cho dù không lấy được điểm bất quá cũng chỉ ném đi bốn phần mười mà thôi.
Hắn vượt lên hạng đầu ở ba cửa ải trước, cho dù ném đi bốn phần mười số điểm này, cũng hoàn toàn có thể chấp nhận được.
Lại nói, tên Đinh Đồng đứng thứ hai cũng không nhất định có thể lấy được số điểm tối đa. Giang Trần cũng không cho là như vậy.
Đương nhiên loại chuyện này cũng không có gì là tuyệt đối. Nếu như Đinh Đồng nghiên cứu khá nhiều về dan phương, vận khí tốt, vòng thứ nhất này hắn có thể đáp đúng toàn bộ cũng là chuyện có khả năng.
Tuy rằng kiếp trước học vấn của Giang Trần sâu rộng, thế nhưng đối với đan phương kiếp này kỳ thực hắn không nghiên cứu nhiều, đại bộ phận vẫn chỉ dựa vào trí nhớ của mình mà thôi.
Nếu như cho hắn thời gian vài thập niên nghiên cứu, Giang Trần tin chắc rằng đan phương trong Thần Uyên đại lục này không có thứ gì có thể làm khó hắn.
Đáp xong khâu thứ nhất, Giang Trần tiến vào khâu thứ hai.
Khâu thứ hai này là phân giải đan dược, phân tích đan phương.
Khâu này giống như đảo ngược chương trình luyện đan vậy. Cho ngươi một khỏa đan dược thành phẩm, lại phải đem nó phân giải ra, tinh luyện ra tài liệu của nó, sau đó thông quá đó lập ra đan phương như cũ.
Loại chuyện này kiếp trước Giang Trần vô cùng ưa thích, mỗi lần hắn thu được đan phương mới, luyện chế ra đan dược mới, đều triệu tập môn đồ đan đạo tới phân giải, tinh luyện.
Cho nên loại chuyện này đối với Giang Trần mà nói, hắn không xa lạ một chút nào.
Phân giải đan dược, cũng cần đan đỉnh. Chỉ là chương trình phân giải này hoàn toàn bất đồng với luyện đan, càng cần thủ pháp vô cùng cẩn thận.
Cho nên, đan sư trên Thần Uyên đại lục nguyện ý tốn thời gian đi phân giải đan dược cũng không nhiều. Bởi vì phân giải đan dược so với luyện chế đan dược còn phức tạp hơn nhiều. Hao phí tâm tư cùng tinh lực cũng nhiều hơn rất nhiều.
Kiếp trước Giang Trần cũng bởi vì có quá nhiều thời gian, cơ hồ dùng không hết cho nên mới có thể chìm đắm trong đạo này.
Nhưng mà khi Giang Trần nắm khỏa đan dược này vào trong tay, hắn quan sát một chút, không khỏi cười phá lên, khỏa đan dược này không ngờ hắn lại biết.
- Thiên Tâm Niết Bách đan.
Giang Trần thoáng cái đã nhận ra khỏa đan dược này, đây là tác phẩm tiêu biểu của Quỷ Đan Lưu. Công hiệu của khỏa đan dược này kỳ thực tương tự với Nhất Phật tán mà Giang Trần trước đó đã luyện chế ra ở Đông Phương vương quốc. Đây chỉ là bản thăng cấp của nó mà thôi.
Luận đẳng cấp mà nói, nếu như nói đem Nhất Phật tán là cấp một thì Thiên Tâm Niết Bạch Đan tối thiểu cũng là cấp hai mươi.
Thiên Tâm Niết Bách Đan, thanh âm, an thức, đối với võ giả cường đại mà nói, dùng cho trấn áp tâm ma, cực kỳ hữu dụng đối với việc loại trừ tạp niệm trong thần thức.
Nói chung, Thiên Tâm Niết Bách đan cơ hồ tồn tại rất ít mặt hạn chế. Tại Vạn Tượng Cương Vực cơ hồ không có nhiều.
- Chẳng lẽ Thiên Tâm Niết Bạch đan này là di sản mà Vạn Tượng đế quốc lưu lại? Tất cả các tông trong Vạn Tượng Cương Vực không thể sử dụng?
Suy đoán của Giang Trần vô cùng đúng, đại điện Huyễn Ba sơn này có rất nhiều di sản do Vạn Tượng đế quốc lưu lại, chỉ cần sáu đại tông môn tập trung phát lực là có thể xóa bỏ cấm chế. Từ đó chọn ra hạng mục trong đan đấu Huyễn Ba sơn.
Mà tất cả chuyện này là do sáu đại tông môn quyết định, cho dù ai cũng không có cách nào ăn gian.
Nhưng mà chỉ cần thứ từng xuất hiện qua trong đan đấu Huyễn Ba sơn là sau đó có thể lưu truyền ra bên ngoài.
Giang Trần đã nhận ra Thiên Tâm Niết Bách đan, đương nhiên không cần tiếp tục phí nhiều tinh lực như vậy. Bất quá quá trình phân giải thì vẫn phải làm.
Vạn nhất Thiên Tâm Niết Bách đan này dùng tài liệu thay thế thì sao? Nếu như hắn cứ theo tài liệu vốn có của nó mà ghi lại, sẽ có khả năng xảy ra sai lầm.
Giang Trần vẫn quyết định, phân giải đan dược, sau đó lại phân tích.
Có khái niệm Thiên Tâm Niết Bách đan này tiếp đó sẽ dễ làm. Quá trình tinh luyện, phân tích, bởi vì trong lòng đã sớm có đáp án, cho nên mọi chuyện tương đối đơn giản hơn nhiều.
Kết quả tinh luyện cho thấy, Thiên Tâm Niết Bách đan này không có dùng tài liệu khác thay thế.