- Thạch Huyền, ngươi cảm thấy thế nào?
Nhị vị lão tổ đan đạo cũng hiếu kỳ.
Tên Thạch Huyền kia tuy rằng chỉ có trăm tuổi, nhưng mà cách ăn mặc một thân lại có ý tứ như tiên phong đạo cốt. Thạch Huyền này nhìn Thái Nhất bổ thiên đan, biểu lộ vô cùng chuyên chú.
Hồi lâu sau Thạch Uyên kia mới khẽ thở dài, trong mắt bắn ra vẻ phức tạp.
Than nhẹ một tiếng:
- Ánh mắt của nhị vị lão tổ quả thực bất phàm. Khỏa đan dược này ta nhìn từ bất luận góc độ nào, đều không nhìn thấy bất kỳ khuyết điểm nhỏ nhặt nào. Đan dược này giống như hồn nhiên thiên thành, đây là thủ bút của đại sư a.
- Hoàn hảo không tỳ vết, hồn nhiên thiên thành, thủ bút của đại sư?
Nhị vị lão tổ kia đều giật mình, Thạch Huyền có tính cách thế nào? Đó là cực kỳ tự ngạo, không coi ai ra gì.
Thế nhưng mà hắn giờ phút này thái độ của hắn lại khác thường, không ngờ lại tán thưởng đan dược này như vậy.
Cũng nói là khỏa đan dược này thực sự là không thể chê vào đâu được, tìm không thấy bất luận sơ hở nào. Tìm không thấy bất kỳ khuyết điểm nhỏ nhặt nào, nếu không Thạch Huyền nhất định sẽ tìm ra.
Một lão tổ nhịn không được mà hỏi:
- Đây cũng là việc lạ, bằng vào chút nội tình đan đạo của Vĩnh Hằng thánh địa, chúng ta rõ ràng vô cùng. Dùng nội tình đan đạo của bọn họ làm sao có thể luyện chế ra loại đan dược cấp bậc này? Nhìn thế nào cũng cảm thấy kỳ quái a.
Một lão tổ cao gầy khác lại nói:
- Có lẽ bọn họ vận khí tốt, tìm một đan phương thượng cổ nào ở đâu đó.
Bọn họ cũng không tin, Vĩnh Hằng thánh địa có nội tình đan đạo mạnh như vậy.
Thạch Huyền lại khẽ lắc đầu:
- Đan phương có lẽ có thể kỳ ngộ, nhưng mà thủ pháp luyện chế mới là đáng sợ nhất.
Thạch Huyền chậc chậc tán thưởng:
- Bao nhiêu năm rồi ta chưa từng thấy qua kiệt tác hoàn mỹ như vậy. Thủ bút của đan dược này có thể nói là của đại sư a. Vĩnh Hằng thánh địa từ lúc nào có loại đại sư như vậy?
- Vĩnh Hằng thánh địa từ khi Tử Mục trưởng lão chết, nghe nói là Tử Xa Mân chưởng quản đan đạo. Trình độ đan đạo của Tử Xa Mân kia còn không bằng Tử Mục trưởng lão, cho nên đan dược này hẳn không phải tới từ tay Tử Xa Mân. Bằng không mà nói chúng ta cũng không có khả năng hoàn toàn không biết gì cả.
Thái Nhất bổ thiên đan này quả thực vô cùng quỷ dị, lại vô cùng thần kỳ. Trước đó hoàn toàn không có bất kỳ manh mối, không có bất kỳ tin tức nào.
Vô duyên vô cớ, Vĩnh Hằng thánh địa này đã đưa tới Thái Nhất bổ thiên đan này, tuyên cáo đan dược thần kỳ này với hậu thế.
Chẳng lẽ, Vĩnh Hằng thánh địa cũng có đan sư rất cường đại ẩn giấu, âm thầm nghiên cứu đan đạo?
Đối với việc đan dược này xuất thế, tuy rằng Thạch Huyền rất là giật mình. Nhìn thủ đoạn luyện chế đan dược, Thạch Huyền càng thêm giật mình. Bởi vì từ thủ pháp nhìn ra, đan dược được luyện chế ra này hoàn toàn không có bất kỳ khuyết điểm nhỏ nhặt nào, trên phương diện kỹ pháp, có thể nói là hoàn hảo không tỳ vết.
So với việc luyện chế đan dược này như thế nào, hắn càng hiếu kỳ việc đan dược này xuất phát từ tay ai hơn.
- Hừ, Vĩnh Hằng thánh địa này cố ý phái sứ giả đưa tới đan dược này. Phát ra thư mời là có ý gì? Muốn thị uy với Bách Hoa thần quốc chúng ta hay sao?
Một lão tổ có chút bất mãn nói.
- Ha ha, đại khái là vì chuyện Tử Mục trưởng lão kia, cho nên muốn khoe khoang trước mặt chúng ta một chút a.
Một lão tổ khác có chút khinh thường nói.
Thạch Huyền lạnh nhạt cười:
- Thị uy? Vĩnh Hằng thánh địa chỉ sợ không có dũng khí này a. Nhưng mà đan dược này quả thực khiến cho người ta rất là giật mình. Nghe nói Vĩnh Hằng thánh địa lần này còn có thể đưa ra kinh hỉ nữa. Chẳng lẽ nói, Vĩnh Hằng thánh địa gần đây có vận may gì, nhận được rất nhiều đan phương hay sao? Nhưng mà, chỉ vẻn vẹn có đan phương cũng không đủ a. Nhìn Thái Nhất bổ thiên đan này tuyệt đối có phong cách quý phái.
Phỏng đoán của Thạch Huyền làm cho hai tộc lão kia nhìn nhau, đều cảm thấy việc này có chút kỳ quặc.
- Thạch Huyền, Bổ Thiên thịnh hội này ngươi có tham gia không?
Một lão tổ hỏi.
Thạch Huyền mỉm cười:
- Vì sao không đi chứ? Ta không tin Vĩnh Hằng thánh địa này có thể gây ra bao nhiêu sóng gió. Lúc trước Tử Mục trưởng lão cũng không được, Tử Xa Mân kia chẳng lẽ có thể mạnh hơn hắn sao? Ta cũng không nhìn thấy được một chút phong mang nào.
- Ha ha, chỉ sợ bọn họ trong lòng vẫn còn mang thù a. Thạch Huyền, ngươi thực sự muốn đi sao?
- Đi chứ.
Thạch Huyền rất dứt khoát:
- Vì sao không đi? Ta không động vào một ngón tay của Tử Mục trưởng lão kia, chính hắn lòng dạ hẹp hòi, không thể nhịn xuống cục tức kia, tức chết, khoản sổ sách này không thể tính lên trên đầu ta a. Lại nói, Tử Mục trưởng lão cũng không được, ta không tin Vĩnh Hằng thánh địa này còn có nhân vật đỉnh cấp đan đạo nào.
- Lần trước đó Tử Xa Mân của Vĩnh Hằng thánh địa gây sóng gió gì đó. Các ngươi còn nhớ rõ không? Tài liệu Thủy Nguyệt vọng tâm đan gì đó.
Người lão tổ kia vừa mới mở miệng, một lão tổ khác cũng lập tức gật đầu:
- Đúng, đúng là có việc này. Thủy Nguyệt Vọng tâm đan cũng không phải là đan dược quá mức quan trọng. Cho nên lúc ấy chuyện này tuy rằng được truyền bá rộng rãi, thế nhưng mọi người dường như cũng không coi đó là chuyện quan trọng gì.
Thủy Nguyệt Vọng tâm đan có cấp độ không được cao lắm, cho nên ở thế giới đan đạo, cũng không được người ta coi trọng.
Cho nên, sau khi chuyện lúc ấy xảy ra, tuy rằng khiến cho thế giới đan đạo chú ý một phen, chỉ là cũng rất nhanh bị mọi người bỏ qua.
Dù sao tất cả mọi người cảm thấy đây là một lần Vĩnh Hằng thánh địa chó ngáp phải uồi, đánh bậy đánh bạ mà thôi.
Hiện tại lần nữa xảy ra chuyện Thái Nhất bổ thiên đan, làm cho mấy nhân vật cấp bậc lão tổ của Bách Hoa thánh địa lần nữa nói tới chuyện lúc trước.
- Thủy Nguyệt Vọng Tâm đan kia nghe nói là do một thiên tài trẻ tuổi gây ra? Liệu Thái Nhất bổ thiên đan này có liên quan tới thiên tài trẻ tuổi kia hay không?
- Không có khả năng, một thiên tài trẻ tuổi làm sao có thể biết nhiều như vậy? Phương diện kỹ thuật cũng không có khả năng thành thạo như vậy a.
Thạch Huyền than nhẹ một tiếng:
- Ồ? Hiện tại có đoán cũng không rõ được bao nhiêu. Thịnh hội này sắp được mở ra, tự mình đi xem một lần là trực quan nhất.
...
Bách Hoa thần quốc và Vĩnh Hằng thần quốc có quan hệ không hòa thuận, từng có ân oán, ngay cả Bách Hoa thần quốc cũng không thể chống cự được lực hấp dẫn của Thái Nhất bổ thiên đan này huống chi là những thế lực khác?
Đại bộ phận những thế lực đồng đại này đều đáp ứng tham dự Bổ Thiên thịnh hội này, thậm chí trong thư tín còn biểu đạt sự hiếu kỳ và tán thưởng vô cùng với Thái Nhất bổ thiên đan.
Tin tức tốt không ngừng truyền tới làm cho Tam đại thánh chủ cảm thấy vô cùng phấn chấn.
Nhưng đồng thời trong lòng bọn họ cũng đột nhiên cảm thấy rất nhiều áp lực. Hiện tại thịnh hội đã được công bố, tên đã lên dây, không thể không bắn.