Độc Tôn Tam Giới

Chương 37: Long gia kiêu ngạo 2

Câu Ngọc công chúa vốn ở một bên cũng buồn bực, cảm thấy Giang Trần mắng không hiểu thấu, căn bản không có nhận thức. Bất quá nghe Giang Trần giải thích như vậy, đột nhiên nhớ tới tràng diện nữ nhân sinh con...

Đây không phải là ngậm máu phun người sao?

Nhất niệm đến đây, ánh mắt của Câu Ngọc thiếu chút nữa muốn sát nhân, cái Giang Trần đáng giận này, Nhược nhi cùng hắn pha trộn, sớm muộn gì cũng bị hắn làm hư!

Bởi như vậy, nhìn thấy mấy gia hỏa Bạch Chiến Vân cùng Hồng Thiên Đồng, như đám ngu ngốc ở trước mặt, nàng tức đến không chỗ phát tiết, vỗ bàn quát:

- Mấy người các ngươi, đến cùng có lời gì muốn nói? Còn muốn thể diện chư hầu hay không?

Nhìn thấy Câu Ngọc công chúa nổi giận, không khí hiện trường thoáng cái khẩn trương lên.

Đây không phải là nhân vật bình thường a. Nhiều khi, thái độ của Câu Ngọc công chúa, liền đại biểu cho thái độ của quốc quân bệ hạ!

Thời điểm ở nơi này xấu hổ, đại sảnh truyền đến tiếng cười cởi mở của Long Đằng Hầu:

- Chư vị, xin mọi người yên lặng một chút. Khó được hôm nay khách quý đến đông đủ, lại là ngày sinh nhật trưởng thành của tiểu nữ. Bản hầu mời mọi người đến, một là vì khánh sinh cho tiểu nữ, hai là hướng mọi người thông báo tin vui.

- A? Hầu gia, rốt cuộc là việc vui gì? Ngài giấu cũng đủ sâu a.

- Đúng vậy Hầu gia, nói mau a, chúng ta đã đợi không kịp.

- Ha ha, chư vị quan tâm như vậy, ngược lại là bản hầu giấu quá chặt. Vậy bản hầu liền không che giấu, nói lên việc này, cũng là đại hỷ sự của Đông Phương Vương Quốc ta, là việc trọng đại của Vương Quốc a. Tiểu nữ Cư Tuyết, bởi vì trời sinh Thanh Loan thân thể, được một vị đại nhân vật lánh đời của Tử Dương Tông nhìn trúng, dĩ nhiên khâm điểm là thân truyền đệ tử. Chờ sau khi Tiềm Long thi hội kết thúc, liền sẽ đích thân tới đón tiểu nữ về Tử Dương Tông tu luyện!

- Cái gì? Tử Dương Tông? Đây chính là bốn đại tông môn đứng đầu 16 nước a!

- Đại nhân vật lánh đời, trên cơ bản mỗi một cái đều là người có quyền trong tông môn! Không nghĩ tới, Cư Tuyết chất nữ lại có Tạo Hóa như thế, quả nhiên thật đáng mừng!


- Thanh Loan thân thể, nghe rất phi phàm!

- Thiên đại hỷ sự bực này, khắp chốn nên mừng vui! Chúc mừng Hầu gia, Long Đằng Hầu phủ, quả nhiên là phú quý vô hạn, tiền đồ vô lượng a!

- Chúc mừng chúc mừng!

Trong lúc nhất thời, các loại a dua nịnh hót, như nước sông cuồn cuộn, kéo dài không dứt.

Long Chiếu Phong hăng hái, hắn sớm chuẩn bị để hôm nay phát huy, tràng diện này, hắn một chút cũng không ngoài ý muốn.

- Trên thực tế, năm đó lúc tiểu nữ mới sinh ra, liền được vị Tử Dương Tông này định ra danh phận thầy trò. Chỉ là, Long mỗ làm người điệu thấp, hơn nữa cân nhắc đến Cư Tuyết phát triển, không muốn trương dương. Hôm nay tiểu nữ đã đến mười sáu tuổi, tin tức này, cũng không tất yếu dấu diếm nữa.

Lời này của Long Chiếu Phong, muốn bao nhiêu ngạo kiều có bấy nhiêu ngạo kiều a.

Trên thực tế, hắn ở đâu là điệu thấp. Cái này nếu như cũng có thể gọi điệu thấp, trong thiên hạ liền không có chuyện gì có thể xưng là cao điệu rồi.

Năm đó, cũng không phải Long Chiếu Phong hắn lén gạt không nói, mà là hắn căn bản không dám nói.

Năm đó lúc Long Cư Tuyết mới sinh ra, thiên hiện dị tượng, Thương Khung xuất hiện cầu vồng, trong cầu vồng như ẩn như hiện có thần điểu Phượng Hoàng nhảy múa, dẫn tới thế gian bách điểu triều bái, thật lâu không tiêu tan.

Thật có cự đầu nào đó của Tử Dương Tông, nghe nói dị tượng này, suy tính ra Đông Phương Vương Quốc Long Đằng Hầu phủ sinh một Tiên Thiên Thanh Loan thể, hắn mấy trăm năm không có ra tông môn, liền đuổi tới Long Đằng Hầu phủ, cùng Long Cư Tuyết định ra danh phận thầy trò.

Chỉ là, thế gian không tồn tại hoàn mỹ tuyệt đối, thể chất Tiên Thiên Thanh Loan thể, trong cơ thể có một loại Thanh Loan chi sát chí âm, nếu như không phá giải Tiên Thiên Thanh Loan chi sát này, tuyệt đối sẽ sống không quá 30 tuổi, hết thảy tư chất thiên tài tự nhiên cũng thành phù vân.

Mà mấy ngày nay, Long Chiếu Phong nghĩ hết mọi biện pháp, rốt cục bài trừ Thanh Loan chi sát trong cơ thể Long Cư Tuyết. Kể từ đó, Thanh Loan thân thể liền không còn hậu hoạn.

Đồng thời, cự đầu Tử Dương Tông kia cũng truyền tin đến, nửa năm sau, sẽ chính thức mang Long Cư Tuyết tiến vào tông môn!


Sau khi đạt được xác nhận, ý niệm đầu tiên của Long Chiếu Phong là chiêu cáo thiên hạ!

Cơ hội thị uy tốt như vậy, Long Chiếu Phong là quả quyết không có khả năng bỏ qua. Kể từ đó, tất cả đại chư hầu, vương công đại thần trong triều, cơ hồ đều nhận được thiệp mời của Long Đằng Hầu phủ.

Ngay cả Câu Ngọc công chúa quyền cao chức trọng, cũng không ngoại lệ.

Lúc này, Long Cư Tuyết kia tựa như một con Phượng Hoàng kiêu ngạo, đứng ở bên người phụ thân nàng, chiếu sáng rạng rỡ, để cho người không dám nhìn gần. Ánh mắt dao động tầm đó, tràn đầy khinh thị cùng kiêu ngạo.

Tiên Thiên Thanh Loan thân thể, mặc dù là Ẩn Thế Tông Môn như Tử Dương Tông, đó cũng là phi thường hiếm thấy. Nàng có lý do kiêu ngạo.

Ánh mắt của Bạch Chiến Vân cùng Hồng Thiên Đồng, nhìn qua Long Cư Tuyết, tràn đầy khát vọng, tràn đầy sùng bái.

Giang Trần cuối cùng cũng minh bạch, Long Đằng Hầu ở trong thiệp mời nâng lên thiên đại hỷ sự là chuyện gì xảy ra rồi.

- Thanh Loan thân thể?

Giang Trần ở trong trí nhớ tìm tòi thoáng một phát, ngược lại nhớ rõ Tu Luyện Giới phàm tục, xác thực có cái gọi là Tiên Thiên thân thể.

Bất quá tu luyện chi đạo, dù thiên phú lại tốt, nếu không có tâm tính xứng đôi, ở trên con đường tu hành đi không xa, ví dụ cũng không ít.

Nói trở lại, mặc dù là Tiên Thiên Thanh Loan thân thể, ở trong mắt Giang Trần, cũng không là cái gì.

Kiếp trước, hắn được chứng kiến quá nhiều đỉnh cấp thiên tài, thiên tài ở Chư Thiên vị diện, chính thức lớn lên, lại có mấy cái?

Không khí hiện trường rất cuồng nhiệt, mặc dù là Câu Ngọc công chúa, biểu lộ cũng thập phần ngưng trọng. Tuy ở ngoài mặt nàng không có bao nhiêu phản ứng, nhưng nội tâm khiếp sợ không thôi.

Dù sao, Long Đằng Hầu này càng ngày càng cường thế, đối với vương thất mà nói cũng không phải là chuyện tốt gì.

Nhất là Long Cư Tuyết này, nếu thật tiến vào Tử Dương Tông, ngày sau phát triển tiền đồ bất khả hạn lượng. Câu Ngọc công chúa được xưng là thiên tài tu luyện của Vương Quốc, nhưng chưa từng hấp dẫn đến Ẩn Thế Tông Môn chú ý.

Giang Trần cực kỳ giỏi về nhìn mặt mà nói chuyện, tùy ý liếc nhìn Câu Ngọc công chúa, liền nhìn ra mâu thuẫn trong nội tâm nàng thất thất bát bát.

- Ha ha, chẳng qua là thiên phú hơi cao một ít mà thôi. Tu luyện chi đạo, như leo lên vực sâu vạn trượng. Thiên phú cao một ít, nhiều lắm thì so với người khác bò nhanh hơn một chút. Nếu thất thủ té xuống, cũng đồng dạng là rơi thịt nát xương tan. Chỉ có thiên phú, tâm tính không đủ, kia cũng là hạng tầm thường.

Hắn lời này thanh âm không lớn, như lầm bầm lầu bầu, lại như đối với Đông Phương Chỉ Nhược giảng giải cái gì.