Nhìn lại ngọn nguồn thanh âm kia, nhưng chỉ nhìn tới một mảnh sương hoa, Khí Xông Tinh Hà.
- Ân? Đây là Linh lực trùng thiên, uy thế của Thiên Linh cảnh cường giả a.
Sư Vân Vân nhìn qua khí thế sương hoa trùng thiên kia, thì thào than nhẹ.
- Hướng kia, âm thanh này, chẳng lẽ là Tử Dương Tông Long Cư Tuyết đột phá Thiên Linh cảnh?
Bên Vạn Linh Tông, đệ nhất thiên tài La Tịch, hai mắt cũng ngưng trọng, thật lâu không nói.
Bảo Thụ Tông đệ nhất thiên tài Liên Thương Hải, giờ phút này trên mặt cũng tràn ngập khiếp sợ:
- Tử Dương Tông sinh ra Thiên Linh cảnh thứ hai, khảo hạch này, Tử Dương Tông nhất định độc lĩnh làm dáng sao?
Mà Tử Dương Tông Lôi Cương Dương, nhìn qua đạo sương hoa trùng thiên kia, biểu lộ cũng nghiêm túc trước nay chưa có, cơ bắp trên mặt hơi run rẩy.
- Long Cư Tuyết, mặc dù ngươi đột phá Thiên Linh cảnh, nhưng muốn Lôi Cương Dương ta thống thống khoái khoái nhượng ra danh hiệu đệ nhất thiên tài, vẫn là trước đánh bại ta nói sau.
Tằng Sư thì ảm đạm hao tổn tinh thần:
- Tiên Thiên thân thể, tụ tập tài nguyên tốt nhất, số mệnh mạnh nhất tông môn. Ta đi theo sư tôn nhiều năm như vậy, lại bị nàng thay thế. Võ đạo chi lộ, quả nhiên là tàn khốc.
Duy chỉ có Giang Trần, đứng ở trong nội viện, nhìn qua loại khí thế kia, trong lòng lại sáng tỏ:
- Tiện nhân Long Cư Tuyết kia, diễu võ dương oai, đây là muốn dùng khí thế chấn nhiếp thiên tài khác sao?
Giang Trần tự nhiên biết rõ, đột phá Thiên Linh cảnh, căn bản không có trận thế lớn như vậy. Mà hết thảy, tự nhiên là Long Cư Tuyết cố ý làm ra.
Mục đích như thế nào, đã rõ rành rành rồi.
Long Cư Tuyết diễu võ dương oai, rất có xu thế quân lâm Thiên Linh khu.
Không thể không nói, nàng làm như vậy, mục đích cơ bản đã đạt tới. Long Cư Tuyết đột phá, làm cho những thiên tài đỉnh cấp kia của bốn đại tông môn, trong lúc nhất thời đều sinh ra cảm giác bất đắc dĩ.
Không phải bọn hắn tự coi nhẹ mình, mà là ai cũng tinh tường, một khi Tiên Thiên thân thể đột phá Thiên Linh cảnh, ở trong đồng cấp, căn bản không có đối thủ.
Dù mạnh như Lôi Cương Dương, chỉ sợ cũng không được.
Mặc dù những người khác có thiên phú kinh người, cũng sẽ không có khả năng khiêu chiến Long Cư Tuyết.
Duy chỉ có Giang Trần, đối với cử động lần này của Long Cư Tuyết chẳng thèm ngó tới.
Long Cư Tuyết càng cố lộng huyền hư, tạo thanh thế lớn như vậy, Giang Trần ngược lại cảm thấy nàng đang chột dạ.
Toàn bộ Thiên Linh khu lâm vào một loại không khí bất đắc dĩ, nhưng mà Giang Trần lại thờ ơ, đạo tâm không bị ảnh hưởng chút nào, tiếp tục dựa theo tiết tấu của mình tu luyện.
Luyện hóa tinh hạch của Hỏa Nha Vương, đến một bước này, đã không còn trở ngại nữa.
Chỉ tiếc, thời gian đúng là ngắn một chút, Giang Trần tính toán một cái, chiếu tốc độ này xuống dưới, nếu như lại cho mình một tháng, hi vọng đột phá Thiên Linh cảnh có thể đạt tới sáu bảy thành.
Mà bây giờ, một năm chi kỳ càng ngày càng gần, thời gian càng ngày càng cấp bách, nắm chắc đột phá Thiên Linh cảnh, chỉ có hai ba thành.
Bất quá, tinh hạch của Hỏa Nha Vương, mang cho Giang Trần, không đơn thuần là cảnh giới tăng lên, đối với thực lực chỉnh thể của Giang Trần, cũng có tác dụng xúc tiến rõ ràng.
Hôm nay, Giang Trần điều khiển Băng Hỏa Yêu Liên, đã có thể đồng thời điều khiển mười tám gốc.
Nhất là dây leo Hỏa Liên, Giang Trần càng như cá gặp nước.
Tinh hạch của Hỏa Nha Vương, đối với xúc tiến Hỏa Linh mạch, có tác dụng không thể đánh giá thấp.
Theo thời gian không ngừng chuyển dời, cách một năm chi kỳ, chỉ còn một tháng thời gian, trong lòng Giang Trần cũng suy tính.
- Chiếu tốc độ này, ta muốn trước một năm chi kỳ đột phá Thiên Linh cảnh, chỉ sợ vô cùng khó khăn. Hiện tại thời gian cấp bách, nếu như tiếp tục truy cầu đột phá, xác suất thành công nhiều lắm là ba thành. Vì ba thành hi vọng này, liều một tháng cuối cùng, không có lợi a.
Trong nội tâm Giang Trần nghĩ như vậy, hôm nay Long Cư Tuyết đã đột phá Thiên Linh cảnh, đây là sự thật không cải biến được.
- Nếu như ta tiến vào Thiên Linh cảnh, chiến thắng Long Cư Tuyết, tuyệt đối có thể nghiền áp. Nhưng mà, chiếu xu thế này, trước một năm chi kỳ đến, chỉ vẹn vẹn có ba thành hi vọng đạt tới Thiên Linh cảnh. Như vậy một tháng cuối cùng này, ta nên ma luyện vũ kỹ nhiều thoáng một phát mới được. Lôi đài thi đấu, ta Tiên cảnh lục trọng, vượt cấp khiêu chiến Tiên cảnh thất trọng, ở phương diện tu vi cảnh giới, chắc có lẽ không ăn thiệt thòi gì. Nếu như ta ở vũ kỹ cùng kỹ năng chiến đấu có ưu thế cường đại, đánh bại Long Cư Tuyết, chưa hẳn không có khả năng.
Giang Trần cũng tính toán một chút.
Nếu như mình không ma luyện vũ kỹ, một tháng này hao phí cho theo đuổi Thiên Linh cảnh, vạn nhất không thành công, vũ kỹ lại không được ma luyện tương ứng, thời điểm lâm chiến, ngược lại sẽ chịu thiệt.
Nếu đem một tháng cuối cùng, dùng trên đánh bóng vũ kỹ, thông hiểu đạo lí, có lẽ đối với quyết chiến cuối cùng mà nói, thu hoạch ngược lại càng lớn.
《 Thương Hải Nghịch Lưu Đao 》 cùng 《 Khô Vinh Thần Quyền 》, Giang Trần đã hoàn toàn thông hiểu đạo lí, không cần phải ma luyện cái gì.
Ngược lại là《 Toái Nguyệt Phi Đao 》, có tất cả bốn chiêu, trước kia Giang Trần chỉ tu luyện hai chiêu. Còn lại hai chiêu Lưu Quang thức cùng Thiểm Điện thức là chưa luyện thành.
Giang Trần quyết định, trước học hai chiêu này rồi nói sau.
Đương nhiên, Trọng Vũ Phi Đao nguyên lai, tư chất đã không phù hợp nữa. Cấp bậc phi đao kia, đối phó Võ Giả Tiểu Linh cảnh, đích thật là đủ. Nhưng mà trận đấu lần này, đối thủ mà Giang Trần phải đối mặt, chính là thiên tài Thiên Linh cảnh.
Cho nên, Trọng Vũ Phi Đao kia đã có chút không đủ.
Từ trong lòng lấy ra bảy cọng lông đuôi Hỏa Nha Vương, Giang Trần quyết định dựa theo quy cách của Trọng Vũ Phi Đao, chế tác Hỏa Nha phi đao.
Chế tác Hỏa Nha phi đao, dung hợp Kim Tinh chi lực, dung hợp Kim Tinh chi lực cùng Hỏa tinh chi lực vào một chỗ, tư chất của phi đao này, tuyệt đối tốt gấp mười lần Trọng Vũ Phi Đao lúc trước.
Chế tác phi đao này, có mô hình của Trọng Vũ Phi Đao, thao tác liền không khó rồi.
Rất nhanh, Giang Trần đánh bóng bảy chuôi phi đao mới tinh, phi đao này có sát khí của Hỏa Nha Vương, chỉ vê trên tay, liền có một loại sát khí cường đại.
Nguyên bộ thần thông của Toái Nguyệt Phi Đao, Giang Trần đã tu luyện tới cảnh giới nhất định, cho nên tu luyện Lưu Quang thức cùng Thiểm Điện thức, lại không có bất cứ vấn đề gì.
Ước chừng bảy tám ngày sau, Giang Trần ở trong vô số lần thực tiễn, rốt cục nắm giữ huyền ảo hạch tâm của hai chiêu kia.
Lưu Quang thức, hạch tâm ở một chữ "Nhanh".
Thiểm Điện thức, hạch tâm ở một chữ "Quỷ".
Thoạt nhìn, cái này tựa hồ chỉ có hai chiêu, nhưng mà huyền ảo hạch tâm, lại hoàn toàn bất đồng. Huyền ảo bất đồng, uy lực cũng bất đồng.
- Toái Nguyệt Phi Đao, tuy dùng tốt, nhưng chống lại Thiên Linh cảnh, chưa hẳn có thể có hiệu quả. Muốn nghiền áp Thiên Linh cảnh, đòn sát thủ còn phải là Nguyên Từ Kim Sơn cùng Băng Hỏa Yêu Liên.
Băng Hỏa Yêu Liên, Giang Trần vẫn phi thường coi trọng, mỗi đột phá một lần, hắn đều sẽ tăng đẳng cấp của Băng Hỏa Yêu Liên lên, không ngừng để Băng Hỏa Yêu Liên tiến hóa.