Giang Trần nói xong, thần thức khẽ động, hai mắt bắn ra một đạo Tà Ác Kim Nhãn. Tà Ác Kim Nhãn sắc bén mà khí phách, ngưng tụ thành một đạo thần quang vừa thô vừa to, nổ bắn mà ra.
Đồng thuật!
Ngay từ đầu, Giang Trần liền thi triển đồng thuật.
- Hạ Hầu Tông, ta nghe người ta nói, ngươi tu luyện đồng thuật, tên gì Liệt Dương đồng thuật. Hôm nay, chúng ta trước so đồng thuật, như thế nào?
Thanh âm của Giang Trần đạm mạc, lại vờn quanh Hạ Hầu Tông, trong lúc nhất thời, phảng phất phong vân tề động, Sơn Hà biến sắc.
Khí thế bực này, dĩ nhiên không kém hơn Hạ Hầu Tông chút nào.
Một màn quỷ dị như thế, lại để cho người đang xem cuộc chiến cảm thấy giật mình. Bọn hắn đối với Giang Trần chờ mong cao nhất, không ai qua được suy đoán hắn có thể khiêng được mấy lần công kích của Hạ Hầu Tông.
Cho dù là người có sức tưởng tượng lại khoa trương, cũng không nghĩ qua, Thiệu Uyên này, vậy mà có thể ở trên khí thế, cùng Hạ Hầu Tông đấu cái lực lượng ngang nhau?
Loại thanh thế, khí thế này, cùng với khẩu khí thành thạo lúc lâm chiến, không một không nói rõ, cái này chưa chắc là chiến đấu thiên về một bên, chưa chắc là một trường giết chóc, một hồi nghiền áp, một hồi chà đạp.
Thiệu Uyên bị mọi người đánh giá thấp kia, thậm chí có lực lượng mà mọi người không tưởng tượng đến!
Qua nhiều năm như vậy, có ai bái kiến, trẻ tuổi có người có thể cùng Hạ Hầu Tông địa vị ngang nhau? Có ai bái kiến, trẻ tuổi có người có dũng khí hướng Hạ Hầu Tông khởi xướng khiêu chiến?
Hôm nay, mọi người xem như mở rộng tầm mắt rồi.
Người trẻ tuổi này, chẳng những hướng Hạ Hầu Tông khai chiến, hơn nữa ở trên chi tiết, vậy mà hoàn toàn không thua Hạ Hầu Tông.
Mặc dù là Hạ Hầu Tông am hiểu khí thế áp chế nhất, giờ phút này cũng không nhìn ra chút dấu hiệu thượng phong. Nói cách khác, Hạ Hầu Tông không có ở trận chiến này bắt đầu, chiếm được bất luận tiện nghi gì.
Đừng nói người đang xem cuộc chiến phía dưới, coi như là Hạ Hầu Tông, cũng cảm thấy có chút ngoài ý muốn. Lúc trước hắn nói nhiều như vậy, kỳ thật là đang uấn nhưỡng khí thế.
Thời điểm trước chiến đấu, thần thức, khí thế của Hạ Hầu Tông, kỳ thật đều đang không ngừng khuếch trương ra ngoài.
Thế nhưng mà, để cho Hạ Hầu Tông giật mình chính là, đối phương thật sự có nội tình và lực lượng, cùng hắn địa vị ngang nhau, hơn nữa, tính xâm lược của đối phương, vậy mà phi thường mạnh, hoàn toàn là một bộ muốn cùng hắn chính diện giao phong.
Đồng thuật?
Hạ Hầu Tông cười rộ lên, hừ nhẹ một tiếng:
- Tiểu tử, ngươi là đồng thuật Tu Luyện giả, cũng không phải dễ dàng. Bất quá, cùng ta so đồng thuật, ngươi còn kém xa.
Liệt Dương Thần thức của Hạ Hầu Tông, thoáng cái tựa như mặt trời giữa trưa, cực nóng, khí tức Liệt Dương đáng sợ, cuồn cuộn mà tụ, ở trong con ngươi của hắn, như hai luồng hỏa diễm cao quý, như hai mặt trời đột nhiên diệu động.
Hưu, hưu!
Liệt Dương đồng thuật đáng sợ, hóa thành hai đạo hỏa lưu khí thế rộng rãi, cuồn cuộn mà ra.
- Chút tài mọn.
Giang Trần khinh miệt cười cười, Tà Ác Kim Nhãn như mũi nhọn không chỗ nào không trảm, đột nhiên mà ra, trực tiếp trảm tới Liệt Dương đồng thuật.
Oanh!
Hai đạo đồng thuật bá đạo đồng dạng, ở trên hư không tao ngộ, tựa như cừu nhân giết đỏ cả mắt, điên cuồng đụng vào nhau.
Tà Ác Kim Nhãn phá hủy lấy Liệt Dương đồng thuật, mà uy năng của Liệt Dương đồng thuật, cũng hòa tan vào hào quang của Tà Ác Kim Nhãn, lẫn nhau tầm đó, vậy mà hình thành giằng co đáng sợ.
Cùng lúc đó, thân ảnh của hai người, cũng đột nhiên bắt đầu chuyển động. Con mắt trợn hợp tầm đó, đồng quang đáng sợ kia không ngừng phun ra.
Hai người vậy mà ở trong hư không, dùng đồng thuật giao chiến.
Cái đồng quang này, dù bất luận một đạo nào dính trên thân thể, cũng đủ để cho một người triệt để hóa thành tro bụi. Mà toàn bộ lôi đài, bốn phía đều đan vào đồng quang của hai người.
Trong lúc nhất thời, mức độ nguy hiểm trên lôi đài, cơ hồ có thể so với Địa Ngục. Có thể nói, cơ hồ không có không gian gì là an toàn.
Thế nhưng mà, thân ảnh của hai người, lại tùy hứng ở trên hư không giao thoa, xê dịch, hai người đều có một loại chiến đấu ăn ý, ý đồ dùng đồng thuật giết chết đối thủ.
Không thể không nói, ở trên đồng thuật, chưa bao giờ Giang Trần gặp được đối thủ nào. Nhưng lúc này đây, hai người lại thành kỳ phùng địch thủ rồi.
Người trong Thánh địa đang xem cuộc chiến phía dưới, con mắt cả đám cũng từ ảm đạm chậm rãi nhiều ra chút hào quang, nhất là Yến Thanh Tang, càng nắm thật chặc nắm đấm, trong mắt không ngừng chớp động tinh mang.
Bờ môi nhẹ nhàng run rẩy:
- Ta biết ngay, hắn làm được, hắn có thể làm được.
- Thanh Tang huynh đệ, ngươi đang nói thầm cái gì đó?
Ngô Du hiếu kỳ hỏi.
- Không có gì, không có gì.
Yến Thanh Tang vội vàng khoát tay.
- Ta không nói gì.
Ngô Du cười cười, nhìn chung quanh một lần:
- Đúng rồi, Thanh Tang huynh đệ, đường muội Yến Thanh Hoàng của ngươi, lần luận kiếm này, nàng không có tới sao?
Yến Thanh Tang lắc đầu:
- Nàng không có tới, nàng không muốn mang đến áp lực tâm lý cho Thiệu Uyên huynh đệ.
Ngô Du than nhẹ một tiếng, lại thấp giọng hỏi Đại Thánh Chủ:
- Đại Thánh Chủ, ngài cảm thấy, Thiệu Uyên huynh đệ, có hi vọng thủ thắng sao?
Giờ phút này nội tâm của Đại Thánh Chủ cũng tràn đầy kinh hỉ. Tuyệt đối không thể tưởng được, Thiệu Uyên kia vậy mà thật sự là gặp mạnh thì cường. Ít nhất từ tình hình chiến đấu trước mắt đến xem, Hạ Hầu Tông là không có chiếm được bất luận tiện nghi gì.
Về phần tình hình chiến đấu tiếp sau sẽ như thế nào, Đại Thánh Chủ không thể dự đoán. Nhưng ít ra đến bây giờ, Hạ Hầu Tông không có lấy được ưu thế, đọ sức ở trên đồng thuật, cũng đồng dạng không có bất kỳ ưu thế nào.
- Không thể tưởng được, thần thông đồng thuật của Thiệu Uyên, lại được như thế. Dùng ta xem, đồng thuật của hắn, luận trình độ sắc bén, còn cao minh hơn Hạ Hầu Tông một ít.
Tử Xa Mân nhịn không được bình.
Đại Thánh Chủ khẽ gật đầu:
- Đồng thuật của Thiệu Uyên càng thêm sắc bén. Đồng thuật của Hạ Hầu Tông kia, thì càng nể trọng tu vi cảnh giới bản thân. Tựa hồ, tu vi của Hạ Hầu Tông kia, so với trước lúc bế quan, thì mạnh thêm không ít a.
Tử Xa Mân cũng hít một hơi lãnh khí:
- Đại Thánh Chủ, ngươi có phát hiện hay không, tu vi của Thiệu Uyên, giống như cũng tăng lên rất lớn a.
- Xem tình hình, cảnh giới Võ Đạo của hai người này, tựa hồ khác biệt không quá lớn. Thiệu Uyên này, đến cùng là chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ hắn có bí thuật, có thể làm cho tu luyện ngắn ngủi đạt được tăng lên sao?
Đại Thánh Chủ cảm thấy có chút khó tin, dù sao, thời điểm Thiệu Uyên mới vừa vào Thánh Địa, mọi người đều biết, tu vi của hắn không có đột phá Thiên Vị.
Đột phá Thiên Vị, đến bây giờ sẽ không vượt qua hai năm thời gian, không có khả năng trong thời gian ngắn ngủn ấy, lại liên tục đột phá, thậm chí đạt tới Thiên Vị Trung giai a?
Cái này hoàn toàn là thoát ly thưởng thức tu luyện.
Thế nhưng mà, nhìn tư thế cử trọng nhược khinh của Thiệu Uyên, nếu như không có đạt tới Thiên Vị Trung giai, thì làm sao thoải mái cùng Hạ Hầu Tông quần nhau?