Độc Tôn Tam Giới

Chương 3406: Chiến đấu chấm dứt

Cùng lúc đó, Thứ Tang cũng đang thi triển cấm thuật Ma tộc. ý đồ đồng quy vu tận với thần thú Huyền Vũ. Nhưng mà năng lực phòng ngự của thần thú Huyền Vũ ngay cả Quang Độ lão nhân cũng không thể phá vỡ. Đừng nói là tu sĩ Ảnh ma cấp bậc bán thần, Thứ Tang kia vừa mới thi triển cấm thuật đã bị Huyền Vũ tích thi khí của thần thú Huyền Vũ cuốn lấy.

Mà lúc này Thứ Phong thần ma kia cũng tìm được một chút khe hở, pháp thân nhoáng lên, hóa thành một cái bóng mơ hồ, bắn về phía không trung.

Nhưng mà thần điểu Chu Tước đã chờ ở đó từ lâu.

Khóe miệng nở nụ cười quỷ dị nhìn chằm chằm vào Thứ Phong thần ma kia.

Không ngờ tới khóe miệng Thứ Phong thần ma kia cũng nở nụ cười quỷ dị, pháp thân nhoáng lên, toàn thân giống như có vô số con rận bị giũ ra, những điểm nhỏ quỷ dị kia lập tức hóa thành vô số đạo thân ảnh mơ hồ. Trong lúc nhất thời, vô số đạo thân ảnh nổ tung, bắn ra bốn phương tám hướng.

Huyễn Ảnh phân thân của Ảnh Ma nhất mạch.

Một chiêu này ngay cả thần điểu Chu Tước cũng không ngờ tới.

Giang Trần nhanh chóng quát lớn:

- Đến đây còn muốn chạy trốn sao?

Giang Trần lần nữa thúc giục Đại Lưu ly quang trản, tuy rằng hắn còn chưa hoàn toàn luyện hóa Đại Lưu ly quang trản này, nhưng uy năng của bản thân bảo vật này đã đủ kinh người rồi.

Quang trản lập tức giống như một cái mặt trời, phát ra quang mang chói lòa.

Tốc độ của tên Thứ Phong thần ma kia cho dù nhanh hơn nữa cũng không có nhanh như tốc độ ánh sáng. Đại Lưu ly quang trản chiếu rọi vạn dặm cũng chỉ trong nháy mắt mà thôi.

Đại Lưu ly quang trản lóa lên, Thứ Phong thần ma dưới quang mang lập tức bị chiếu rọi là nguyên hình, pháp thân lộ ra trong hư không, vô cùng chói mắt. Hắn rất muốn hóa thân thành một hạt bụi, thế nhưng không ngờ lại bị phát hiện ra.

Thần điểu Chu Tước bị Huyễn Ảnh phân thân trêu đùa như vậy, trong lòng cảm thấy tức giận, miệng thét dài một tiếng, nguyên châu thiên hỏa đáng sợ lại lần nữa xuất hiện, tạo thành một cơn sóng lửa dài hẹp, triệt để phong kín đường đi của Thứ Phong thần ma.

- Để xem ngươi chạy đi đâu?

Đường đi của Thứ Phong thần ma bị ngăn cản, cũng hoảng hốt không thôi. Vội vàng đổi phương hướng, ý đồ muốn chạy trốn. Chỉ là nguyên châu thiên hỏa kia không phải là thần thông bình thường, thiên biến vạn hóa, thập phần quỷ dị.

Chờ khi hắn thay đổi phương hướng, phát hiện ra nơi này không ngờ còn có thiên hỏa cuồn cuộn.


Trong lúc nhất thời Thứ Phong thần ma tựa như khốn thú, chạy tán loạn bốn phía. Chỉ là cho dù hắn có chạy thế nào cũng không thể vượt qua tốc độ của thiên hỏa thiêu đốt.

Giang Trần ở trên không trung, Tà Ác kim nhãn chiếu rọi, lập tức bắn thẳng về phía Thứ Phong thần ma kia.

Tu vi của Giang Trần giờ phút này so với bản thân Thứ Phong thần ma cao hơn, uy năng thần thức càng cường hãn vô cùng. Hai mắt Thứ Phong thần ma kia bị Tà Ác kim nhãn bắn tới, toàn thân lập tức run lên, thần thức giống như bị một loại lực lượng thần bí nào đó phong ấn chặt, run rẩy không ngừng.

Lúc này trong hư không lại có một đầu Chân linh giết tới, đây chính là đầu Thái Tuế bạch hổ từ đầu không có ra trận. Thái Tuế bạch hổ còn kém chút nữa là đột phá thần đạo, không có năng lực chính diện chặn đường tu sĩ Ảnh Ma nhất tộc. Nhưng mà nếu như chính diện giao phong, Thái Tuế bạch hổ tuyệt đối không kém hơn tu sĩ Ảnh Ma nhất tộc.

Thái Tuế bạch hổ kêu gào, muốn phóng về phía Thứ Phong thần ma.

Giang Trần thấy thế, lập tức quát:

- Tiểu Bạch, không thể lỗ mãng, người nọ là của ta.

Nếu như là đám người thần điểu Chu Tước lên tiếng, Tiểu Bạch nhất định sẽ không nghe, trực tiếp xông lên tiêu diệt Thứ Phong thần ma này.

Thế nhưng mà Giang Trần mở miệng, bất kể là Tiểu Bạch hay là Chân linh khác đều phải nghe theo.

Tiểu Bạch ngượng ngùng dừng bước, vẻ mặt phiền muộn nói:

- Trần thiếu, bọn họ đều có thành phẩm a. Ta không có, không có chút thú vị nào hết.

Giang Trần cười nói:

- Không vội, không vội. Trận chiến với Ma tộc còn dài, bất quá đây chỉ là món khai vị mà thôi. Ngươi gấp gáp cái gì?

Vẻ mặt Tiểu Bạch uể oải, lười biếng ngáp một cái, cái đuôi quẫy, biểu lộ hung hãn vừa rồi lập tức biến mất, giống như một con mèo lưỡi, tìm tới nơi hẻo lánh ngủ tiếp.

Thần điểu Chu Tước thấy vậy cũng lắc đầu cười khổ.

Nhưng mà dù sao hắn cũng là thần điểu thành danh thượng cổ, mà Tiểu Bạch cho tới bây giờ còn chưa tấn chức thần đạo, coi như là vãn bối.


Tự nhiên thần điểu Chu Tước sẽ không so đo những thứ này với Tiểu Bạch.

Thấy Giang Trần dùng Tà Ác kim nhãn áp chế Thứ Phong thần ma ki, thần điểu Chu Tước cũng âm thầm cảm thấy kỳ quái. Đây chính là tu sĩ nhân tộc a. Bằng vào thần thức nhẹ nhõm trấn áp tu sĩ Ma tộc, cho dù là thời kỳ thượng cổ, đây cũng là một màn kỳ quái cực kỳ ít xuất hiện.

Đối với Giang Trần, thần điểu Chu Tước đã không tìm thấy lời nào để hình dung.

Theo thần thức của Giang Trần không ngừng tăng cường, vẻ dũng mãnh trên mặt Thứ Phong thần ma kia cũng chậm rãi biến mất, mà chuyển thành vẻ mặt mơ hồ, ngây ngốc.

Có thể nhìn ra được Thứ Phong thần ma này đã hoàn toàn bị thần thức Giang Trần áp chế.

- Đi xuống đi.

Trận chiến này, năm đại thần ma, trừ Thứ Phong thần ma ra, Long Tiểu Huyền chụp chết một người dầu tiên, thần điểu Chu Tước thiêu chết một, còn có một người bị Huyền Vũ thi tích khí của thần thú Huyền Vũ tiêu diệt, còn có một người bị Ngũ Lôi Long ấn của Long Tiểu Huyền đánh thành cặn bã.

Chỉ có Thứ Phong thần ma này là tù nhân của Giang Trần.

Trận chiến này Long Tiểu Huyền diệt hai người, thần điểu Chu Tước và thần thú Huyền Vũ diệt một người. Tiểu Bạch chạy ra một lần, chỉ là cũng không có thu hoạch.

Đương nhiên, hiện tại Tiểu Bạch còn chưa đột phá thần đạo. Cho nên Giang Trần đối với nó cũng không có đặc biệt yêu cầu giết địch.

Thứ Phong thần ma kia và Ngọc Diện thần ma trở thành tù nhân.

Trận chiến này Hạ Thiên Trạch luôn âm thầm nhìn qua, hắn cũng không có ra tay. Hắn không ra tay tự nhiên là vì có nguyên nhân. Một là cấp bậc trận chiến này còn chưa tới thời điểm hắn ra tay. Thứ hai hắn cũng âm thầm lo lắng có lão tổ thần đạo Ma tộc nhìn vào, cho nên hắn không hiện thân là vì đề phòng lão tổ Ma tộc ra tay.

Hiện tại xem ra, lo lắng lão tổ Ma tộc ra tay là dư thừa. Nhưng mà Hạ Thiên Trạch đối với trận chiến này lại có chút khiếp sợ.

Sức chiến đấu mà đám người Giang Trần biểu hiện ra ngoài rõ ràng đã vượt quá dự đoán của đám người Hạ Thiên Trạch. Theo Hạ Thiên Trạch thấy, Giang Trần là một người trẻ tuổi đạt được truyền thừa mạnh mẽ, tu vi và sức chiến đấu nhất định sẽ yếu tới mức thê thảm.

Thế nhưng không ngờ rằng, sức chiến đấu của Giang Trần lại kinh người như vậy. Không chỉ có thế, sức chiến đấu của mấy đầu Chân linh thần đạo này cũng dọa người, đây là chuyện khiến cho Hạ Thiên Trạch rất là giật mình.

Tuy rằng miệng hắn không muốn thừa nhận, nhưng mà lại không thể không thừa nhận, cho dù không có Hạ Thiên Trạch hắn, sức chiến đấu của nhóm người Giang Trần cũng hoàn toàn có thể ứng phó với lão tổ thần đạo Ma tộc bình thường.

Trừ phi là những lão tổ Ma tộc đỉnh cấp xuất hiện, nếu không quả thực không khảo nghiệm được đám người Giang Trần.

Biết được Nguyên Ly trưởng lão không ngờ lại là yêu nghiệt Ma tộc, chuyện này khiến cho người của Bàn Long nhất mạch đều hoảng sợ không thôi, cả đám nhanh chóng quỳ xuống đất, thỉnh tội với Giang Trần.

Hạ Cương trưởng lão kia cũng nghe tin mà chạy tới. Sau khi biết được tin tức này, sắc mặt Hạ Cương trưởng lão trắng bệch, cảm thấy đại họa đã đổ lên đầu Bàn Long nhất tộc.

Bàn Long nhất mạch vốn phải là mạch tử trung với Giang Trần thiếu chủ, thế nhưng không ngờ lại xuất hiện Ma tộc, còn để cho Ma tộc lẻn vào trong điểm hạch tâm này, thiếu chút nữa phá hỏng tất cả.

Chuyện này nếu như truy cứu, Bàn Long nhất mạch bọn họ quả thực là tội ác tày trời a.

- Hạ Cương, tất cả các ngươi đứng lên đi. Bổn thiếu chủ không truy cứu, Nguyên Ly trưởng lão này chỉ sợ trước đó đã bị ngộ hại, lẻn vào trong Bàn Long nhất mạch các ngươi. Là ma tu của Ảnh Ma nhất mạch, tất cả chuyện này đều nằm trong tính toán của bổn thiếu chủ và thiếu tộc trưởng nhà các ngươi. Lần này bất quá chỉ là dẫn xà xuất động mà thôi. Các ngươi có tội gì chứ?