Thập đại lão tổ cũng nhìn nhau, bọn họ không có cách nào hiểu rõ, rốt cuộc Giang Trần có lý do gì mà kiên trì với biện pháp này. Dùng thân thể bơi qua, trừ thập đại lão tổ thần đạo có nắm chắc ra, những người khác rất khó có thể nắm chắc tuyệt đối.
Hơn nữa quan trọng nhất chính là, dùng thân thể bơi qua hoàn toàn không có bất kỳ ưu thế nào. Tuy rằng khả năng địch nhân cũng không dự đoán được bọn họ sẽ dùng thân thể bơi qua. Nhưng mà tốc độ bơi qua khi dùng thân thể cực chậm, thời gian dài, dù là ngay từ đầu địch nhân không dự đoán tới được, cũng rất dễ dàng truy xét ra.
Chỉ cần địch nhân truy xét ra, bọn chúng có đầy đủ thời gian tổ chức phục kích.
Một khi địch nhân kịp phản ứng, mọi người thực sự không nghĩ ra, dùng thân thể bơi qua có ưu thế gì đáng nói.
mà tự tin của Giang Trần là lấy từ đâu mà có?
Bình thường nhìn Giang Trần này dường như cũng không phải là loại người tự tin mù quáng, cũng không phải là người cân nhắc vấn đề không chu toàn.
Chẳng lẽ lần này hắn đã sai lầm nghiêm trọng?
Dường như cũng không giống a.
Trong lúc nhất thời tất cả mọi người nhìn qua Giang Trần, cùng đợi.
Giang Trần cũng không có thừa nước đục thả câu, nói:
- Ta nói bơi qua, tuyệt đối không phải dùng thân thể bơi qua, mà là dùng một loại bí pháp khác. Nhưng mà bơi qua như vậy muốn trốn tránh nguy hiểm, phải nghiêm khắc khống chế các tu sĩ. Trừ thế lực tinh anh của thập đại thánh địa ra, những người khác phải tiến vào phi chu, hơn nữa phải phong ấn, làm cho bọn chúng không có cách nào câu thông với bên ngoài. Nếu không chỉ cần bọn chúng hơi tiết lộ chút hành tung, thì sẽ có nguy hiểm bị bại lộ. Mục tiêu của ta là nhân lúc địch nhân còn chưa kịp phản ứng, thông qua phương thức kia đi tới lối ra. Như vậy cho dù lối ra có người mai phục, chúng ta cũng có thể đánh cho đối phương bất ngờ.
- Bí pháp?
Tất cả mọi người không hiểu ra sao, bơi này còn có thể có bí pháp gì sao? Đây quả thực là lần đầu tiên mọi người nghe thấy a.
- Giang Trần, ngươi cứ việc nói thẳng ra. Ngươi có bí pháp gì?
Giang Trần lại lắc đầu nói:
- Bí pháp này ta không thể nói toạc ra. Ta chỉ hỏi chư vị tiền bối, các ngươi có nắm chắc không? Để cho toàn bộ những người khác tiến vào phi chu, không thể khiến cho bọn chúng có liên hệ gì với bên ngoài. Chỉ cần có thể ta có nắm chắc mang mọi người an toàn đi tới lối ra, về phần có thể đột phá lối ra hay không thì phải xem sức chiến đấu của chư vị tiền bối thế nào.
Giang Trần cũng không có nói hết, hắn chỉ nói đưa tới lối ra. Về phần có thoát thân thành công hay không, đương nhiên không phải là chuyện mà Giang Trần hắn có thể quyết địn hdudwojc.
Đến lúc đó, nhiệm vụ khó khăn nhất, nhất định phải giao cho thập đại lão tổ đi thu thập.
Sắc mặt thập đại lão tổ đều có chút hoài nghi, hiển nhiên bọn họ cũng đang suy đoán tính khả thi của Giang Trần. Không thể không nói đề nghị của Giang Trần rất là hấp dẫn.
Chỉ là bọn họ thủy chung vẫn không hiểu nổi, bơi thì có bí pháp gì cơ chứ?
- Chư vị tiền bối, các ngươi không cần phải lo lắng bí pháp này. Ta chỉ có thể nói, bí pháp này không phải là các ngươi chân chính bơi qua hải vực, mà là có biện pháp khác.
Giang Trần lần nữa nhắc nhở một câu.
Chân Vũ thánh tổ là người thứ nhất lên tiếng:
- Giang Trần tiểu hữu tuổi còn trẻ như vậy mà đã trải qua rất nhiều chuyện khiến cho người ta tin phục. Tư lịch của hắn còn đó, ta tin tưởng hắn.
- ha ha, lão phu cũng hiểu, chỉ cần là biện pháp mà Giang Trần tiểu hữu nói ra, luôn đáng tin cậy.
Quang Minh thánh tổ cũng mỉm cười tỏ thái độ.
- Ủng hộ Giang Trần tiểu hữu, Húc Nhật thánh địa ta gần đây đều rất kiên định.
- Ha ha, chúng ta dường như cũng không có lựa chọn nào khác a. Vì sao không tin tưởng người trẻ tuổi nhiều lần sáng tạo kỳ tích này chứ?
- Đúng vậy a. Nếu như có thể mang theo mọi người phá tan cửa ải khó khăn lần này, ta dám chắc chắn, Giang Trần tương lai chính là nhân vật lãnh tụ của Vạn Uyên đảo.
Các vị lão tổ không ngừng tỏ thái độ. Trong lúc mấu chốt bọn họ cũng quyết đoán, biết rõ không có lựa chọn nào khác, như vậy cũng chỉ có thể làm ra quyết định dùng người thì không nghi ngờ người.
Dù sao Giang Trần phá vỡ Thái Bạch Phân Quang tụ hợp trận, biểu hiện kia tất cả mọi người đều nhìn ở trong mắt. Đó là nan đề mà thập đại lão tổ vô kế khả thi, Giang Trần lại có thể ngăn cơn sóng dữ.
Còn lần này, tự nhiên có lý do để Giang Trần lần nữa sáng tạo kỳ tích.
Vĩnh Hằng thánh tổ nghiêm túc, ánh mắt quét qua một vòng, đảo qua khuôn mặt từng lão tổ khác, nói:
- Chư vị, mọi người đã tin tưởng Giang Trần, lão phu hy vọng mọi người dùng hết toàn lực, không nên giữ lại bất luận một chút nào. Tất cả chi tiết đều có thể quyết định thành bại. Lần này liên quan tới sinh tử tồn vong của thập đại thánh địa chúng ta. Nên nhẫn tâm thì phải nhẫn tâm. Những thế lực nhị lưu tam lưu kia, nếu như không phối hợp, chúng ta phải dùng uy của thập đại thánh địa trấn áp.
Đã làm minh chủ, loại chuyện đắc tội với người khác này, hắn cũng không sợ nói ra.
Tất cả mọi người nghiêm túc gật đầu:
- Đúng, thập đại thánh địa là người đứng đầu Vạn Uyên đảo. Thời khắc mấu chốt, người đứng đầu nhất định phải tỏ uy thế của người đứng đầu. Hoặc là phối hợp, hoặc là bọn chúng phải ở lại Bình Sa đảo.
- Yên tâm đi, bọn chúng nhất định sẽ toàn lực phối hợp. Bọn chúng cũng hiểu rõ, nếu như muốn phá vòng vây, bọn chúng chỉ là cản trở, còn không bằng ngoan ngoãn phối hợp.
- Nếu như vậy chúng ta lập tức hành động, tổ chức một chút, làm cho bọn chúng toàn bộ đều tiến vào phi chu. Không thể lưu lại bất kỳ kẻ nào, không thể lưu lại bất kỳ tai họa ngầm nào. Chỉ cần có người gây ra hỗn loạn, không thể không nói, chúng ta đành phải ra tay nặng để đàn áp.
Thập đại lão tổ đều là nhân vật cấp độ kiêu hùng, tự nhiên sẽ không nhân từ nương tay, lề mề.
Sau khi thương nghị hoàn tất, thập đại lão tổ lần nữa đi tới trước mặt mọi người.
Sắc mặt Vĩnh Hằng lão tổ ngưng trọng, mở miệng nói:
- Chư vị, rất không may nói cho mọi người biết một chuyện. Trong những sương mù này đều có kịch độc. Hiện tại thập đại lão tổ chúng ta đã thương nghị qua, có một biện pháp dẫn mọi người chạy trốn. Nhưng mà biện pháp này cần mọi người phối hợp.
- Đương nhiên muốn áp dụng biện pháp này, nhất định phải ủy khuất mọi người tiến vào phi chu. Sau khi tiến vào, phi chu sẽ bị phong ấn trong giây lát ngắn ngủi. Phong ấn này tuyệt đối không phải muốn giam cầm các ngươi. Mà là muốn đoạn tuyệt liên hệ các ngươi với bên ngoài. Bởi vì lần này phá vòng vây liên quan tới sinh tử tồn vong. chúng ta phải cam đoan không có bất kỳ kẻ nào có cơ hội mật báo.
Vĩnh Hằng thánh tổ đi thẳng vào vấn đề.
Không có bất kỳ dây dưa dài dòng nào. Trong lời nói cũng không có nửa điểm mơ hồ, biểu đạt ý tứ không rõ ràng.
Một ít người của thế lực nhị lưu tam lưu nghe lời này bắt đầu om sòm.
Nghe nói phải đi vào phi chu, ngược lại cũng không tính là cái gì. Nhưng mà phi chu còn bị phong ấn, đây không phải là coi bọn họ như đồ hộp sao?
Nếu như để cho bọn họ xung phong làm bia đỡ đạn, dẫn dắt lực chú ý của địch nhân, yểm hộ thập đại thánh địa phá vòng vây, đây chẳng phải là chuyện oan uổng cực kỳ sao?
Cho nên hiện trường bắt đầu xuất hiện tiếng xôn xao cực lớn, không ít người vẻ mặt đều phẫn nộ, tỏ vẻ kháng nghị.
Vĩnh Hằng thánh tổ cười lạnh, quát một tiếng:
- Tất cả im miệng cho ta.
Uy áp thần đạo một khi phát ra, hiện trường lập tức im ắng không một tiếng động.
- Đây cũng không phải là mạnh cầu kẻ yếu. Người không muốn tiến vào phi chu, chúng ta tuyệt đối sẽ không miễn cưỡng. Nhưng mà các ngươi nhất định phải ở lại Bình Sa đảo, tự sinh tự diệt.
- Dựa vào cái gì? Thập đại thánh địa các ngươi là thế lực đứng đầu, thời khắc mấu chốt thế lực đứng đầu không thể bảo hộ mọi người chu toàn, mọi người dựa vào cái gì còn ủng hộ các ngươi chứ?