- Ân.
Đan Phi gật đầu.
- Ngươi xem, cùng Thiết trưởng lão đối chọi một chút, cũng không phải hoàn toàn không có chỗ tốt. Nếu như bị hắn hù ngã, hai con Ngân Nguyệt Yêu Viên này, sẽ biến thành một con.
Giang Trần đánh trống lảng nói.
Hiện tại, Đan Phi đã triệt để tin tưởng Giang Trần không có bị Thiết trưởng lão khốn nhiễu, bằng không thì, hắn không có khả năng cầm việc này nói giỡn.
Trầm mặc một lát, ngón tay của Đan Phi vuốt vuốt lên chén trà, bỗng nhiên lông mày kẻ đen nhíu lại, hỏi:
- Giang Trần, về sau ngươi có tính toán gì không?
Giang Trần sững sờ:
- Sao đột nhiên hỏi cái này?
- Ta...
Đan Phi có chút ấp a ấp úng.
- Ta muốn hỏi, ngươi rất muốn vào Bảo Thụ Tông sao?
- Nếu như ta không vào, Thiết trưởng lão kia sẽ đắc ý a.
Giang Trần cười nói.
- Kỳ thật, nếu như ngươi đi theo lão gia tử, hắn nhất định sẽ truyền thụ cho ngươi sở học cả đời, không cần bị quy củ tông môn trói buộc.
Đan Phi chần chờ một chút, hướng Giang Trần nói.
Giang Trần ung dung cười cười, thế giới của hắn, Đan Phi không hiểu.
Giang Trần hắn, tiến vào Bảo Thụ Tông, thực sự không phải vì bái ai làm sư, cũng không phải vì học bao nhiêu kỹ năng.
Mà là vì tài nguyên của Bảo Thụ Tông, muốn va chạm càng nhiều thiên tài tông môn nữa.
Võ đạo chi lộ, chỉ có không ngừng tiếp nhận khiêu chiến, không ngừng siêu việt, mới có thể trổ hết tài năng, mới có thể leo tới đỉnh phong.
Mà hết thảy, không phải theo lão gia tử có khả năng đạt được.
Đan Phi nói, chỉ là một thành trì nhỏ, mà Giang Trần hắn cân nhắc, lại phóng nhãn thiên hạ rộng lớn.
Thấy Giang Trần không trả lời, thần sắc của Đan Phi có chút buồn bã, bất quá sau khi buồn bã, liền lập tức khôi phục lạnh nhạt như lúc ban đầu.
- Giang Trần, không có việc gì rồi, ta không quấy rầy nữa.
- Ân, Đan Phi tỷ, trở về nói cho lão gia tử, sự tình Thiết trưởng lão, ta biết là hắn thăm dò ta, ta sẽ không ôm thành kiến.
Giang Trần chờ thân ảnh Đan Phi đi ra ngoài cửa, mới mở miệng nói.
Thân hình Đan Phi có chút dừng lại, lúc này mới đi ra ngoài, bóng lưng động lòng người chậm rãi biến mất.
Ba ngày sau, Thiên Quế Vương Quốc xảy ra một đại sự đủ để oanh động cả nước.
Tứ vương tử Diệp Dung, chính thức được sắc phong làm Thái tử, trở thành người thừa kế của Thiên Quế Vương Quốc.
Từ đó, hết thảy mưa gió vì Thái tử chi tranh, cũng theo đó trở thành lịch sử. Dù là gia tộc của mẫu thân đại vương tử Diệp Đại, thế lực rất cường đại cũng như vậy. Bất quá loại cường đại này, là thành lập trên cơ sở có người thừa kế.
Hôm nay Diệp Đại chết ở trong thế giới mê cảnh, hết thảy cái gọi là cường đại, tự nhiên thành phù vân.
Vì bảo đảm địa vị Thái tử vững chắc của Diệp Dung, vương thất đối với thế lực của gia tộc mẫu thân Diệp Đại, bắt đầu tẩy trừ một lần, kể cả một ít thế lực sau lưng Nhị vương tử Diệp Kiều, cũng dần dần nhạt ra vương đô.
Đây là tạo thế cho Thái tử, phá tan chướng ngại vật cho Thái tử, vì Thái tử trải đường
Thái tử đã định, như vậy tất cả thế lực phản đối, đã không có ý nghĩa tồn tại, tự nhiên phải thanh tẩy sạch những u ác tính này.
Giang Trần tự nhiên cảm thấy cao hứng thay cho Diệp Dung. Chính như Diệp Dung nói, hắn và Diệp Dung kỳ thật đều là người một đường, đều là vàng giấu trong cát.
Hôm nay, khối chân kim Diệp Dung, cuối cùng từ trong cát trổ hết tài năng, trở thành Thái tử.
Diệp Dung trở thành Thái tử, chuyện thứ nhất là khao thưởng thế lực thân tín.
Giang Trần với tư cách phúc tinh lớn nhất của hắn, được Diệp Dung xin sắc phong thành Nhị phẩm quý tộc, hưởng thụ đãi ngộ Nhị phẩm của Thiên Quế Vương Quốc.
Đối với Giang gia mà nói, tuy quyền thế còn không có đạt tới đỉnh phong như ở Đông Phương Vương Quốc, nhưng mà, đối với một gia tộc mới vào Thiên Quế Vương Quốc nửa năm mà nói, đây đã là rất cao.
Theo vương thất Thiên Quế Vương Quốc sắc phong, Giang Trần cùng Giang gia, chính thức bước vào giới quý tộc của Thiên Quế Vương Quốc, trở thành tồn tại nổi tiếng.
Các loại tin đồn về Giang Trần cùng Diệp Dung, tạo thành rất nhiều phiên bản, đem Giang Trần miêu tả vô cùng kì diệu.
Bất quá, không cần quá nhiều miêu tả, chỉ là Thiên Quế Quốc Sĩ Lệnh, liền đủ để Thiên Quế Vương Quốc từ trên xuống dưới bái phục.
Về phần Giang Trần trợ giúp Diệp Dung thượng vị như thế nào, trong thế giới mê cảnh giúp Diệp Dung diệt đối thủ cạnh tranh ra sao,… tin đồn như thế, phiên bản cực nhiều, phảng phất cả đám đều tận mắt nhìn thấy.
Chỉ là tin đồn này, lại không có một cái nào tiếp cận phiên bản chân thật.
Giang Trần đối với ngoại giới đồn đãi, tự nhiên sẽ không để ở trong lòng, Tứ phẩm quý tộc cũng tốt, Nhị phẩm quý tộc cũng tốt, chỉ là cho Giang gia một nơi an thân.
Đối với loại vinh hoa phú quý thế tục này, Giang Trần không có quá nhiều cách nghĩ.
Ngày hôm nay, Giang Trần mới từ bên ngoài trở lại, bỗng nhiên có thủ vệ báo:
- Thiếu chủ, bên ngoài có một Long Nha vệ tới bái phỏng.
- Long Nha vệ?
Giang Trần sững sờ nói.
- Để hắn vào đi.
Long Nha vệ rất ít một mình hành động, chẳng lẽ là Điền Thiệu? Bất quá Điền Thiệu là khách quen của Giang gia, những hạ nhân này không có khả năng không biết.
Chờ người tới đi vào, Giang Trần mới phát hiện, lại là Đường Long
- Trần thiếu.
Sau khi Đường Long vào cửa, nhìn thấy Giang Trần, thậm chí có chút câu thúc, hai tay ở trên thân thể sờ tới sờ lui, có chút cảm giác không biết để vào đâu.
Hắn ở Long Nha vệ lăn lộn hai tháng, rốt cục xem như quen thuộc, thời điểm nói chuyện phiếm với đồng liêu, cũng thường xuyên nghe mọi người nói tới Giang Trần.
Bất quá, nếu như mọi người hỏi hắn về sự tình Giang Trần, hắn đều cười qua loa tắc trách. Ở các đồng liêu xem ra, Đường Long hắn có thể tiến vào Long Nha vệ, đạt tới Lục phẩm Long Nha vệ, nhất định là cùng Giang Trần có quan hệ.
Bất quá, Đường Long lại rõ ràng, trên thực tế, mình cùng Giang Trần không có bao nhiêu giao tình. Chăm chú nói đến, chỉ là cùng Giang Trần từng có gặp mặt một lần. Sự tình đằng sau, đều là người ta tiện tay giúp mà thôi.
Nhưng chính là cái tiện tay này, lại cải biến nhân sinh của Đường Long hắn.
Cho nên, trong đáy lòng Đường Long, đối với Giang Trần là phi thường cảm kích. Vẫn muốn tìm cơ hội bái phỏng Giang Trần, biểu đạt lòng biết ơn một chút.
Nhưng mà, xấu hổ vì trong ví tiền rỗng tuếch, hắn có chút tự ti, sợ mình tay không đến cửa, bị Giang Trần cùng hạ nhân xem thường.
Loại tâm lý do dự này kéo dài hai tháng, lúc này mới dành dụm chút tiền, mua một ít gì đó, cố lấy dũng khí, tới bái phỏng Giang Trần.
- Khá lắm, mặc đồng phục Long Nha vệ, quả nhiên là bất đồng, khí chất cũng không giống lúc trước.
Giang Trần cười ha ha.
- Hiện tại đệ đệ của ngươi như thế nào?
- Hắn... Hắn đã có thể đi đường bình thường. Chỉ là ngồi xe lăn quá lâu, thể chất còn yếu, cần thời gian chậm rãi khôi phục.
- Ân, cái này cần thời gian điều trị.
Giang Trần gật gật đầu, nhìn đồ vật Đường Long mang theo, cười nói.