Độc Tôn Tam Giới

Chương 496: Đề ra nghi vấn cùng lấy lòng 1

Tu luyện võ đạo, cấp bậc càng cao, tu vi càng cường, cái này tự nhiên là đúng.

Một kích phá hủy một ngọn núi nhỏ, dùng thần thông của Tứ đại lão tổ, cũng chưa chắc làm không được.

Thế nhưng mà, muốn nói mang đi một tòa Kim Sơn vạn trượng, đừng nói Tứ đại lão tổ, dù thực lực lại thăng gấp 10 lần, chỉ sợ cũng làm không được a.

Di sơn đảo hải, truy tinh tróc nguyệt, đây chẳng qua là thần thông trong truyền thuyết.

Coi như là Nguyên Cảnh Tôn Giả, cũng làm không được.

Thế nhưng mà, Nguyên Từ Kim Sơn kia đâu? Nếu như không có người dọn nó đi, nó lại đi nơi nào?

Nguyên một đám mang theo nghi vấn, kinh ngạc nhìn về phía trước.

Nguyên Từ Kim Sơn, cứ như vậy biến mất trước mắt bọn hắn, một màn này, hiển nhiên là phá hủy nhận thức của bọn hắn.

Tứ đại lão tổ cũng chạy đến, bốn thân ảnh đứng ở phía trước, nhìn qua mảnh đất trống trải sau khi Nguyên Từ Kim Sơn biến mất, trong ánh mắt bốn người, đều tràn ngập khiếp sợ.

Nhìn lẫn nhau, đều từ trong mắt đối phương, chứng kiến một tia kiêng kị.

Ở trong Viễn Cổ di cảnh, một khi phát sinh biến cố, dù Tứ đại lão tổ bọn hắn, cũng không dám nói nhất định có thể mọi sự không lo.

Hôm nay, một màn quỷ dị này xuất hiện, vừa vặn chứng minh điểm ấy.

Mà giờ phút này, Giang Trần đang ngồi xếp bằng, cùng những đệ tử thông qua khảo hạch kia chung một chỗ. Hắn ở trong đoạn thời gian kim quang tăng vọt đó, đi tới trong đám người, không gây chú ý, cũng không đột ngột.

Về phần Nguyên Từ Kim Sơn, tự nhiên đã bị hắn bỏ vào trong túi.

Loại sự tình kinh thiên động địa này, Giang Trần tự nhiên sẽ không để cho mình lộ ra nửa điểm sơ hở.

Mặc dù thiên phú của mình rất mạnh, nhưng nếu như bí mật luyện hóa Nguyên Từ Kim Sơn tiết lộ ra, về sau chuyện phiền toái liền vô số.

Ở trước khi không có nắm chắc ứng đối các loại cục diện, Giang Trần tuyệt đối sẽ không để cho mình lâm vào trong phiền toái.

Tứ đại lão tổ nhìn hồi lâu, cũng điều tra không ra cái gì.


Những giám khảo phụ trách khảo hạch cửa thứ ba kia, nhao nhao đi tới trước mặt Tứ đại lão tổ, tiếp nhận Tứ đại lão tổ tra hỏi.

Dù sao, bọn hắn phụ trách khảo hạch, Tứ đại lão tổ không có tự mình chú ý, cho nên không biết hiện trường đến cùng xảy ra chuyện gì.

Chỉ là, Tứ đại lão tổ hỏi tới hỏi lui, cũng hỏi không ra cái gì.

- Theo lý thuyết, đây là ngày thứ bảy khảo hạch tiềm lực, không tới mười ngày kỳ hạn, dù Nguyên Từ Kim Sơn muốn biến mất, cũng có thể ở sau mười ngày mới biến mất. Bỗng nhiên tầm đó, Nguyên Từ Kim Sơn này không thấy tăm hơi. Các ngươi có hỏi qua những đệ tử thế tục tham gia khảo hạch kia không?

Truy Dương lão tổ hỏi.

Những giám khảo kia đều im lặng, hỏi? Hỏi như thế nào? Chẳng lẽ đệ tử thế tục, còn có thể mang Nguyên Từ Kim Sơn đi sao?

- Truy Dương lão quái, ngươi đừng nói chuyện cười. Nguyên Từ Kim Sơn này biến mất, nhất định có nguyên nhân, nhưng tuyệt đối không có khả năng cùng đệ tử thế tục có quan hệ. Đừng nói bọn hắn, dù bốn người chúng ta hợp lực, ở trên cơ sở này, lực lượng lại đề thăng gấp 10 lần, chỉ sợ cũng chuyển không động Nguyên Từ Kim Sơn a?

Cửu Sư lão cười quái dị nói.

Truy Dương lão tổ hừ lạnh một tiếng, ánh mắt âm trầm, lộ ra một tia dò xét, đảo qua những đệ tử thế tục hoàn thành khảo hạch kia.

Sau khi khảo hạch cửa thứ ba, những người còn lại, đã chưa đủ hai vạn.

Nhưng mà, hai vạn người ở dưới ánh mắt sắc bén của Truy Dương lão tổ nhìn chằm chằm, mỗi một cái đều cảm giác như núi lớn đập vào mặt, cảm thấy hô hấp không thuận, kinh mạch toàn thân bành trướng, huyết dịch cũng sôi trào lên, phảng phất Truy Dương lão tổ tùy ý phát thêm chút uy áp, nguyên một đám sẽ bạo thể mà chết.

- Thông qua tầng thứ bảy Nguyên Từ Kim Sơn, đều đến phía trước cho ta.

Truy Dương lão tổ quát.

Trong đám người một hồi xao động, những đệ tử thế tục thông qua tầng thứ bảy Nguyên Từ Kim Sơn, mỗi một cái đều nơm nớp lo sợ đi đến hàng phía trước.

Mỗi người đi đến tầng thứ mấy, sau khi đi ra, đều cầm Minh Bài dự thi đến đăng ký.

- Lấy Minh Bài dự thi của các ngươi ra.

Truy Dương lão tổ thản nhiên nói.


Trong nội tâm Giang Trần ám động, biết rõ lần này, chỉ sợ muốn lừa dối vượt qua kiểm tra, có chút khó khăn.

Những Võ Giả thông qua tầng thứ bảy, đều sớm bị Nguyên Từ Kim Sơn bắn ra. Chỉ cần bắn ra, sẽ lấy Minh Bài dự thi đi đăng ký thành tích.

Mà Minh Bài dự thi của Giang Trần, lại không có đăng ký thành tích, cái kia nói rõ, thời điểm Nguyên Từ Kim Sơn biến mất, hắn vẫn còn ở trên Nguyên Từ Kim Sơn.

Quả nhiên, kiểm tra từng khối Minh Bài dự thi, khối của Giang Trần là duy nhất không có đăng ký, rất nhanh đã bị điều tra ra.

- Là hắn…

Nhóm giám khảo tự nhiên nhận ra khối Minh Bài dự thi này, đây là bàn thạch yêu nghiệt mà bọn hắn một mực thảo luận.

- Quả nhiên, bàn thạch yêu nghiệt này không có vẫn lạc ở trong Nguyên Từ Kim Sơn.

- Thế nhưng mà, Nguyên Từ Kim Sơn biến mất, nếu như lúc ấy hắn còn trên núi, sao sẽ không có việc gì?

- Không phải Nguyên Từ Kim Sơn kia biến mất, cùng hắn có quan hệ chứ?

- Chậc chậc, hắn bị Truy Dương lão tổ nhìn chằm chằm, xem ra sẽ thua thiệt lớn.

Nhóm giám khảo nghị luận nhao nhao, ánh mắt nhìn Giang Trần, có đồng tình, cũng có nhìn có chút hả hê.

Truy Dương lão tổ chắp hai tay sau lưng, biểu lộ đạm mạc, mặc dù ánh mắt không nghiêm khắc giống như trước, nhưng lại tập trung Giang Trần, phảng phất một cọng tóc gáy trên người Giang Trần, cũng không thể thoát khỏi hắn giám thị.

- Ngươi giải thích một chút đi, vì sao Minh Bài của ngươi, lại không có đăng ký thành tích?

Khẩu khí đạm mạc, nhưng lại lộ ra uy áp cường đại, như có như không, như một thanh Tài Quyết Chi Nhận, treo trên đỉnh đầu Giang Trần.

Nguyên Cảnh Tôn Giả, cho dù vận dụng ba thành uy áp, cũng đủ để cho Tiên cảnh tam trọng toàn thân run rẩy.

Mà giờ khắc này, Truy Dương lão tổ cũng động ba thành uy áp.

Mí mắt Giang Trần nhẹ nhàng nhúc nhích, tâm luôn phẳng lặng, đối mặt Truy Dương lão tổ uy áp, cũng không có ngoan cố chống lại, mà thân thể nhoáng một cái, giả bộ như lực không thể địch.

- Không biết lão tổ muốn ta giải thích cái gì? Ta thí luyện còn không chấm dứt, Minh Bài không có đăng ký thành tích, không phải rất bình thường sao?

Giang Trần khó hiểu hỏi thăm.

- Hừ, thiếu niên, không nên ra vẻ ở trước mặt lão phu. Nguyên Từ Kim Sơn biến mất, sẽ không vô duyên vô cớ. Nguyên Từ Kim Sơn biến mất, ngươi vẫn còn ở trong Nguyên Từ Kim Sơn. Nói, ngươi ở đó, đến cùng nhìn thấy cái gì? Hoặc là nói, ngươi ở đó, đến cùng làm cái gì?

Ngữ khí của Truy Dương lão tổ, lại tăng thêm vài phần.

Lại bỏ thêm một thành uy áp, bốn thành uy áp thúc giục, thân hình Giang Trần thoáng cái nặng hơn rất nhiều. Lực lượng vô hình đè xuống toàn thân, huyết mạch cốt cách như muốn bạo thể.

Trán chảy mồ hôi, Giang Trần lại không lui nửa bước, ngẩn đầu, bất khuất kêu lên: