Độc Tôn Tam Giới

Chương 2954: Hình như có âm mưu (2)

Không hề nghi ngờ, tiếp đến, chỉ sợ từng đối thủ Hạ Hầu Tông gặp được, sẽ là Vĩnh Hằng Thánh Địa.

Nói đây là thiên tài luận kiếm, còn không bằng nói đây là một hồi âm mưu nhằm vào Vĩnh Hằng Thánh Địa.

- Mọi người, chính mình nắm chắc a. Chuyện không thể làm, cũng không cần gượng chống.

Đại Thánh Chủ chứng kiến loại kết quả rút thăm này, chỉ có thể trấn an như vậy.

Đối thủ của Yến Thanh Tang, đồng dạng là dị thường cường đại, tuyệt đối không phải thực lực của Yến Thanh Tang bây giờ có thể thắng.

Mà rút trúng Hạ Hầu Tông, trận chiến này, cơ hồ không có bất kỳ lo lắng.

Rút trúng Hạ Hầu Tông, chính là Tuy Thần công tử, một thân tu vi, so với Ngô Du cao hơn một bậc.

Nếu như không gặp phải Hạ Hầu Tông, Tuy Thần công tử rất có nắm chắc trùng kích trận chung kết cuối cùng.

Thế nhưng mà, rút trúng Hạ Hầu Tông, ý nghĩa hành trình của hắn ở thiên tài luận kiếm, đã đi đến cuối cùng.

Giang Trần cùng Tuy Thần công tử không có giao tình, tự nhiên sẽ không đi trấn an hắn cái gì. Mà Tuy Thần công tử xanh mặt, nhìn về phía trên hiển nhiên tâm tình cũng rất không tốt.

Thậm chí, Tuy Thần công tử còn có chút oán hận. Tựa hồ oán hận Giang Trần mang đến vận rủi cho hắn, ở hắn xem ra, tựa hồ là vì Thiệu Uyên xuất hiện, bởi vì Thiệu Uyên này khiêu khích Hạ Hầu Tông, mới khiến cho đám thiên tài của Vĩnh Hằng Thánh Địa, một lần một lần tao ngộ không may.

Giang Trần từ trong ánh mắt của Tuy Thần công tử, cũng đọc hiểu một chút ý tứ như vậy.

Giang Trần lắc đầu, hắn ngược lại hi vọng mình rút thăm được không phải thiên tài của Vân Lãng Tông, mà là Hạ Hầu Tông. Không biết làm sao hiện tại, Hạ Hầu Tông tựa hồ còn không có nhìn trúng hắn. Hoặc là nói, có lẽ Hạ Hầu Tông muốn làm thợ săn đùa con mồi, đùa hắn một hồi.

- Thanh Tang, thế cục rất vi diệu, tựa hồ có một lực lượng vô hình, âm thầm nhằm vào Vĩnh Hằng Thánh Địa. Trận chiến này, ngươi có thể chiến thì chiến, không thể thắng, nhất định phải nhớ kỹ trước bảo toàn chính mình.

Giang Trần phát giác được thế cục vi diệu, cho nên lên tiếng khuyên bảo Yến Thanh Tang.

- Yên tâm đi.

Yến Thanh Tang nhếch miệng cười cười.

- Ta sẽ không cho những thứ kia có thời cơ lợi dụng. Đánh không thắng, liền nhận thua. Yến Thanh Tang ta, hiện tại còn không có bao nhiêu danh khí, đi đến một bước này, coi như là vượt mức hoàn thành nhiệm vụ. Ta không có gì có thể thua! Cũng không có cái gì thua không nổi!

Chính như Yến Thanh Tang nói, hắn có thể tới tham gia thiên tài luận kiếm, đã xem như một tiến bộ cực lớn. Huống chi, hắn một đường đi tới, còn đào thải nhiều người.


Ít nhất, hắn đã chứng minh mình.

- Tốt rồi, tất cả thiên tài, toàn bộ tiến vào lôi đài chỉ định. Vòng thứ ba luận kiếm, lập tức bắt đầu!

Phương chủ sự truyền đến một giọng nói.

- Đi thôi!

Giang Trần nói xong, bước nhanh tới lôi đài của mình.

Trên lôi đài, tên thiên tài của Vân Lãng Tông, đã chờ ở nơi đó rất lâu, chứng kiến bộ dạng dù bận vẫn ung dung của đối phương, thần thái như mèo đùa giỡn chuột, cười lạnh nhìn Giang Trần.

Giang Trần nhàn nhạt liếc nhìn đối phương, cũng không có lễ tiết ôm quyền gì.

- Thiệu Uyên đúng không, thiên phú đan đạo của ngươi, thật sự rất không tồi. Chỉ tiếc, ở lĩnh vực võ đạo, ngươi còn kém xa. Hôm nay, do Vân Lãng Tông Thẩm Phiên ta, đến dạy ngươi làm người như thế nào.

Giang Trần nghe vậy, không giận ngược lại cười.

Trước kia trận chiến giữa mình cùng Ngô Du ấy, có lẽ chưa nói tới kỹ thuật hàm lượng gì, người bình thường khả năng còn nhìn không ra. Thế nhưng mà thằng này, cũng chưa chắc mạnh hơn Ngô Du bao nhiêu, làm sao lại có tự tin mạnh như vậy? Hoặc là nói, người này căn bản không hiểu dùng đầu suy nghĩ vấn đề sao?

- Ta, Thẩm Phiên, Vân Lãng Tông đệ nhất thiên tài.

Ánh mắt của Thẩm Phiên ngạo nghễ.

- Tại Vĩnh Hằng Thần Quốc, Thẩm Phiên ta chỉ phục một người, cái kia chính là Hạ Hầu Tông đại ca. Tiểu tử ngươi, lại dám đắc tội Hạ Hầu đại ca, cái kia chính là cùng Thẩm Phiên ta là địch. Không thể nói trước, ta chỉ có thể thay Hạ Hầu đại ca ra tay, để cho ngươi biết trời cao bao nhiêu.

- Ngươi?

Con mắt của Giang Trần có chút nhíu lại.

- Thiên cao bao nhiêu? Lấy ngươi, cũng hiểu thiên sao?

- Chậc chậc, ta cuối cùng tính toán biết rõ, vì cái gì Hạ Hầu đại ca không chào đón ngươi như vậy, không thể không nói, tiểu tử ngươi rất làm người chán ghét.

Ngữ khí của Giang Trần đạm mạc:


- Ngươi muốn làm cẩu của Hạ Hầu Tông, ta không có ý kiến. Bất quá, ngươi làm cẩu của Hạ Hầu Tông, lại ở trước mặt ta sủa đến sủa đi, vậy thì đừng trách ta đóng cửa đánh chó rồi.

Giang Trần quả thực không muốn cùng loại người này nói nhảm, nói chuyện với loại người này, nói nhiều hơn cũng là lãng phí miệng lưỡi, vũ nhục chỉ số thông minh của mình.

Sắc mặt của Thẩm Phiên phát lạnh, tiểu tử này rõ ràng chửi mình là cẩu?

- Tiểu tử, ngươi đã thành công chọc giận ta rồi!

Thanh âm của Thẩm Phiên lãnh nhược như đao.

- Chỉ là chọc giận sao?

Giang Trần đạm mạc cười cười.

- Đặc sắc, còn ở phía sau.

Thẩm Phiên dữ tợn cười một tiếng:

- Tiểu tử, khoác lác nói đã đủ rồi. Chịu chết đi!

Thẩm Phiên đang khi nói chuyện, Linh lực quanh thân bỗng nhiên đại tác, khí lãng cường đại, hình thành xu thế cuồn cuộn trở mình, một tầng một tầng, mãnh liệt mà đến.

Đây là thần thông Thủy thuộc tính.

Giang Trần cùng tu sĩ Thủy thuộc tính, cũng không phải là lần đầu tiên giao thủ. Trước đây, hắn còn có ba lượt cùng thiên tài có quan hệ với Thủy thuộc tính giao phong.

Nhưng mà, hắn không thừa nhận cũng không được, trước đó gặp được những đối thủ kia, so với Thẩm Phiên, chênh lệch còn rất lớn.

Nhưng mà, Giang Trần hôm nay, tự nhiên không phải Giang Trần lúc trước.

Chứng kiến loại sóng lưu cường đại mãnh liệt mà đến này, Giang Trần lại không sợ chút nào. Thân hình như điện, đạp sóng trảm sóng, lộ ra rất thành thạo.

Vô luận Thủy Thế phiên cổn, cuốn động như thế nào, phong tỏa hư không như thế nào, lại thủy chung không cách nào vây khốn Giang Trần.

Chứng kiến thân pháp của Giang Trần như thế, Thẩm Phiên cũng hơi có chút kinh ngạc.

Thủy thuộc tính thần thông của hắn, thoạt nhìn tựa hồ không phải thần thông hủy thiên diệt địa, nhưng trên thực tế, lại rất ít có sơ hở, gần như là thần thông hoàn mỹ áp trục.

Một khi bị Thủy Thế vây khốn, Thủy Thế kia sẽ một vòng quấn một vòng, một lớp sóng đẩy một lớp sóng, không ngừng gia tăng áp lực, không ngừng tăng lực trói buộc, thẳng đến triệt để vây khốn đối thủ, giảo sát trong lồng giam.

Sóng lớn ngập trời này, hình thành vòng xoáy sóng nước, xu thế càng không ngừng mãnh liệt.

Thế nhưng mà, khí thế hung mãnh như thế, vẫn không cách nào quấn lấy đối thủ. Cái này để cho Thẩm Phiên cảm thấy ngoài ý muốn. Hắn tự hỏi thần thông của mình rất cao, cho dù là gặp được Vĩnh Hằng Thánh Địa Tuy Thần công tử, chí ít cũng có một nửa phần thắng.

Hắn vốn cho là, mình đột thi tuyệt kỹ, Thiệu Uyên chỉ là một người trẻ tuổi xuất thân tán tu, có thể có bao nhiêu kiến thức? Gặp được mình tập kích, tất nhiên sẽ luống cuống tay chân.

Hôm nay xem ra, đây chỉ là hắn một bên tình nguyện mà thôi.