Nhưng mà trong tầm mắt của nàng lại xuất hiện một nam nhân khác với những người khác, khó tránh khỏi sẽ khiến cho nàng sinh ra cảm giác bất đồng.
Lòng hiếu kỳ, tò mò, những thứ này đều là thứ mà loại nữ nhân như Hạ Hầu Anh bình thường thiếu nhất. Khi loại tâm lý này của nàng bị kích thích, động lực của nàng vô cùng mạnh mẽ.
Cho nên nàng liên tục không ngừng vươn tay ra với Giang Trần, dùng danh nghĩa Hạ Hầu gia tộc, thăm dò Giang Trần, mời chào Giang Trần, truyền tin cho Giang Trần.
Không biết làm sao Giang Trần đối với Hạ Hầu Anh hoàn toàn không thèm ngó tới, thậm chí khi đối mặt, Giang Trần cũng không thèm che dấu một chút ác cảm nào của hắn với nàng.
Nhất là lần trước khi ở Vĩnh Hằng thánh địa, Giang Trần càng ngang nghiên châm chọc Hạ Hầu Anh, chuyện này khiến cho lòng hiếu kỳ và dục vọng tìm hiểu của Hạ Hầu Anh toàn bộ hóa thành hận ý nồng đậm
Hạ Hầu Anh nàng từ nhỏ tới lớn đều được mọi người vây quanh giống như chúng tinh củng nguyệt, tụ tập ngàn vạn tôn sùng, yêu thương quanh thân, dưỡng thành một thân tính tình đại tiểu thư.
Lần này ăn thiệt thòi lớn trên tay Giang Trần nư vậy, trong lòng phẫn hận ra sao không cần phải nói.
Cho nên khi Hạ Hầu Tông hỏi tới chuyện này, Hạ Hầu Anh sao không thể không thêm mắm thêm muối. Trước khi Hạ Hầu Tông còn chưa xuất quan, nàng hy vọng ca ca tranh thủ xuất quan, có thể sớm trút ngụm ác khí này cho nàng. Đem tiểu tử rắm thí kia hung hăng giáo huấn một lần, cuối cùng hung hăng giẫm nát dưới chân. Làm cho hắn vĩnh viễn không xoay người được. Sau đó Hạ Hầu Anh lại hạ nhục hắn một phen, như vậy mới có thể trút được ngụm ác khí này.
Sau khi Hạ Hầu Tông nghe xong khẽ cau mày.
- Thiệu Uyên?
Hạ Hầu Tông có chút nghi hoặc, tuy rằng bế quan vài năm, nhưng mà hắn đối với thế cục của thập đại thần quốc vẫn tương đối hiểu rõ. Thập đại thần quốc, trong các thế lực lớn cũng không nghe nói qua có họ Thiệu. Thiệu Uyên này cho tới bây giờ hắn chưa từng nghe qua.
THế nhưng mà Hạ Hầu Anh nói người nọ là tán tu, làm cho Hạ Hầu Tông càng không hiểu thấu. Tán tu có trình độ gì, ở Vạn Uyên đảo, tán tu từ trước tới nay đều là quần thể yếu đuối.
Trong tán tu cũng không phải là không có tiên tài, nhưng mà xác suất xuất hiện thiên tài tương đối thấp. Hơn nữa cho dù xuất hiện vài thiên tài, những thiên tài này cũng tuyệt đối không thể so sánh với thiên tài các thế lực lớn như bọn họ.
Cho nên bản năng Hạ Hầu Tông đã cảm thấy việc này có chút kỳ quặc. Chỉ là tính cách của Hạ Hầu Tông từ trước tới nay đều cho rằng lão tử là thiên hạ đệ nhất.
Không cần biết ngươi là thiên tài gì, lai lịch gì, lão tử đều không để vào trong mắt.
- Anh nhi, không nên khổ sở. Tiểu tử này chỉ cần tham dự thiên tài luận kiếm năm nay. Ca ca nhất định sẽ làm cho hắn hối hận khi đi vào Vĩnh Hằng thần quốc.
- Ca ca, huynh cũng đừng khinh địch. Tiểu tử này cũng không phải là đèn cạn dầu a. Cửu Khúc vân quật của Vĩnh Hằng thánh địa, khảo hạch nhập môn từ xưa tới nay chưa từng có ai có thể thông qua chín quật. Thế nhưng tiểu tử này lại có thể một hơi thông qua chín quật. Sau khi đánh một trận danh tiếng lại điên cuồng tăng cao. Nghe nói Vĩnh Hằng thánh địa muốn toàn lực bồi dưỡng hắn, nói không chừng hắn tương lai là đại địch của huynh a.
Phép khích tướng này của Hạ Hầu Anh vẫn tương đối kín đáo.
Hạ Hầu Tông nghe vậy cười ha hả:
- đại địch của ta nhất định là có, nhưng mà không ở Vĩnh Hằng thần quốc. Mục tiêu của ca ca muội chính là xưng bá tại thiên tài thi đấu của thập đại thần quốc ba năm sau. Đến lúc đó ta muốn cho toàn bộ tiên tài thập đại thần quốc phủ phục dưới chân ta mà run rẩy. Ta sẽ trở thành ác mộng cả đời bọn chúng.
Không thể không nói, Hạ Hầu Tông này rất rắm thí, phần tự tin này của hắn tuy rằng khiến cho người ta rất là chán ghét. Thế nhưng mà lại không có cách nào xem nhẹ phần tự tin này của hắn.
Hạ Hầu Anh cười hì hì nói:
- Muội biết ngay ca ca muội là thiên hạ đệ nhất. Ca ca, lần này huynh nhất định phải giáo huấn tên tiểu tử cuồng vọng kia một chút. Bằng không mà nói người khác sẽ cảm thấy Hạ Hầu Tông huynh cho dù có mạnh mẽ tới đâu cuối cùng vĩnh viễn vẫn kém thiên tài thánh địa.
- Hừ, Vĩnh Hằng thánh địa, những kẻ gọi là thiên tài kia, ai dám hung hăng càn quấy trước mặt ta?
Vĩnh Hằng thánh địa có ngũ đại công tử.
Điểm này Hạ Hầu Tông biết rõ.
Thế nhưng mà ngũ đại công tử thì sao? Không có một ai dám đọ sức với hắn một chút.
Cái gọi là ngũ đại cong tử cuối cùng chỉ là Vĩnh Hằng thánh địa tự mình an ủi mình, quảng cáo rùm beng. Xưa nay giữa bọn họ đều không có cơ hội cọ xát
Hiện tại thiên tài luận kiếm của Vĩnh Hằng thần quốc sẽ cung cấp một cơ hội như vậy. Hạ Hầu Tông cơ hồ có chút không nhịn được.
Hắn bế quan những năm qua còn không phải là chuẩn bị cho thiên tài luận kiếm và thiên tài thi đấu hay sao?
Mặc kệ đối thủ là ai, đến từ thế lực nhà nào. Hạ Hầu Tông đều muốn quét ngang tất cả đối thủ, làm cho tất cả đối thủ run rẩy dưới chân hắn.
Đường thiên tài của Hạ Hầu Tông nhất định phải đạp lên thi thể những thiên tài khác mà quật khởi. Dã tâm này cũng là tín niệm kiên định trên con đường võ đạo của Hạ Hầu Tông.
Hắn vẫn cảm thấy, thiên tài chính thức quật khởi, nhất định phải lấy những thiên tài khác làm đá kê chân. Hạ Hầu Tông đối với chuyện này tin tưởng không chút nghi ngờ.
Cho nên mục tiêu của hắn là phá hủy tất cả các thiên tài khác. Làm cho cái gọi là thiên tài trở thành khối đá kê chân trên con đường quật khởi của hắn.
Thiệu Uyên này cũng không phải là ngoại lệ
Trong lúc hai huynh muội nói chuyện bỗng nhiên có một phong mật thư được đưa tới tay Hạ Hầu Anh.
Hạ Hầu Anh xé thư, xem xét một hồi rồi nao nao.
Hai hàng lông mi lá liễu nhăn lại, vẻ mặt tức giận bất bình.
- Sao vậy?
Hạ Hầu Tông nhìn thấy muội muội có phản ứng như vậy lập tức có chút kinh ngạc hỏi.
Hạ Hầu Anh cắn răng, tức giận nói:
- Thiệu Uyên kia gần đây quả thực có động tĩnh rất lớn. Vừa rồi là mật thư truyền tới từ Vĩnh Hằng thánh địa, tiểu tử kia không ngờ lại nhận nhiệm vụ Chí tôn trong Vĩnh Hằng thánh địa.
- Nhiệm vụ Chí tôn trong Vĩnh Hằng thánh địa?
Hạ Hầu Tông nghe vậy cũng chấn động. Hắn đối với nhiệm vụ Chí tông trong Vĩnh Hằng thánh địa cũng hiểu rõ.
Tự nhiên biết rõ nhiệm vụ Chí tông trong Vĩnh Hằng thánh địa có ý nghĩa thế nào. Nhiệm vụ Chí tôn bình thường đều là chuẩn bị cho những lão quái vật trong thánh địa kia.
Bởi vì nhiệm vụ Chí tôn có điểm cống hiến vô cùng cao. Bình thường chỉ có những lão gia hỏa kia mới có thực lực và lực lượng đi nhận.
Cho dù là những lão gia hỏa kia cũng không phải mỗi người đều có dũng khí đi nhận nhiệm vụ Chí tôn. Mỗi một nhiệm vụ Chí tôn được nhận, đều cần trải qua quá trình suy nghĩ thật sâu, nhiều lần suy tính mới được.
Nếu không mà nói, cứ mù quáng nhận, rất có thể sẽ không may.