Nhắc tới thần thông Vạn Biến thiên ma, quả thực là một môn thần thông vô cùng không tệ. Giang Trần đối với môn thần thông này cũng không xa lạ gì?
Dùng lý giải kiếp trước của hắn đối với môn thần thông này mà nói, môn thần thông này quả thực không dễ đối phó.
Nhưng mà thần thông Vạn Biến thiên ma này, rốt cuộc vẫn chỉ là mô phỏng cự linh thái cổ, nói trắng ra chính là bắt chước a.
So với cự linh thái cổ chính thức mà nói, loại mô phỏng này cuối cùng cũng không có loại lực lượng huyết mạch đáng sợ của cự linh thái cổ.
Ánh mắt Giang Trần sâu xa, nhìn qua một lát rồi nở nụ cười nghiền ngẫm:
- Trừ thần thông Vạn Biến thiên ma ra, Quang Độ lão nhân này còn có tuyệt học gì ẩn dấu hay không?
Già Diệp thần tôn nao nao, có ý gì? Chẳng lẽ môn thần thông này còn chưa đủ bá đạo sao?
- Giang Trần, ngươi có biện pháp phá thần thông Vạn Biến thiên ma này hay sao?
Giang Trần khoan thai cười nói:
- Công pháp thiên hạ cũng không có biện pháp phá hay không phá, khác biệt giữa người với nhau chính là thực lực mạnh yếu a.
- Ồ? Thực lực của lão thất phu Quang Độ kia vượt qua xa chúng ta a.
Ngữ khí Già Diệp thần tôn có chút khó hiểu.
- Đúng vậy, nhưng mà môn thần thông này theo ta thấy, hắn chỉ mới hiểu da lông mà thôi.
Ngữ khí của Giang Trần vô cùng chắc chắn.
- Lùi một bước mà nói, cho dù môn thần thông này hắn có tu luyện tới tiểu thành cũng không cần e ngại. Bởi vì cho dù hắn mô phỏng cự linh thái cổ thế nào địch sao lại bốn chân linh huyết mạch thần thú của chúng ta? Hắn tự dùng sở đoản của mình đối đầu với sở trường của chúng ta a.
Giang Trần khoan thai cười, ánh mắt có chút thú vị nhìn qua thần điểu Chu Tước và thần thú Huyền Vũ:
- Nhị vị, Quang Độ lão nhân này dùng thần thông Vạn Biến thiên ma, dám sính uy với cự linh thái cổ, huyết mạch tứ đại thần thú các ngươi có hứng thú đọ sức một phen với hắn hay không?
Thần điểu Chu Tước hắc hắc cười nói:
- Thái cổ cự linh, so với huyết mạch tứ đại thần thú chúng ta thì coi là gì cơ chứ? Huyền Vũ đạo hữu, ngươi có dám đánh một trận hay không?
Tính cách của thần thú Huyền Vũ có chút bị động, muốn cho hắn chủ động khiêu chiến, bình thường không có khả năng. Nhưng mà thần điểu Chu Tước đã mời, mà Giang Trần rõ ràng lại có ý tứ này.
Hắn không dễ cự tuyệt.
Dù sao gia nhập đội ngũ này rồi, cũng không thể quá nhát gan a. Bằng không mà nói, sao có thể dung nhập vào trong đoàn đội này? Mặc dù trước đó đã đưa tới đầu danh trạng cho Giang Trần, nhưng mà thần thú Huyền Vũ cũng muốn được đồng bạn tán đồng.
- Chu Tước đạo hữu đã có hứng như vậy, ta theo ngươi chơi đùa vậy. Hai đại thần thú chúng ta liên thủ, thái cổ cự linh của tên này sao có thể làm gì được chúng ta cơ chứ?
Trong khi nói chuyện, hai đại Chân linh đã hóa thành hai đạo quang mang lao ra khỏi đại trận.
Quang Độ lão nhân đang chuẩn bị khí thế, vốn muốn dùng khí thế của cự linh thái cổ trực tiếp xông trận, phá vỡ trận pháp của Vĩnh Hằng thánh địa.
Thế nhưng lại không ngờ rằng hắn còn chưa phát động thế công, đối phương lại chủ động xuất kích.
Chuyện này khiến cho hắn có chút ngoài ý muốn.
Hai đại Chân linh đã muốn xuất chiến trước, tự nhiên sẽ không chiến đấu một cách tiêu cực. Thần điểu Chu Tước và thần thú Huyền Vũ nhao nhao hiển thánh ra pháp thân bản thể.
Pháp thân bản thể thần điểu Chu Tước toàn thân đỏ thẫm, giống như là một ngọn núi lửa đang dâng trào, tràn ngập nóng bỏng, hừng hực thiêu đốt, giống như một cái mặt trời trên không trung.
Mà thần thú Huyền Vũ thì có pháp thân giống như quy xà hợp thể. Nhưng mà tứ chi lại tiến hóa vô cùng mạnh mẽ, giống như được đúc bằng đồng, sắt thép, cực kỳ uy mãnh.
Sau lưng còn có một chiếc mai rùa hình bầu dục, hai chân có lực khiến cho người ta nhìn qua cảm thấy lực lượng mười phần.
- Chính là súc sinh nhà ngươi vừa rồi giương oai sao?
Quang Độ lão nhân, đôi mắt giống như hai chiếc đèn lồng trừng mắt nhìn thần thú Huyền Vũ.
Huyết mạch tứ đại thần thú bị người ta gọi là súc sinh. Huyền Vũ thần thú giận tím mặt, hai chân đạp một cái, hô lớn:
- Chu Tước đạo hữu, đánh hắn.
Huyền Vũ thần thú một khi tức giận, cũng không phải là đèn cạn dầu.
Hai tay hung hăng đập về phía hư không, từng vết nứt không gian đáng sợ tản mát ra từng vòng tròn rung động, không ngừng lan tràn về phía Quang Độ lão nhân.
Thần điểu Chu Tước cười hắc hắc, toàn thân cao thấp xoay tròn, quanh thân hắn, từng đạo hỏa diễm giống như mưa sao băng, phô thiên cái địa bắn về phía Quang Độ lão nhân.
Hai đại chân linh đồng thời ra tay, khí thế kia tuyệt đối là khí thôn nhật nguyệt, dời núi lấp biển.
Ngay cả Quang Độ lão nhân cũng không dám lãnh đạm.
Hắn ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng, hai chiếc sừng cực lớn kia cùng với thân thể hung hăng vọt về phía rung động mà thần thú Huyền Vũ tạo ra.
Một tiếng ầm vang xuất hiện.
Rung động mà thần thú Huyền Vũ tạo ra trực tiếp bị phá nát, vô số khí lưu thoáng cái nổ tung, tản ra bốn phía.
Mà lúc này vô số hỏa diễm của thần điểu Chu Tước vừa vặn giống như mây đen kéo tới.
Nhất thời cự linh do Quang Độ lão nhân biến ảo ra đã bị vô số khí lưu đỏ rực bao trùm, vô số hỏa diễm không ngừng chồng chất lên.
Quang Độ lão nhân rít lên một tiếng, vầng sáng bên ngoài cự linh dưới áp bách của khí lưu nóng bỏng bên ngoài không ngừng hạ thấp, không ngừng lõm xuống bên dưới.
Lại bị khí lưu nóng bỏng đáng sợ áp súc, thu hẹp không gian lại.
- Huyền Vũ đạo hữu, nhốt chặt hắn, pháp thân mà hắn biến ảo không ngăn được Chu Tước liệt diễm của ta.
Thần điểu Chu Tước truyền âm kêu đồng bạn.
Có thể nhìn ra được, cự linh mà Quang Độ lão nhân biến ảo quả thực không chống đỡ được. Nhưng mà Quang Độ lão nhân cũng không phải là đèn cạn dầu.
Pháp thân nhoáng lên một cái, đầu Oanh Thiên Ngưu cực lớn kia dần dần trở nên thon dài, không ngờ lại diễn hóa ra một đầu Nộ giao thượng cổ.
Đầu Nộ giao này thét dài một tiếng, tạo thành từng vòng xoáy mạnh mẽ, nhanh chóng xong tròn, không ngừng chấn văng Chu Tước liệt diễm chung quanh.
Trong lúc nhất thời, Chu Tước liệt diễm không ngừng áp súc xuống lại giống như là bụi mù, bị thổi bay.
Sau một khắc, Nộ giao do Quang Độ lão nhân biến ảo lại lần nữa tăng tốc, cự trảo hung hăng đánh về phía trước mặt thần thú Huyền Vũ.
Tốc độ cực nhanh, không ngờ trong hô hấp đi tới trước mặt thần thú Huyền Vũ.
Thần thú Huyền Vũ dù sao cũng là thần thú, dưới lúc nguy cấp cũng co đầu rụt lại, pháp thân khẽ chuyển, trực tiếp đưa lưng về phía đối phương.
Ầm...
Một tiếng vang lên thật lớn vang vọng, phía sau lưng thần thú Huyền Vũ xuất hiện từng vòng rung động, các loại phù văn kỳ quái không ngừng từ trên lưng hắn lan tràn ra.
Mà lưng hắn lại không hề có chút tổn thương nào, trừ một vết rạch ra, không ngờ lại không để lại bất kỳ dấu vết nào.
Một trảo này của Quang Độ lão nhân vốn tưởng rằng nhất định sẽ có hiệu quả, thế nhưng không ngờ rằng bàn tay mình cơ hồ chộp tới nứt xương, thế nhưng lại không thể làm bị thương được đối thủ.
Quái vật quỷ quái này không ngờ lại có lực phòng ngự mạnh như vậy.
Đồng thời lúc đó trong đầu Quang Độ lão nhân hiện lên một loại chân linh thượng cổ. Chuyện này khiến cho trái tim trong ngực hắn đột nhiên không nhịn được mà hung hăng co rúm lại một cái.
Ánh mắt nhìn qua thần thú Huyền Vũ thoáng cái trở nên phức tạp.
Hiển nhiên hắn đã suy đoán ra lai lịch của thần thú Huyền Vũ.
Quang Độ lão nhân suy đoán ra lai lịch của thần thú Huyền Vũ, trong lòng không nhịn được mà thầm mắng một tiếng, Vĩnh Hằng thánh địa này rốt cuộc có vận khí tốt thế nào chứ?
Thần điểu Chu Tước là huyết mạch Chân long cũng thôi đi, tại sao huyết mạch Huyền Vũ lại cũng xuất hiện? Chẳng lẽ Vĩnh Hằng thánh địa này thực sự nghịch thiên như vậy hay sao?
Thần thú Huyền Vũ này chẳng lẽ lại là do Giang Trần mời tới giúp đỡ? Hay là chính là đồng bọn của Giang Trần?