Quả nhiên không ngoài dự liệu của Giang Trần, ngay từ đầu thánh địa mà Công Tây Hồ này cảm thấy hứng thú có năm sáu nhà, nhưng rất nhanh những nhà khác đã bị khí thế cướp người của Bách Hoa thánh địa chấn trụ, nhao nhao lựa chọn rút lui.
Loại khí thế này của Bách Hoa thánh địa vô cùng dọa người, lúc ra tay cũng xa xỉ không thể tưởng tượng nổi.
Cũng may bên Vĩnh Hằng thánh địa, Đại thánh chủ được Giang Trần dặn dò, cũng không có hàm hồ. Giang Trần trịnh trọng nói cho hắn như vậy, loại thiên tài rắm thí này nhất định có chỗ hơn người.
Thiên tài bình thường có chút ngạo khí, cũng có người có tính cách cổ quái.
Nhìn Công Tây Hồ này, rõ ràng cũng là loại thiên tài quái dị kia. Ngươi có tính cách này không đáng sợ, chỉ cần tính cách này không trở thành tác dụng phụ, vậy thì sẽ không có việc gì hết.
Dù sao người trẻ tuổi cuồng ngạo, là quá trình mà mỗi một người đều trải qua.
Cạnh tranh nhanh chóng tiến vào giai đoạn gay cấn. Trừ Vĩnh Hằng thánh địa và Bách Hoa thánh địa vô cùng sốt sắng ra, những thánh địa khác đều nhao nhao rút lui.
Bách Hoa thánh địa thấy Vĩnh Hằng thánh địa cạnh tranh với mình, cũng vô cùng căm tức, năm lần bảy lượt tăng giá.
Vĩnh Hằng thánh địa cũng không cam lòng yếu thế, không ngừng tăng lên.
Đến cuối cùng, song phương giằng co không dứt, chỉ có thể dựa vào mồm mép thuyết phục.
Lý do của bên Bách Hoa thánh địa kia vô cùng sắc bén:
- Công Tây Hồ, chúng ta cũng nhìn ra ngươi là tiên thiên hỏa linh chi thể, lại trời sinh đam mê luyện chế đan dược. Mọi người đều biết trình độ đan dược của Bách Hoa thánh địa chúng ta ở Vạn Uyên đảo đều là tiếng lành đồn xa. Ngươi tới Bách Hoa thánh địa ta, tuyệt đối có thể đạt được tài nguyên tốt nhất, được dạy dỗ tốt nhất, thậm chí thánh địa còn xem xét liệt ngươi vào hàng ngũ thiên tài cao cấp nhất mà bồi dưỡng. Cho ngươi hưởng thụ loại đãi ngộ mà chỉ có thiên tài cao cấp nhất mới có thể có được.
Không thể không nói, Bách Hoa thánh địa vô cùng thưởng thức Công Tây Hồ này.
Nhưng mà vẻ mặt Công Tây Hồ này vẫn lạnh nhạt, mí mắt không thèm nhảy lên lấy một cái, chỉ có nở nụ cười qua loa mà thôi.
Ánh mắt hắn có chút hứng thú nhìn qua bên Vĩnh Hằng thánh địa, hiển nhiên muốn nghe xem bên Vĩnh Hằng thánh địa sẽ nói gì.
Đại thánh chủ cười nói:
- Công Tây Hồ à, người trẻ tuổi có tính cách như ngươi tuyệt đối không nhiều lắm. Bất quá Vĩnh Hằng thánh địa chúng ta rất hoan nghênh loại thiên tài có tính cách như ngươi. Bản thánh chủ cũng không có nhiều lời, Thạch Huyền đại sư mà Bách Hoa thánh địa cho rằng kiêu ngạo nhất hiện tại còn đang làm đan nô cho Vĩnh Hằng thánh địa chúng ta. Bách Hoa thánh địa nói độ cao đan đạo của bọn họ viễn siêu Vạn Uyên đảo này, bản thánh chủ chỉ muốn nói, hiện tại Thái Nhất bổ thiên đan, Đỉnh Thiên đan nóng bỏng nhất Vạn Uyên đảo xuất phát từ tay ai? Từ tay Bách Hoa thánh địa hay sao?
- Những đan dược nóng bỏng nhất này đều tới từ Vĩnh Hằng thánh địa.
Đại thánh chủ cuối cùng bổ sung một câu.
Lời này có chút đắc tội với người khác, nhưng mà Vĩnh Hằng thánh địa và Bách Hoa thánh địa từ trước tới nay chưa từng có hòa khí gì cả. Lúc này song phương cạnh tranh tới mức có mùi thuốc súng, cho nên lúc Đại thánh chủ nói chuyện tự nhiên cũng không lưu tình, đi cân nhắc vấn đề đắc tội hay không.
Nghe thấy Đại thánh chủ nói như vậy, bên Bách Hoa thánh địa gấp gáp:
- Vĩnh Hằng thánh địa các ngươi bất quá là vận khí tốt, nhận được đan phương thượng cổ, may mắn luyện chế ra hai loại đna dược. Trừ hai loại đan dược này ra, Vĩnh Hằng thánh địa các ngươi còn có thể lấy ra được thứ gì nữa? Học vấn trụ cột đan đạo, hệ thống đan đạo hoàng thiện, cơ chế hoàn mỹ bồi dưỡng thiên tài đan đạo, có một điểm nào mà Vĩnh Hằng thánh địa các ngươi có đủ cơ chứ? Nói không dễ nghe một chút mà nói, Vĩnh Hằng thánh địa các ngươi chính là nhà giàu mới nổi trên phương diện đan đạo. Cái gì mà Thái Nhất bổ thiên đan, Đỉnh Thiên đan, một ngày nào đó Bách Hoa thánh địa chúng ta cũng có thể nghiên cứu ra.
Khẩu khí này của Bách Hoa thánh địa rõ ràng là muốn vạch mặt.
Giang Trần nghe xong lời này, có chút không vui.
Vốn hắn không có ý định xen vào, tùy ý để song phương giao đấu với nhau.
Nhưng mà người ta nói Thái Nhất bổ thiên đan, Đỉnh Thiên đan như vậy, Giang Trần là người luyện chế ra hai loại đan dược này, tự nhiên sẽ không vui một chút nào.
- Đợi một chút.
Giang Trần như cười như không tiến lên, nói:
- Ta nghe có chút là lạ, cái gì gọi là hệ thống đan đạo, cơ chế bồi dưỡng nhân tài? Cái gì gọi là nhà giàu mới nổi trong đan đạo?
- Hừ, tự trong lòng ngươi hiểu rõ.
Bên Bách Hoa thánh địa, ngữ khí rất là khinh thường.
Giang Trần lạnh nhạt nói:
- Tốt, những thứ này trước tiên tạm thời không nói tới, ta coi như là các ngươi hâm mộ, ghen ghét tới đỏ mắt. Nhưng mà ngươi nói Thái Nhất bổ thiên đan và Đỉnh Thiên đan, một ngày nào đó các ngươi có thể phân giải, luyện chế ra đúng không?
- Không sai. Nội tình của Bách Hoa thánh địa chúng ta, bằng vào đám nhà giàu mới nổi như các ngươi làm sao có thể lý giải?
Bên Bách Hoa thánh địa, vô cùng ngạo nghễ nói.
Giang Trần cười ha hả:
- Mơ mộng hão huyền. Ta cũng nói một câu, hai loại đan dược này, cho các ngươi một trăm năm, một ngàn năm, các ngươi cũng không có khả năng nghiên cứu, luyện chế ra được nó.
Đây là coi trẻ, là coi rẻ từ tận trong lòng.
- Ngươi... Tiểu tử, ngươi thực đủ cuồng vọng a. Một ngàm năm? Ngươi cho rằng đan dược này có gì không tầm thường? Một ngàn năm nghiên cứu không luyện chế ra được chứ?
- Đan dược này sao? Đáng tiếc nó lại không tầm thường như vậy a.
Giang Trần cười nhạt nói:
- Một ngàn năm vẫn là coi trọng các ngươi. Bằng vào trình độ ấy của Bách Hoa thánh địa các ngươi, đừng nói là một ngàn năm, đời đời kiếp kiếp cũng không có khả năng luyện chế ra.
Loại đan dược như Đỉnh Thiên đan, cho dù là ở Chư Thiên đại thế giới cũng là đan dược cực kỳ cao cấp. Chư THiên đại thế giới, người có thể luyện chế ra loại đan dược này cũng không nhiều.
Thái Nhất bổ thiên đan thì bỏ đi, luyện chế Đỉnh Thiên đan, các phương diện chi tiết, yêu cầu cực kỳ hà khắc, tuyệt đối không phải bằng vào chút trình độ của Bách Hoa thánh địa là có thể luyện chế ra được.
Điểm này Giang Trần vô cùng xác định.
Giang Trần đã cùng luận bàn với Thạch Huyền đại sư kia, cho nên hắn đã biết đại khái trình độ của Thạch Huyền kia tới đâu. Thạch Huyền đã là tồn tại cao cấp nhất Bách Hoa thánh địa, Giang Trần đối với trình độ đại khái của Bách Hoa thánh địa tự nhiên có lý giải.
Công Tây Hồ nghe vậy, nhìn hai đại thánh địa ở đây vạch mặt, vẻ mặt hưởng thụ vô cùng.
Hắn cười hắc hắc nhún nhún vai nhìn qua bên Bách Hoa thánh địa.
- Ngại quá, thoạt nhìn Bách Hoa thánh địa các ngươi ở phương diện này yếu kém. Theo sự phân tích của ta, nội tình đan đạo của Bách Hoa thánh địa các ngươi trước kia quả thực là đệ nhất Vạn Uyên đảo. Thế nhưng mà hiện tại cũng khó mà nói trước được. Giang Trần thiếu chủ là thiên tài kinh diễm, khiến cho ta có thể không cần nhìn vào trình độ đan đạo của Vĩnh Hằng thánh địa. Coi như là hai nhà ngang tay, nhưng chỉ bằng nhân cách và mị lực của Giang Trần thiếu chủ cũng giúp ta làm ra lựa chọn.
- Cho nên...
Công Tây Hồ nhếc miệng cười, nở nụ cười rất muốn ăn đòn:
- Ta lựa chọn Vĩnh Hằng thánh địa, ta muốn ở gần hơn để lãnh hội mị lực của Giang Trần sư huynh.
Còn chưa có nhập môn đã gọi là Giang Trần sư huynh.
Đại thánh chủ vui mừng quá đỗi, trong mắt tràn ngập vẻ vui mừng. Đây không đơn thuần là đạt được một thiên tài, quan trojgn là Công Tây Hồ gia nhập, không thể nghi ngờ là một lần thất bại của Bách Hoa thánh địa trước Vĩnh Hằng thánh địa.
Trong một lần va chạm không thể rút lui, Vĩnh Hằng thánh địa chiến thắng. Chính diện đánh bại Bách Hoa thánh địa, loại cảm giác này không thể nghi ngờ vô cùng vui sướng.
Bách Hoa thánh địa trước đó dù làm náo động thế nào, thì có được gì cơ chứ? Lần va chạm mấu chốt nhất này, Vĩnh Hằng thánh địa toàn thắng. Tự nhiên khiến cho Đại thánh chủ đắc ý vạn phần.