Độc Tôn Tam Giới

Chương 3521: Tay không mà về

Luyện chế Thông Thần đan, Đại La Vân anh quả là tài liệu chủ yếu, Thần Tê thảo là tài liệu phụ tá quan trọng nhất, những tài liệu phụ tá khác Giang Trần đã sớm chuẩn bị đầy đủ.

Cũng may hiện tại Giang Trần đã đột phá Thần đạo ngũ trọng, một thân tu vi tuy rằng không nói công đoạt tạo hóa, nhưng mà một thân tu vi này ném tới Chư thiên đại thế giới kiếp trước cũng có thể sống rất tiêu sái.

Giang Trần hiện tại nếu như trở lại kiếp trước, có nhiều bảo vật tạo hóa như vậy tuyệt đối cũng có thể hoành hành Chư thiên đại thế giới, có thể áp chế người khác, cho dù có một ít người có thể áp chế hắn, nhưng mà tuyệt đối sẽ không quá nhiều.

Mà luyện chế Thông Thần đan, nếu như tu vi không có tiến vào thần đạo trung giai, độ khó vẫn rất lớn.

Nhưng mà dùng tu vi thần đạo ngũ trọng của Giang Trần, chuyện này dĩ nhiên không cần phải quan tâm.

Rất nhiều chi tiết khi luyện chế Thông Thần đan đều được Giang Trần diễn luyện trong đầu rất nhiều lần, Giang Trần quyết định bắt đầu luyện hóa.

...

Tại Đông DUyên đảo, lúc này ít nhất cũng tụ tập mười vạn nhân sĩ nhân tộc, hơn nữa đều là tinh anh trong nhân tộc, chỉ tính riêng số lượng tu sĩ thần đạo cũng ngoài hai mươi.

Loại đội hình này tuy rằng hết sức kinh người, cũng làm cho nhân tộc có lực lượng rất lớn. Có nhiều tu sĩ thần đạo ở đây, mượn nhờ đại trận cường đại của Đông Duyên đảo chưa hẳn không có khả năng chiến một trận với ma tộc.

Dù sao căn cơ trận pháp của Đông Duyên đảo này là do tiền bối Bùi Tinh thượng cổ bố trí. Bùi Tinh ở thời kỳ thượng cổ, dùng năng lực của một tán tu, có tư cách tạo thế chân vạc với Đan Tiêu cổ phái, Địa Tàng môn, tạo nghệ trên phương diện trận pháp của người này không cần phải nói.

Đông Duyên đảo này là tâm huyết suốt đời của hắn, nội tình trận pháp có thể nói là vô cùng thâm hậu. Ban đầu ở trong tay Hồi Xuân đảo vực, trong tay Đinh Tổng thủ kia,cơ hồ chỉ phát huy được không tới hai thành uy lực.

Mà hiện tại trong tay Giang Trần, cơ hồ tất cả tiềm lực đều được đào bới ra, tuyệt đối là một thành lũy vô cùng chắc chắn.

Cũng chính bởi vì Giang Trần không ngừng đào móc ra tiềm lực của trận pháp Đông Duyên đảo, lúc này Giang Trần mới càng thêm bội phục với Bùi Tinh kia. Hắn suy đoán, có lẽ Bùi Tinh chọn trúng Đông Duyên đảo này cũng là bởi vì Đông Duyên đảo này có truyền tống trận, mà khu vực mấu chốt dính liền Đông Duyên đảo và cương vực nhân loại. CHo nên Bùi Tinh lựa chọn bố trí trận pháp ở nơi này tuyệt đối là có dụng ý thâm sâu.

Có lẽ Bùi Tinh tiền bối kia có khả năng đã sớm ngờ tới Đông Duyên đảo sau này sẽ trở thành một chìa khóa của nhân tộc.

Mặc kệ lúc ấy Bùi Tinh cân nhắc thế nào, Đông Duyên đảo này hiện tại quả thực là một bức thành lũy của nhân tộc. Một bức thành lũy chắc chắn.

...

Tại Lam Yên đảo vực, Thiên ma tam tổ và đám người Kim Khiếu lão tổ ở bên ngoài Lam Yên đảo vực chờ trọn vẹn nửa tháng, kiên nhẫn của bọn họ cơ hồ đã biến mất sạch sẽ cũng không thể đợi được Giang Trần tới.

Kim Khiếu lão tổ triệt để mất hết kiên nhẫn, bắt đầu phàn nàn:

- Tam tổ, ta thấy ngươi phán đoán sai rồi a.


Sắc mặt Thiên ma tam tổ có chút âm trầm, phán đoán sai, hắn cũng không có điều gì tiếc nuối. Mặc kệ là phán đoán thế nào chắc chắn cũng sẽ có lúc sai lầm.

Điều hắn lo lắng nhất không phải là phán đoán của mình sai lầm, mà là Giang Trần kia rõ ràng đã lựa chọn tuyến đường đi Lam Yên đảo vực, lại sớm nhìn thấu bẫy rập của ma tộc bọn họ, cũng không có xông qua mà lựa chọn đi đường vòng.

Nếu là như vậy, người trẻ tuổi kia quả thực đáng sợ.

Nghĩ tới đây, tâm tình của Thiên Ma tam tổ trở nên rất không xong.

Thiên Ma tam tổ không nói chuyện, Kim Khiếu lão tổ còn tưởng rằng Thiên Ma tam tổ chột dạ, cho nên mới kêu lên:

- Theo ta thấy, tiểu tử kia nói không chừng còn ở Vĩnh Hằng thánh địa, chúng ta có lẽ lên tấn công quy mô lớn, san Vĩnh Hằng thánh địa thành bình địa, diệt căn cơ đạo thống của bọn chúng.

Trong lòng Kim Khiếu lão tổ hiện tại tràn ngập cừu hận, một lòng muốn báo thù rửa hận. Về phần nghiệp lớn ma tộc gì đó, những thứ này đều không quan hệ tới hắn bao nhiêu.

Hắn chỉ muốn giết chết Giang Trần, trả lại hổ thẹn lúc trước.

Thiên Ma tam tổ hừ lạnh một tiếng:

- Hiện tại đi Vĩnh Hằng thánh địa, không cần phải suy nghĩ nhất định là chụp hụt.

- Chộp hụt? Chẳng lẽ chúng ta tốn thời gian ở nơi này cũng không chỉ có đợi thôi sao?

Kim Khiếu lão tổ có chút không vui nói:

- Chuyện cho tới nước này ngươi còn không chịu nhận ngươi thất sách?

Rốt cuộc cũng chỉ là Thiên Ma tam tổ, cũng không phải là Thiên ma lão tổ. Kim Khiếu lão tổ đối với tam tổ này không có bao nhiêu kiêng kỵ, nếu như không phải Kim ma nhất mạch thiếu binh thiếu tướng, Kim Khiếu lão tổ căn bản sẽ không cho Thiên ma lão tổ bao nhiêu mặt mũi.

- Muốn ta thừa nhận thất sách, cũng không có gì là không thể.

Thiên Ma lão tổ thản nhiên nói:

- Nhưng mà ta không biết liệu chư vị có ý thức được không. Đối thủ mà chúng ta phải đối mặt có lẽ so với dự đoán trước đó của chúng ta còn đáng sợ hơn.

Thiên Ma tam tổ ngày càng cảm thấy, bọn họ mai phục ở nơi này có lẽ cũng không sai. Sai là sai ở chỗ, bọn họ ngay từ đầu đã đánh giá thấp năng lực của Giang Trần.


Một gã thần ma của Ảnh ma nhất mạch bỗng nhiên nói:

- Tam tổ, dường như chúng ta thực sự xem nhẹ một vấn đề.

- Cái gì?

Thiên Ma tam tổ cũng không ngại học hỏi ý kiến.

- Chúng ta tập kết ở Lam Yên đảo vực, ma khí ngập trời, Giang Trần kia xảo trá tới đâu chứ? Nếu như hắn đã sớm dự đoná tới, nhìn thấy ma khí mãnh liệt như vậy, sao có thể tới gần được đây?

Chuyện này quả thực là một câu nói bừng tỉnh người trong mộng.

Tất cả mọi người biến sắc.

Thiên ma tam tổ cũng biến sắc, thở dài một tiếng:

- Ngàn tính vạn tính chúng ta lại tính sai một thứ. Nếu như Giang Trần kia cưỡi phi chu, có lẽ sẽ cảm ứng được ma khí. Nếu như hắn ngự không phi hành, ma khí trùng thiên ở Lam Yên đảo vực này tất nhiên sẽ không dấu được hắn.

- Như vậy xem ra Giang Trần kia nhất định đã đi đường vòng mà quay về.

Trong lúc nhất thời tâm tình của mọi người trở nên rất không xong.

Kim Khiếu lão tổ châm chọc nói:

- Một vấn đề dễ hiểu như vậy tam tổ ngươi còn không sớm dự đoán ra được sao? Uổng phí sự tín nhiệm của Thiên ma lão tổ với ngươi a.

Thiên ma tam tổ vẫn bình thản, lạnh nhạt nói:

- Kim Khiếu đạo hữu, ma tộc vì sao liên tục có hại chịu thiệt? Là ma tộc chúng ta thực sự không bằng nhân tộc sao? Hay là nói cách khác, ma tộc chúng ta luôn có hại chịu thiệt ở chỗ ma tộc chúng ta luôn vô duyên vô cớ nội chiến. Yêu ma nhất mạch và Cự ma nhất mạch thực lực mạnh như vậy, nếu như bọn họ không nối chiến. Chân thành hợp tác, như vậy Giang Trần kia tuyệt đối sẽ không có thời cơ lợi dụng.

Kim Khiếu lão tổ cười một tiếng quái dị:

- Đó không phải là chuyện mà Thiên ma nhất mạch các ngươi thích nhất hay sao? Nếu như tất cả các mạch đều hòa khí sinh tài, nói không chừng Thiên ma nhất mạch các ngươi lại ngồi không yên nha.

Muốn nói tới ma tộc nội chiến, chuyện này không thoát khỏi việc Thiên ma nhất mạch luôn dung túng. Ít nhất Yêu ma nhất mạch và Cự ma nhất mạch tuyệt đối là do một tay Thiên ma nhất mạch tạo thành.

Lúc đấu võ mồm, bỗng nhiên thần thức Thiên ma tam tổ khẽ động, tay chộp một trảo về hư không, một đạo ấn ký thiên ma thần thức lập tức rơi vào trong lòng bàn tay hắn.

- Ồ? Là lão tổ triệu hồi đám người chúng ta.

Thiên ma tam tổ trầm ngâm nói.

- lão tổ triệu hoán chúng ta trở lại? Chẳng lẽ có việc gì xảy ra sao?

Mặt kệ có việc gì xảy ra hay không, Thiên ma lão tổ triệu hoán, coi như là trời sập xuống thì bọn họ cũng phải chạy trở về.

Một hồi xuất động, lại không thu hoạch được gì. Những người này hiển nhiên rất không hài lòng, nhưng mà việc đã tới nước này, bọn họ cũng biết phàn nàn cũng không làm nên được chuyện gì.

Đổi lại là bọn họ quyết định cũng chưa chắc đã ra quyết định tốt hơn Thiên ma tam tổ.