Dùng thực lực của Yến Thanh Tang hắn, dù Hạ Hầu Tông cho hắn cơ hội công bình quyết đấu, hắn lại có thể làm gì người ta? Năm cái Yến Thanh Tang thêm cùng một chỗ, cũng chưa chắc đánh thắng được Hạ Hầu Tông!
Hạ Hầu Tông, đó là được xưng thiên tài mạnh nhất Vĩnh Hằng Thần Quốc.
Dù Yến Thanh Tang hắn không thoải mái, lại có ý kiến, có thể làm cho người ta mất một cọng tóc gáy sao?
- Thanh Tang, nam nhân nhìn vấn đề, phải nhìn lâu dài. Ngươi tranh khí phách nhất thời, lại không có bổn sự, không có nội tình, ngươi tranh cái gì chứ? Ngươi tranh được sao? Khí phách chi tranh, ngươi phải có thực lực mới tranh, không có thực lực đó là tự rước lấy nhục. Có lẽ ngươi cảm thấy, lão tử đánh không lại các ngươi, lão tử có thể trốn tránh các ngươi! Có phải hay không, ngươi có phải nghĩ như vậy hay không?
- Nghĩ như vậy có cái gì không đúng sao?
Yến Thanh Tang có chút không phục.
Yến Vạn Quân thở dài một hơi, nhìn Giang Trần:
- Thiệu Tiểu ca, người trẻ tuổi các ngươi, lại là huynh đệ, ngươi đến nói một chút. Ngươi đứng ở góc độ trung lập, ngươi cảm thấy nên làm như thế nào?
Giang Trần cười khổ nói:
- Trưởng lão đại nhân, ta đối với Hạ Hầu gia tộc cũng chưa nói tới hảo cảm gì, cho nên quan điểm của ta cũng chưa nói tới trung lập. Đương nhiên, đứng ở góc độ Yến huynh, ta cảm thấy chịu nhục không có gì không đúng. Đại gia tộc ở giữa kết giao, có đôi khi rõ ràng dối trá muốn chết, nhưng lại không thể ngoại lệ. Nếu như ngươi trốn tránh hắn, có lẽ mình cảm thấy rất tiêu sái, nhưng trên thực tế, đây là một loại khác của yếu thế. Nếu như có thể làm được rõ ràng rất hận hắn, nhưng lại hết lần này tới lần khác có thể cười đùa nói chuyện, lăn lộn cùng một chỗ, cảnh giới tâm lý này, xác thực là một loại lịch lãm rèn luyện.
Giang Trần cũng là đứng nói chuyện không đau thắt lưng. Nếu như đổi lại là hắn, hắn cũng không biết mình có thể làm được hay không.
Yến Vạn Quân khẽ giật mình:
- Ngươi đối với Hạ Hầu gia tộc chưa nói tới hảo cảm? Chẳng lẽ ngươi cùng Hạ Hầu gia tộc, cũng có ân oán gì sao?
Giang Trần cười nói:
- Việc này... Nói như thế nào đây.
Yến Thanh Tang nhìn chung quanh một lần, bỗng nhiên nhếch miệng cười cười:
- Tại đây không có ngoại nhân, ngươi bất tiện nói, ta nói là tốt rồi. Gia gia, Hạ Hầu Hi có chín thành khả năng, là bị Thiệu huynh đệ tiêu diệt. Ngươi không thấy được những người của Hạ Hầu gia tộc gấp đến bộ dạng kia sao, thật sự là thấy hả giận a. Ha ha, Hạ Hầu Hi bị giết, người Hạ Hầu gia tộc tìm không thấy bất luận sơ hở gì, tìm không thấy nửa điểm manh mối. Bất quá, tiểu tử này hắn lại chưa bao giờ thừa nhận.
Nói xong, Yến Thanh Tang liếc nhìn Giang Trần.
- Cái gì?
Yến Vạn Quân chấn động toàn thân, không thể tưởng tượng nổi nhìn qua Giang Trần. Tuy Hạ Hầu Hi không phải thiên tài mạnh nhất Hạ Hầu gia tộc, nhưng mà miễn cưỡng có thể tiến vào Top 5.
Lần này Hạ Hầu gia tộc đi Lam Yên đảo vực tham gia Cổ Ngọc thịnh hội, Hạ Hầu Hi là nhân vật trẻ tuổi lĩnh hàm. Lần này Hạ Hầu Hi vẫn lạc, tại Vĩnh Hằng Thần Quốc cũng nhấc lên một ít nghị luận.
Cho nên, Yến Vạn Quân cũng có nghe thấy. Nghe nói Hạ Hầu gia tộc đối với chuyện này phi thường phẫn nộ.
Không thể tưởng được, Hạ Hầu Hi kia, dĩ nhiên là bị người trẻ tuổi trước mắt này tiêu diệt.
Nếu như là chính diện đối kháng, tiêu diệt Hạ Hầu Hi cũng không tính đặc biệt đáng sợ. Nhưng mà, dưới loại tình huống đó, muốn rất nhanh tiêu diệt Hạ Hầu Hi, lại không để lại bất luận manh mối gì, cái độ khó này rất lớn. Ít nhất trên thực lực phải áp đảo Hạ Hầu Hi, hơn nữa làm việc phải gọn gàng linh hoạt, có chút do dự bất quyết nào, cũng có thể để cho sự tình thất bại trong gang tấc.
- Thiệu Tiểu ca, Hạ Hầu Hi kia, thật là ngươi...
- Là ta.
Giang Trần biết rõ, chuyện cho tới bây giờ cũng giấu diếm không được.
- Vốn ta cùng hai người Yến huynh chung một chỗ đồng hành, kết quả tiểu tử này nửa đường giết ra, muốn chặn giết chúng ta. Không thể nói trước, ta chỉ có thể tiên hạ thủ vi cường rồi.
Ánh mắt Yến Vạn Quân nhìn Giang Trần, là càng thêm bất đồng.
Yến Thanh Tang mặt mày hớn hở, một quyền nện ở trên bờ vai Giang Trần.
- Tiểu tử ngươi, hiện tại rốt cục thẳng thắn a. Ta biết ngay, nhất định là ngươi làm.
- Ở đó, ngươi nói ta sao dám thừa nhận? Vạn nhất để lộ, ta bạo lộ là chuyện nhỏ, Yến gia ngươi cũng sẽ liên quan đến, lúc ấy càng rắc rối.
- Phải phải, vẫn là ngươi cân nhắc chu đáo.
Yến Thanh Tang liên tục gật đầu.
Yến Vạn Quân nhìn Giang Trần, tựa như thưởng thức một quái vật:
- Hạ Hầu Hi kia, dầu gì cũng là một chuẩn Thiên Vị cường giả, thậm chí có người nói đạt đến Thiên Vị nhất trọng. Liền bị ngươi giết chết? Thiệu Tiểu ca, tổ truyền huyết mạch thần thông của ngươi, thật sự là...
- Dùng thực lực bản thân của ta, muốn làm thịt hắn, cũng không dễ dàng, chỉ là lấy một tí tiểu xảo mà thôi.
Giang Trần khiêm tốn nói.
- Võ đạo thế giới, dựa vào là đều là thực lực, không có mưu lợi gì đáng nói. Mưu lợi bản thân, cũng là một loại thể hiện của thực lực.
Ngữ khí của Yến Vạn Quân ngưng trọng.
Yến Thanh Tang thở dài:
- Tiểu tử ngươi, ngày nào đó nếu như có thể tiêu diệt Hạ Hầu Tông, vậy liền tốt. Đường muội nhà ta, cũng không cần làm lô đỉnh cho người rồi. Ai!
- Thanh Tang, ngươi câm miệng cho ta. Loại sự tình này, không nên luôn đọng bên miệng!
Yến Vạn Quân quát lớn.
- Ta chỉ là thuận miệng. Tại Vĩnh Hằng Thần Quốc, trẻ tuổi ai làm được Hạ Hầu Tông a. Tiểu tử này đã ra hồn, như rồng quy Đại Hải, xu thế không thể ngăn cản. Chỉ sợ qua trên dưới trăm năm, Vĩnh Hằng Thần Quốc này, liền là thiên hạ của hắn rồi.
Nói đến đây, Yến Thanh Tang cũng có chút không cam lòng.
Yến Vạn Quân ở trên vấn đề này, cũng rất tán thành.
- Thanh Tang, lần này Hoàng Nhi ở Lam Yên đảo vực, cảm xúc vẫn tốt chứ?
Yến Vạn Quân hỏi.
- Tốt thì sao? Không tốt có như thế nào? Vận mệnh của nàng đã bị nguyền rủa, ai cũng không cải biến được. Cái gọi là cảm xúc xấu, đó cũng là nhất thời. Dùng ta xem, tâm tình của Hoàng Nhi bây giờ, hẳn là sống không bằng chết.
Yến Thanh Tang nói đến đây, ngữ khí có chút đau thương nhàn nhạt.
- Ai, là ta làm tổ phụ vô năng, nhi tử bảo hộ không được, cháu gái cũng bảo hộ không được. Thanh Tang, gia gia sống tạm hậu thế, là vì ngươi. Ngươi lại bất tranh khí, lão phu còn sống, cũng không có ý nghĩa.
Yến Vạn Quân thở dài.
- Gia gia... Ngươi đừng nói như vậy, ta nhất định sẽ cố gắng.
Yến Thanh Tang nhìn thấy tổ phụ hứng thú hết thời, trong đầu cũng có chút ít khó chịu.
- Nếu ngươi thật cố gắng, liền trước tiên lấy tâm tính bình tĩnh ứng đối Hạ Hầu gia tộc. Lần này thiên kim của Hạ Hầu gia tộc sinh nhật, ngươi nhất định phải đi. Yến gia chúng ta không ít người trẻ tuổi, nhưng danh ngạch mời có hạn, lão phu thật vất vả tranh thủ cho ngươi một cái. Tiểu tử ngươi lại như vậy, về sau chỉ sợ dù lão phu bảo hộ ngươi thế nào, ngươi cũng khó tránh khỏi bị gia tộc biên giới hóa!