Một khi đóng cửa, những người bọn hắn, liền bị phong tỏa ở trong Bất Diệt Linh Sơn, trừ khi có người từ bên ngoài mở ra lần nữa.
Nếu không, bọn hắn ai cũng ra không được.
Tứ đại lão tổ bay đi, rất nhanh liền đi tới chỗ trận pháp.
Tốc độ của Truy Dương Tôn Giả nhanh nhất, ba người khác trước sau bay đến.
- Như thế nào?
Băng Lam Tôn Giả hỏi Truy Dương Tôn Giả đến sớm nhất.
Sắc mặt Truy Dương Tôn Giả tái nhợt, đầy vẻ khó tin, ở bốn phía trận pháp nhìn một hồi, cơ bắp trên mặt có chút co rúm, chỉ cảm thấy miệng phát khổ, lẩm bẩm nói:
- Trận pháp bị phá hư rồi.
Ba Đại tôn giả khác vội vàng thăm hỏi, sau khi xem, sắc mặt cả đám đều đại biến.
- Chết tiệt, là ai làm?
Cửu Sư Tôn Giả chửi ầm lên.
- Chúng ta bỏ ra một cái giá lớn như vậy, mở ra Bất Diệt Linh Sơn, ít nhất có thể duy trì ba năm. Trận pháp này, bị phá hủy một nửa. Chiếu như vậy xem, Bất Diệt Linh Sơn này, nhiều lắm chỉ có thể duy trì nửa năm nữa.
Bốn người ở đây, đều là người mạnh nhất của liên minh 16 nước, nhưng giờ phút này, cả đám lại tràn đầy kiêng kị.
Hiển nhiên, có thể phá hư căn cơ trận pháp này, tuyệt đối là tồn tại mà ngay cả bọn hắn cũng kiêng kị.
- Chẳng lẽ là sinh linh cường đại trong Viễn Cổ di cảnh?
Băng Lam Tôn Giả hỏi.
- Không có khả năng, mặc dù Viễn Cổ di cảnh này có sinh linh cường đại, cũng không có khả năng thức tỉnh. Từ khi truyền thừa đến nay, không có năng lượng cường đại cung ứng, những sinh linh cường đại kia, hoặc là vẫn lạc, hoặc ngủ say, sẽ không thể nào đi ra hoạt động
Cửu Sư lão tổ bác bỏ suy đoán của Băng Lam Tôn Giả.
- Vậy chẳng lẽ là con người làm ra?
Thiên Diệp Tôn Giả hít sâu một hơi, ngữ khí lộ ra kiêng kị.
Con người làm ra?
Tứ Đại Tôn Giả nghĩ đến khả năng này, biểu lộ cả đám càng thêm ngưng trọng.
Trong viện của Giang Trần, cảm nhận được xu thế dao động dần dần ngừng lại, tuy trong lòng không rõ ràng cho lắm, nhưng không có ý sợ hãi gì.
Đã trải qua mấy lần sinh tử đại kiếp, Tâm lực của Giang Trần đã tăng lên tới một loại trình độ mà không phải ngoại vật có thể quấy nhiễu.
Cũng không lâu lắm, Phệ Kim Thử Vương chui ra ngoài.
- Trần thiếu, dưới mặt đất không có phát hiện dị động gì, hẳn không phải địa chấn của bản thân sơn thể. Có lẽ, là trận pháp cấm chế bên ngoài Bất Diệt Linh Sơn chấn động?
Phệ Kim Thử Vương hiển nhiên biết rõ Bất Diệt Linh Sơn này cường đại, biết rõ ở rất nhiều địa phương của Bất Diệt Linh Sơn đều có Viễn Cổ cấm chế cường đại, cho nên cũng không dám chui loạn.
Giang Trần ở trong nội viện suy tư một lát, cảm thấy nếu việc này là cấm chế trận pháp chấn động, vậy mình cũng bất lực
- Những sự tình này, không phải sự tình ta quan tâm, không cần để ý. Ta chỉ cần chuyên tâm tu luyện, trời muốn sụp xuống, cũng có bốn đại tông môn chống đỡ.
Vào phòng, Giang Trần tiếp tục khoanh chân ngồi, bắt đầu tu luyện.
Tự lần trước sau khi đột phá Tiên cảnh ngũ trọng, Giang Trần phảng phất mở ra vô số đại môn linh cảm, lĩnh ngộ đối với võ đạo, có thể nói là tiến nhập kỳ giếng phun.
Hơn nữa trong khoảng thời gian này, vô số chèn ép, đến từ khu giám khảo, đến từ thiên tài đỉnh cấp tông môn, những chèn ép này hình thành đại thế, đều bị Giang Trần hóa thành động lực, để cho hắn càng thêm tiến bộ.
Lúc này, cách hắn tiến vào Thiên Linh khu, đã hơn hai tháng. Mà điểm tích lũy của hắn cũng đạt tới 3360 điểm.
Số điểm này, đã xâm nhập Top 10, cách Lôi Cương Dương cao nhất, cũng không quá đáng là ba bốn trăm điểm mà thôi.
Chiếu tốc độ kia, kỳ khảo hạch này còn lại hai ba mươi ngày, Giang Trần tuyệt đối có nắm chắc siêu việt Lôi Cương Dương, trở thành người đứng đầu bảng xếp hạng.
- Võ đạo chi lộ, như đi ngược dòng nước, không tiến tắc thối. Tốc độ trùng kích của ta như vậy, bọn người Lôi Cương Dương kia tất nhiên là sẽ không ngồi chờ chết, sẽ không ngồi đợi ta đi siêu việt bọn hắn. Kế tiếp, nhất định sẽ có rất nhiều phản công. Phản công lớn nhất, hẳn là khiêu chiến ta trên lôi đài tỷ võ.
Lần kia Giang Trần độc xông Chí Cao Phong Hội, cố tình lĩnh giáo thực lực của Lôi Cương Dương thoáng một phát.
Không thể không nói, Lôi Cương Dương kia có tu vi Tiên cảnh thất trọng, không phải hư danh nói chơi. Giang Trần tự hỏi, muốn thắng người này, cơ hồ không có bất kỳ khả năng.
Bất quá gặp được trên lôi đài, Giang Trần có rất nhiều đòn sát thủ, muốn liều đến thế hoà, lại có hi vọng.
- Lôi Cương Dương kia dùng xu thế long đầu hiệu lệnh thiên tài khác, xem ra, tuy Long Cư Tuyết là Tiên Thiên thân thể, lại còn không có vượt qua Lôi Cương Dương. Tu vi cảnh giới của nàng, nhiều lắm là ngang hàng Lôi Cương Dương. Bất quá dù vậy, ta cũng phải tiếp tục cố gắng.
Tuy Giang Trần rất xem trọng Lôi Cương Dương, lại không có coi hắn là số mệnh chi địch.
Nhưng Long Cư Tuyết bất đồng.
Long Cư Tuyết là Tiên Thiên thân thể, tụ tập tất cả số mệnh cùng tài nguyên của Tử Dương Tông, nữ nhân này, mới thật sự là họa lớn trong lòng.
Nếu như mình không thể chém giết nàng trên lôi đài, như vậy trước khi tiến vào Nguyên cảnh, muốn tru diệt nàng, cơ hồ không có bất kỳ khả năng.
Không phải Giang Trần tự coi nhẹ mình, mà là Tử Dương Tông kia, quá xem trọng Long Cư Tuyết rồi.
Truy Dương lão quái, càng là một người ngang ngược. Nhìn cái tính cách kia, ai muốn động Long Cư Tuyết, hắn nhất định cường thế trấn áp, tuyệt đối sẽ không nương tay.
Cho nên, lôi đài luận võ, đây là cơ hội duy nhất của Giang Trần.
Nhưng nếu muốn diệt sát Long Cư Tuyết trên lôi đài, lại không phải dễ dàng như vậy.
Nữ nhân này so với mình mà nói, ưu thế cũng rất rõ ràng. Tiên Thiên thân thể, tài nguyên vô số, chỉ hai thứ này, cũng không phải là Giang Trần trước mắt có thể so sánh.
Nếu không phải Giang Trần có trí nhớ kiếp trước, cùng một ít thu hoạch sau khi lớn mật mạo hiểm, chỉ sợ sẽ bị Long Cư Tuyết kéo ra chênh lệch rất xa.
- Tu luyện, phải càng điên cuồng tu luyện.
Giang Trần ý thức được, nếu muốn tru sát Long Cư Tuyết trên lôi đài, nhất định phải để cho mình trở nên càng mạnh, càng có nắm chắc hơn nữa.
Trước mắt đối với Giang Trần mà nói, bức thiết muốn tăng lên nhất không phải vũ kỹ, mà là tu vi.
Tuy hiện tại hắn là Tiên cảnh ngũ trọng, nhưng mà cái tu vi này, ở Thiên Linh khu, nhiều lắm chỉ xếp hạng trung đẳng.
Tại Thiên Linh khu, Tiên cảnh thất trọng như Lôi Cương Dương, chỉ sợ có bốn năm cái, mà Tiên cảnh lục trọng, theo thời gian trôi qua, cũng sẽ không ngừng tăng nhiều.
Tuy Giang Trần vượt cấp khiêu chiến không có bất kỳ áp lực, nhưng mà, Tiên cảnh ngũ trọng chống lại Tiên cảnh thất trọng, nhảy liền hai cấp, cuối cùng là ở vào hoàn cảnh xấu.
Bởi vì, những thiên tài đỉnh cấp kia, tu vi càng cao, khẳng định cũng sẽ có rất nhiều đòn sát thủ, với tư cách tồn tại kiệt xuất nhất tông môn, bọn hắn không có khả năng không có một chút át chủ bài.
Cho nên, động lực tu luyện của Giang Trần là phi thường bức thiết.
Nếu như là đối thủ cùng cấp bậc, Giang Trần tuyệt đối có thể khinh thường, thậm chí không tốn sức phá hủy. Dù đối phương có nhiều đòn sát thủ, Giang Trần cũng không sợ hãi.