Mà Nguyên Từ Thần Binh, lưỡi mác ma quái thì càng ngày càng nhiều, giống như điên cuồng, không ngừng gia nhập chiến đoàn, hình thành kiềm chế đối với Tứ đại Thần Ma.
Dù Tứ đại Thần Ma là lợi hại, cũng không chịu nổi loại cục diện này.
Nguyên Từ Phong Bạo, vốn có lực kiềm chế rất mạnh. Nếu như trong hoàn cảnh bình thường, những Nguyên Từ Thần Binh, lưỡi mác ma quái kia căn bản không đảm đương nổi Tứ đại Thần Ma oanh kích.
Dù là bốn Mê Thần Chiến Ngẫu, chỉ sợ cũng rất khó chế trụ Tứ đại Thần Ma lui về. Có lẽ Tứ đại Thần Ma muốn phá hủy bốn chiến ngẫu kia, cần dùng nhiều một chút thời gian, thậm chí có khả năng không cách nào triệt để phá hủy chúng. Nhưng mà muốn nói tiến thối tự nhiên, là tuyệt đối không có vấn đề.
Nhưng mà, tình huống hiện tại, hoàn toàn không phải trong hoàn cảnh bình thường.
Nguyên Từ Phong Bạo càng ngày càng điên cuồng, mà lưỡi mác ma quái cùng Nguyên Từ Thần Binh, cũng càng ngày càng nhiều, dưới loại tình huống này, muốn đột phá, khả năng là cực kỳ bé nhỏ.
Đây hết thảy, kỳ thật đều trong tính toán của Giang Trần.
Không có Tứ đại Thần Ma kiềm chế, Hạ Hầu Tông hiện tại, chẳng khác nào là lão hổ không có nanh vuốt. Lúc này, là cơ hội tốt nhất để Giang Trần tập sát Hạ Hầu Tông.
- Hạ Hầu Tông, giác ngộ a.
Trong lúc đó, hư không có vô số thân ảnh của Giang Trần, ngay ngắn bay lên không trung, kéo cung cài tên, nhắm Hạ Hầu Tông.
Hạ Hầu Tông mắt sung huyết, quát:
- Tiểu tử, giả thần giả quỷ, ta sao lại sợ ngươi, có gan phóng ngựa tới!
Hạ Hầu Tông khàn cả giọng quát.
Hiển nhiên, gần như tuyệt cảnh, cũng làm cho thô bạo chi khí trong ngực Hạ Hầu Tông triệt để phát tác.
Ánh mắt của Giang Trần tràn ngập đáng thương liếc nhìn Hạ Hầu Tông, đồng thời thủ quyết lại dẫn động lần nữa, từng đám lưỡi mác ma quái, Nguyên Từ Thần Binh không ngừng từ trong Nguyên Từ Phong Bạo chui ra, cả đám nhắm Hạ Hầu Tông bổ nhào qua.
Tuy Hạ Hầu Tông suy yếu, nhưng còn chưa tới trình độ ngay cả lưỡi mác ma quái cũng làm không được.
Chỉ có điều, lưỡi mác ma quái cùng Nguyên Từ Thần Binh căn bản không sợ sinh tử, cuồn cuộn không dứt. Con kiến nhiều hơn, cũng có thể cắn chết voi.
Nguyên Từ Thần Binh cùng lưỡi mác ma quái điên cuồng đánh về phía Hạ Hầu Tông, dù thần thông của Hạ Hầu Tông cường thịnh trở lại, cũng không chịu nổi loại công kích như lang như hổ này.
Mặc dù không có sụp đổ, cũng khiến cho luống cuống tay chân.
Tà Ác Kim Nhãn của Giang Trần gắt gao tập trung, thần thức đại tác.
- Ngay lúc này, ngay lúc này.
Chân Long Nguyên lực của Chân Long huyết mạch thúc dục Thánh Long Cung, trong lúc nhất thời, toàn bộ trận pháp, tiếng Long ngâm không dứt, tựa như núi thở hải khiếu, vô cùng đồ sộ.
Trong lúc nhất thời, dưới lôi đài, tất cả mọi người hoảng sợ biến sắc.
Rốt cục, đã đến lúc quyết ra thắng bại sao?
Sắc mặt của Tiêu Dao Hầu đại biến, thân thể bỗng nhiên đứng lên.
Con mắt của Đại Thánh Chủ nhíu lại, một đạo thần thức đột nhiên bắn về phía Tiêu Dao Hầu, hiển nhiên, nếu như Tiêu Dao Hầu muốn làm ẩu, Đại Thánh Chủ tuyệt đối sẽ không ngại ra tay.
Giờ khắc này, uy áp của Đại Thánh Chủ thoáng cái phóng xuất ra, bao trùm toàn trường, chấn nhiếp mỗi người ở đây.
- Tiêu Dao Hầu, trên lôi đài, chính là thiên tài va chạm, những lão gia hỏa chúng ta, vẫn là bình tĩnh một chút a.
Lời này của Đại Thánh Chủ, rõ ràng là nói với Tiêu Dao Hầu, nhưng trên thực tế là cảnh cáo tất cả mọi người, không nên ra vẻ, không nên đi can thiệp lôi đài.
Nếu không, nàng dùng danh nghĩa Thánh Địa Thánh Chủ, tuyệt đối sẽ không ngồi yên không lý đến.
Hạ Hầu Anh lại trì độn, cũng nhìn ra được, giờ phút này huynh trưởng của nàng đang đối mặt với nguy cơ thật lớn.
- Tộc trưởng, Trấn lão, làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?
Hạ Hầu Anh nóng nảy. Rốt cuộc là thân ca ca của nàng, lại là cảng tránh gió của Hạ Hầu Anh nàng.
Nếu như huynh trưởng gặp chuyện không may, Hạ Hầu Anh cơ hồ không cách nào tưởng tượng hậu quả. Địa vị của nàng ở gia tộc, được nhiều người truy phủng, điều kiện tiên quyết là thành lập trên địa vị của Hạ Hầu Tông.
Nếu như Hạ Hầu Tông không còn, Hạ Hầu Anh nàng cái gì cũng không phải!
Con mắt của Yến Thanh Tang trợn thật lớn, gắt gao nhìn chằm chằm vào lôi đài, diện mục dữ tợn, quát:
- Huynh đệ, tiêu diệt hắn, tiêu diệt hắn! Hoàng Nhi muội tử nhiều năm khuất nhục như vậy, cũng nên là thời điểm trả lại cho hắn rồi!
Những năm này, Yến Thanh Tang cũng ăn không ít uất khí.
Lúc này, tâm tình của hắn, so với ai khác càng kích động hơn.
Bên Yến gia kia, nhìn Yến Thanh Tang vung vẩy nắm đấm, cả đám cũng ảm đạm vô cùng. Thiệu Uyên kia, chẳng bao lâu trước, là người của Yến gia bọn hắn.
Mà bây giờ, mới một hai năm đi qua, người ta đã ở thiên tài luận kiếm, đánh cho Hạ Hầu Tông răng rơi đầy đất.
Thần thoại của Hạ Hầu Tông, sắp tan vỡ rồi!
Trên mặt Yến gia tộc trưởng đầy thất lạc, một loại cảm giác bị thất bại trước nay chưa có, để cho hắn đột nhiên có loại hối hận nói không nên lời.
Xem ra, lựa chọn của mình, thật là sai rồi.
Có lẽ, thiên tài gọi Thiệu Uyên kia, thật là thiên tài cải biến thế cục của Vĩnh Hằng Thần Quốc? Có lẽ, tương lai của Thần Quốc, bởi vì hắn xuất hiện, mà triệt để cải biến?
Nhưng vô luận như thế nào, Yến gia đã bỏ lỡ...
Giờ phút này, Yến Chân Hòe cũng ngũ vị tạp trần. Hắn và Giang Trần coi như có chút giao tình, chỉ là loại giao tình này, cũng không có xâm nhập quá sâu.
Hiện tại Yến Chân Hòe chứng kiến Giang Trần biểu hiện yêu nghiệt, trong nội tâm đã cảm thấy hâm mộ, lại từ trong lòng thay hắn cao hứng.
Yến Chân Hòe không phải loại người khí lượng hẹp, thậm chí, hắn ở trên rất nhiều vấn đề, lòng dạ so với rất nhiều cao tầng của Yến gia càng khoáng đạt.
Về sau Giang Trần cùng Yến Thanh Tang tiến vào Vĩnh Hằng Thánh Địa, Yến Chân Hòe cảm thấy, đối với hai người này mà nói, đây là một cơ hội.
Yến Chân Hòe thậm chí ẩn ẩn có chút hâm mộ bọn hắn, nhưng mà Yến Chân Hòe hắn là đệ nhất thiên tài của Yến gia, với tư cách chiêu bài của gia tộc, là nhất định không có khả năng gia nhập Thánh Địa.
Nhưng mà, giờ khắc này trong nội tâm Yến Chân Hòe, hắn hi vọng chứng kiến Giang Trần đánh bại Hạ Hầu Tông. Yến Chân Hòe tình nguyện chứng kiến thiên tài từ Yến gia đi ra thay thế địa vị của Hạ Hầu Tông.
Hiển nhiên, Yến Chân Hòe đối với Hạ Hầu Tông là không có bất kỳ ấn tượng tốt.
Trên lôi đài, Hạ Hầu Tông làm lấy giãy dụa cuối cùng, hắn còn ý đồ dùng hết thần thức, triệu hoán một Ma Thần ra.
Chỉ là lúc này, những lưỡi mác ma quái cùng Nguyên Từ Thần Binh kia, căn bản không dung hắn phân tâm, một lòng ùa lên, hướng hắn đánh tới.
Mà Băng Hỏa Yêu Liên của Giang Trần, biến ảo ra vô số pháp thân, cũng hình thành lực uy hiếp với Hạ Hầu Tông.
Tiếng Long ngâm, vang vọng toàn bộ hư không.
Thánh Long Cung của Giang Trần, rốt cục thúc đẩy.
Hưu, mũi tên trí mạng, hư hư thật thật bắn tới trước mặt Hạ Hầu Tông.
Hạ Hầu Tông quả nhiên rất cao minh, pháp nhãn trợn mắt, lại bị hắn phát giác được sát cơ chính thức ở nơi nào, hai tay chấn động, ngạnh sanh đẩy ra mũi tên bắn đến trước mặt.