Bất quá, nàng lại không uể oải, sau khi minh bạch chênh lệch, trong lòng càng thêm kiên định quyết tâm đi theo Giang Trần.
- Người không có việc gì là tốt rồi, cũng coi như hữu kinh vô hiểm. La Hoàng này, so với đệ tử tông môn bình thường mạnh hơn rất nhiều, ở trên tâm tính, không giống thiên tài tông môn tầm thường. Kẻ này nếu có thời gian, sẽ thành tài. Đáng tiếc.
Một tiếng đáng tiếc này của Giang Trần, tự nhiên là đáng tiếc không có cách nào thôn phệ La Hoàng, nếu không, Băng Hỏa Yêu Liên sẽ rất bổ dưỡng.
Dù sao, La Hoàng tu luyện Phần Thiên Đại Nhật Kinh, một thân Linh lực Hỏa thuộc tính không phải chuyện đùa.
Bất quá Giang Trần biết, dùng hắn thao túng Băng Hỏa Yêu Liên bây giờ, là tuyệt đối không trói được La Hoàng. Tu vi của La Hoàng, khoảng Tiên cảnh bốn năm trọng tầm đó, là Địa Linh cảnh.
Mà Băng Hỏa Yêu Liên bây giờ, cực hạn có thể thôn phệ, đoán chừng là Tiên cảnh tam trọng, muốn đối phó Địa Linh cảnh, là vô cùng khó khăn. Về phần thôn phệ, tạm thời không có khả năng
Lúc đi ngang qua Càn Lam Bắc Cung, Giang Trần cảm thấy vô cùng sảng khoái. Liễu Thừa Phong cùng Tiêu Vũ chết, Càn Lam Bắc Cung nhất định suy bại, vô lực cùng Tam đại đạo tràng khác chống lại.
Theo như bổn ý của Giang Trần, những người này chủ động trêu chọc hắn, là tuyệt đối một cái cũng không buông tha.
Bất quá cân nhắc một khi vận dụng đại quân Phệ Kim Thử, mặc dù giết tất cả mọi người, cũng sẽ kinh động Tử Dương Tông cùng Bảo Thụ Tông.
Chỉ là, trước mắt Giang Trần còn không đủ ứng phó lửa giận của hai đại tông môn, mới miễn cưỡng khắc chế xúc động.
Trở lại Giang phủ, Giang Trần cũng không rêu rao, coi như chuyện gì cũng không có phát sinh. Dù cuối cùng việc này có thể tra đến trên đầu hắn, hắn cũng không sao cả.
Không nói trước đối phương có chứng cớ hay không, dù có chứng cớ chứng minh những người này chết trong tay hắn, đó cũng là những người này chủ động gây chuyện trước.
Huống hồ, Giang Trần và Phệ Kim Thử Vương làm thần không biết, quỷ không hay, căn bản không có lưu lại bất luận chứng cứ gì có thể tra đến hắn.
Lực thôn phệ của Băng Hỏa Yêu Liên, so với Phệ Kim Thử Vương còn biến thái, luyện hóa cả người lẫn xương.
Sau khi trở lại Giang phủ, Giang Trần bế quan vài ngày, luyện hóa tinh hoa mà Băng Hỏa Yêu Liên hấp thu, trở thành một bộ phận của Linh Hải bản thân.
Bốn Tiên cảnh nhị trọng, tinh hoa Linh lực kia tự nhiên là đại bổ.
Làm cho Linh Hải của Giang Trần được đột phá thực chất, trong khoảng thời gian ngắn, lại lần nữa nghênh đón đột phá tu vi, thành công tiến vào Tiên cảnh tam trọng.
Lúc này đây đột phá, đến rất đột nhiên.
Giang Trần cũng không ngờ, Băng Hỏa Yêu Liên lại nghịch thiên như vậy, thôn phệ hấp thu tinh hoa, cơ hồ là một chút cũng không lãng phí, hoàn toàn thành vật bổ dưỡng của hắn.
- Chậc chậc, khó trách Băng Hỏa Yêu Liên ở Chư Thiên vị diện, cũng có thể xưng là Yêu Linh bài danh Top 10, lực thôn phệ đáng sợ như vậy, quả thực là máy gian lận siêu cấp a.
Giang Trần biết Băng Hỏa Yêu Liên lợi hại, nhưng cũng không ngờ biến thái đến loại trình độ này.
Bất quá, loại ăn gian này cũng không phải không có tác dụng phụ. Đầu tiên Băng Hỏa Yêu Liên chỉ thích hợp hấp thu Linh lực Băng Hỏa thuộc tính.
Đối với Linh lực thuộc tính khác, lại thập phần bài xích.
Mấu chốt nhất là, Băng Hỏa Yêu Liên là do Linh Hải của Giang Trần điều khiển, cảnh giới Linh Hải của Giang Trần, quyết định đối tượng Băng Hỏa Yêu Liên thôn phệ, chỉ có thể là đối thủ cấp bậc cùng hắn không sai biệt lắm.
Đối với đối thủ càng mạnh hơn nữa, sẽ rất phiền toái.
Đương nhiên, Băng Hỏa Yêu Liên đối với đối thủ càng mạnh hơn nữa, cũng không phải vô kế khả thi. Dùng tu vi hôm nay của Giang Trần, điều khiển bốn gốc Băng Hỏa Yêu Liên, đã rất thành thạo rồi.
Hôm nay tu vi tấn thăng đến Tiên cảnh tam trọng, Băng Hỏa Yêu Liên còn có thể tiếp tục phát triển, điều khiển sáu dây leo Băng Hỏa Yêu Liên là không nói chơi.
Nếu như sáu gốc Băng Hỏa Yêu Liên hợp lực, đối phó một Tiên cảnh năm sáu trọng, có lẽ vẫn có phần thắng nhất định.
Bất quá muốn thôn phệ hắn, phiền toái sẽ nhiều hơn.
Trong mật thất, một tầng ánh sáng thanh hồng giao nhau, bao phủ ở quanh thân Giang Trần, làm cho toàn bộ mật thất như tràn ngập sương mù mờ mịt.
Tấn chức Tiên cảnh tam trọng, Giang Trần phát hiện quả nhiên Băng Hỏa Yêu Liên tiếp tục phát triển, dung hợp huyền ảo《 Khô Vinh Thần Quyền 》, hình thái của Băng Hỏa Yêu Liên án lấy mạch suy nghĩ của Giang Trần, tiếp tục phát triển.
Hai con ngươi của Giang Trần, giờ phút này như ngôi sao sáng chói, một giống như Liệt Nhật lên cao, lóng lánh Hỏa Diễm hừng hực, một giống như Lãnh Nguyệt cô tinh, lóe ra tuyệt thế sương hoa.
- Quyền Ý của Khô Vinh Thần Quyền, một khô một vinh, đến chín khô chín vinh, bao hàm lấy vạn vật phát triển, vũ trụ biến thiên chi lý. Một tay mặt trăng, một tay mặt trời, cùng chân lý tánh mạng của Băng Hỏa Yêu Liên ăn khớp. Xem ra, ở trong tối tăm, quả nhiên có Thiên Ý. Ta tu luyện 《 Khô Vinh Thần Quyền 》, lĩnh ngộ thiên địa âm dương chi lý, lại cho ta đạt được kỳ vật như Băng Hỏa Yêu Liên. Mà ta tu luyện hai thức trước của《 Toái Nguyệt Phi Đao 》, cũng có thể dung hợp huyền ảo của Khô Vinh Thần Quyền thi triển. Khô Vinh Thần Quyền này, trước kia ta là xem thường nó...
Hiện tại Giang Trần cẩn thận suy nghĩ, mình đối với huyền ảo của《 Khô Vinh Thần Quyền 》, trước kia đích thật là có chút xem thường.
Bộ quyền kỹ này ẩn chứa thiên địa âm dương, Chư Thiên vận chuyển, hóa phồn vi giản, nhưng trước kia Giang Trần chỉ coi nó như là một môn quyền kỹ bình thường.
Hôm nay tinh tế tìm hiểu, phát hiện môn quyền kỹ này, vượt xa biểu hiện thoạt nhìn đơn giản như vậy.
Mang theo thu hoạch cực lớn, Giang Trần xuất quan. Đón ánh sáng mặt trời, hít sâu một hơi, Giang Trần cảm thấy vui vẻ thoải mái.
Hô hấp lấy không khí an nhàn, hưởng thụ sung sướng khi tu luyện. Loại cuộc sống này, cũng không có để Giang Trần mất đi phương hướng.
Mục tiêu của hắn rất rõ ràng, là đột phá, không ngừng đột phá, truy cầu Vô Thượng Thiên Đạo.
Chỉ có đột phá Thiên Đạo trói buộc, tiến vào Chư Thiên vị diện, mới có thể điều tra sự tình kiếp trước.
Mặc kệ phụ thân kiếp trước, đến cùng sống hay chết, Giang Trần nhất định phải tra xét rõ ràng. Hắn không tin, mình sẽ vô duyên vô cớ chuyển sinh.
Chuyển thế trùng sinh, nhất định có nhân quả.
Hắn nhất định phải vạch trần đoạn nhân quả này.
Bất quá, bây giờ nói những chuyện này còn sớm, dùng tu vi hiện tại của hắn, cách Vô Thượng Thiên Đạo không biết bao xa, tuyệt không phải một sớm một chiều có thể làm được.
- Trần thiếu, ngài rốt cục xuất quan.
Tiết Đồng nhìn thấy Giang Trần, trên mặt mang theo vài phần lo lắng.
- Như thế nào?
Giang Trần sững sờ.
- Chuyện gì xảy ra?
- Hầu gia... Hầu gia mang theo Giang Ưng, ly khai Thiên Quế Vương Quốc rồi.
Tiết Đồng ấp a ấp úng, nhưng vẫn nói ra.
- Chuyện khi nào?
Giang Trần cả kinh, phụ thân không phải bế quan sao? Lúc nào xuất quan?