Đây cũng không phải Giang Trần tự biên tự diễn. Đối với những cao thủ dụng độc này, Giang Trần không lọt vào mắt. Hắn đối với độc, là hoàn toàn miễn dịch, nơi nào sẽ sợ Vệ Khánh?
Nói sau, lần này Giang Trần tới, ngoại trừ Kim Dực Kiếm Điểu ra, Linh thú cường đại khác đều mang đến. Long Tiểu Huyền, Phệ Kim Thử nhất tộc, Thượng Cổ Kim Thiền, đây đều là át chủ bài của Giang Trần.
Lần này hắn đến Huyễn Ba Sơn, chính là vì càn quét mà đến. Nhất là Phệ Kim Thử nhất tộc, chính là vì chuẩn bị chuyển không Linh Dược của Huyễn Ba Sơn.
Mà Long Tiểu Huyền, thì là kim bài đả thủ của hắn.
Dù sao Long Tiểu Huyền ở Mộc Linh tuyền cũng ngốc phiền rồi, vừa vặn dẫn hắn đi ra thông khí, trải nghiệm, bản thân Long Tiểu Huyền là cầu còn không được.
Thấy Giang Trần tự tin như vậy, Lăng Bích Nhi cũng không nên nói cái gì. Nội tâm lại hạ quyết tâm, nếu như tiến vào Huyễn Ba Sơn, dù trễ nãi ngắt lấy Linh Dược, cũng nhất định phải nghĩ biện pháp bảo hộ Giang Trần không bị Vệ Khánh trả đũa.
Ước chừng sau nửa canh giờ, Huyễn Ba Đại Điện vang lên tiếng chuông tụ tập, những thiên tài tán lạc ở các nơi kia, lại một lần nữa về tới đại điện.
Sáu Tứ phẩm tông môn ở hàng thứ nhất, địa vị hiển hách.
Mà hai mươi Ngũ phẩm tông môn, chỉ có thể ở hàng thứ hai, bất kể là cự đầu, hay là đệ tử tông môn, đều thấp điều trung thực.
Mà tông chủ của sáu đại tông môn, thì ngồi trên đài cao, địa vị hiển hách.
Đan Trì cung chủ bởi vì tư lịch cạn nhất, tu vi tạm thời cũng yếu nhất, cho nên xếp cuối trong sáu đại tông môn.
Nhưng mà, không có ai bởi vì Đan Trì cung chủ ngồi ở ghế cuối, mà dám xem thường hắn.
Bởi vì, ai cũng biết, tông chủ ngồi ở ghế cuối kia, sau trăm năm, có nhiều khả năng một lần hành động siêu việt những người khác, ngồi trên thủ tọa của sáu đại tông môn.
Dù sao, những cự đầu tông môn đang ngồi ở đây, ngoại trừ Đan Trì, nhỏ tuổi nhất, cũng vượt qua hai trăm.
Mà Đan Trì, cách 100 tuổi cũng còn không ít. Cái tuổi này, ở trong kiếp sống võ đạo, kỳ thật vẫn là thời kì thiếu niên mà thôi.
Qua hai trăm tuổi, mới có thể tính toán tiến vào thời kì thanh niên.
Cùng địa vị của Đan Trì cung chủ bất đồng, bởi vì Đan Càn Cung ở giới trước xếp hàng thứ nhất, tuy là thắng hiểm, nhưng ít ra bảo trụ vị trí thứ nhất.
Cho nên, ở trong sáu đại tông môn, lại xếp hạng thủ tịch.
Cái này để cho Mộc Cao Kỳ cảm thấy cực kỳ rung động, cũng cảm giác tự hào mười phần. Mà Thẩm Thanh Hồng quen trang bức, vĩnh viễn ưa thích bày ra một bộ bình tĩnh.
Trong đầu Lăng Bích Nhi đều là Mê Thần Chướng của phụ thân, đối với bài vị, cảm xúc cũng không lớn. Có lẽ ở nàng xem ra, Đan Càn Cung dùng đan đạo lập tông, bài danh thủ tịch thiên kinh địa nghĩa. Nếu như không xếp thứ nhất mới là việc lạ.
Duy chỉ có Giang Trần, tâm tư đã sớm bay đến Huyễn Ba Sơn, bắt đầu mặc sức tưởng tượng cảnh đại càn quét.
Tuy nói Huyễn Ba Sơn đan đấu, nhưng trên thực tế, trọng tài vẫn là mấy tông chủ của sáu đại tông môn.
Đương nhiên, tất cả mọi người là nhân vật thành danh, đều là một phương cự đầu, làm trọng tài ngược lại không đến mức sẽ đi ăn gian.
Đan Trì cung chủ với tư cách quán quân giới trước, phụ trách lên tiếng.
- Chư vị, Huyễn Ba Sơn, không chỉ là một tòa Linh Dược Thánh Sơn, càng đại biểu cho Vạn Tượng Cương Vực truyền thừa, truyền thừa lấy lịch sử của Vạn Tượng Cương Vực, càng chứng kiến huy hoàng năm đó của Vạn Tượng Cương Vực. Bởi vì một ít nguyên nhân đặc thù, Vạn Tượng Cương Vực tao ngộ tai kiếp, làm cho Vạn Tượng Cương Vực không ngừng suy bại. Đời tu sĩ ta, tiến vào Huyễn Ba Sơn, không đơn thuần là tham dự đan đấu, tiến vào Huyễn Ba Sơn ngắt lấy Linh Dược, càng phải ghi khắc đoạn lịch sử kia, biết hổ thẹn rồi sau đó dũng.
Đan Trì cung chủ nói, lại làm cho mấy đại cự đầu hơi kinh ngạc.
Bọn hắn cho rằng Đan Trì sẽ trực tiếp tuyên bố quy tắc của Huyễn Ba Sơn đan đấu, không nghĩ tới, Đan Trì lại đề cập lịch sử của Huyễn Ba Sơn, càng ánh xạ chuyện cũ khi Vạn Tượng đế quốc suy bại, mượn cái này khích lệ võ giả của Vạn Tượng Cương Vực.
Không thể nói cái này có cái gì không ổn, nhưng mọi người nghe, lại cảm thấy là lạ.
Cũng may, Đan Trì cung chủ cũng không có xâm nhập nói tiếp, mà trực tiếp tuyên bố quy tắc:
- Lần này Huyễn Ba Sơn đan đấu, trưởng lão một tổ, thiên tài tuổi trẻ một tổ. Tất cả lấy top 30 tiến vào Huyễn Ba Sơn. Trải qua khắp nơi thương nghị, lần này phương thức tiến vào, sẽ có chút bất đồng dĩ vãng. Top 10 có thể tiến vào hai mươi ngày; mười một đến hai mươi, thì có thể tiến vào mười ngày; hai mươi mốt đến 30, thì năm ngày cuối cùng mới có thể tiến nhập.
Nói cách khác, Top 10, được hưởng thời gian ngắt tối đa, khoảng chừng hai mươi ngày.
Mười một đến hai mươi, thì phải đợi Top 10 ngắt mười ngày, mới có thể tiến nhập, được hưởng mười ngày thời gian.
Hai mươi mốt đến 30, lại chỉ có thể hưởng năm ngày cuối cùng.
Bởi vậy, khác nhau liền lộ ra.
Đan Trì tiếp tục nói:
- Thiết trí như vậy, là vì tăng lớn cạnh tranh, làm cho Đan sư trình độ bất đồng, đạt được đãi ngộ không cùng cấp bậc, tăng lớn độ khác nhau.
Thiết trí như vậy, kỳ thật càng thêm công bình. Nếu không mọi người như ong vỡ tổ tiến vào, chẳng phân biệt được thành tích tốt xấu, đối với những Đan sư thiên tài kia mà nói, là không công bình.
Đan Trì tuyên bố xong tin tức này, cố ý dừng lại một chút, để cho mọi người tiêu hóa thoáng một phát.
Top 30, nói thật, cạnh tranh vẫn là rất lớn. Nhưng hoặc nhiều hoặc ít, vẫn cho những Ngũ phẩm tông môn kia chút danh ngạch.
Bởi vì tổ trưởng lão cùng tổ thiên tài tuổi trẻ đều có ba mươi danh ngạch, tương đương có 60 danh ngạch.
Dù sao, người dự thi của sáu đại tông môn cộng lại, cũng mới bốn mươi tám người. Dù tất cả bọn hắn tiến nhập top 30, ít nhất cũng dư lại mười hai danh ngạch.
Đương nhiên, với tư cách Tứ phẩm tông môn, khả năng không thể nhập top 30 là không lớn.
Đối với hai mươi Ngũ phẩm tông môn mà nói, tranh đoạt mười hai danh ngạch cuối cùng mới là chính đạo. Muốn đem bàn tính đánh tới trên người sáu đại tông môn, muốn từ trong miệng sáu đại tông môn đoạt thức ăn, hi vọng không lớn.
Hai mươi Ngũ phẩm tông môn, mỗi nhà bốn danh ngạch, tổng cộng tám mươi người. Tám mươi người cướp đoạt mười hai danh ngạch, tương đương gần tám người, chỉ có một người phá vòng vây, loại cạnh tranh này đích thật là rất lớn.
Nhưng mà đối với Ngũ phẩm tông môn mà nói, bọn họ là giận mà không dám nói gì.
Lúc trước thời đại Vạn Tượng đế quốc không có băng diệt, Tứ phẩm tông môn cùng Ngũ phẩm tông môn chênh lệch, cũng không có lớn như vậy, danh ngạch đi Huyễn Ba Sơn ngắt Linh Dược, cũng sẽ không chênh lệch lớn như vậy.
Hôm nay, thế cục chỉnh thể của Vạn Tượng Cương Vực, cơ hồ là bị sáu đại tông môn khống chế. Ngũ phẩm tông môn bọn hắn trên danh nghĩa còn có tư cách tham dự, nhưng cơ hồ đã biên giới hóa rồi.
Hơn nữa, xu thế rõ ràng nhất là, con đường Ngũ phẩm tông môn quật khởi, đã bị sáu đại tông môn này ngăn chặn, không có bất luận điều kiện cùng tài nguyên gì đến cung cấp cho bọn hắn quật khởi.