Độc Tôn Tam Giới

Chương 844: Thông cáo bá khí 2

Giang Trần cười nói:

- Hoàng Nhi cô nương nói như vậy, ta ngược lại là sợ hãi rồi. Ngươi ở nơi này, cùng mọi người thân như một nhà, làm sao có thể nói là thu nhận.

Hoàng Nhi uyển chuyển cười cười:

- Cái kia liền đa tạ Giang công tử chiêu đãi.

Câu Ngọc cười hì hì, nắm lấy cánh tay của Hoàng Nhi:

- Chiếu ta xem, Hoàng Nhi muội muội đã cùng mọi người thân như một nhà, về sau ở lại đây là tốt rồi.

- Ân, Hoàng Nhi muội muội, ngươi ở lại chỗ này, chúng ta cũng có bạn tâm sự.

Ôn Tử Kỳ tính cách thẹn thùng, nhưng lại khó được mở miệng.

Trong lòng Hoàng Nhi cũng cảm động, nếu như nàng có thể lựa chọn, nàng thật sự nguyện ý ở lại chỗ này, đơn giản như vậy, cùng mọi người chung một chỗ.

- Lão gia tử, Thang Hồng, phương viên trăm dặm quanh động phủ ta, ở mấy ngàn người cũng sẽ không chen chúc. Các ngươi tạm thời an cư ở chỗ này, chờ thực lực vững chắc, lại ra ngoài cũng không muộn.

Thang Hồng hắc hắc cười to, hiển nhiên là sớm có ý đó.

- Lão Đại, ta ý định ở lại chỗ ngươi, đột phá Nguyên cảnh rồi mới đi.

Động phủ Chí Tôn khu, Linh lực đầy đủ, hoàn toàn chính xác không phải nội môn có thể so sánh.

Dàn xếp tốt những người này xong, Giang Trần tính thời gian một chút, cũng hơn một tháng rồi.

Một tháng này, hắn chân không bước ra khỏi nhà, đối với sự tình ngoài động phủ chẳng quan tâm, mặc kệ khách đến thăm nào, cũng đều cự tuyệt, ngay cả sơn môn cũng không rời thoáng một phát.

Nhưng Giang Trần lại không biết, trong một tháng này, tin đồn ngoại giới, đã đạt tới tình trạng điên cuồng.

Nhất là một tháng này, hắn đóng cửa không ra, càng làm cho ngoại giới tràn ngập ngờ vực vô căn cứ, cảm thấy Giang Trần hắn là hư danh nói chơi, sau khi đạt được động phủ Chí Tôn khu, liền bắt đầu làm rùa đen rút đầu, không dám ra gặp người.

Hiện tại, các loại ngờ vực vô căn cứ, không đơn thuần là ngờ vực danh ngạch Huyễn Ba Sơn đan đấu của hắn, càng ngờ vực hắn nhận được động phủ Chí Tôn, phải chăng có người âm thầm giúp hắn ăn gian hay không.

Những ngờ vực này, vốn chỉ là truyền bá trong phạm vi nhỏ, theo Giang Trần bế quan không ra, càng là truyền khắp nơi.


Bởi vì cái gọi là ba người thành Hổ.

Lời đồn loại này, nhiều người truyền bá, truyền bá lâu rồi, hơn nữa người trong cuộc không đi ra bác bỏ tin đồn, dần dà, sẽ biến thành thật sự.

Mà những tin đồn này, rất rõ ràng, đầu mâu ngoại trừ nhằm vào Giang Trần, càng là trực chỉ Vân Niết trưởng lão, thậm chí xu thế này, còn có ý lan tràn tới Đan Trì cung chủ.

Hiển nhiên, Giang Trần là Đan Trì cung chủ mang đến.

Hoài nghi Giang Trần, kỳ thật là gián tiếp hoài nghi Đan Trì cung chủ.

Bất đồng Giang Trần, tuy tháng này Mộc Cao Kỳ tận lực áp chế tâm tình của mình, không ngừng tu luyện 《 Bàn Thạch Chi Tâm 》, vững chắc Tâm lực.

Nhưng tin đồn ngoại giới, vẫn để cho hắn có chút ngồi không yên.

Hắn cảm thấy, nên đứng ra phân biệt thoáng một phát. Nhưng Vân Niết trưởng lão lại quát lớn, khuyên bảo hắn hướng Giang Trần học tập, không nên để ý ngoại giới nhao nhao hỗn loạn.

Bất quá, một ngày này, động phủ của Giang Trần đột nhiên mở rộng, thả ra một thông cáo long trời lở đất.

- Trong Đan Hà Cốc, nếu ai không phục Giang Trần ta đạt được hết thảy vinh quang cùng địa vị, có thể mang theo một ngàn thượng phẩm Nguyên Linh Thạch, đến động phủ của ta cùng ta tỷ thí đan đạo. Bất kể là ai, chỉ cần mang đủ Linh Thạch, Giang Trần ta nghênh chiến hết thảy. Ai có thể ở đan đạo thắng ta, danh ngạch Huyễn Ba Sơn đan đấu cùng động phủ Chí Tôn, ta liền tặng cho người đó.

Cái thông cáo này, tựa như một quả bom tấn, lập tức phá hủy đại thế nghi vấn hình thành trước kia.

Không phải nói Giang Trần không dám đối mặt nghi vấn sao? Không phải nói Giang Trần trốn tránh sự thật sao?

Hiện tại, Giang Trần đứng ra.

Ai không phục, liền đến cửa khiêu chiến. Bất quá, điều kiện tiên quyết là phải mang theo một ngàn thượng phẩm Nguyên Linh Thạch. Ý tứ này là cái gì?

Rất rõ ràng.

Giang Trần không có nhiều thời gian lãng phí như vậy, muốn khiêu chiến ta, mang Nguyên Linh Thạch đến.

- Cái gì? Giang Trần nguyện ý tiếp nhận khiêu chiến?

- Chậc chậc, tiểu tử này một tháng đóng cửa không ra, sẽ không phải là bế quan khổ luyện đan đạo, tạm thời nước tới chân mới nhảy chứ?

- Có khả năng, chiếu ta xem, trong một tháng này, Vân Niết trưởng lão khẳng định triển khai đặc huấn đối với Giang Trần a?


- Chậc chậc, ai thắng hắn có thể đạt được danh ngạch Huyễn Ba Sơn đan đấu. Ta cân nhắc, có nên đi khiêu chiến một chút hay không?

- Một ngàn thượng phẩm Nguyên Linh Thạch, ngươi có sao?

- Ai, xem ra, đây đều là trò chơi của kẻ có tiền a.

Trong lúc nhất thời, toàn bộ Đan Hà Cốc nghị luận nhao nhao, nhân tâm di động.

Hiển nhiên, danh ngạch Huyễn Ba Sơn đan đấu, rất có sức hấp dẫn. Nhưng một ngàn thượng phẩm Nguyên Linh Thạch, lại là cánh cửa cực lớn, làm cho rất nhiều người hữu tâm vô lực.

Dù sao, thoáng cái cầm nhiều Thượng phẩm Nguyên Linh Thạch như vậy đi ra, mặc dù là đệ tử hạch tâm, cũng phải tích góp nhiều năm bổng lộc.

Không phải xuất thân hào phú, căn bản không có khả năng có loại tài lực này.

Đan Trì biệt viện, Đan Trì cung chủ và Vân Niết trưởng lão ngồi đối diện nhau, thần thái đều rất khoan thai.

- Cung chủ, ngươi là đi đâu tìm được một yêu nghiệt như vậy a. Người trẻ tuổi, có thể bảo trì bình thản như hắn, thật đúng là hiếm thấy.

Vân Niết trưởng lão cười nói.

- Nói thật, lúc trước ta cùng Bảo Thụ Tông kết minh, cũng có phong hiểm đánh cuộc một lần. Chẳng qua hiện nay xem ra, ta thành công rồi. Giang Trần này, ngược lại thành đá thử vàng của tông môn, đem hết thảy người tầm thường, toàn bộ thử ra.

Đan Trì cung chủ than nhẹ.

Vân Niết trưởng lão mỉm cười gật đầu:

- Không đơn thuần là đá thử vàng, càng là một mặt kính chiếu yêu. Lần này, một ít đầu trâu mặt ngựa, đều lộ ra răng nanh rồi.

Đan Trì cung chủ biểu lộ nghiêm túc, nhẹ nhàng lắc đầu:

- Liên Thành trưởng lão, Kim Cốc trưởng lão, Bản Thảo Đường Âu Dương Đức... Còn có ai nữa không?

- Chỉ ba người này, liền đủ dao động căn cơ của Đan Càn Cung ta rồi.

Ngữ khí của Vân Niết trưởng lão cũng ngưng tụ.

- Cung chủ, lúc này, ngươi phải dùng đại thủ đoạn, triệt để khuất phục bọn hắn.

- Vân Niết, ta làm việc, người bị hại lớn nhất, là Bản Thảo Đường ngươi a. Lại không nghĩ rằng, cuối cùng kiên định ủng hộ ta nhất, lại là Bản Thảo Đường ngươi. Năm đó chọn ngươi làm Thái Thượng trưởng lão, là một sự kiện chính xác nhất mà Đan Trì ta làm.

Vân Niết trưởng lão nghiêm mặt nói:

- Vân Niết ta xử thế làm người, chỉ vì tông môn đại thế xuất phát, tư tâm là thứ hai. Tuy Cung chủ lôi lệ phong hành, nhưng không phải tư tâm. Từ trên đại thế, ta và ngươi đều là cùng một loại người. Nếu như ta không ủng hộ ngươi, thì ủng hộ ai?

Hai người này, tuy lý niệm hơi có chút bất đồng. Nhưng cuối cùng, đều là từ tông môn đại thế cân nhắc, là chân chính cùng chung chí hướng.

- Lần này, đúng như ngươi nói, là một mặt kính chiếu yêu. Không thể tưởng được Liên Thành trưởng lão đức cao vọng trọng như vậy, cũng đi theo vào vũng nước đục.

Ngữ khí của Đan Trì cung chủ có chút tiếc nuối.