Độc Tôn Tam Giới

Chương 2801: Khiêu chiến quyền uy

Bàng Vi mây trôi nước chảy, nhìn qua Tử Xa Mân. Nhìn ra được, trên người Bàng Vi, có đủ loại khí chất của thiên tài đỉnh cấp, là bá đạo, tự tin, thong dong…

Chiến cuộc càng đến cuối cùng, tâm lý tố chất của hắn liền càng cường đại. Tiềm lực phát huy càng đầy đủ.

Chỉ là, Bàng Vi biểu hiện tự tin, Giang Trần lại có mắt không tròng. Dù Bàng Vi này cường thịnh trở lại, Giang Trần cũng không có khả năng để vào mắt.

Ở lĩnh vực đan đạo, trước kia Giang Trần không có phục qua ai, hiện tại cũng sẽ không phục ai, tương lai đoán chừng cũng sẽ không phục ai.

Cho nên, nội tâm của hắn bình tĩnh, thậm chí là vượt qua Bàng Vi.

Có lẽ, Bàng Vi bình tĩnh, bao nhiêu cũng có chút cố làm ra vẻ, là xuất phát từ một loại thái độ của thiên tài, cố ý biểu hiện ra ngoài cho mọi người xem.

Mà Giang Trần bình tĩnh, là chân chính phát ra từ đáy lòng.

Hiển nhiên, loại đối thủ cấp độ như Dao Trì Tông, còn chưa đủ để làm hắn sinh ra gợn sóng.

Tử Xa Mân kia, thả đáp án của Bàng Vi ở bên cạnh, lại cầm lên đáp án của Giang Trần. Mở ra xem xét, lông mày của Tử Xa Mân có chút ngưng tụ.

Bất luận biểu hiện gì của Tử Xa Mân, đều xem ở trong mắt mọi người.

Chứng kiến biểu hiện của Tử Xa Mân, người bên Dao Trì Tông, trong lòng đều vui vẻ. Hiển nhiên, đáp án của Yến gia, nhất định là có vấn đề, bằng không thì sao Tử Xa đại nhân sẽ nhíu mày?

Mà bên Yến gia, thì trong nội tâm cả kinh. Nhất là Yến Thanh Tang, khẩn trương là dật vu ngôn biểu.

Tử Xa Mân nhìn phần đáp án kia, nhiều lần xem xét, trong mắt cũng hiện lên vẻ suy nghĩ sâu xa. Cái tình hình kia giống như hắn đối với phần đáp án này, cũng có chút ít không quá xác định.

Cuối cùng, Tử Xa Mân nhẹ nhàng thở dài, lắc đầu.

Để đáp án của Giang Trần xuống.

Ánh mắt quét về phía mọi người, hơi có chút tiếc nuối liếc bên Yến gia.

Tuyên bố:


- Đề thứ mười tám, Dao Trì Tông thắng. Đạt được mười điểm tích lũy. Yến gia đáp án có sai lầm, theo như quy củ, phải khấu trừ mười điểm tích lũy.

Lời vừa nói ra, bên Dao Trì Tông, tiếng hoan hô như sấm động.

Mà bên Yến gia, ngoại trừ Yến Kim Nam ra, tất cả mọi người đều ảm đạm. Nhất là Yến Chân Hòe cùng Yến Thanh Tang, càng là như bị điện giật.

Sự đả kích này, đối với bọn họ mà nói quá lớn.

Giang Trần phảng phất sớm có đoán trước, khóe miệng tràn ra một tia nghiền ngẫm, đứng dậy, ôm quyền nói:

- Tử Xa đại nhân, cho tiểu tử nói một lời, có thể chứ?

Tử Xa Mân có chút ngoài ý muốn, nhàn nhạt nhìn qua người trẻ tuổi này.

- Người trẻ tuổi, ngươi có cái gì muốn nói sao? Nếu như là nghi vấn lão phu tài quyết, nên nói ra lý do để cho lão phu tin phục, bằng không mà nói, là vi phạm quy tắc tỷ thí.

Giang Trần ung dung cười cười, cũng thong dong nhìn qua Tử Xa Mân:

- Tử Xa đại nhân, vãn bối đích thật đối với tài quyết của ngài có chút nghi vấn. Ta tự hỏi đáp án này tuyệt đối sẽ không sai. Tử Xa đại nhân lại phán định đáp án của ta có sai lầm. Trong mắt của ta, đáp án của ta hẳn là hoàn mỹ nhất. Nếu như Tử Xa đại nhân không chọn đáp án hoàn mỹ nhất, lại chọn đáp án khác, vãn bối làm sao có thể tin phục chứ?

Đừng nói Tử Xa Mân nghe vậy kinh hãi, dù là những người khác, cũng đều kinh hãi.

Tiểu tử khác họ của Yến gia kia điên rồi sao? Tại Vĩnh Hằng Thần Quốc, vẫn chưa có người nào dám can đảm nghi vấn Tử Xa Mân tài quyết, nhất là lĩnh vực đan đạo, Tử Xa Mân càng được công nhận là đại năng.

Hắn chỉ là một tiểu tử khác họ của Yến gia, có tư cách gì, ở đâu ra dũng khí nghi vấn Tử Xa Mân đại nhân? Dũng khí của tiểu tử này, thật là làm cho người vừa bội phục, lại vừa im lặng a.

Bàng Vi cũng hừ nhẹ một tiếng, thanh âm đạm mạc nói:

- Ngươi tên là gì? Ngươi ở Yến gia lại tính toán cái gì? Ở đâu ra tư cách nghi vấn Tử Xa đại nhân?

Bàng Vi hiển nhiên đối với Giang Trần rất là khó chịu. Hắn như Giang Trần, đối với đáp án của mình là phi thường tự tin, cho nên nghe được Giang Trần nói đáp án của hắn không phải tốt nhất, hắn tự nhiên sẽ khó chịu.

Giang Trần cười nhạt một tiếng:


- Ở trên vấn đề này, ta thật đúng là có tư cách. Ngươi hổn hển như vậy làm cái gì? Chột dạ sao?

- Ta chột dạ?

Bàng Vi cười ha ha.

- Ngươi cái thằng này, là mất tâm điên rồi đúng không? Muốn nổi danh? Ngươi không thấy loại phương thức này có chút ti tiện sao?

Giang Trần chẳng thèm ngó tới, căn bản không muốn để ý tới thằng này. Mà mỉm cười nhìn Tử Xa Mân.

- Tử Xa đại nhân, thị thị phi phi, mời ngươi tới tài quyết. Bất quá, ta vẫn còn muốn nói một câu. Thủy Nguyệt Vọng Tâm Đan này, thiếu hụt một mặt Linh Dược, dùng Ngân Văn Thảo là thích hợp nhất. Cái khác như Thanh Tê Thảo, Huyễn Linh Thảo, chỉ là bất đắc dĩ mời dùng. Ta suy đoán, đáp án của Bàng Vi, đơn giản là Thanh Tê Thảo hoặc là Huyễn Linh Thảo. Loại đáp án trong quy trong củ kia, không tính sai, nhưng mà không tính là tốt nhất.

Giang Trần chậm rãi nói, không nhìn ánh mắt của mọi người lộ vẻ kỳ quái. Cũng bỏ qua biểu lộ không ngừng biến hóa của Tử Xa Mân, buổi nói chuyện nói thống khoái đầm đìa.

Sau khi Tử Xa Mân nghe xong, liền trợn mắt há hốc mồm, hít một hơi, trầm giọng hỏi:

- Ngươi nói Ngân Văn Thảo thích hợp nhất, có căn cứ không?

Tử Xa Mân xác thực chấn kinh rồi. Bàng Vi kia ghi chính là Huyễn Linh Thảo. Mà đáp án này, Tử Xa Mân hắn cho là đáp án tốt nhất, cũng là đáp án được đan đạo giới của Vạn Uyên đảo công nhận, là đáp án duy nhất.

Lại không nghĩ rằng, rõ ràng có nhiều vật thay thế như vậy? Thanh Tê Thảo cũng có thể? Ngân Văn Thảo còn rất tốt? Loại sự tình này, sao Vạn Uyên đảo cho tới bây giờ không có nghe người đề cập tới?

Chỉ là, trong lúc nhất thời, Tử Xa Mân khó có thể tin tưởng?

- Hiện tại biện luận cái gì, đều là hư. Ngân Văn Thảo luyện chế Thủy Nguyệt Vọng Tâm Đan, trên cơ bản có thể cam đoan xác suất thành đan chín thành trở lên, xác suất ra Cực phẩm cũng càng cao. Mà dùng Huyễn Linh Thảo cùng Thanh Tê Thảo, thành đan suất nhiều lắm là sáu thành, mà xác suất ra Cực phẩm, nhiều lắm chỉ có một thành. Điểm này, chắc có lẽ Tử Xa đại nhân không phản đối a?

- Ngươi nói dùng Ngân Văn Thảo, thành đan suất có thể trên chín thành? Vậy xác suất ra Cực phẩm, lại là mấy thành?

- Năm ba thành cũng có thể. Nhưng mà dưới tình huống trình độ Đan sư ngang nhau, xác suất của Ngân Văn Thảo khẳng định cao hơn Huyễn Linh Thảo cùng Thanh Tê Thảo, đây là không thể nghi ngờ.

- Xác định như vậy?

- Chắc chắn 100%.

Giang Trần cũng nghiêm túc.

Nhưng Bàng Vi lại cười lạnh:

- Ăn nói bừa bãi ai không biết? Ngươi nói cao liền cao hơn sao? Ngươi đây là công nhiên coi rẻ quyền uy của Tử Xa đại nhân, khiêu khích quyền uy của Vĩnh Hằng Thánh Địa.

Giang Trần cười ha ha, khinh thường nói:

- Loại thủ đoạn chụp mũ này, cũng không tránh khỏi quá vụng về đi. Tốt xấu gì Dao Trì Tông ngươi cũng coi như một thế lực lớn của Vĩnh Hằng Thần Quốc, ngươi nghe nói cũng là Dao Trì Tông đệ nhất thiên tài? Lòng dạ như vậy, lại để cho người thất vọng a. Ta tôn trọng quyền uy, nhưng ta càng tôn trọng chân lý.